SevenKnights Hệ Thống Dị Giới Du

Chương 133: Ly biệt!!!



“Cái gì? Ngươi định trở về Ma tộc đại lục?!” Lâm Tiêu nhìn Eva bên cạnh với ánh mắt khó tin!

“Đúng vậy! Ta vừa mới nhận được tin thông qua bí thuật Vạn Lí Truyền Âm của Hồ tộc chúng ta và nhận được tin là Ma tộc đang gặp nạn và cần ta về đó giúp đở!” Eva từ tốn trả lời!

Nàng cũng vô cùng không nở nhưng vẫn phải trở về! Mặc dù nàng chán ghét gia đình của mình nhưng mà dù sao nơi đó vẫn là quê nhà của nàng và nơi đó vẫn có con dân của nàng nên dù thế nào nàng vẫn không thể bỏ mặt nói đó được!

“Nếu vậy thì ta sẽ trở về với ngươi a!” Lâm Tiêu hướng về Eva cười nói!

“Không được! Ngươi còn phải đi tìm Lala nữa! Với lại hiện nay mục tiêu tiếp theo chính là Thần tộc! Nếu thật sự Lala đã đến Thần tộc thì ta càng khopng thể theo ngươi rồi!” Eva vuốt má của Lâm Tiêu cườ nói!

“Được rồi! Nếu ngươi đã muốn như vậy thì ta sẽ theo ý ngươi a!” Lâm Tiêu nắm tay nàng cười nói!

“Nếu như vậy thì ngươi nghỉ ngơi đi! Ta ra ngoài chuẩn bị cơm trưa!” nói xong nàng xoay người đi ra ngoài!

Lâm Tiêu nhìn theo bóng lưng của nàng sau đó thở dài! Kể từ ngày chiến thắng cái tên quỷ đó đến nay đã được 2 tuần! Trong 2 tuần này đã xảy ra rất nhiều chuyện! Đầu tiên là việc hiểu lầm của Lâm Tiêu và Eva đã được hóa giải! Sau đó là lựa chọn Thú vương mới, tất cả những Thú tộc khác đều chọn Everlyn lên làm Thú Vương mới nhưng nàng đã từ chối cho nên Thú tộc quyết định cử hành chiến đấu để bình chọn lại Thú Vương mới và người chiến thắng là một tên đến từ Sư tộc! Còn Everlyn thì được bầu thành Đại Quốc Sư! Nàng cũng không có từ chối! Nhưng mà điều khiến Lâm Tiêu khó hiểu là từ ngày hô đó thì Everlyn hầu như mọi lúc đều đi theo hắn và hỏi câu hỏi như gia đình và sở thích khiến Lâm Tiêu cười khổ không thôi!

Hắn đứng dậy định đi ra ngoài hóng gió thì lúc này có một bóng hình khác đi vào và đụng vào ngực hắn khiến thân ảnh đó ngã ra sau! Lâm Tiêu lập tức theo bản năng ôm lấy eo của thân ảnh đó! Khi hắn nhìn kỹ lại thì thấy người đến là Everlyn! Nàng lúc này cũng đang nhìn hắn mỉm cười! Cả 2 vẫn giữ nguyên tư thế đó cho đến khi Everlyn lên tiếng:

“Ta biết ngươi rất thích cơ thể của ta nhưng mà có cần phải gấp gáp như vậy không?”

Nghe Everlyn trêu chọc thì lúc này Lâm Tiêu mới nhớ đến tư thế của 2 người vô cùng mập mờ nên nhanh chóng đứng dậy sau đó thả eo của Everlyn ra! Nhưng mà lúc này nàng lại chủ động ôm lấy cổ của hắn sau đó đẩy hắn ngồi xuống ghế!

“Everlyn! Ngươi...ngươi đây là đang làm gì a?!” Lâm Tiêu hoảng sợ hỏi sau đó nhanh chóng phẩy tay cho đóng cửa lại!

“Ta định làm gì chả phải đã quá rỏ rồi sao?” Everlyn nhìn Lâm Tiêu híp mắt cười nói!

