Sếp Tôi Là Một Kẻ Cuồng Yêu

Chương 26: Tạo một danh tính giả cho chính mình



Edit&Beta: VyVy

——

Dư Hàng ở trên bàn ăn đáp ứng 50 vạn này, nhưng sau khi ăn cơm xong, trong lòng nghĩ như thế nào lại cảm thấy không đúng...

Ông không phải cảm thấy mình bị Dư Phiêu Phiêu hố 50 vạn, mà là sợ Dư Phiêu Phiêu bị Dư Sinh hố 50 vạn.

Dư Hàng trốn trong phòng mình, gọi điện thoại cho Dư Sinh, cùng Dư Sinh tán gẫu nửa tiếng đồng hồ.

Vốn định lên án Dư Sinh đem ma trảo đặt lên người đứa nhỏ, kết quả Dư Sinh bên kia lại nói cho ông biết, sự hợp tác này là Dư Phiêu Phiêu chủ động đưa ra, cô thề son sắt, sẽ thành công! Hơn nữa cô còn muốn làm đối tác có thể kiểm soát, cô yêu cầu mình phải có tiếng nói.

Từ chỗ Dư Sinh cũng nghe được những lời này, Dư Hàng cũng không có gì để nói.

Ông có thể nói là hoàn toàn tin tưởng, con gái này của ông không phải là một đứa nhỏ đầu óc đơn giản, tuổi còn nhỏ đã có thiên phú kinh doanh cùng tầm nhìn mà những đứa nhỏ khác không có, hơn nữa cũng có một trái tim dũng cảm gan dạn.

Đó là một điều tốt.

Tuy nhiên, Dư Hàng chính là có thành kiến đối với Dư Sinh...

Ông luôn luôn cảm thấy rằng Dư Sinh của là một người đàn ông trẻ không đáng tin cậy.

Dư Hàng nghĩ trái nghĩ phải trong lòng không chịu nổi, oonh cố ý bưng một ly nước, từ cửa thư phòng đi tới đi lui mấy vòng.

Cuối cùng, ông vẫn nhịn không được đầu dò xét thư phòng, hỏi Dư Phiêu Phiêu đang chơi máy tính: "Con gái a, ba hỏi con một lần nữa a, con thật sự muốn đầu tư vào Dư Sinh sao? Thực sự chấp nhận kiểm soat rủi ro?"

Dư Phiêu Phiêu kỳ thật đã sớm nhìn thấy Dư Hàng đi tới đi lui ở cửa thư phòng, liền biết ông khẳng định có chuyện muốn nói.

Cho nên, cô đưa tay ra hiệu với Dư Hàng, "Ba, ba còn nhớ rõ con đã nói với ba, người chị từng học đại học ở thành phố B, bây giờ là giám đốc điều hành không? Con vừa nói chuyện với chị ấy, ba có thể đến xem chị âys nói gì."

Dư Phiêu Phiêu đã sớm đoán trước, Dư Hàng đối với cô vẫn còn tín nhiệm, dù sao cô 14 tuổi đã ở đây.

Vì vậy, cô vừa tạo một số QQ mới, sử dụng hai số QQ để tiến hành trò chuyện hai chiều, thành công giả mạo một lịch sử trò chuyện.

Sau đó xóa hồ sơ đăng nhập của QQ trên máy tính của.

Nói như vậy, đằng sau cô bé 14 tuổi có một hình ảnh cao nhân chỉ điểm... sẽ được thiết lập trong tâm trí của người ngoài.

Dư Phiêu Phiêu sau này vô luận đưa ra quyết định gì, nói những lời gì, tất cả mọi người sẽ không quá mức nghi ngờ cô.

Dư Hàng lập tức chạy tới xem lịch sử trò chuyện.

Nữ giám đốc điều hành không tồn tại kia, Dư Phiêu Phiêu đặt cho cô cái tên: Tung Vi.

Dư Hàng xem lại lịch sử trò chuyện của Dư Phiêu Phiêu với vị nữ giám đốc điều hành kia.

Hai người trò chuyện rất chuyên nghiệp, liên quan đến kiến thức thị trường và tài chính.

Dư Hàng nhìn thấy vị nữ giám đốc điều hành kia tán thành việc Dư Phiêu Phiêu đầu tư vào công ty truyền thông, hơn nữa cảm thấy Dư Phiêu Phiêu làm kế hoạch ũng không tệ lắm, sau đó, nữ giám đốc ấy còn đáp ứng sửa đổi kế hoạch của cô cho Dư Phiêu Phiêu.

Thật giống như là một chị gái tri kỷ!

Từng câu từng chữ thoạt nhìn đều rất ôn nhu, rất hợp lý, rất quan tâm người khác, mấu chốt là... Còn rất coi Dư Phiêu Phiêu là em gái nhà mình!

Hơn nữa, Dư Hàng cũng nhìn thấy vị nữ giám đốc điều hành kia không có cùng Dư Phiêu Phiêu nhắc tới chuyện đòi tiền, còn tuyên bố nếu như thua thiệt, đối phương nguyện ý trợ cấp cho Dư Phiêu Phiêu bao nhiêu vạn?

Coi như là mua cho cô một bài học, hoặc là nói là mua cho hai cô một bài học!

Bất quá bị Dư Phiêu Phiêu cự tuyệt.

Xem qua một vòng chat này, Dư Hàng nhất thời cảm thấy nữ giám đốc điều hành này quả thật là người tốt!

