Say - Đa Nhục Ngư Hoàn

Chương 12



Đêm đó, Hứa Tri Ý hoàn toàn mất ngủ, hôm sau cô mang theo cặp mắt gấu trúc đi học, những lúc vô tình đụng mặt Tông Diễn ở trường, cô đều không kịp tránh né, khuôn mặt trắng nõn sẽ ửng đỏ, nhịp tim cũng đập nhanh hơn.
Sau khi suy nghĩ cặn kẽ, cô quyết định cuối tuần sẽ chủ động đến tìm Tông Diễn giảng hoà.
Chẳng mấy chốc đã đến cuối tuần, cả ngày nay Hứa Tri Ý cực kỳ hồi hộp, cho dù làm gì cũng lúng túng tay chân, thẳng đến khi ánh hoàng hôn buông xuống, cô mới cầm theo một chai rượu trái cây vừa lấy ra từ trong tủ lạnh đi đến tìm anh.
Lần này Hứa Tri Ý không dùng chìa khoá mở cửa mà lại chọn gõ cửa đàng hoàng.
Gõ một hồi lâu, vẫn không thấy anh mở cửa, cô nóng lòng đứng chờ, lúc chuẩn bị lấy chìa khoá cửa ra, rốt cuộc Tông Diễn cũng mở cửa.
Chàng trai mặc chiếc áo hoodie màu xám có in logo đơn giản, bên dưới mặc một chiếc quần ống rộng thùng thình, dáng người anh cao ráo, đôi chân thon dài, vai rộng eo thon, mặc kệ đi đến bất cứ đâu cũng thu hút ánh nhìn của mọi người.
Mái tóc đen mềm mại xoã bù xù trên trán, đôi mắt đào hoa quyến rũ của Tông Diễn hơi rũ xuống, lười biếng nhìn cô gái nhút nhát và ngoan ngoãn trước mặt, khóe môi anh cong nhẹ lên, im lặng đứng nhìn cô.
Không biết vì sao, Hứa Tri Ý lại cảm nhận được sự đắc ý vì đã thực hiện thành công kế hoạch trong nụ cười của anh.
Cô nhìn anh, trái tim càng đập loạn xạ, Hứa Tri Ý đưa chai rượu trái cây giấu sau lưng ra tới, giả vờ bình tĩnh hỏi anh: “Uống rượu không?”
Tông Diễn nghiêng người, chừa cho cô một chỗ trống, hất đầu ra hiệu: “Mời vào.”
Nghe vậy, Hứa Tri Ý thở phào nhẹ nhõm một hơi. Sau khi đi vào, cô đặt chai rượu trái cây lên bàn cơm, Tông Diễn ăn ý bỏ đá vào ly thuỷ tinh rồi cầm ra.
Anh cố tình mở nắp chai rượu rồi rót vào hai chiếc ly thuỷ tinh, Hứa Tri Ý cứ ngây ngốc nhìn tay anh hoạt động không ngừng.
Tay Tông Diễn rất đẹp, khớp xương rõ ràng, thon dài như ngọc, trong khi anh hoạt động, gân xanh nổi lên trên mu bàn tay trắng nõn, làm tăng thêm một chút gợi cảm không thể giải thích được.
“Nhìn gì đấy?”
Tông Diễn đẩy ly rượu đến trước mặt cô, lúc này Hứa Tri Ý lấy lại tinh thần, cô nhấp một ngụm rượu, ỉu xìu nói: “Không có gì.”
Nghe vậy, Tông Diễn chỉ im lặng cười một tiếng, vành tai Hứa Tri Ý càng đỏ hơn.
Cô uống tiếp vài ngụm rượu để lấy thêm can đảm, sau đó mới ngước mắt nhìn anh, “Tông Diễn, cậu thích mình sao?”
Tuy đã biết anh thích mình, nhưng Hứa Tri Ý vẫn muốn chính tai nghe anh nói một lần.
Dường như Tông Diễn đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng cô, càng không để cho cô được như ý muốn, “Thế nào, cậu thích mình rồi à?”
Không đáp mà còn hỏi ngược lại.
Hứa Tri Ý nghẹn một ngụm, cảm giác chính mình bị trả đũa, cô dừng lại một chút, rồi thành thật thừa nhận: “Đúng vậy, mình thích cậu, còn cậu thì sao?”
Lúc này, đổi lại là Tông Diễn nói không ra lời, không ngờ anh chỉ thuận miệng hỏi một câu, nhưng cô lại thật sự trả lời.
