Sáu Người Chị Gái Cực Phẩm Của Tôi

Chương 93: 93: Không Hề Có Ý Định Né Tránh Cô





Chỉ với một câu nói, Long Tam đã đánh thức anh trong cơn mê mang.

Mọi thứ đã được sắp xếp xong xuôi, anh nghĩ ngợi nhiều có tác dụng gì cơ chứ?
Trương Minh Vũ nở nụ cười nhìn chằm chằm Long Tam.

Đối phương lạnh giọng nói: “Tôi không có hứng thú với cậu”.

Phụt!
Suýt thì anh phun cả máu ra ngoài!
Anh thực sự không ngờ người trông có vẻ lạnh lùng khó gần như Long Tam lại có tính cách gợi đòn như vậy!
Nhưng anh vẫn hưng phấn hỏi: “Thế anh thấy tôi có thể nâng cao thực lực được không?”
Long Tam bình thản đáp: “Tôi không biết những cái khác, nhưng theo góc nhìn của chị sáu nhà cậu, cậu sẽ không thể nào tưởng tượng ra được chuyện mình sẽ gặp phải trong tương lai”.

“Một là tiền bạc, hai là sức mạnh, bây giờ cậu đang thiếu nhất hai thứ này”.

Tiền bạc? Sức mạnh?

Tiền bạc còn dễ nói, dù sao anh cũng đã bắt đầu gây dựng sự nghiệp rồi, chỉ cần từ mai kiếm nhiều thêm là được.

Nhưng còn quyền lực…
Anh im lặng hồi lâu rồi đột nhiên ngẩng đầu lên, hai mắt sáng rực nhìn chằm chằm Long Tam!
“Anh đánh nhau giỏi như thế, chắc là sẽ giúp được tôi chứ?”, Trương Minh Vũ mừng quýnh lên, vội vàng hỏi.

Long Tam nói rất đúng!
Tiền bạc quan trọng, sức mạnh cũng rất quan trọng!
Tuy đã có vệ sĩ nhưng chắc chắn Long Tam không thể theo sát anh ở mọi lúc mọi nơi.

Long Tam sững sờ một lúc rồi đáp: “Với thực lực của chị sáu nhà cậu, cô ấy có thể tìm cho cậu một người thầy khác giỏi hơn.

Tôi chỉ là vệ sĩ của cậu thôi”.

Trương Minh Vũ không nhịn được xua tay nói: “Vệ sĩ cái gì? Nếu không nhờ mấy bà chị này, chắc cả đời này tôi cũng không được tiếp xúc với bậc cao thủ như anh đâu!”
“Hơn nữa anh giỏi như vậy, cho người khác dạy tôi không yên tâm bằng”.


Anh cũng bắt đầu nói đùa với Long Tam.

Thế nhưng ánh mắt Long Tam lại xẹt qua một tia bất thường.

Một lúc sau, anh ta mới cười đáp: “Nếu cậu chịu để tôi dạy, tôi sẽ giúp cậu”.

“Được! Cứ quyết định như vậy đi!”
Trương Minh Vũ vui vẻ hai mắt phát sáng, không chút do dự nói.

Long Tam cũng gật đầu: “Được”.

Anh phấn khích xoa tay, không thể chờ đợi thêm được nữa: “Thế bây giờ chúng ta bắt đầu luôn…”
“Không được! Tôi phải gọi điện cho nhà họ Lâm trước đã!”
“Anh đừng đi đâu cả, tôi sẽ xong ngay thôi!”
Nói xong, anh lập tức lấy điện thoại gọi cho Lâm Kiều Hân.

Không hề có ý định né tránh cô.

Thấy thế, vẻ khác lạ trong mắt Long Tam lại càng hiện rõ….



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.