Say Mộng Giang Sơn

Chương 1141-1: Đi tới nơi tận cùng (1)



Ngự Sử Đại Phu Lý Thừa Gia gần đây đã trở thành hồng nhân thân cận bên cạnh Hoàng Đế, vụ án Vương Đồng Kiểu là do hắn chủ trì, kết quả vụ án là kéo năm vị Vương gia ngã xuống ngựa, Lý Thừa Gia lập tức danh dương thiên hạ.

Hiện giờ, trên đường cái Chu Tước xuất hiện vụ án phỉ báng Hoàng hậu và Lương Vương lại rơi trên tay hắn, khiến cho Lý Thừa Gia vừa hưng phấn vừa lo lắng. Vụ án này nếu thuận lợi, vị trí Ngự Sự Trung Thừa chắc chắn sẽ nằm trong tay hắn. Nhưng hắn lại lo lắng Lương Vương có mượn cơ hội này trị Tương Vương và Thái Bình Công chúa hay không.

Vụ án Vương Đồng Kiểu nguyên bản chính là muốn dụ dỗ Tương Vương và Thái Bình Công chúa đấy, kết quả là tình cảm văn võ bá quan quần chúng dâng trào, may mắn Hoàng đế đúng lúc thu tay lại, nhanh chóng đem mục tiêu chuyển đến trên người Trương Giản Chi. Nếu không quan trường lại muốn tiếp tục náo loạn. Nếu như không tìm được đúng người chịu tội thay lúc Hoàng đế đang tức giận, kết cục của hắn có thể nghĩ ra.

Lý Thừa Gia lo lắng không được bao lâu, Lương Vương Võ Tam Tư liền nói cho hắn biết, lần này nhất định phải tìm ra thủ phạm. Cũng không có ám chỉ hắn đem vụ án này tranh thủ liên quan đến Tương Vương và Thái Bình Công chúa. Lý Thừa Gia rất là may mắn, lập tức lấy hết khí lực đi điều tra.

Lý Thừa Gia dùng mặc dù là một biện pháp đơn giản, nhưng lại rất hữu hiệu.

Trên đường cái Chu Tước dán cáo thị đã bị thị dân Trường An phát hiện. Nói cách khác, cáo thị nhất định là dán lúc trời tối. Lý Thừa Gia thông qua hai huyện Trường An, Vạn Niên đem vụ án phân đến mỗi một phường của Trường An, yêu cầu tra rõ đêm đó cấm đi lại ban đêm có người nào còn ra vào cửa phường hay không.

Trong đêm đấy, sau khi lệnh cấm đi lại ban đêm được ban hành ra, chỉ có hai nhà thành thân, còn có thêm một nhà là do phụ thân sinh bệnh cấp tính, nửa đêm phải đi tìm thầy thuốc. Thầy thuốc mà nhà này tìm có thể tra ra rõ ràng, đồng thời khách khứa của hai nhà kia cũng đều tính được cả, xem ra hết sức khả quan.

Lý Thừa Gia từ Đại Lý Tự, Hình Bộ, Ngự Sự Đài phân phối nhiều nhân thủ, phối hợp hai huyện Vạn Niên, Trường An lần lượt loại bỏ từng người, tin tưởng những người này cũng không phải là người hiềm nghi. Sau đó liền đem mục tiêu nhắm đến những quan lại Tam phẩm trở lên của triều đình, bởi vì chỉ có quan lại Tam phẩm trở lên mới có thể đi đường cái, không cần đi qua cửa phường.

Kinh đô trọng địa, tuy rằng quan lại nhiều như chó săn, nhưng quan lại Tam phẩm cũng không nhiều lắm. Hơn nữa tiếp giáp đường cái Chau Tước lại càng ít, Lý Thừa Gia nhanh chóng thu nhỏ phạm vi lại, cuối cùng tập trung ở mười bốn nhà, trong đó có phủ đệ của tiền tể tướng Hoàn Ngạ Phạm.

Những người này đều là đại quan, Lý Thừa Gia không dám trực tiếp chỉ huy quan viên đến thẩm vấn. Nhưng hắn có chỗ dựa là Hoàng Đế, Vi Hậu và Lương Vương, muốn bắt tôi tớ những nhà này dò hỏi, những quan viên kia cũng không có lý do gì cự tuyệt. Huống chi Thiên Tử đã tức giận rồi, lúc này ai dám cự tuyệt chẳng phải là đang chột dạ sao?

