Phản hồi sau khi tập một <Tần suất tâm động> phát sóng rất cao, nhất là liên quan tới Tiết Lam, người anti cô trên mạng rõ ràng ít hơn trước rất nhiều, có thể thấy tình trạng hiện tại của cô trong giới giải trí đang dần trở nên tốt hơn.
Cao Thông nghiêm túc suy nghĩ cả đêm, sáng hôm sau đi tới văn phòng tổng giám sát quản lý của công ty họ – Trần tỷ.
Trần tỷ nhìn Cao Thông ngồi ở đối diện, hỏi: “Cậu thật sự quyết định rồi?”
Cao Thông gật đầu: “Dạ, quyết định rồi. Em cảm thấy năng lực của mình sẽ hạn chế sự phát triển của Lam Lam, nên đổi cho cô ấy một quản lý có nhiều kinh nghiệm hơn, như vậy càng có lợi cho sự phát triển sau này của cô ấy.”
Cùng với trạng thái ngày càng khả quan hơn của Tiết Lam trong showbiz, Cao Thông ý thức được một cách rõ ràng bản thân mình lực bất tòng tâm. Nhất là lần trước bắt tay hợp tác với Linh tỷ quản lý của Thịnh Lâm, anh tận mắt chứng kiến cái gì gọi là năng lực toàn vẹn cần có của một quản lý thành thục.
Bất luận là thủ đoạn, tài nguyên hay phương diện quan hệ đối ngoại v..v.., Cao Thông hiểu rõ bản thân thiếu sót rất nhiều. Anh dẫn dắt một vài nghệ sĩ nhỏ còn được, nhưng với nghệ sĩ có tốc độ phát triển tăng vọt như Tiết Lam thì sẽ phần nào kéo chân cô.
Trần tỷ trầm ngâm một lúc, nói: “Những chuyện mà cậu nói quả thực tồn tại, năng lực chưa đủ đúng là vấn đề của cậu, nhưng Tiết Lam nói tin tưởng cậu, đây cũng là ưu thế lớn nhất của cậu.”
“Phía công ty cũng từng cân nhắc chuyện này, sau khi suy xét thì tôi và cậu cùng nhau dẫn dắt Tiết Lam. Đương nhiên, cậu là quản lý phụ trách chấp hành, nếu cậu và Tiết Lam đều không có ý kiến gì…”
Cao Thông từ văn phòng Trần tỷ đi ra, không khỏi thở phào một hơi.
Trần tỷ có thể ngồi lên vị trí tổng giám sát quản lý của công ty thì bất luận là năng lực, kinh nghiệm hay là quan hệ đối ngoại đương nhiên có chỗ hơn người, để Tiết Lam trực tiếp trở thành nghệ sĩ dưới trướng chị ấy thì với sự phát triển sau này của Tiết Lam chỉ có lợi mà không hại.
Mặc dù trên phương diện kinh nghiệm hay năng lực Cao Thông hãy còn nhiều thiếu sót, nhưng anh cũng xem như một người thông minh. Người có quan hệ thì có thể bớt đi đường vòng, thậm chí có thể băng đường tắt, anh đương nhiên biết làm thế nào thì tốt cho cả anh và Tiết Lam.
Advertisement
Khi Cao Thông tới nhà Tiết Lam, sau khi đem chuyện này nói với cô thì Tiết Lam chững người vài giây, hỏi: “Công ty yêu cầu sao?”
Cao Thông cười bảo: “Yên tâm, công ty không có ép buộc anh, là anh chủ động đề xuất.”
“Anh được mấy cân mấy lạng bản thân anh hiểu rất rõ. Hiện giờ anh đi theo Trần tỷ, có người dẫn dắt tận tay, với anh cũng là việc tốt, chung quy anh sẽ trưởng thành hơn.”
“Còn nữa, anh vẫn xem như là quản lý của em, chỉ là thêm hai chữ chấp hành mà thôi, thực ra cũng không có gì khác với trước đây.”
Tiết Lam nhìn anh bằng vẻ nghi hoặc, nhưng thấy Cao Thông hình như không giống bị ép thì cũng không đào sâu thêm nữa: “Được rồi, chuyện này mọi người quyết định đi, em không sao hết, có điều em xin nhận tâm ý của anh.”
