Tổng giám đốc khen không dứt miệng, “Tửu lượng của Tiểu Hứa tốt đấy! Nào, uống thêm ly nữa!”
Nói xong lại chuẩn bị rót thêm rượu cho cô, kết quả bị Tông Diễn cản lại.
Anh thuận tay nhận lấy, không mặn không nhạt nói: “Để tôi.”
Ly rượu kia đã bị Hứa Tri Ý uống qua, tổng giám đốc đã say khướt nên không để ý đến việc này, nhưng những người còn lại thì khác.
Tông Diễn là mục tiêu chú ý của đêm nay, một vài cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đã để mắt đến anh từ sớm, nhưng mỗi động tác của Tông Diễn lại khiến bọn họ đảo mắt qua lại giữa anh và Hứa Tri Ý, dường như muốn cố gắng tìm ra manh mối gì đó.
Hứa Tri Ý vốn sợ đám đông, lúc này cảm thấy như đang ngồi trên đống lửa, cả người cứng đờ không biết phải làm sao, Phương Viện Viện ngồi bên cạnh bỗng nghiêng người nhỏ giọng hỏi: “Hai người quen nhau à?”
Khi Tông Diễn bắt đầu ngồi vào cạnh Hứa Tri Ý, cô ta có thể tạm thời cho rằng đây chỉ là trùng hợp, nhưng hành động chắn rượu giúp cô lại có chút thân mật quá mức, coi như là lần đầu tiên gặp mặt cũng không làm đến mức này nhỉ? Chẳng lẽ là do thấy sắc nổi lòng tham? Hình như cũng có khả năng lắm.
Hứa Tri Ý không biết Phương Viện Viện đang tự mình suy diễn ra rất nhiều chuyện, cô biết sẽ giấu không được nên chỉ giải thích đơn giản: “Bọn tôi trước kia là bạn cùng lớp.”
Nghe vậy, Phương Viện Viện tựa hồ hiểu được sự tình là như vậy, cảm thấy hành động của anh cũng là hợp lý.
Trên đường đi toilet, Hứa Tri Ý vừa bước ra đã bị Tông Diễn chặn lại.
Anh mới uống vài ly cùng tổng giám đốc, trên người lúc này tản ra mùi rượu nhàn nhạt, đôi mắt hẹp dài sâu thẳm có chút đỏ ửng vì say, dường như vừa được rửa qua nước sạch, trông khá hiền lành và vô hại, hoàn toàn tương phản dáng vẻ lạnh lùng cấm dục của anh hôm nay.
Lông mi Tông Diễn hơi rũ xuống, nhìn đắm đuối cô gái trước mặt, đáy lòng tĩnh lặng chợt gợn lên từng cơn sóng.
Hôm nay Hứa Tri Ý rất xinh đẹp, mái tóc đen suôn mượt được búi cao lên, để rơi vài cọng trên trán, khuôn mặt trứng ngỗng ôn hoà dịu dàng, mắt hạnh sạch sẽ trong suốt như hổ phách, nhìn dưới ánh đèn còn thể thấy được vài đốm sáng lấp lánh trong đôi mắt ánh nước.
Ánh mắt Tông Diễn dời từ chóp mũi nhỏ xinh xuống đôi môi hồng hào đầy đặn, yết hầu của anh trượt lên trượt xuống, lúc mở miệng nói chuyện, giọng nói đã trở nên khàn khàn trầm thấp, “Bảo bối muốn đi về chưa?”
Anh biết Hứa Tri Ý không thích lui tới những nơi đông người, buổi tiệc này là một ví dụ, chỉ ngồi một lát đã cảm thấy bối rối.
“Nếu tôi muốn đi về, Tông tổng sẽ đồng ý chứ?” Hứa Tri Ý gặn ra từng câu từng chữ.
Có vẻ Tông Diễn đã biết cô đang làm công việc gì và ký hợp đồng với công ty nào từ lâu, đối mặt với Tông Diễn ở hiện tại, cô có chút không thể nhìn thấu được anh.
Tông Diễn khẽ mỉm cười, “Bé cưng muốn làm gì cũng được.”
Dứt lời, anh kéo lấy tay cô, dắt cô đi ra khỏi nhà hàng, Hứa Tri Ý vùng vẫy rút tay lại, nói, “Anh là nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay, bỏ đi như vậy sẽ không ổn lắm.”
“Không sao, có trợ lý của anh ở lại.”
Hứa Tri Ý: “……”
Quên mất, bây giờ anh đã trở thành ông chủ lớn rồi.
Tông Diễn kéo cô đến trước một chiếc xe hơi đen bóng toàn thân, rồi nhét cô vài ghế lái phụ, tuy không phải là người am hiểu về xe, Hứa Tri Ý vẫn có thể nhìn ra giá của nó chắc chắn rất đắt đỏ.
Hứa Tri Ý cứng đờ cả người, nhẹ giọng gọi: “Tông Diễn……”
Tông Diễn đương nhiên biết cô muốn nói gì, nhưng anh chỉ bình tĩnh trả lời: “Bảo bối, vì tương lai chúng ta, anh bắt đầu gây dựng sự nghiệp của riêng mình, dù không hoàn toàn thuận buồm xuôi gió nhưng bây giờ anh đã có thể cho em những thứ em muốn, chỉ cần em luôn ở cạnh bên anh.”
