Sẽ Hỏng Mất, Nhẹ Chút

Quyển 2 - Chương 75



Khi đài truyền hình STS công bố kết quả đoạt giải cuộc thi ca hát giữa các ca sĩ trẻ, Nghiêm Tiểu Tiểu và anh em nhà Thiệu đều lắp bắp kinh hãi, Dragon Band đoạt được quán quân.

Đúng vậy, vốn do muộn nên bị huỷ tư cách thi, ấy vậy mà Dragon Band lại chiếm được quán quân.

Đây cũng là đương nhiên thôi, trận đấu tiến hành được một nửa thì mọi người đều đổ ào ra ngoài xem Dragon Band biểu diễn, ngay cả giám khảo cũng thế, quán quân không phải là Dragon Band thì còn có thể là ai vào đây.

Thời điểm Nghiêm Tiểu Tiểu nhận cúp quán quân và chi phiếu tiền thưởng 500.000 bảng Anh, cậu vui đến nỗi thiếu chút nữa không kìm được nước mắt, vốn nghĩ rằng cúp quán quân và 500.000 bảng Anh đã mọc cánh bay mất, không ngờ cuối cùng lại đoạt được, cậu thật sự rất vui.

Nhìn thấy khuôn mặt vui vẻ của Nghiêm Tiểu Tiểu chính là điều mà anh em nhà Thiệu yêu thích nhất, thế nhưng có một sự kiện đột nhiên xuất hiện khiến cả ba buồn rầu, Nghiêm Tiểu Tiểu mang thai!

Nghiêm Tiểu Tiểu đứng dưới mưa hát suốt hai tiếng, cậu bị cảm, điên cuồng hắt xì, hai anh em cực kỳ lo lắng, dẫn cậu về nhà nhờ ba Thiệu khám cho.

Nghiêm Tiểu Tiểu vốn có hơi không muốn, nhắc đến ba Thiệu là cậu nhớ đến ngay hình ảnh đáng khinh - ba Thiệu ngày đó cả người trần truồng, bị trói trên bàn cơm trừng phạt. Cậu rất ngại, không biết nên đối mặt với ba Thiệu như thế nào.

Thế nhưng anh em nhà Thiệu lo lắng cho cơ thể cậu, kiên quyết dắt cậu đi kiếm ba Thiệu khám bệnh, nào ngờ sau khi khám xong, ba Thiệu tỏ vẻ kỳ quái nói cho ba người bọn họ, Nghiêm Tiểu Tiểu mang thai.

"Bác Thiệu, mới nãy con nghe không rõ, phiền bác lặp lại lần nữa ạ." Nghiêm Tiểu Tiểu khó có thể tin, cậu hoàn toàn bị doạ sợ. Cậu mang thai, cậu vốn tưởng mình chỉ là người song tính chứ không có khả năng mang thai, không ngờ cậu giống mẹ, cũng có thể sinh con đẻ cái.

Anh em nhà Thiệu cũng khiếp sợ như Nghiêm Tiểu Tiểu, nhưng họ rất nhanh lấy lại bình tĩnh, họ và bé con thường xuyên làm tình kịch liệt như vậy, em ấy mang thai cũng là chuyện đương nhiên.

"Tiểu Tiểu, con đã mang thai hơn một tháng. Con đừng sợ, ta sẽ bắt Đại Hổ, Tiểu Hổ chịu trách nhiệm." Ba Thiệu ngồi xuống cạnh cậu, nhẹ nhàng xoa đầu cậu an ủi. Khó trách đứa nhỏ này sợ đến vậy, nó còn bé quá, hai thằng con cũng thật tình, vậy mà cũng làm đứa bé nhỏ thế mang thai được.

Ba Thiệu nâng mắt trừng hai thằng con, anh em nhà Thiệu bị ba trừng đến ngượng ngùng, xấu hổ bẽn lẽn gãi đầu. Ba nói Tiểu Tiểu mang thai hơn một tháng, tính theo thời gian chắc hẳn là cái lần làm tại ngõ nhỏ bên cạnh Kiss Guns.