Sao có thể không có gì khác được cơ chứ. Tiết Lam cũng đâu ngốc, từ quản lý tụt xuống quản lý chấp hành, như vậy tức là sắp mất đi lợi ích từ thu nhập của nghệ sĩ.
Nhưng Cao Thông lại lắc đầu, cười nói: “Em tín nhiệm anh như vậy, anh đương nhiên cũng không thể khiến em thất vọng, không thể nào chỉ nghĩ cho mình được.”
Tiết Lam cười, không nói gì nữa.
Sau khi tiễn Cao Thông, Tiết Lam mở laptop, đăng nhập vào acc tác giả tiểu thuyết mạng, chuẩn bị up chương mới tiểu thuyết vừa viết xong.
Ai ngờ cô vừa vào tài khoản thì nhìn thấy một tin nhắn chưa đọc, vì vậy tiện tay mở ra. Là của biên tập Trà Xanh của trang web trước đây từng liên lạc với cô, nói cô có thời gian thì vào q.q, có chuyện trao đổi với cô.
Tiết Lam không nghĩ gì nhiều, trực tiếp vào mục trò chuyện, sau đó Trà xanh liền online.
Trà xanh: “Đường Thiên Vạn, Đường Đường, cuối cùng bạn online rồi!”
Về phần không muốn ký hợp đồng, Tiết Lam cảm thấy lần trước cô đã nói rất rõ ràng, cho nên không khỏi có chút nghi hoặc với mục đích của Trà xanh.
Trà xanh đáp: “Chính là chuyện ký hợp đồng lần trước á, mình thấy bạn nói không muốn ký hợp đồng nên muốn hỏi thử vì sao lại không muốn vậy, bạn có điều gì băn khoăn sao?”
Tiết Lam ngẫm nghĩ, lịch sự từ chối: “Đúng vậy, mình có chút lo ngại về chuyện cá nhân cho nên không muốn ký hợp đồng.”
Không muốn ký, không muốn bại lộ, chỉ vui vui vẻ vẻ viết truyện là đủ rồi.
Trà Xanh: “Đừng mà đừng mà, có lo ngại gì có thể nói ra chúng ta cùng thương lượng nhé.”
Tiết Lam: “……….”
Nếu như có thể nói ra thì đó đâu còn gọi là lo ngại!
Trà Xanh: “Đường Đường, bạn suy nghĩ kỹ lần nữa đi. Ký hợp đồng với trang web thật sự có rất nhiều điểm lợi đó. Không nói tới việc có thu nhập có thể kiếm tiền, trang web còn có thể đề cử truyện của bạn trên list truyện, tới lúc đó tiểu thuyết mà bạn viết càng có thể được nhiều độc giả đọc hơn.”
Trà Xanh: “Nghĩ xem bạn khổ cực vất vã gõ chữ, lẽ nào không muốn càng có nhiều người đọc hay sao?”
Trà Xanh: “Đường Đường, mình thật sự cảm thấy bạn viết rất đỉnh. Văn phong tinh tế, lúc thì tranh đấu quyền mưu sinh tử sánh vai, lúc thì ái tình sống chết nương tựa lẫn nhau, thật sự khiến người ta đọc đến độ muốn dừng mà không được. Tiểu thuyết hay như vậy càng nên được nhiều độc giả biết đến, bạn suy nghĩ lại đi.”
Trà Xanh: “Huhuhu, lẽ nào bạn không muốn càng nhiều người hiểu được tình yêu thần tiên của Lâm Thanh Phàm và Tô Sở Từ hay sao…”
Tiết Lam: “……”
Cô nghiêm túc hoài nghi Trà Xanh trước khi làm biên tập rất có thể là chung một nhóm đa cấp với Cao Thông!
Lâm Thanh Phàm và Tô Sở Từ chính là hai nhân vật chính trong tiểu thuyết của Tiết Lam.
Tiểu thuyết của cô có tên <Chốn triều đường>, kể về câu chuyện sóng gió hiểm nguy, ngươi lừa ta gạt chốn triều đình, an định thiên hạ của hai nhân vật chính.
Hiển nhiên, quyền mưu chỉ là nền, suy cho cùng vẫn là viết về tình cảm của cả hai. Dù sao mục đích ban đầu khi sáng tác của Tiết Lam là để sản xuất đường mà.