Anh nói những điều này một cách bình thản, lược bỏ đi những khoảnh khắc cô đơn và cực khổ của mình, chỉ muốn để cô thấy những mặt tốt nhất.
Hứa Tri Ý kinh ngạc nhìn anh, trái tim như bị dao cứa vào, đau đớn âm ỉ.
Hoá ra, vào những tháng ngày vắng cô, Tông Diễn đã vì cô mà âm thầm chịu đựng những cơn áp lực đau khổ kéo dài, nhưng cô lại chẳng làm được gì, đã vậy còn oán trách anh, chỉ cần nghĩ đến những điều này thôi, Hứa Tri Ý đã khó chịu đến mức muốn tự tát mình mấy cái.
Hứa Tri Ý há miệng thở dốc, không thể nói ra một câu gì, cô cúi đầu, nước mắt đã không kìm được mà ứa đầy hốc mắt.
Cô đột nhiên nhận ra, dường như Tông Diễn yêu cô hơn cả chính bản thân mình.
……
Hứa Tri Ý không lựa chọn trở về nhà mình, mà lại lặng lẽ chui vào nhà Tông Diễn khi anh vừa mở cửa.
Tông Diễn mỉm cười bất lực nhìn cô, “Sao vậy?”
Hứa Tri Ý bám vào người anh, nhón chân lên tới cổ anh, muốn hôn nhưng chỉ hôn tới cằm, cô bất mãn cau mày, hờn dỗi nói: “Này…. Hôn em đi….”
Hơi thở hai người hoà quyện vào nhau, dây dưa ái muội, xen lẫn giữa hai người là mùi rượu nhàn nhạt, Hứa Tri Ý cảm thấy nóng bừng cả người, rõ ràng cô không hề say, nhưng lúc này lại cảm thấy bản thân đã say ngà ngà.
Hô hấp Tông Diễn khựng lại, dục vọng cuồn cuộn trào dâng trong đôi mắt đen láy, anh dùng một tay vòng qua chiếc eo thon thả của Hứa Tri Ý, tay còn lại giữ lấy ót cô, cúi đầu dùng sức ngậm lấy đôi môi mà anh nhớ đêm mơ.
Bốn cánh môi chạm vào nhau, như đốt ra tia lửa, theo sau là một cơn sóng ập đến, như muốn nuốt chửng hai người trong biển dục vọng.
Đầu lưới Hứa Tri Ý bị mút đến phát đau, cô phối hợp gá miệng, để đối phương tuỳ ý xâm nhập và liếm láp từng nơi trong miệng, hút hết nước bọt ngọt thanh trong miệng cô.
Trong căn phòng yên tĩnh trống trải, âm thanh “chậc chậc” triền miên và ái muội của hai người trở nên vô cùng đột ngột, Hứa Tri Ý không biết bản thân đã bị Tông Diễn ôm đến sofa từ khi nào, chiếc váy ôm trọn lấy bờ mông bị giật đến trên eo khi cô dang chân ngồi lên người anh.
Bàn tay nóng rực rong ruổi giữa đôi chân cô, nhiều lần còn cọ qua háng, lần nào cũng câu dẫn trêu trọc cô.
Trong mấy năm xa nhau, Hứa Tri Ý chưa từng làm tình lần nào, hiện tại mới bị anh đùa giỡn một chút đã hệt như một chiếc hộp Pandora mở ra, dâm thuỷ bên dưới đã ướt tuôn đẫm quần lót.
Cô không khỏi hừm một tiếng, muốn càng nhiều hơn.
Tông Diễn cởi đai eo ra, bởi vì mặc váy nên cô đã dùng miếng dán ngực, điều này thuận tiện cho Tông Diễn rất nhiều, anh gỡ miếng dán xuống, rồi lập tức nắm lấy bầu vú tròn trịa thẳng đứng kia.
Không biết có phải là do ảo giác của anh hay không, anh cảm thấy ngực của cô hình như đã lớn hơn trước một chút, nhưng núm vú vẫn hồng hào dựng đứng như cũ, vô cùng xinh xắn, đáng yêu, Tông Diễn không chút chần chừ, cúi đầu ngậm lấy.
đầu v* bị khoang miệng ấm áp bọc lấy, đầu lưỡi linh hoạt phe phẩy lên xuổng, hết mút rồi lại liếm, bên vú còn lại bị anh dùng sức nhào nặn, chỉ trong chốt lát đã đỏ ửng một mảng, làm cho Hứa Tri Ý run rẩy, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ quyến rũ.
“Ưm…. Nhẹ chút……”
Tông Diễn im lặng, dục vọng khiến đôi mắt của anh đỏ bừng, một chút tỉnh táo cuối cùng còn sót lại trong đầu đã bị tiếng rên của cô đánh gãy, anh gần thư thô bạo kéo lấy núm vú nhỏ non mềm, không ngừng nắn bóp, anh dùng sức rất vừa phải, cô không cảm thấy đau mà ngược lại còn tê dại ngứa ngáy.