Sáng hôm sau, mặt trời buồn bã không buồn rọi những tia nắng
ấm áp. Trong căn biệt thự sang trọng của Yumi, không khí im lặng bao
trùm....bỗng >
-Dậy đi, 7h30 rồi!!!_Toni cùng Tú Anh phá vỡ không khí
yên tĩnh, khua chiêng gõ trống
-...
-...
-AAAAAAAAAA!!! Chết với bà Cao Linh!!! _Yumi la lớn
"tùng!tùng!" Toni và Tú Anh phải cảm ơn
tiếng trống vào lớp dữ lắm ý. Không lại chịu thêm 1 trận nữa-_-
chắc chết...
~Tiết đầu~ được coi là môn ru ngủ cho cả lớp 1 giấc
no say đó là môn Văn địa ngục...ừ thì bà cô vẫn say sưa *giảng bài*
suốt tiết còn nguyên lớp thì *la liệt* nằm trên bàn như không còn
chút sức lực nào. _
~Tiết 2~ Thể dục à? Con gái! ờ thì nhảy xà! Chuẩn
bị hôn nệm ôm xà đi là vừa!!
Bọn con gái lớp cứ kêu ca, than vãn nhức hết cả đầu.
Riêng nhóm Y thì tới 1 chiều cao lí tưởng với sự luyện tập đều dặn
nên không phải lo lắng nhiều mà vẫn dễ dàng nhảy qua. 70cm, 80cm, 90cm
tất cả đều có thể vượt qua. Mức xà được nâng lên 1m, có vẻ lần này
đã có nhiều bạn gái đã bỏ cuộc. Con số cứ thế mà tăng lên, số còn
lại là nhóm K và Y, rãi rác 1 số bạn nam trong lớp và trong đó có
cả con Yu (trốn nhảy mà giờ còn đòi nhảy 1m40 thì chuẩn bị hôn nệm
đi _ )
*1m40* (nổ đại con số, còn t/g là không qua rồi
đó..hh). Nhóm K lần lượt nhảy qua với những con mắt thán phục có,
ngưỡng mộ có, ghen tị cũng có (chủ yếu là nữ là ngưỡng mộ, còn
mấy bạn nam thì...)) Nhóm Y, Yumi xung phong nhảy đầu, đến Ry, Anna
cũng qua được.
-Em
không sao! Em lên đây hóng gió thôi! Trong phòng bệnh ngột ngạt quá ý
mà...em không sao!!! :))_ Sery biện minh
-Em
khóc à?_Key ngờ vực.
-Đâu
có! Em không khóc, anh không thấy trên đây có gió à, là bụi thôi._Sery
cười. Nụ cười dịu dàng nhưng đau đớn lắm. Nhưng nó đã đủ làm dịu đi
sự lo lắng cua Key rồi.
~~~~~
Quay
về phòng bệnh, thì vk ck nhà ta phát hoảng vì căn phinfg đã trỏ
thành nơi cho cả bọn tha hồ phá phách.
-Hey!
Nhào zô luôn đi!_ Kin lên tiếng
-May
là vk ck 2 người về kịp không thì hết đồ ăn rồi!!!_ Kelly vùa nói vừ
ôm 1 mớ đồ ăn.
-Tham
lắm rồi nha Kelly, cho tôi với_Kay lanh chanh
Đôi
môi Sery khẽ cong lên "anh cứ như vậy thì làm sao em có thể yên
lòng được đây?" Sery suy nghĩ trong sự đau khổ và day dứt. Sâu
trong nụ cười là 1 nỗi đau không ai có thể thấu hiểu được.
Cả
bọn đã trốn học 2 ngày liền, đảm bảo ngày mai bà bác già Cao Linh
sẽ không để yên cho cả bọn đâu. =_=...