Anh trầm mặc, ánh mắt tối sầm nhìn Hứa Tri Ý trước mặt.
Thiếu nữ hơi nghiêng đầu, khuôn mặt non nớt trắng nõn ửng đỏ nhàn nhạt, đôi mắt trong veo ngập nước nhìn anh không chớp mắt, dưới ánh đèn rọi xuống, đôi môi đỏ hồng no đủ lấp lánh ánh sáng, âm thầm tạo nên cám dỗ.
Tông Diễn cúi người tiến sát lại, chóp mũi cao thẳng cọ lên chiếc cổ trắng trẻo của Hứa Tri Ý, một cơn ngứa ngáy tê dại lan ra toàn thân, nhưng lần này cô không lựa chọn tránh né nữa, cô nghe thấy giọng nói trầm khàn của thiếu niên: “Em nói xem anh có thích em không.”
(Bắt đầu đổi xưng hô nha mọi người.)
Giây tiếp theo, môi Hứa Tri Ý bị đôi môi mỏng lành lạnh của Tông Diễn lấp kín, trước kia cô luôn chống tay mình lên ngực anh, nhưng lần này lại đổi thành vòng tay qua cổ.
Đôi mắt Tông Diễn hiện lên ý cười, trong lòng tràn ngập thoả mãn, anh bế Hứa Tri Ý lên, hai người đổi thành tư thế nữ trên nam dưới.
Sau lưng Hứa Tri Ý là bàn ăn, cơ thể phía trước dán sát vào ngực anh, vô cùng chặt chẽ, đến mức khiến cô ảo giác bản thân sắp ngừng thở.
Đầu lưỡi nóng bỏng ướt át của Tông Diễn xâm nhập vào, ngậm lấy chiếc lưỡi nhỏ của cô, mùi rượu nhàn nhạt luẩn quẩn giữa răng môi hai người, chỉ mới nếm một ngụm, Tông Diễn đã cảm thấy chính mình gần như say ngất ngây.
Sự vui vẻ và thoả mãn chưa từng có lấp đầy trong lồng ngực, anh đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng chờ được một chữ “Thích” của cô, có trời mới biết anh kích động bao nhiêu.
Đầu lưỡi của Hứa Tri Ý bị anh hút đến tê dại, nước mắt sinh lý chảy ra từ khoé mắt đỏ bừng, cô thử nhẹ nhàng đáp lại, vừa mới đụng tới đầu lưỡi anh, cả người Tông Diễn liền chấn động, hôn cô càng mạnh hơn.
Đây là lần đầu tiên Hứa Tri Ý cùng anh hôn môi trong trạng thái tỉnh táo, cô bị hôn đến choáng váng đầu óc, cả người cũng nhũn ra, cô sắp không thở nổi vì nụ hôn thân mật này.
Trong lúc cô đang đắm chìm, một bàn tay to nóng bỏng chậm rãi vén vạt áo cô rồi mò vào bên trong, nắm lấy bầu vú mềm mại.
“Ưm……” Cả người Hứa Tri Ý mẫn cảm run lên, cô cảm giác được bàn tay kia không hề kiêng nể xoa nắn đầu v* mình, lực tay khi nhẹ khi nặng.
Cơ thể bắt đầu trở nên rất khác lạ, một luồng nóng ấm từ từ chảy ra từ cửa huyệt, Hứa Tri Ý nhịn không được kẹp chặt chân lại, nhưng Tông Diễn đã sớm phát hiện ra điều này, anh mở hai chân cô rộng ra, ngón tay cách một lớp quần chạm vào nơi nhạy cảm nhất của cô, giọng nói khàn khàn: “Sao em luôn không mặc nội y ở trước mặt anh vậy, cố ý quyến rũ anh đấy à?”
Hứa Tri Ý rùng mình một cái, cắn môi dưới đề kìm lại tiếng rên rỉ, khoé mắt cô ửng hồng, như một con cá đang thoi thóp, cô hít vào một hơi thật sâu, ngay cả giọng nói cũng thay đổi, “Em… Em không có……”
Hai ngón tay thon dài cách bộ đồ ngủ vuốt ve lên xuống, lực tay lúc nặng lúc nhẹ, lòng bàn tay ấm áp cảm giác như có một dòng chất lỏng ẩm ướt chảy ra.