Đọc thấy câu “càng nhiều người hiểu được tình yêu thần tiên của Lâm Thanh Phàm Và Tô Sở Từ”, phải nói là cô có chút bị thuyết phục rồi, làm sao đây? Tiết Lam bất đắc dĩ vỗ trán.
Suy nghĩ trong phút chốc, Tiết Lam vẫn nói ra đắn đo của bản thân: “Mình muốn hỏi một chút, bên trang web của các bạn có thể đảm bảo chắc chắn thông tin cá nhân của tác giả không bị tiết lộ hay không?”
Trà Xanh: “Điều này bạn tuyệt đối yên tâm, bên mình là trang web chính quy, tuyệt đối sẽ không tiết lộ bất cứ thông tin gì của tác giả mà không có sự đồng ý của người đó, đây là quy định!”
Tiết Lam: “Mình phải suy nghĩ đã, chậm nhất ngày mai sẽ trả lời bạn.”
Trà Xanh: “Được được, không thành vấn đề. Bạn cứ suy nghĩ kỹ đi, ký hợp đồng thật sự có rất rất nhiều điểm lợi đó.”
Cuối cùng, khi Tiết Lam chuẩn bị thoát khỏi khung trò chuyện thì Trà Xanh bỗng nhiên lại gửi tin nhắn cho cô.
Trà Xanh: “Đường Đường, mạn phép hỏi một câu, có phải bạn là người của công chúng không. Thật ra trang web bên mình cũng hơi nổi trên mạng, có biên kịch ký hợp đồng, nhưng bạn xem, tới giờ cũng không bị lộ nên bạn yên tâm nhé, ngàn vạn lần đừng có lo lắng gì!”
Tiết Lam nói muốn suy nghĩ chính là thật sự nghiêm túc cân nhắc, cũng không phải kích động, kỳ thực cảm thấy Trà Xanh nói cũng có lý.
Cô nghiêm túc viết truyện đương nhiên cũng hi vọng có thể càng được nhiều người đọc hơn, thiết nghĩ đây cũng là điều mà mỗi một tác giả đều mong muốn.
Vì vậy, sau khi suy nghĩ cẩn thận thì hôm sau Tiết Lam liên hệ với Trà Xanh, nói mình đồng ý ký hợp đồng.
Trà Xanh trước tiên biểu đạt niềm vui dạt dào, sau đó mới gửi quy trình ký hợp đồng cho Tiết Lam.
Tiết Lam chiếu theo đó thực hiện mất hết nửa ngày, up chứng nhận, ký văn bản điện tử, cuối cùng ký kết hợp đồng thành công.
Sau khi cô hoàn thành thao tác, Trà Xanh có thể nhìn thấy thông tin của Tiết Lam ở tài khoản biên tập.
Trà Xanh: “TRỜI ƠI!!! Đường Đường, bạn vậy mà lại là Tiết Lam!”
Tiết Lam: “Đúng vậy, là mình, bình tĩnh!”
Phía Trà Xanh không rõ là quá mức kinh ngạc hay bị gì mà mãi một lúc lâu vẫn chưa thấy trả lời lại.
Tiết Lam cũng không để ý, đúng lúc cảm thấy có hơi đói bụng, vì vậy đứng dậy đi tới tủ lạnh kiếm gì đó ăn.
Gần đây cô béo lên mấy kg, đang bị Cao Thông ép phải giảm cân, còn uy hiếp cô nói tiểu sư muội Trần Vu trong <Thiên thịnh> là mỹ nhân mình hạc xương mai, trước khi vào đoàn cô nhất định phải giảm cân, bằng không bị đạo diễn đuổi về thì đừng có khóc.
Chuyện này coi như đã tóm được điểm yếu của Tiết Lam, vì vậy cô bắt đầu kiếp sống giảm béo khổ vl.
Đương lúc cô cầm chai sữa chua quay lại thì khung đối thoại vừa hay có tin.
Trà Xanh: “AAA…….mình bình tĩnh không nổi, vừa rồi bởi vì kinh ngạc quá mức nên mình ở trong văn phòng trực tiếp lọt xuống ghế, ngã đến bốn vó chổng lên trời, thành công thu hút ánh mắt của toàn bộ văn phòng!”
