Sếp, Tôi Không Muốn Tăng Ca!

Chương 19



Nhưng mà, tuy rằng có đã muốn quên đi hình ảnh hai người đàn ông trần trụi, mãnh liệt quấn lấy nhau trên bìa đĩa, nhưng đổi lại là cậu với sếp… Úc, cậu nhắm chặt mắt, lắc lắc đầu, nhanh chóng đuổi hình ảnh này nọ ra khỏi đầu.

Trời ạ, sao trong nhà sếp lại có loại đĩa phim như vậy a?

Hu hu, hóa ra cậu vẫn là bị sếp lừa rồi, hóa ra hình tượng chính nhân quân tử của sếp không có thật a, hắn cùng đàn ông bình thường giống nhau đều thích… Không đúng, trọng điểm là, hai người trên bìa đĩa nha! Ca này khó a, chẳng lẽ, sếp không thích phụ nữ, mà thích… Khó trách, điều này có thể giải thích vì sao sếp không có kết giao bạn gái.

Kia, như vậy, cậu hiện tại phải xử lí thế nào đây? Ảo não cào cào tóc, cậu cảm thấy bản thân cực kì cực kì xui xẻo.

Cậu đau khổ suy nghĩ thật lâu, cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt, liền quyết định trước tiên rời khỏi đây đã, lập tức trở lại phòng sếp, mang đồ của mình nhanh chóng trốn khỏi hiện trường.

Chạy a chạy, cậu mới nghĩ ra bản thân chỉ có thể trốn nhất thời, không thể trốn cả đời, dù sao người ta cũng là sếp của mình nha.

Lết thân thể mệt mỏi về đến nhà, Bạch Hạo Lãng vẫn buồn rầu không thôi, bởi vì trong lòng có chuyện, cho nên đương nhiên thân thể rất không thoải mái, hơn nữa cảm thấy thập phần mệt, nhưng vô luận cậu trằn trọc lăn lộn trên giường thế nào, chính là vẫn không ngủ nổi.

Cậu nhảy khỏi giường, chạy đến phòng khách tìm điện thoại, gọi cho mẹ.

Tuy rằng không biết chắc mẹ đang ngao du thế giới với ba có rảnh mà tiếp điện thoại của cậu không, nhưng cậu vẫn muốn tìm người nào đó nói hết, mà càng nghĩ, chuyện tư mật như vậy, ngoại trừ người nhà, cậu cũng không tìm được ai khác để mà tâm sự.

Nghe tiếng điện thoại chờ, tim cậu đập mãnh liệt.

Đột nhiên, một giọng nữ trong truyền đến “Alo, Tiểu Lãng? Con tìm mẹ có việc gì không? Thật hiếm khi nha, con cư nhiên chủ động gọi cho mẹ, là nhớ ba mẹ sao? Chúng ta cũng rất nhớ cưng nha!”

Thật vất vả đợi mẹ tạm dừng nói, Bạch Hạo Lãng nắm chắc cơ hội chen lời “Mẹ, con cùng Tiểu Lâm chia tay rồi, nhưng…”

Cậu còn chưa có nói xong, liền bị ngắt lời “Cái gì? Úc, trời ơi, Tiểu Lãng của mẹ cư nhiên bị đá?”

Này, cậu còn chưa nói là ai đá ai nha? Tuy rằng sự thật là như thế, nhưng theo lời mẹ nói ra, cậu nói chung vẫn cảm thấy rất chói tai.

“Cho nên, Tiểu Lãng là gọi tới tìm kiếm an ủi sao? Úc, bảo bối của mẹ, thất tình thực bình thường, chỉ là chuyện rất nhỏ mà thôi. Con nghe mẹ nói, chỉ cần sau đó tìm ai đó tốt hơn là được. Nhớ rõ ngàn vạn lần đừng nản chí nổi nóng, biết chưa? Phải biết rằng, tuy Tiểu Lãng của mẹ ngày thường có chút vô tâm vô phế, thái độ làm người thì ngốc, trì độn, tham ăn, dễ nổi nóng lại lười quét dọn…”

“Được rồi vợ à, em để Tiểu Lãng nói đi, còn có mười lăm phút nữa chúng ta phải lên máy bay rồi.” Bạch ba ba bên cạnh nhịn không nổi ngắt lời vợ yêu, bằng không chỉ sợ đến lúc phải lên máy bay vợ ông vẫn chưa nói xong, mà vấn đề của con trai cũng chưa kịp nói.

“Biết rồi.” Bạch mụ mụ giơ tay với Bạch ba ba, rồi mới thân thiết nói với con trai “Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Đừng sợ, nói mẹ nghe, mẹ giải quyết giúp cưng.”