Ngẫm lại, Tiểu Tiểu mang thai hơn một tháng, bọn họ đã không biết mà còn tà ác thô bạo đùa giỡn cậu. Bây giờ bọn họ rất hối hận, không biết bọn họ có làm cậu lẫn đứa bé trong bụng bị thương không.

"Đại Hổ, Tiểu Hổ, các con làm Tiểu Tiểu mang thai, nhất định phải phụ trách với em nó. Bây giờ hai đứa tính thế nào?" Ba Thiệu nhìn thẳng vào hai người con của mình, hỏi thật lòng, ba tuyệt đối không thiên vị con mình, cho phép chúng nó trốn tránh trách nhiệm.

Nghiêm Tiểu Tiểu lập tức nhìn về phía hai bạn trai, cậu chỉ mới mười lăm tuổi thôi, nghe được tin mình mang thai nhất thời sợ tới mức hoang mang, căn bản không thể ra quyết định, cậu chỉ có thể mong đợi ở bọn họ.

Đối mặt với ánh mắt bất lực đáng thương của người yêu, anh em nhà Thiệu lập tức trăm miệng một lời: "Tiểu Tiểu, em yên tâm, tụi anh sẽ chịu trách nhiệm, xin em hãy gả cho tụi anh."

Bọn họ vẫn luôn muốn cưới Tiểu Tiểu làm vợ, vốn định đợi Tiểu Tiểu đủ mười tám, bọn họ sẽ cầu hôn cậu, mà bây giờ Tiểu Tiểu đã mang thai, đồng nghĩa với việc bọn họ có thể kết hôn trước thời hạn.

Ba Thiệu lộ ra ánh mắt tán dương, đây mới là con mình, dám làm dám chịu.

Nghiêm Tiểu Tiểu e thẹn nhìn về phía ba Thiệu, cậu mang thai, trong khi biện pháp giải quyết duy nhất là gả cho hai anh em họ, nhưng không biết liệu ba họ có đồng ý chăng?

"Ba cũng muốn như thế, Tiểu Tiểu mang thai con của các con, các con nhất định phải cưới người ta làm vợ." Ba Thiệu cầm tay Nghiêm Tiểu Tiểu, nụ cười dịu dàng vô cùng, "Tiểu Tiểu, con cứ về nói cho ba mẹ con trước, ta và cha của Đại Hổ, Tiểu Hổ sẽ tìm thời gian cùng Đại Hổ, Tiểu Hổ đến nhà con xin phép ba mẹ con kết hôn, con thấy sao?"

Cuối cùng cũng có thể ôm cháu nội, hứng khởi trong lòng không có từ ngữ nào có thể diễn tả, y vốn nghĩ rằng các con y còn nhỏ, qua nhiều năm nữa mới có thể có cháu để y ôm y bế. Y không còn trẻ nữa, dù trông có vẻ trẻ đến mức nào, thì y vẫn sắp bước qua tuổi sáu mươi, nhìn thấy bạn cùng lứa đều có cháu cả rồi, y rất hâm mộ, rất muốn sớm có cháu để bồng.

Nghiêm Tiểu Tiểu e thẹn khẽ gật đầu, nghĩ đến sắp trở thành vợ của người ta, cậu thiệt mắc cỡ quá đi mất, không biết sinh con có đau không nhỉ?

Quan trọng nhất là nên thưa với ba mẹ như thế nào, không biết liệu ba mẹ có đồng hay là không, bỗng đột nhiên cậu bảo mình mang thai và sắp kết hôn, mà còn kết hôn với tận hai người, ba mẹ nhất định sẽ hoảng hồn, không thể chấp nhận, rầu quá đi!

.....

Anh em nhà Thiệu lái xe đưa Nghiêm Tiểu Tiểu về nhà, suốt dọc đường, người trong lòng vẫn lo lắng rầu rĩ không vui.

"Tiểu Tiểu, có phải vì mang thai nên mất hứng, hay là vì không muốn gả cho tụi anh? Nhưng lúc nãy em đã đồng ý ba anh rồi, vài ngày tới phụ huynh của anh sẽ đến nhà em xin hỏi." Thiệu Tiểu Hổ đang lái xe, nhíu mày hỏi.

