6:00 sáng hôm sau.
reng....reng.....reng....
Nó quơ tay tắc chiếc đồng hồ ờ đầu giường, đứng dậy đi làm vscn. 10 sau nó bước ra với bộ đồ con trai, quơ tay lấy chìa khóa xe trên bàn rồi bước xuống nhà. Vừa bước xuống phòng khách nó đã thấy anh nó. Gia Lâm thấy nó xuống ngước mặt lên nhìn:
- em định ăn mặc như thế này sao, con cái tên để nhập học tại sao lại là tên Phong? - anh nó hỏi.
- đó là chuyện của em,anh không cầm bận tâm. - nó trả lời.
- Nếu zậy thì thôi, đồ ăn sáng trong bàn đó vào ăn đi. À mà em định ra ngoài à?
- ùk, em định tới thăm ba mẹ em. - nói xong nó bỏ đi vào phòng bếp.
15 sau nó đi ra rồi bước ra cổng luôn không nhìn lại anh nó. Anh nó ở trong phòng khách nhìn theo bóng nó đi mà chỉ pk lắc đầu. Nó đi ra gara lấy xe rồi chạy thẳng tới nhà ba mẹ nó. Khoảng 15 sau nó đã tới, bước vào nhà với sự ngỡ ngàng của pk bao nhiêu người bao gồm ba nó, mẹ nó và cả Thiên Nga. Vừa nhìn thấy nó ba nó liền hỏi:
- Cậu là ai mà đi vào nhà tôi?
- con đây ba, con là Thiên Ngọc đây. - nó vừa dứt lời ai nấy cũng đều bỡ ngỡ vì trước mặt họ không phải là người con gái của họ, không phải là người người chị của Nga mà là 1 người con trai rất đẹp. Mẹ nó không tin liền hỏi lại:
- Cậu lấy gì nói cậu là con gái tôi?
- Zậy con sẽ nói họ tên của ba mẹ, em Nga ra nếu mọi người không tin thì thôi.
- Ba tên là Nguyễn Hoàng Nghi Lâm, thích đọc báo và xem tin tức. Mẹ tên là Hoàng Mỹ Hoa, thích làm nội trợ và 2 người rất thương con gái mình. Lúc còn nhỏ mẹ thường nói nhỏ vào tai 3 chị em con là con gái sau này cần kiếm 1 người đàn hoàn tử tế mà quen chứ đừng quen tùm lum nghe con. Em tên là Nguyễn Hoàng Thiên Nga rất tích búp bê. Con nói zậy có đúng không?
Bà Hoa bàng hoàng vì câu nói của nói, câu đó bà chỉ nói cho 3 chị em nó nghe thôi không nói cho người khác nghe, nếu đã nói thế zậy nó là con gái của bà rồi. Bà chạy lại ôm con gái mình vào lòng:
- con đã đi đâu thế hả có pk là 2 năm qua mẹ nhớ con lắm không? - Nó thấy thế cũng vỗ nhẹ lưng bà mà nói:
- con cũng rất nhớ mẹ. - nói xong nó buông bà ra và chạy lại ôm ba và em gái mình.
------------ tua qua khúc ôm nhau nhé ------------------------------
Lúc cả nhà ngồi cạnh nhau, bà tò mò hỏi con gái mình:
- tại sao con lại thành ra như zậy?
- con sẽ vào trường của bé Nga học nhưng dưới thân phân là con trai của tập đoàn Mạc thị, như thế con mới tìm hiểu đk cài chết của chị. - nói xong cô quay sang T.Nga dặn dò:
- đến lúc đó em không được tỏ ra quen pk chị, nghe chưa. - nói xong nó quay sang nhìn đồng hồ rồi đứng dậy nói:
- thôi bây giờ con phải đi rồi, con sẽ gặp ba mẹ sau. tạm biệt.
- Đi dường cẩn thuận nhé. - Bà Hoa dặn con gái mình.
- khi nào rãnh thì con nhớ tới thăm ta và mẹ con nhé.- ông Lâm nói. Nó gật đầu rồi bước ra xe chạy mất.
20 sau nó có mặt tại quán bar hộp đêm, địa bàn của nó. Thấy nó vừa bước vào thì quản lí bước ra chào đón:
- Chào bang chủ, mừng người trở về. (nói thêm nhé, nó là bang chủ của bang demons đứng thứ 2 trong thế giới đêm, sau bang của hắn). Nó chẳng nói gì lẳng lặng bước về phòng của minh. Lấy điện thoại ra gọi điện:
- Nhi, mày với Tuyết tới quán bar gặp tao. - nó nói.
- oki, lát tao với con Nhi tới. - Nhi nhanh nhẩu nói. vừa nói xong nó cúp máy. Trong phòng giờ còn có mình nó với những suy nghĩ trong đầu.
--------------------------------- HẾT CHƯƠNG 12 ----------------------------