Tiết Lam: “………”
Hiện trường đào lỗ chui kiểu này, Tiết Lam cũng chỉ có thể thay cô ấy mặc niệm ba phút.
Trà Xanh: “Có điều Đường Đường, bạn yên tâm, mình trụ được, trong ánh mắt quái lạ của toàn văn phòng mình ngậm chặt miệng, chuyện bạn là tác giả Đường Thiên Vạn, mình không nói với ai hết!”
Đối diện với màn hình laptop Tiết Lam nhịn không được bật cười. Qua vài lần trò chuyện, cô cũng phát hiện Trà Xanh là một cô gái rất dễ thương.
Tiết Lam: “Vậy mình cảm ơn bạn giúp mình giữ bí mật nhé, không để mình bị lộ.”
Trà Xanh trước gửi sang một meme xấu hổ, sau đó nói: “Không cần khách sáo, là việc mình nên làm mà. Trước đó mình đã đồng ý với bạn là sẽ duy trì vỏ bọc, nhất định làm được.”
Tiết Lam cười, lại trò chuyện một lúc nữa với Trà Xanh, rõ ràng cô ấy vẫn chưa thoát khỏi cảm giác hưng phấn.
Trà Xanh: “Nói thật nhé Lam Lam, mình siêu thích bạn luôn đó! Mình là fan của bạn á.”
Trà Xanh: “Không được, sau này mình vẫn gọi bạn là Đường Đường nhé, mình sợ hôm nào đó mình lỡ miệng.”
Tiết Lam thấy xưng hô này cũng không sao cả. Bút danh của cô là Đường Thiên Vạn, lúc độc giả nhắn tin cũng thích gọi cô là Đường Đường.
Chẳng qua cô vẫn hết sức bất ngờ, không ngờ Trà Xanh vậy mà lại là Việt quất, là fan của cô đấy nhé, chẳng trách lại dễ thương như vậy.
Tiết Lam: “Để mình đoán xem, bạn nhất định là fan nhan sắc của mình nhỉ.”
Trà Xanh trả lời trong tích tắc: “Không, mình là fan chênh phô của bạn.”
Tiết Lam: “………
Thật muốn khai trừ fan tịch của cô ấy!
Trà Xanh: “Chuyện này… Đường Đường, mình có yêu cầu hơi quá đáng. Nếu được, liệu có thể giúp mình xin ảnh có chữ ký của Thịnh Lâm không?”
Thế nên, fan của cô nhưng lại muốn ảnh có chữ ký của Thịnh Lâm! Bình thường không hở!
Điện thoại bên cạnh đúng lúc reo lên, là Miêu Y Y gọi tới. Tiết Lam cũng không nghĩ nhiều tiện tay nhấn nút nhận cuộc gọi.
Khéo ghê, Miêu Y Y cũng hối thúc cô muốn xin ảnh có chữ ký Thịnh Lâm, chờ sau khi cô cúp máy thì thấy đối phương lại gửi tin tới.
Trà Xanh: “Xin lỗi nhé Đường Đường, bạn xem như vừa rồi mình chưa nói gì nha, yên tâm, sau này mình sẽ không như vậy nữa, chỉ xem bạnnhư tác giả Đường Thiên Vạn, sẽ không vượt quá giới hạn nữa.”
Cách một màn hình, Tiết Lam có thể cảm nhận được sự lo lắng bất an cùng cẩn thận dè dặt của cô gái nhỏ. Thực ra suy nghĩ cũng có thể hiểu được, không phải Miêu Y Y sau khi biết được quan hệ của cô và Thịnh Lâm thì việc đầu tiên cũng chính là tìm cô xin ảnh có chữ ký của Thịnh Lâm đấy sao.
Suy nghĩ vài giây, cô nhanh chóng gõ một hàng chữ trong khung thoại.
Tiết Lam: “Bạn là fan pha kè! Nói, có phải fan Thịnh Lâm hay không?”
Trà Xanh dường như do dự hết một lúc, hồi lâu sau mới trả lời: “Thật ra, mình là fan của hai người Thịnh Lâm và Thời Chí.”
Tiết Lam: “………”
Cp fan thì nói là cp fan, không cần vòng vo như vậy, cô nghe hiểu mà!