"Tiểu Tiểu, làm em mang thai là bọn anh không đúng, nhưng chuyện cũng đã thành, em chỉ có thể ngoan ngoãn gả cho tụi anh. Làm vợ tụi anh, tụi anh sẽ đối xử với em thật tốt. Hay là do em không muốn sinh con của tụi mình, muốn phá nó đi?" Thiệu Đại Hổ cũng nhíu mày, nghĩ đến khả năng bé con không muốn con bọn họ, trong lòng anh rất khó chấp nhận.

Thật ra thì anh và em trai cũng chưa chuẩn bị tốt để đảm nhiệm vai trò người cha, dầu gì bọn anh vẫn chưa đến 20, hãy còn là con nít, nhưng không biết sao bọn anh lại đặc biệt có cảm tình với đứa bé trong bụng, cũng không muốn giết nó, bỏ nó.

"Không phải, em đang lo lắng nên thưa chuyện với ba mẹ ra sao." Nghiêm Tiểu Tiểu vội vàng lắc đầu, tuy cậu có kinh ngạc, nhưng cậu tuyệt đối không hề chán ghét sinh mệnh bé bỏng trong bụng, sinh mệnh bé bỏng này chính là kết tinh tình yêu của cậu và hai chồng yêu.

Nghe thế, anh em nhà Thiệu thở phào nhẹ nhõm, biết bé con không phải không muốn gả cho bọn họ, cũng không phải muốn bỏ đi đứa bé trong bụng, bọn họ liền an tâm.

Nhà Thiệu chỉ cách nhà Nghiêm vài con phố, rất nhanh đã đến nơi, đỗ xe ở ngoài cửa nhà Nghiêm, Thiệu Đại Hổ đề nghị: "Tiểu Tiểu, nếu em không biết nên nói thế nào thì tụi anh sẽ vào với em, thưa chuyện với ba mẹ em."

"Đúng, nếu em không tiện mở miệng, thì cứ để tụi anh nói chuyện với ba mẹ em."

"Không được! Hai anh mà vào thưa chuyện ba mẹ em nhất định không tài nào chấp nhận, ba em chắc chắn sẽ đuổi hai anh ra ngoài, vẫn để em tự nói thì hơn." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu phản đối, lúc ba tức giận rất đáng sợ, không biết ba sẽ làm nên chuyện gì với hai người họ.

"Nhưng...." Thiệu Tiểu Hổ còn định nói tiếp, nhưng bị anh trai ngăn lại.

"Nghe theo Tiểu Tiểu đi!" Thiệu Đại Hổ không muốn ép bé con.

"Được!" Thiệu Tiểu Hổ bất đắc dĩ gật đầu, hy vọng cậu có thể sớm nói với ba mẹ, sau đó bọn hắn sẽ đến nhà cậu cầu hôn, để sớm ngày cưới Tiểu Tiểu về nhà.

Không biết em bé sẽ là con của ai đây? Của hắn? Của Đại Hổ? Bọn hắn đêm đó đều bắn tinh vào âm đ*o của Tiểu Tiểu, mà cho dù có là con của ai trong anh em bọn hắn đi chăng nữa, hắn đều thích.

"Em vào đây, mai gặp!" Nghiêm Tiểu Tiểu cảm ơn hai bạn trai đã chu đáo, cúi đầu hôn lên mặt họ cái chóc, sau đó mở cửa xuống xe vào nhà.

Hai anh em lưu luyến nhìn bé con, sau đó lái xe quay về, sau khi về bọn họ còn phải bàn với ba bề hôn sự với Tiểu Tiểu. Kết hôn, có nhiều việc cần phải được chuẩn bị tốt.

"Tiểu Tiểu, tại sao con bây giờ mới về, trễ hơn chút nữa là ba đi tìm con rồi!" Nghiêm Kí Hạo và Điền Vũ Mặc đang ngồi ở phòng khách đợi con trai, vừa thấy con vào nhà, Nghiêm Kí Hạo lập tức đứng dậy, nhẹ giọng trách cứ.

