SevenKnights Hệ Thống Dị Giới Du

Chương 111: Cuộc chiến trên Tinh Linh đại lục (Kết)



“Đây là đâu!” Lâm Tiêu mở mắt ra theo bản năng nói!

Nhưng mà không ai trả lời hắn! Lúc này Lâm Tiêu đang cảm thấy toàn thân đau đớn vô cùng! Hắn theo thói quen đưa tay lên dụi mắt nhưng bỗng dưng hắn phát hiện cánh tay phải của mình đã biến mất!

Lúc này hắn thật sự là hoảng sợ! Lúc trước do hắn nghĩ là có khả năng hồi phục từ hệ thống nên hắn không hề do dự mà sử dụng những chiêu thức có thể gây tổn thương cho thân thể! Nhưng mà tại sao bây giờ cánh tay của hắn vẫn như cũ bị mất đi!

“Hệ thống! Ngươi có ở đây không!” Lâm Tiêu gấp gáp hướng về hệ thống gọi!

“Kỷ chủ cần gì!” hệ thống xuất hiện trả lời!

“Tại sao bây giờ trên người ta vẫn còn bị thương! Không phải ta có tốc độ hồi phụ rất nhanh sao!” Lâm Tiêu hỏi!

“Thưa ký chủ! Vốn dĩ nếu như ký chủ sử dụng chiêu thức hi sinh Sinh Cơ thì tốc độ hồi phục vẫn sẽ rất nhanh như mà do ký chủ lần này sử dụng những chiêu thức của anh hùng khác mà ký chủ chưa có được anh hùng đó thì sẽ bị phản phệ! Nhưng vết thương do phản phệ thì sẽ bị giảm tố độ hồi phục của mình!” hệ thống lạnh nhạt trả lời!

Lâm Tiêu nghe vậy thì lập tức vào hệ thống kiểm tra thì phát hiện chỉ số hồi phục ban đầu của hắn là 5000/1s bây giờ đã đổi thành 10/1s! Hơn nữa Sinh Cơ của hắn hiện nay là 2,000/200.000!

“Thật không ngờ tác hại lại lớn đến vậy a! Với tốc độ này không đến hơn một tuần thì đừng hòng chạy nhảy được!” Lâm Tiêu cười khổ sau đó nhìn về cánh tay trái của mình! Cũng may là cánh tay trái của hắn không bị thương nặng lắm chỉ bị gảy xương mà thôi!

Lạch cạch!!

Bỗng nhiên lúc này cửa mở ra! Lâm Tiêu nhìn qua thì thấy được Eva đang cầm một thau nước đi vào! Khi nàng thấy Lâm Tiêu đã tỉnh dậy thì lập tức chạy đến!

“Lâm Ngốc! Ngươi không sao chứ! Đã tỉnh dậy sao không gọi cho ta! Có biết ta lo lắng thế nào không! Lần sau không cho ngươi liều lĩnh như vậy nữa!” Eva càng nói thì càng nghẹn ngào! Khóe mắt đã xuất hiện nước mắt!

“Hồ Ngốc a! Ta hiện nay đã không sao! Chỉ bị mất một cánh tay và gảy vài cây xương thôi a!” Lâm Tiêu cười nói!

“Ngươi còn cười được! Có biết ngày hôm đó khi phát hiện ngươi nằm trong vũng máu thì ta sợ đến dường nào không! Nếu mà người có chuyện gì thì ta...ta...ta..!” Eva gần như là khóc lên! Lúc này nàng không hề giống như một cường giả Ám Phong Hào hoặc là Ma Thần tương lai mà chỉ giống như một cô thiếu nữ bình thường mà thôi!

“Được rồi! Đừng khóc, đừng khóc! Tất cả là lỗi của ta a! Lần sau ta sẽ không hành động như thế này nữa a!” Lâm Tiêu xoa đầu nàng cười nói!

“Hứ!” Eva hừ nhẹ một tiếng sau đó đở Lâm Tiêu nằm xuống! Nàng dùng môt chiếc khăn ướt lau mặt cho Lâm Tiêu!

Khi nhìn đến cánh tay phải đã mất của Lâm Tiêu thì lập tức như có một vết dao cắt vào tim của nàng! Nhìn thấy Eva ánh mắt, Lâm Tiêu sao còn không hiểu nàng đang đau lòng cho hắn! Eva lúc này làm hắn nhớ đến lúc trước nàng cũng từng chăm sóc cho hắn như vậy khi 2 người còn là tỷ đệ! Hắn an ủi:

“Ngươi không cần lo lắng! Chỉ cần qua một thời gian là nó sẽ mọc lại thôi!”