“Ta không biết a!” Lâm Tiêu xoay mặt sang một bên tránh né ánh mắt của Everlyn!

Everlyn thấy vậy thì lập tức lấy 2 tay ôm lấy mặt của Lâm Tiêu sau đó xoay lại!

“Chả lẻ đến giờ ngươi vẫn không hiểu tâm ý của ta sao?” nàng nhìn hắn nghiêm túc nói!

Nghe như vậy Lâm Tiêu mới thu lại bộ mặt cười đùa mà nghiêm túc nhìn nàng sau đó cất tiếng nói:

“Có thể cho ta biết tại sao không?”

“Ta cũng không biết! Nhưng ngày hôm đó, khi mà ta đang trong giai đoạn hiểm nguy nhất! Ta cảm nhận hơi ấm từ bàn tay của ngươi! Nó cho ta một cảm giác vô cùng an toàn và thư thái! Và cũng ngay tại thời khắc đó! Trong lòng của ta xuất hiện một loại cảm xúc mà ta chưa bao giờ biết đến! Nó khiến cho trái tim của ta đập nhanh liên hồi! Nhưng rồi ta cũng nhận ra đó là cảm xúc khi yêu một ai đó! Mà cảm xúc đó được sinh ra là do ngươi!” Everlyn hướng về Lâm Tiêu ôn nhu nói!

“Nhưng mà ngươi cũng nên biết đó là ta không chỉ có một mình ngươi a! Bên cạnh ta còn rất nhiều nữ nhân khác!” Lâm Tiêu nghiêm túc nói!

“Vậy thì có ảnh hưởng gì đâu chứ! Người ta yêu là chàng cho nên chỉ cần trong trái tim của ngươi có một chỗ cho ta là đủ! Cuộc đời của ta chỉ có một và ta đã trao nó lại cho chàng! Ta đã từng nghỉ rằng chỉ có ngốc mới thích chàng mà thôi! Nhưng và rồi ta nhận ra ta mới thật sự là kẻ ngốc nhất trên đời này vì đã đi yêu một kẻ như chàng!” Everlyn cười nói!

“Một kẻ như ta thì sao chứ?” Lâm Tiêu co giật khóe miệng nói!

Nhưng ngay sau đó Everlyn bỗng nhiên đưa khuôn mặt tới gần sau đó nàng đặt nụ hôn lên môi hắn! Lâm Tiêu hơi giật mình nhưng sau đó cũng suy nghỉ kỹ càng! Hắn vốn không phải người tốt lành gì! Một khi có người yêu thích hắn thì hắn chỉ việc đáp lại tình cảm của người đó thôi! Còn chuyện khác để sau tính! Hắn đưa tay ôm lấy eo của Everlyn sao đó kéo nào vào lòng! Cả tiếp tục giữ nguyên tư thế hôn nhau trên ghế!

Cốc! Cốc! Cốc!

Bỗng nhiên lúc này có tiếng gỏ cửa vang lên! Lâm Tiêu và Everlyn 2 người lúc này mới giật mình sau đó tách ra! Hắn quay đầu nhìn lại thì thấy lúc này Eva đang đứng ngoài cửa nhìn chằm chằm vào cả 2! Cả 2 lúc này mới tách ra sau đó riêng phần mình ngồi trên một chiếc ghế! Lúc này khuôn mặt của Everlyn đã hoàn toàn đỏ lên còn Lâm Tiêu thì quay đầu sang một bên! Eva nhìn 2 người như vậy chỉ muốn bật cười! 2 người các ngươi a, hồi nãy ôm hôn thắm thiết lắm mà sao bây giờ lại ngoan ngoãn đến vậy! Eva đi đến chỗ của Lâm Tiêu sau đó trừng mắt nhìn hắn một cái sau đó lên tiếng nói:

“Đã đến giờ ăn trưa rồi! Nhưng mà ta nghĩ các ngươi có lẽ đã ăn no rồi nhỉ?” nói xong nàng còn liếc qua khuôn mặt của Everlyn khiến cô nàng càng thêm xấu hổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.