Trời ạ, hắn yếu tim lắm rồi. Hôm nay đến tột cùng là chuyện gì xảy ra. Chủ tử của hắn bị làm sao? Cư nhiên mở miệng mời một tiểu nữ oa đến nhà, địa phương kia tùy tiện có thể vào sao?
Lãnh Loan Loan liếc mắt đem vẻ mặt của hai người để vào trong mắt. Bố Đinh khẩn trương càng làm cho nàng xác định Dạ Thần thân phận bất phàm, vì vậy nàng sẽ đáp ứng hắn, không biết chừng sẽ tìm được lạc thú.
“Hảo.” Lãnh Loan Loan gật đầu, Thủy Dao từ chối cho ý kiến. Dù sao chủ tử đi nơi nào, nàng liền đi theo.
“Thật tốt quá. Chúng ta hiện tại đi trước.”
Dạ Thần nghe được lời của Lãnh Loan Loan thật cao hứng, tuy rằng hắn cũng biết hôm nay chính mình thực khác thường. Nhưng trước mặt tiểu oa nhi mắt đỏ như hỏa diễm này, lại nhịn không được muốn tới gần.
“Chủ tử --”
Bố Đinh vẻ mặt đau khổ nhìn Dạ Thần.
Dạ Thần lạnh lùng liếc mắt, Bố Đinh rùng mình một cái, lập tức nuốt xuống lời muốn nói, quên đi, dù sao hắn cũng chỉ là nô tài, chuyện chủ tử quyết định hắn không thể xen vô.
Lãnh Loan Loan nhíu nhíu mi, liếc mắt Bố Đinh, tựa tiếu phi tiếu đối với Dạ Thần nói:
“hình như vị công tử này không chào đón ta.” Lãnh Loan Loan cảm thấy rất thú vị. vị tiểu thái giám này tất cả cảm xúc đều bộc lộ hết trên mặt, đơn thuần như tờ giấy trắng.
“A --” Bố Đinh ngẩng đầu lên, mở to hai mắt nhìn. Hắn không dự đoán được tiểu nữ oa này cư nhiên chú ý tới mình, nhìn chủ tử liếc mình sợ tới mức run rẩy cẩ người.
“Không có, không có, nô tài tuyệt đối không hề có ý tứ không hoan nghênh tiểu thư.” Hơn nữa, hắn là một hạ nhân, cũng không tới phiên hắn làm chủ.
“Vậy được rồi.” Dạ Thần gật đầu, hướng tới Bố Đinh phân phó nói.“Bố Đinh, đi tìm xe ngựa đến.”
“Là, chủ tử.”
Xoay người đi, tuy trong lòng thấy Lãnh Loan Loan tiến cung là không hợp quy củ, nhưng đây là ý của chủ tử hắn nhất định sẽ làm
Một lát sau, Bố Đinh dẫn một xa phu cùng xe ngựa tới.
“Cửu nhi, mời.” Dạ Thần hướng Lãnh Loan Loan làm tư thế mời.
Lãnh Loan Loan gật đầu, cùng Thủy Dao bước lên xe ngựa, sau đó cùng Dạ Thần ngồi xuống.