—
Một tuần tiếp theo, cuộc sống của Tiết Lam cực kỳ có quy củ. Ở nhà đọc sách, luyện phim, ship cp, đương nhiên, nhiệm vụ chính yếu nhất chính là viết truyện.
Sau khi trở thành tác giả ký hợp đồng, có tên trong bảng đề cử thì cũng có rất nhiều độc giả mới, mỗi ngày đều có người giục up khiến Tiết Lam hiện tại cực kỳ chăm chỉ, có thời gian thì đều mở máy gõ chữ.
Rất nhanh lại tới cuối tần, tập hai của <Tần suất tâm động> đến hẹn lại lên.
Lần này chương trình vừa phát, không ngoài dự liệu, tranh luận nhiều nhất chính là Tô Vân Phi, vừa mới bắt đầu thì netizen và fan của Tô Vân Phi đã ủm tỏi trên mạng.
[Tô Vân Phi có phải bị dấm dở chỗ nào không thế, sao thấy ai cũng đổ cọc, đây nào còn là minh tinh gì nữa, rõ ràng là con mụ hay chửi đầu xóm tui mà]
[Tập trước còn thấy cô này một lòng vì sự nghiệp rất hay, tập này hình tượng “chí sự nghiệp” có phải là sụp đổ rồi không]
[Lầu trên bớt nói xấu đi. Vân Phi của tụi tôi chính là tính cách như thế, cô ấy chỉ một lòng nghĩ tới công việc, một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, cô ấy ba trăm sáu mươi ngày đều ở đoàn quay phim]
[Chính là thích dáng vẻ Vân Phi của tụi này dốc lòng vì sự nghiệp, không thích xem thì cút]
[Có lẽ vì không có hai vị khách mời nữ khác để tôn lên sự đối lập nên rõ ràng một mình cô ấy nổi bần bật, rất có thể là vấn đề cắt ghép biên tập]
Giải thích này trái lại được đông đảo quần chúng đồng tình. Dù sao xem tập trước thì biết, chính là vì có sự va chạm khác sóng não của ba người Tô Vân Phi, Lữ Kỳ, Tiết Lam nên chương trình mới rõ ràng càng trở nên thú vị.
Nhưng lúc tổ chương trình phát tới đoạn Tô Vân Phi nói “tài nữ văn nghệ” Quách Thần không có gì khác với chim hoàng yến được nuôi trong lồng thì cảm giác nháy mắt thay đổi.
Rất đông quần chúng đều bảo Tô Vân Phi nói như vậy là quá đáng, rõ ràng không hề tôn trọng khách mời tham gia.
Đương nhiên cũng có một vài fan của Tô Vân Phi và quần chúng ủng hộ. Họ phê phán Quách Thần quá không có chí hướng, tham gia chương trình này hiển nhiên là muốn tìm đàn ông nuôi mình.
Nhưng sau câu nói “phụ nữ nhất định phải tự lập, tuyệt đối không thể để người khác nuôi, cho dù đó là ai đi nữa” kia của Tô Vân Phi thì Việt quất, fan Lâm đang xem chương trình lập tức nhịn không nổi, rõ ràng là châm biếm Tiết Lam mà, vì vậy ồ ạt lao ra chiến trường.
[Máaaaaaaa, Tô Vân Phi này có ý gì, thực sự tưởng bọn này nghe không ra là đang châm chọc Lam Lam nhà tụi này phải không, coi Việt quất tụi này chết hết rồi sao]
[Đệch, nắm đấm cứng rồi, dám bắt nạt chị ruột tao, không cào nhà tới má mày nhận không ra thì tao không xứng là fan Lâm]
[Em trai người ta tình nguyện nuôi người nhà, cần cô quản chắc. Tô Vân Phi này bị hãm à, bản thân tự nguyện hăng máu xông pha thì đi mà làm, mắc mớ gì phải kéo theo người khác]
…………
Sau đó, đoạn Lý Thư giải vây cho Tiết Lam nhưng bị Tô Vân Phi phản bác lại khiến cậu thốt không ra lời lại chọc điên fan của Lý Thư, thế là mắng Tô Vân Phi một trận, fan hai nhà bắt đầu cấu xé nhau trên mạng.
Lúc này, Việt quất quan sát tình hình thì cũng bận rộn xông lên. Gì thì gì Lý Thư cũng là vì giải vây cho Tiết Lam nên mới gặp phải chuyện này, lại nói Tô Vân Phi vốn chĩa mũi dùi vào Tiết Lam, thù này chắc kèo rồi.
