Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi
Hả?
Lâm Kiều Hân trợn tròn mắt.
Trương Minh Vũ... tự tin như vậy sao?
Dù sao dự án khách sạn Hồng Thái trước kia cũng chỉ trị giá hai triệu thôi!
Mấy dự án nhỏ chẳng có tác dụng.
Lấy đâu ra lắm dự án lớn như vậy chứ?
Mà Trương Minh Vũ vừa mở miệng, Lâm Kiều Hân liền không nói nhiều nữa.
Trong lòng... không khỏi lo lắng.
Dù sao, Tuyền Ảnh cũng là mạng của cô!
"Ha ha ha!"
Lâm Quốc Long cười lớn: "Được, vậy từ hôm nay bác sẽ giao quyền vận hành tập đoàn Lâm Thị cho cháu!"
"Sau bảy ngày, nếu như cháu không lấy được dự án năm triệu, Tuyền Ảnh... sẽ thuộc về tập đoàn Lâm Thị!"
Nói xong, ông ta lại dùng ánh mắt chế giễu nhìn Lâm Kiều Hân.
Lâm Kiều Hân bất giác cảm thấy lo lắng.
Ông cụ Lâm thấy vậy âm thầm lắc đầu.
Đời sau của nhà họ Lâm... vô vọng quá.
Trương Minh Vũ không hề do dự đồng ý: "Được, không cần đến bảy ngày đâu".
Lâm Tuấn Minh khinh bỉ nói: "Trương Minh Vũ, cậu nói điêu vừa thôi!"
Trương Minh Vũ liếc mắt, không thèm để ý.
Nhưng hành động này lại càng khiến cho lửa giận trong lòng Lâm Tuấn Minh điên cuồng dâng lên!
Anh ta lại bị coi thường rồi!
Tuy nhiên đúng lúc này, giọng nói của bác giúp việc vang lên: "Ông cụ, có khách đến, bảo muốn đàm phán dự án".
Khách?
Đến đàm phán dự án?
Mọi người đều sững sờ.
Nhưng đàm phán dự án nào mà lại đến tận nhà vậy?
Ông cụ Lâm cười nói: "Mời vào đi".
Bác giúp việc quay người đi ra cổng.
Tiếng bước chân nhanh chóng vang lên.
Mọi người nhìn qua thì thấy Trần Thắng Nam đang từ từ bước tới.
Trương Minh Vũ mỉm cười.
Lâm Kiều Hân nghi hoặc.
Ban nãy cô cũng gặp người này ở khách sạn... Hồng Thái!
Nhưng... cô ta là ai?
Tất cả mọi người đều đứng dậy, chỉ có mình Trương Minh Vũ vẫn ngồi đấy.
Ông cụ Lâm khách khí mỉm cười: "Chào cô, cô đến tìm ai vậy?"
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.