Lý Thừa Gia là đương triều Ngự Sử, chuyên môn là tư pháp hình tố, sau khi hắn thu nhỏ phạm vi điều tra lại, hắn khôn khéo liền biết được loáng thoáng sự việc.

Khi hắn thẩm vấn hạ nhân mấy nhà này, có dùng một chút kỹ xảo. Hắn đi xem những tấm cáo thị trải dài trên phố này, không dưới hơn mười phân. Muốn dán tinh tế nghiêm chỉnh, một người thì rất khó làm việc này, dán cáo thị ít nhất phải có hai đến ba người.

Mà người làm loại sự tình này, tất nhiên là tâm phúc của chủ nhân hoặc là gia sinh nô bộc. Việc này nếu mà nhờ một tên làm công, bất cứ lúc nào hắn đều có thể cong mông bỏ chạy, không thể nào được chủ nhân an bài kém như vậy.

Cứ phân tích như vậy, Lý Thừa Gia thẩm vấn liền thuận buồm xuôi gió. Sau khi tra ra ai không phải là quản sự, quản gia, gia sinh nô tì, Lý Thừa Gia lập tức thả người, còn đối với những người khả nghi, thì an bài nhân sự tách ra để thẩm vấn. Hoặc đe dọa hoặc lừa gạt, từ đó tìm kiếm manh mối.

Lý Thừa Gia tìm người phá án đều là những người có kinh nghiệm phong phú. Sau khi mời tới điều tra, đều là một ngày làm việc lãnh lương ba ngày, hơn nữa một khi có ai phát hiện ra manh mối, lập tức thượng tấu Hoàng Đế phong quan. Có trọng thưởng tất có dũng phu, không tin những kẻ này không ra sức đấy.

Những nô bộc nhà quyền quý cũng không có kẻ nào dám trái lệnh, mà một đám này đều là những tay lão luyện khôn khéo, thẩm vấn một đám nô bộc nhà giàu không có kinh nghiệm, Hoàn Ngạn Phạm nghĩ rằng làm việc hoàn hảo, áo trời không vết chỉ khâu, tuyệt không nghĩ đến lại bị một nhóm đầu mục của huyện Vạn Niên ba mươi năm qua điều tra vụ án, ứng phó qua các phạm nhân muôn hình muôn vẻ đã phá vỡ rồi.

Lão đầu này tra hỏi chính là một tên gia sinh nô bộc, còn ký văn tự bán thân với Hoàn gia. Lão bày ra hình cụ đe dọa một chút, trong lòng gã này có quỷ liền lộ ra sơ hở. Điều tra viên thấy có cửa, liền vừa đấm vừa xoa, lại cố ý xuất nhập vài lần, lừa dối xưng đồng phạm của gã đã cung khai, người này trong lòng liền hoảng hốt, không ngờ vậy mà khai.

Lão đầu lập tức mừng rỡ như điên, không nghĩ tới khi già rồi lại có thể thành quan, một bước vượt Long môn. Mừng đến nỗi lão ngửa mặt lên trời cười to ba tiếng, lập tức liền tự mình áp giải tên nô bộc Hoàn phủ đi tìm Lý Ngự sử.

Lý Thừa Gia vừa nghe xong cũng mừng rỡ như điên, lập tức gọi người dán bố cáo nhân đem quản gia và người kia của Hoàn phủ bắt lại, dùng đại hình tra hỏi. Hai người kia nào đã chịu qua đại hình, lập tức liền cung khai. Lý Thừa Gia lại sai người tìm được bàn chải bọn hắn vứt lại dưới cống ngầm, mò vật chứng lên. Liền vui mừng đi báo công cho Lương Vương.

Kết quả vụ án nhanh chóng trình diện trước mặt Lý Hiển. Lý Hiển xem lời khai, giận không kiềm được, lập tức hạ lệnh bắt nhóm năm người Trương Giản Chi, cùng lúc triệu tập quan viên Tam pháp ti, xử tội của năm người.

Võ Tam Tư rốt cuộc bắt được hung thủ tung tin đồn, trong lòng nhất thời hãnh diện, y hung tợn nói với Lý Hiển:

- Bệ hạ, bọn họ bịa đặt như thế, nói xấu Hoàng Hậu, ô nhục bệ hạ, hẳn là đem bọn chúng toàn bộ xử phạt mức cao nhất theo pháp luật, lấy chính quốc pháp!