Một xử nữ* như Hứa Tri Ý làm sao chịu nổi sự kích thích thế này, cô vặn vẹo vòng eo mảnh khảnh muốn né tránh, nhưng chàng trai lại vuốt vẹ mạnh hơn, cả người cô run rẩy, khuôn mặt cũng ửng, “Đừng sờ chỗ đó…… Ừm……”
(*Xử nữ: cô gái còn trinh)
Môi Tông Diễn dán lên vành tai cô, hơi thở nóng hổi khiến cả người cô ngứa ngáy tê rần, “Bé cưng, có phải em đã quên bản thân vẫn còn thiếu anh 10 hình phạt không?”
Hứa Tri Ý không tin được mở to hai mắt, một giọt nước mắt chảy xuống từ khoé mắt ươn ướt, Tông Diễn đã đưa tay vào trong quần ngủ của cô, cách một lớp quần lót chuẩn xác bóp lấy âm đế sung huyết sưng đỏ, một trận khoái cảm quét qua người cô, cô cắn môi đạt đến cơn cực khoái nho nhỏ.
Dâm thuỷ chảy ra từ huyệt nhỏ làm ướt nhẹp một mảng lớn trên quần lót, Hứa Tri Ý thất thần nhìn trần nhà.
Bây giờ cô hiểu được, hình phạt Tông Diễn nói trước đó đều là những cái bẫy được anh tỉ mỉ giăng ra, lúc ấy cô vô tâm vô phế không nghĩ quá nhiều, giống hệt một con thỏ nhỏ ngây thơ đơn thuần, dại dột nhảy vào cái bẫy mà sói xám đã giăng sẵn.
Hiện tại Hứa Tri Ý cảm thấy hối hận muốn chết.
Chóp mũi cô đỏ lên, ai oán nhìn Tông Diễn, không nói một lời nào.
Tông Diễn bị đôi mắt đỏ bừng của cô nhìn đến mức không kìm được nở nụ cười, anh ôm chặt Hứa Tri Ý vào trong ngực, môi mỏng đặt lên đầu vai cô một nụ hôn âu yếm, “Bé cưng không thích sao? Rõ ràng em đã thoải mái lắm mà.”
Bị anh liên tục gọi là “Bé cưng” như vậy, lỗ tai Hứa Tri Ý không khỏi nóng lên, lần đầu tiên cô thấy Tông Diễn ngọt ngào dính người thế này.
“Bé cưng, anh cứng rồi.”
Tông Diễn hạ thấp người xuống, để thân dưới chạm vào nơi riêng tư của cô, ý đồ rõ như ban ngày.
“Giúp anh bắn một lần, em sẽ được trừ đi một hình phạt.”
Tông Diễn không chờ cô trả lời, đã kéo quần xuống, gậy cứng thô dài nóng bỏng bên trong trực tiếp đánh vào giữa hai chân Hứa Tri Ý.
Hứa Tri Ý khẽ nhếch môi, ánh mắt nhìn thẳng, cô bị Tông Diễn kéo tay cầm lấy cây gậy cứng kia, hình như không thể dùng một bàn tay nắm hết.
Sao lại có thể lớn như vậy?
dương v*t trước mắt sưng đỏ căng cứng, thân gậy thô dài, trên đỉnh quy đầu cực lớn còn tiết ra một chút dịch lỏng, tản ra một luồng khí nóng.
Hứa Tri Ý dùng tay cầm lấy nó một cách thụ động, tuốt lên tuốt xuống không theo trật tự.
Lòng bàn tay thiếu nữ trắng nõn non mềm, không hề giống anh chút nào, cảm giác lúc quay tay cũng khác biệt một trời một vực.
Anh thở hổn hển, đuôi mắt vì bị nhiễm tình dục mà đỏ lên, động tác vuốt lên vuốt xuống càng lúc càng nhanh, lòng bàn tay Hứa Tri Ý bị ma sát đến đau rát, cô nhỏ giọng la lên: “Nhẹ một chút, đau quá.”
Giọng nói mềm mại ấy chẳng khác gì chất phụ gia, gậy th*t dường như sưng to hơn vừa rồi, lòng bàn tay đang bao bọc lấy tay cô dần siết chặt hơn, không biết qua bao lâu, anh mới bắn ra trong cơn khoái cảm tột độ.
Dòng tinh trắng đặc sệt bắn một ít lên quần áo cô gái, một ít lại dính trên cằm cô, mùi hương nhàn nhạt lạ lẫm quẩn quanh trong khoang mũi, Hứa Tri ý thở phì phò, lúc cô còn kịp phản ứng lại, Tông Diễn đã dùng khăn giấy lau đi vết bẩn trên mặt cô.
“Tri Tri ngoan quá, lần sau sẽ thưởng kẹo cho em.”
Hứa Tri Ý: “……”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.