Ông gọi cho con thì điện thoại tắt máy, ông lái xe đến trường tìm con, trong trường không có lấy một mống người, ông chỉ còn cách quay về nhà, ông và Tiểu Mặc đều gấp muốn chết.

"Con xin lỗi.... hắt xì.... hắt xì...." Nghiêm Tiểu Tiểu vội vàng giải thích, còn chưa nói xong mà lại bắt đầu hắt xì. Cậu mang thai nên bác Thiệu không dám cho cậu uống thuốc bậy bạ, thay vào đó bắt cậu uống một loại dầu vừng kỳ quái, bác Thiệu bảo cứ uống loại dầu vừng này vài ngày thì sẽ hết bệnh cảm.

"Tiểu Tiểu, sao thế con? Có phải bị cảm không!" Từ đằng sau đi đến trước mặt cậu, Điền Vũ Mặc lập tức nhíu mày, lo lắng hỏi han. Anh phát hiện bộ quần áo con đang mặc không phải bộ quần áo lúc con mặc ra khỏi nhà, mà giống như vừa mua mới, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!

Nghiêm Tiểu Tiểu đứng hát dưới trời mưa, quần áo bên ngoài đều ướt nhẹp, sau khi anh em nhà Thiệu dẫn cậu về nhà Thiệu, Thiệu Đại Hổ đặc biệt mua một bộ quần áo mới cho cậu thay.

"Tiểu Tiểu, rốt cuộc con đã đi đâu?" Nghiêm Kí Hạo nhíu chặt lông mày thành một chữ xuyên (川)

"Ba, mẹ, con xin lỗi vì đã để cho ba mẹ lo lắng. Sau khi học xong con đã đến nhà bạn chơi, nên mới về trễ, trên đường đi đến nhà bạn đó thì bị mắc mưa, đành phải mượn quần áo của bạn đó để mặc." Nghiêm Tiểu Tiểu áy náy giải thích với ba mẹ, dùng ý tưởng cậu đã nghĩ ra trên đường để nói dối.

"Về sau nếu lại gặp tình huống này, con nhất định phải gọi về nhà báo một tiếng, ba và mẹ con rất lo lắng." Nghiêm Kí Hạo không hề hoài nghi con trai, mà chỉ dặn dò. Thấy con trai bình an trở về, ông và Tiểu Mặc liền yên tâm.

Nghiêm Tiểu Tiểu gật đầu, Điền Vũ Mặc lo lắng: "Khi ở nhà bạn thay quần áo, có bị bạn đó nhìn thấy cơ thể của con không..."

"Không có, sao con có thể để cho người khác thấy cơ thể mình chứ." Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, thường xuyên nói dối ba mẹ, cậu thật lòng xin lỗi. Mà bây giờ cậu còn quen bạn trai và mang thai, cậu thật sự không biết nên thưa chuyện với ba mẹ như thế nào...

Nghiêm Tiểu Tiểu do dự một hồi, quyết định đêm nay tạm thời không nói cho ba mẹ biết chuyện cậu mang thai, đợi cậu chuẩn bị tốt, cậu sẽ tìm thời điểm phù hợp để nói với ba mẹ. Cậu đã lên kế hoạch, mẹ dễ nói chuyện hơn, cậu có thể nói cho mẹ trước, rồi nhờ mẹ thuyết phục ba.

Nếu nói cho ba trước, ba nhất định sẽ không đồng ý gả cậu cho hai bạn trai, mặc dù ba rất thương cậu, nhưng ông lại rất cố chấp lạc hậu, tuyệt đối không chấp nhận chuyện cậu có thai, hơn nữa cha của đứa bé đến tận hai người....

Nghiêm Tiểu Tiểu không biết khi ba mẹ cậu còn trẻ còn điên cuồng lớn mật hơn cả mình, khi Điền Vũ Mặc sinh cậu anh chỉ mới được 14 tuổi, còn nhỏ hơn cậu bây giờ....

Hết chương 75.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.