Sáng hôm sau, sau khi rời giường thì Lâm Tiêu ngạc nhiên khi thấy Aquila đang đứng ngoài cửa chờ mình! Hắn lại gần chào hỏi:
“Chào buổi sáng a! Aquila!”
“Chào buổi sáng! Chủ nhân!” Aquila cúi đầu chào lại.
Khi Lâm Tiêu định nói gì nữa bổng nhiên lúc này âm thanh hệ thống vang lên
“Karin đã đủ điều kiện thức tĩnh! Kí chủ sinh có muốn thức tĩnh hay không?!”
Nghe âm thanh của hệ thống lúc này Lâm Tiêu giật mình!hắn cùng Karin tách ra nay mới gần 1 tháng mà nàng đã gần thức tỉnh, phải biết muốn thức tỉnh một anh hùng cần nhất là đá thức tỉnh hoặc là dùng tới một ma thạch của thần thú đồng dạng để thức tỉnh, giống với Wukong! Nếu hắn nhớ không lầm thì Karin có dòng máu của nữ thần! Nếu muốn thức tỉnh thì hẳn phải là tìm đến.....! Nghĩ đến đây Lâm Tiêu bỗng giật mình, chả lẽ Karin đang tiếp xúc với thứ liên quan đến nữ thần sao! Không cần suy nghĩ nhiều, Lâm Tiêu lựa chọn thức tỉnh ngay lập tức!
“Kí chủ đã lựa chọn thức tĩnh!.........Đang tiến hành........Thức tỉnh thành công! Chúc mừng kí chủ đã nhận được Saint of Destruction Karin!”
Tên: Karin
Sinh cơ: 20000(1000/1s)-số lượng sinh cơ và tốc độ phục hồi do sức khỏe quyết định
Tinh thần lực: 2000
Công kích vật lí: 500
Công kích ma phap: 4000
Sức khỏe: 1000(người bình thường: 15)
Tốc độ: 22(người bình thường: 15)
Mị lực: 100
Nghề ngiệp: Healer
Kỹ năng:
Blessed Resurrection (Passive) Miễn nhiễm mọi hiệu ứng tiêu cực, hồi sình một lần với 100% sinh cơ
Heal: Hồi phục sinh cơ bằng với 500% sức mạnh ma pháp (50s hồi chiêu)
Revive: Hồi sinh một người với 100% sinh cơ và có khả năng miễn nhiễm sát thương một lần(140s hồi chiêu)
Miracle of Destruction( Kỹ năng thức tĩnh): Có thể hồi sinh tất cả mọi người bằng cách hi sinh sinh cơ của bản thân (mỗi người hao tổn 1000 sinh cơ)
Mức độ tình cảm: 100 - vì ngươi hi sinh tất cả
Thấy các chỉ số của Karin lúc này Lâm Tiêu mới yên lòng! Dù sao không có hắn ở bên cạnh thì nàng vẫn có đủ khả năng để tự vệ! Lúc này tại một ngọn núi vô danh có một tòa cung điện vô cùng rộng lớn! Ở bên trong cung điện lúc này có rất nhiều người đang vây xung quanh một điểm sáng! Tất cả mọi người đều mặt một bộ hoàng bào giống nhau! Trong đó có một người thanh niên trông vô cùng trẻ tuổi, trên bộ trang phục của hắn có thêu một hình của thiên sứ, trên đầu đội vương miệng!
Giáo Hoang! Alakati Micheal!
Hắn năm nay chỉ mới 20 tuổi! Hắn là người duy nhất trong lịch sử trở thành Giáo Hoàng ở tuổi 20! Đẳng cấp hiện nay của hắn là 45 trung giai Song Đường cảnh! Lúc này cột sáng trước mặt hắn biến mất sau đó có một cô gái với mái tóc màu tím đi ra! Nàng bận một bộ váy dài sẽ dọc đến đùi! Tay nàng cầm một cây pháp trượng, khuôn mặt nàng vô cùng lạnh lùng nhưng điều đó không khiến cho sắc đẹp của nàng bị mờ nhạc mà nó còn khiến cho nàng trở nên càng mĩ lệ! Thấy cô gái đi ra Micheal tiến lên hơi nghi ngờ hỏi:
“Ngươi có phải là Karin không!”
“Chính là ta!” Karin lạnh lùng trả lời!
