Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Hàn Quân Ngưng ngồi dậy, cười nói: "Đi, đi với chị ra ngoài, chị dạy cho em chút".
Trương Minh Vũ nghe vậy, lập tức hưng phấn cực kì.
"Được, đợi em thay bộ đồ rồi ra liền".
Nói xong, anh liền đứng dậy ngay.
Trương Minh Vũ luôn vô cùng khát vọng nâng cao thực lực.
Nhưng anh còn chưa kịp bước xuống đất, Hàn Quân Ngưng đã quát nhẹ một tiếng: "Không được! Em tưởng chị dạy miễn phí cho em chắc?"
Hả?
Không được cái gì cơ?
Trương Minh Vũ ngây người.
Không được... thay đồ?
Trương Minh Vũ lúng túng nói: "Quấn khăn tắm... thì luyện thế nào ạ?"
Hàn Quân Ngưng khoanh tay, kiêu kì nói: "Dù ở trần cũng chẳng làm lỡ chuyện gì nữa là quấn khăn tắm".
"Em không biết đó thôi, quấn khăn tắm có cái lợi riêng của nó".
"Khăn tắm sẽ không làm vướng cánh tay và đùi em, hiểu không?"
Trương Minh Vũ lại nhịn không được, khóe miệng giật nhẹ mấy cái.
Tưởng em mới lên ba chắc...
Hàn Quân Ngưng cười cười xấu xa, bảo: "Quan trọng nhất là, khăn tắm nó... tiện lợi".
Nói xong, cô ấy trừng mắt nhìn.
Ực!
Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước miếng.
Thế này thì quá là... trắng trợn!
Hàn Quân Ngưng nhanh chóng xuống giường và lặng lẽ mang giày.
Hình ảnh này làm Trương Minh Vũ cực kỳ ngạc nhiên.
Lúc đi vào... Hàn Quân Ngưng đã cởi giày rồi ư?
Thế mà anh chẳng nhận ra!
Chuyện này... khủng khiếp thật...
Chẳng bao lâu Hàn Quân Ngưng đã đi giày xong, cô ấy cười nói: "Xong rồi, đi thôi".
Nói xong, cô ấy tới bên cửa sổ.
Tung người, nhảy xuống dưới một lèo...
Trương Minh Vũ nhìn mà sắp rớt con mắt ra ngoài.
Đây... là tầng hai cơ mà...
Không lâu sau đó, giọng nói kiêu ngạo của Hàn Quân Ngưng vang lên: "Nhảy xuống lẹ đi chứ".
Ừng ực!
Trương Minh Vũ gian nan nuốt nước bọt rồi lại gần cửa sổ.
Anh cúi đầu, thấy khá là cao...
Giờ... nhảy xuống ấy hả?
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.