Người ta không chỉ đưa ra rất nhiều lời khuyên mang tính xây dựng, mà còn đưa ra ý kiến,còn nói rằng cùng nhau phát triển, và không yêu cầu tiền!

Dư Hàng lúc này trong lòng yên tâm hơn nhiều, ông khẽ gật đầu, "Cô ấy là người rất tốt a, hai người quen nhau bao nhiêu năm rồi?"

Dư Phiêu Phiêu biên soạn cho ông một con số, "Kỳ thật mới quen biết hơn một năm, sắp hai năm."

Dư Hàng gật đầu, "Được rồi, vậy bây giờ con đã xác định muốn đầu tư cho Dư Sinh đúng không? Con có chắc không?"

Dư Phiêu Phiêu cố ý dùng ánh mắt không an tâm nhìn về phía Dư Hàng, "Ba, có phải ba không lấy ra được nhiều tiền như vậy không? Nếu không, ba nói thẳng với con là được, con có thể nghĩ biện pháp."

"Không phải không phải..." Dư Hàng vội vàng xua tay phủ nhận, "Tiền của ba có thể lấy ra, vấn đề tiền bạc con không cần lo lắng a. Vậy nếu con chắc chắn, khi nào ba sẽ đưa tiền cho Dư Sinh là thích hợp? Con tự nói một thời gian cho ba."

Dư Phiêu Phiêu lúc này mới cười nói, "Con cùng chú Dư Sinh hẹn trong vòng nửa tháng, đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Tài chính đã được đưa ra, thời gian chuẩn bị của chú Dư Sinh có thể đầy đủ hơn. Ba, ba nghĩ sao?"

Dư Hàng nói: "Vậy thì mau nhất có thể đi. Ba muốn nghĩ... Nếu không ngày mai ba sẽ chuyển tiền cho hắn ta."

Dư Phiêu Phiêu cười cảm ơn, "Cảm ơn ba! Con chắc chắn sẽ kiếm tiền, ngay cả những lợi nhuận vốn sẽ được trả lại cho ba!"

Dư Hàng vội vàng lắc đầu, "Không cần không cần! Luôn luôn đề cập đến tiền với ba, ba nói không cần phải trả lãi suất! Ba không thiếu tiền của con! Nhân tiện, con đã làm bài tập về nhà chưa?"

Dư Phiêu Phiêu nói: "Bài tập về nhà con đã viết ở trường."

Dư Hàng vỗ vỗ bả vai Dư Phiêu Phiêu, "Đứa trẻ ngoan! Nuôi con ba thực sự an tâm! Cũng không giống đứa con trai nhà ba, làm cho người ta không yên lòng a..."

Nhắc tới Phương Chu Diêu, Dư Hàng nhịn không được thở dài một hơi, "Đúng rồi, con trai ba gần đây ở trường thế nào? Có nghiêm túc không? Nó có học tập chăm chỉ không?"

Dư Phiêu Phiêu hiện tại có thể nói là ngày đêm đều quan sát Phương Chu Diêu.

Đi học vào ban ngày, cô sẽ quan sát anh ở trường cả ngày. Sau khi ngủ vào ban đêm, cô sẽ quan sát anh của kiếp trước cả ngày trong giấc mơ của mình.

Hiện tại, tình huống của anh, tâm lý của anh, Dư Phiêu Phiêu so với kiếp trước hiểu rõ hơn.

Vì thế, cô chuẩn bị chân thành đề nghị cho Dư Hàng, "Ba, con muốn hỏi ba một chút, ba thật sự không có tình yêu với vợ cũ sao? Trong lòng ba đối với vợ cũ, thật sự không có một chút tình cảm nào sao?"

"Ai, đừng nói cái này, ba không muốn nói cái này..." Dư Hàng cau mày xoay người, giống như là cố ý lảng tránh đề tài này.

Chờ ông cầm một cái ghế quay đầu trở lại, Dư Hàng lại kéo đề tài trở về, "Con trai ba làm sao vậy? Có phải là không tốt với mẹ nó?"

Dư Phiêu Phiêu thấy ông không đề cập đến vợ cũ, liền đành phải rẽ khâu nói: "Bình thường cậu ấy nhìn vẫn ổn, nhưng con luôn cảm thấy cậu ấy có tâm sự. Có vẻ như ai đó đang theo đuổi vợ cũ của ba, vào một lần con ở trên khu phố, con thấy vợ cũ của ba lêm trên xe của một người đàn ông. Ba, ba biết gì về chuyện này không?"

Sắc mặt Dư Hàng sinh ra biến hóa, mắt thường cũng có thể thấy được.

Ông luôn thích cười ha hả, giờ phút này không khỏi trầm xuống, ngữ khí nói chuyện cũng hơi lạnh.

Ông nói, "Điều này ba biết."

"Con có biết gì không? Con trai ba đã nói gì với con? Có phải mẹ nó không đối xử tốt với nó không?"

Dư Phiêu Phiêu sau đó nói: "Tình huống cụ thể, con thật sự không rõ ràng lắm. Tuy nhiên, con thường thấy cậu ấy ở một mình. Hôm qua cũng là con thấy cậu ấy chơi một mình nên mới gọi cậu ấy về nhà."

Tâm tình Dư Hàng lúc này có chút nặng nề. Ông thở dài một hơi, "Ngày mai ba sẽ hỏi mẹ nó."

Dư Phiêu Phiêu nói: "Ba, thái độ của ba nên tốt hơn một chút, dỗ dành một chút." 

Lần này đừng để bị đánh nữa a...

...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.