Nghe Karin trả lời, Micheal vô cùng mừng rở, hắn muốn tiến lên đở lấy Karin nhưng bị nàng lạnh lùng lướt qua! Thấy vậy Micheal cũng không nói gì mà đi theo, có vẻ như việc này không phải ngày 1, ngày 2! Đang đi phía trước bỗng nhiên Karin hơi dừng lại và nói:
“Cuối năm nay ta sẽ rời khỏi chỗ này!” nàng vẫn không quay đầu lại mà đi tiếp! Những người phía sau sau khi nghe được thì sững sờ! Micheal nghe vậy thì hơi giật mình sau đó dịch chuyển đến trước mặt Karin lạnh lùng nói:
“Ta sẽ coi điều nàng nói vừa rồi như là trò đùa! Hãy lập tức trở về cố gắng tu luyện đi! Nếu không hậu quả, nàng tự nhận lấy!”
Nghe hắn nói Karin không trả lời mà bộc phát ra khí thế của mình! Khí thế khiến chó tất cả mọi người thở không ra hơi! Ngay cả Micheal cũng nhận được áp lực kinh người, điều này khiến hắn hoảng sợ không thôi! Karin lạnh lùng liếc qua mọi người sau đó đi về hướng phòng của mình! Nhìn bóng lưng của Karin tất cả mọi người ở đây không có ai là không tin nàng sẽ rời khỏi đây!
Tại Jeffer họi viện! Lúc này Lâm Tiêu đang nói chuyện với Mike!
“Ngươi đã suy nghĩ kĩ càng chưa! Nơi đó không phải là nơi người bình thường có thể sống sót được đâu! Ở nơi đó hầu như là không có ma thú cấp 8 trở xuống và thậm chí có ma thú hóa thần cấp 3 đấy!” lúc này Mike giọng nói vô cùng nghiêm túc!
“Ta đã suy nghĩ kĩ càng nên ngươi không cần lo lắng! Huống chi bây giờ ma thú cấp 10 trở xuống vốn không làm gì được ta!” Lâm Tiêu ngồi đối diện nói.
“Nếu ngươi đã quyết tâm đến vậy thì ta cũng không còn gì để nói! Ta chỉ cần ngươi nhớ một điều đó là trở về trước Tinh Anh đại tái a!” nói xong Mike lấy ra một tấm thẻ bài màu xanh đưa cho Lâm Tiêu
Lâm Tiêu nhận lấy tấm thẻ bài sau đó hướng Mike nói:
“Được! Bây giờ ta đi đây!” nói xong Lâm Tiêu đứng dậy sau đó đi cùng với Shane và Aquila đi ra khỏi văn phòng của Mike
Nhìn bóng lưng của Lâm Tiêu! Mike lẩm bẩm:
“Không biết nếu hắn và tên kia gặp nhau sẽ như thế nào nhỉ! Tên kia chỉ biết có chiến đấu mà thôi! Nếu bọn họ mà gặp nhau có lẽ Cổ Giới sẽ bị bọn họ làm cho long trời lỡ đất a!”
Sau khi 3 người Lâm Tiêu đi ra khỏi văn phòng của Mike thì đi về phía một ngọn núi hướng bắc, với thực lực của 3 người thì đến nơi chỉ trong vòng vài nhịp thở! Khi đến nơi thì cả 3 người đều thấy dưới chân núi có một cánh cổng vô cùng lớn, 2 bên có 2 người áo bào màu trắng đứng nơi đó bất động! Lâm Tiêu biết 2 người này là 2 người giữ cổng, khi 3 người tiến lại gần thì lập tức có một bức tường vô hinh cản họ lại! Lúc này một người trong đó lên tiếng:
“Yêu cầu chìa khóa!” trong giọng nói mang theo vô tận sát khí nhưng nó không hề ảnh hưởng gì đến 3 người!
Lâm Tiêu nghe vậy thì lấy tấm thẻ bài ra sau đó đặt lên bức tường vô hình, chỉ thấy tấm thẻ bài bay lên cao sau đó bắn ra 2 một đạo ánh sáng chiếu thẳng vào cánh cửa khiên nó mở ra! 2 người gác cổng thấy vậy thì lập tức thu lại sát khí! Tấm thẻ bài rơi xuống tay Lâm Tiêu, hắn cất vào trong hệ thống sau đó đi vào cánh cổng! Khi 3 người đi vào thì lập tức cánh cổng đóng lại.
Hống!! Gào!!
Lúc này 3 người Lâm Tiêu đang đứng trên một vách đá, tất cả mọi thứ xung quanh kể cả bầu trời đều có một màu đỏ như máu! Phía dưới tiếng ma thú liên tục gào lên!
“Đây đúng là địa ngục a! Không hổ danh là Cổ giới chiến trường a!” Lâm Tiêu mở miệng nói nhưng trên mặt hắn đang nở một nụ cười vô cùng khoái chí!
“Chúng ta đi thôi nào!” Lâm Tiêu mở miệng nói sau đó lao xuống vách núi!