Đại Lý Tự thừa Lý Triêu Ẩn phản đối nói:

- Lương Vương chậm đã, hiện giờ còn không có lời khai nhận tội của đám người Trương Giản Chi, đại thần bậc này thẩm vấn chưa xong liền tru sát, không hợp với pháp luật của triều đình ta.

Lý Hiển hung tợn đập bàn nói:

- Vậy thì thẩm vấn, thẩm vấn đến khi nào chúng tâm phục khẩu phục!

Ngự Sử Trung Thừa Tiêu Chí Trung nhìn thấy chứng nhân vật chứng, liền biết án tử này không thể thay đổi rồi, không khỏi âm thầm oán giận Hoàn Ngạn Phạm thấy lợi đỏ mắt. Hiện giờ nhân chứng vật chứng đều có, cho dù là tái thẩm vấn bọn họ, bọn họ cắn chặt răng không nhận tội thì có thể làm thế nào? Người là tôi tới quý phủ của bọn họ, lại đã có sẵn chứng cứ chính xác, bọn họ còn có thể trở mình sao?

Mặc dù không có vật chứng, chiếu theo Đường luật, lời khai của hai người quản gia tôi tớ, cũng có thể làm thành tội danh của đám người Trương Giản Chi.

Tiêu Chí Trung linh cơ vừa động, bỗng nhiên nói:

- Bệ hạ, đám người Trương Giản Chi có công phù bảo bệ hạ đăng cơ, việc này thiên hạ đều biết. Hiện giờ một khi thẩm tra xử lý, khắp thiên hạ đều biết rằng là năm vị công thần có ý định vu tội Hoàng hậu, ô nhục danh dự của bệ hạ, người trong thiên hạ sẽ nghĩ như thế nào đây? Quân thần đang tốt đẹp, không ngờ bất hòa vì cá nhân, chỉ sợ... tránh không được những kẻ lời ra lối vào.

- Điều này...

Lý Hiển vừa nghe cũng cực kỳ đau đầu, ôngta tuy rằng lạnh lùng vô tình, nhưng cũng không muốn bị người khắp thiên hạ thù ghét.

Hình bộ Thị Lang Bùi Đàm Hữu cố ý lấy lòng Vi hậu và Võ Tam Tư. Lập tức đứng lên tấu:

- Chỉ cần bệ hạ hạ chỉ, lấy chiếu lệnh mang bọn hắn đi tru sát, như vậy mặc dù không thông qua công khai thẩm phán, cũng là hợp luật pháp.

- Thần phản đối!

Phượng Các Xá Nhân Tống Cảnh vốn là ở một bên ghi chép, vừa nghe vậy lập tức nói:

- Bệ hạ, dù người hạ chỉ sát nhân, nhưng lấy tội danh gì đây? Không tội mà giết, người trong thiên hạ làm sao mà tâm phục? Còn nữa, bất kể là đặc chỉ sát nhân hay đặc chỉ miễn xá, tuy rằng là đặc quyền của thiên tử, nhưng cũng không thể tùy tiện sử dụng.

- Từ sau thời Chu Thương, thiên tử liền có quyền đặc xá, nhưng không thấy qua có một vị thiên tử nào vọng động. Tắc Thiên đại thánh hoàng sau khi lên ngôi, vì Nhị Trương mà đã một lần đặc xá, nhưng kết quả như thế nào? Pháp không thể loạn, đám người Trương Giản Chi có tội hay không, phải làm theo lẽ công bình mà xử. Nếu thiên tử dùng đặc quyền xử tử, chỉ sợ bị người trong thiên hạ chê cười.

Tống Cảnh là cùng với Ngụy Nguyên Trung được đặc xá đấy. Lúc trước Nhị Trương muốn Tống Cảnh vu cáo Ngụy Nguyên Trung, Tống Cảnh không chịu. Kết quả là hai người cùng bị lưu đày đến Lĩnh Nam. Lý Hiển đăng cơ liền xá tội cho Ngụy Nguyên Trung, Tống Cảnh tự nhiên cũng trở về triều đình.

Chỉ có điều, Ngụy Nguyên Trung cả đời này từ thời Cao Tông đến nay đã hầu hạ bốn vị Hoàng đế, trong lúc đó nhiều lần bị giáng chức, hiện giờ đã hơn bảy mươi tuổi rồi, khí phách sớm đã sa sút. Nhất là lần này hồi triều, mắt thấy là đại thần phù trợ Thiên tử đăng cơ, trong vòng một năm liền từ Tể tướng biến thành tù nhân, khiến cho trái tim ông càng trở nên băng giá.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.