Nghe Lâm Tiêu nói Eva chỉ ậm ừ cho có bởi vì nàng cho rằng Lâm Tiêu chỉ muốn an ủi nàng mà thôi! Lâm Tiêu biết nàng không tin cũng không giải thích nhìu! Sau khi lau chùi thân thể cho Lâm Tiêu và thay băng cho hắn thì nàng đi ra ngoài để Lâm Tiêu có thời gian nghỉ ngơi! Lâm Tiêu lúc này dù sao cũng còn vết thương trên người nên sau đó cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ!

Lần tiếp theo Lâm Tiêu tỉnh dậy là tối hôm đó! Nhưng lúc này hắn cảm nhận được có một vật thể nặng đè lên cơ thể mình! Hắn nhìn lại thì thấy đó là Lala, lúc này cô bé đang nằm ngủ gục trên cơ thể của hắn!

Cảm thấy chấn động, Lala tỉnh dậy thì thấy lúc này Lâm Tiêu đang nhìn mình! Nàng mừng rở la lên:

“Lâm Tiêu ca! Cuối cùng ngươi cũng tỉnh a!” nàng nói sau đó nhào tới ôm lấy Lâm Tiêu!

“Khụ khụ! Lala, ta không thở được!” Lâm Tiêu xoa đầu nàng cố gắng hết sức lên tiếng!

Lúc này Lala mới nhớ tới Lâm Tiêu đang bị thương! Nàng buông hắn ra sau đó gấp gáp nói:

“Ta xin lỗi Lâm Tiêu ca! Là do ta lo lắng thái quá!”

Lâm Tiêu mỉm cười nói:

“Không sao! Dù sao ta cũng đã đở nhiều rồi a!”

Lúc này Lala mới thở phào nhẹ nhỏm sau đó hướng về Lâm Tiêu nói:

“Lâm Tiêu ca! Ngươi có biết mấy ngày ta và tỷ lo lắng lắm không!”

“Ta xin lỗi mà! Do hôm đó nếu ta không làm vậy thì mọi người có thể gặp nguy hiểm a!” Lâm Tiêu gãi mũi nói!

“Đúng rồi Lâm Tiêu ca ta muốn hỏi ngươi một chuyện!” Lala bỗng hướng về Lâm Tiêu hỏi!

“Chuyện gì?”

“Ngươi nghỉ sao về tỷ của ta?” Lala mỉm cười hỏi!

“Nami sao? Nàng là một cô gái tốt, xinh đẹp lại quyến rũ hơn nữa là thực lực lại mạnh và thống trị cả một Tinh Linh đại lục a! Bất kỳ người nam nhân nào gặp một cô gái như vậy đều sẽ bị nàng quyến rũ a! Tại sao ngươi lại hỏi ta như vậy a!” Lâm Tiêu nghe Lala hỏi thì hơi ngạc nhiên nhưng cũng trả lời nàng!

“Hì hì! Như vậy là được rồi! Bây giờ ta đi ra ngoài đây, Lâm Tiêu ca cứ nghỉ ngơi đi nhé!” Lala mỉm cười sau đó chạy ra ngoài!

Lâm Tiêu nhìn theo bóng lưng của nàng thì cảm thấy khó hiểu! Sau đó hắn xuống giường, mặc dù vô cùng khó khăn nhưng hắn vẫn có thể đi từ từ! Phải mất một lúc Lâm Tiêu mới có thể khó khăn đi đến được chiếc cửa!

Khi đi ra ngoài lúc này thì Lâm Tiêu thấy được những Tinh Linh đang cùng nhau gieo một loại hạt giống xuống mặt đất! Lúc này hắn mới nghỉ đến trận chiến của hắn hình như đã phá hủy rất nhiều cây cối a!

Lúc này Nami đang chỉ huy mọi người thì thấy được Lâm Tiêu đang khó khăn đi lại thì lập tức đi đến đở lấy hắn! Thấy Nami đi đến, Lâm Tiêu lúc này hơi giật mình bởi vì lúc này Nami đang bận một bộ quần áo gần như trong suốt a! Ngoại trừ 2 nơi bí mật ra thì còn lại đều có thể bị thấy lờ mờ a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.