Bạch Hạo Lãng cuối cùng cũng có quyền lên tiếng, bất đắc dĩ mỡ miệng “Mẹ, ngay hôm con với Tiểu Lâm chia tay, con, con uống rượu…”

“Hả, con rượu say loạn tính? Con cư nhiên rượu say loạn tính! Tiểu tử chết tiệt, mẹ dạy con thế nào, cảnh cáo con thế nào? Biết rõ tửu lượng bản thân không tốt, phải uống ít thôi! Hừ, hiện tại gây họa, còn không chịu trách nhiệm mà còn tìm mẹ cầu cứu? Không có cửa đâu! Con ngoan ngoãn chịu trách nhiệm cho mẹ! Nếu để mẹ biết con trốn tránh trách nhiệm, con…”

“Mẹ, nghe con nói a!”

“Vợ à, con để con trai nói hết câu đã!”

Bị con trai rống, lại bị chồng nói, Bạch mụ mụ ủy khuất “Nói đi!”

Hít sâu một hơi, Bạch Hạo Lãng cố lấy dũng khí, thẳng thắn “Nhưng là, người ta giỏi hơn con, suất khí hơn con, lại có tiền hơn con, hơn nữa càng…”

“Người ta giỏi hơn con, suất khí hơn con, có tiền hơn con, con lại ghét bỏ? Mẹ có dạy con thế không? Đối tượng như thế thật là tốt, con còn chọn tam lấy tứ, có phải quá đáng quá mức rồi không? Hơn nữa…”

Ai, vì sao mỗi lần nói chuyện với mẹ đều phải cố sức thế này? Thật vất vả tích lũy dũng khí, cũng bị rụng hết.

“Mẹ, con còn chưa nói xong!!!”

Cùng lúc, Bạch ba ba lại không chịu nổi xen mồm “Vợ, con trai còn chưa nói trọng điểm!”

“Biết rồi, biết rồi!” Bạch mụ mụ giơ tay hàng với chồng, rồi mới hỏi con trai “Trọng điểm là?”

Lại hít sâu một hơi, Bạch Hạo Lãng ngập ngập ngừng ngừng nói “Đối, đối phương là đàn ông, mà, hơn nữa còn là sếp của con.”

Sau khi nói xong, cậu tuy rằng lập tức thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng trong điện thoại yên tĩnh không tiếng động, ngay khi cậu nghĩ mẹ đã ngắt máy, Bạch mụ mụ lại nói “Con trai, con thật lợi hại, đối tượng lần này cư nhiên lại là đàn ông a.” Tạm dừng một chút mới nói tiếp “Gửi ảnh lại đây, để ba mẹ nhìn kĩ rồi mới nói.”

“À.” Thế là cậu liền gửi ảnh qua điện thoại cho ba, cũng âm thầm kêu may mắn lần đó lúc chơi đùa ở công viên cùng sếp chụp không ít.

Qua hồi lâu, điện thoại lại kêu.

“Ừm, bộ dạng sếp con thật đúng là không tồi.”

Mẹ đây là có ý gì?

Còn chưa mở miệng hỏi, Bạch mụ mụ liền đã tiếp tục nói “Nếu cậu ta thích con, còn thực sự muốn cùng con một chỗ, mà con lại không chán ghét cậu ta, con liền nghĩ xem, thử một chút đi.”

“Hả?”

Bạch Hạo Lãn phản ứng lại bằng âm từ không hiểu nổi chuyện gì, nhưng mà, Bạch mụ mụ không có giải thích, chính là không kiên nhẫn mà nói “Mẹ cùng ba con phải lên máy bay, nói mẹ cũng nói rồi. Con lựa chọn thế nào, mẹ cũng mặc kệ. Ừm, cái kia, một thời gian nữa sẽ về thăm con nhé, gặp lại sau.”

Sau đó, điện thoại truyền đến tiếng báo ngắt máy, để lại một mình Bạch Hạo Lãng, tiếp tục buồn rầu, phiền não cào cào tóc.

Sếp thích mình sao? Giống như có nghe nói qua.

Sếp muốn kết giao với mình? Ừm, cũng có đề cập qua.

Vậy, mình có chán ghét hắn không? Không có nha.

Cho nên?

Ừm, như mẹ nói, vậy là có thể thử chút nha.

Được, cứ như vậy đi.

Hài lòng gật gù, cậu xem như vấn đề đã được giải quyết, liền bay nhanh về phòng ngủ, nằm trên giường, an tâm ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.