Chờ tới khi Tiết Lam ở trong chương trình khí phách thốt ra câu “Đó là giá trị của cô, xin đừng miễn cưỡng áp lên những người khác!” kia, quần chúng và các fan đều reo hò: MÁT RUỘT!
Đoạn Tiết Lam giải thích cho Quách Thần cũng được tổ chương trình cắt cho vào.
Quách Thần cũng rất nhanh đã lên mạng đáp lại, cô ấy trực tiếp tung ra lý lịch của mình.
Không xem không biết, vừa nhìn thì giật cả mình. Người ta hiện giờ đang là nhà văn ký hợp đồng với mấy trang web truyền thông lớn, tới đây còn sắp ra mắt mấy quyển sách bán chạy, thu nhập mỗi tháng căn bản có thể trên sáu chữ số.
Chim hoàng yến trong lồng? Tìm đàn ông nuôi? Cần chắc, người ta hoàn toàn có năng lực tự nuôi chính mình đó.
Nhất thời, mấy người trước đó trên mạng phê phán Quách Thần không có chí hướng, tham gia chương trình là muốn tìm đàn ông nuôi nháy mắt co vòi không dám lên tiếng nữa, cú vả mặt này đau đớn quá.
Clip Tiết Lam và Tô Vân Phi tranh cãi trong chương trình rất nhanh đã bị blogger cắt ra đăng lên weibo, tiêu đề là: Tô Vân Phi Tiết Lam lật mặt tại chỗ!
Hashtag này nhanh chóng bay lên top trên hot search, thu hút một lượng lớn quần chúng ăn dưa.
Sau khi Tiết Lam nhìn thấy hot search thì cũng không khỏi có hơi bất ngờ. Cô vốn tưởng quản lý của Tô Vân Phi sẽ thương lượng với tổ chương trình không cho đoạn này vào chứ, dù sao người có mắt đều có thể thấy chuyện này không có lợi cho Tô Vân Phi.
Chẳng qua đáng nhắc đến là sau khi tập hai phát sóng, đội quân cp fan của Tiết Lam và Lý Thư đột nhiên tăng lên không ít.
Theo lý thuyết, trong quá trình ghi hình tập hai, Tiết Lam vì để tránh bị tổ chương trình gán ghép cp nên gần như không hề có bất cứ trao đổi qua lại nào với Lý Thư, ngay cả giao lưu bằng mắt nếu có thể tránh thì đều tránh, khiến tổ chương trình có muốn ghép cũng không ghép được, chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Có điều đã là show tình yêu thì tổ chương trình đương nhiên cũng phải sắp xếp vài cặp cp rải thính cho quần chúng, vì vậy họ ghép vài cặp đôi trong các khách mời tham gia.
Thế nhưng các “ship gia học” nào có dễ dàng hài lòng như vậy. Họ mới không thèm khuất phục trước các cp đã được an bày “chính thống”. Với họ mà nói, vô tình phát hiện được cp mà không ai nhận ra thì mới càng có ý nghĩa.
Trước kia [Thịnh Thời Thiên Hạ] có thể nhanh chóng vụt lên chính là minh chứng hùng hồn cho đạo lý này.
Cp fan thậm chí không cần chính chủ rải đường, họ hoàn toàn có thể tự mình sản xuất, tự cung tự cấp, vẫn tiếp tục ship đến vui quên trời quên đất.
Vì vậy lúc ở tập một, một bộ phận vẫn dán mắt vào cp tỷ đệ Tiết Lam và Lý Thư, trong tập hai Lý Thư vì giải vây cho Tiết Lam mà bị Tô Vân Phi bắt bẻ tới không nói nên lời.
Mà Tiết Lam trong suốt chương trình vẫn cười hì hì, thấy vậy thì “phẫn nộ vì lam nhan”, dồn hỏa lực tấn công Tô Vân Phi, trực tiếp nói tới độ cô ấy ngắc ngứ.
Haizzz, đúng là không ship không được!
Vì vậy, cp niên hạ* cún con ấm áp vs niên thượng* chị gái xinh đẹp Lý Thư và Tiết lam trực tiếp bỏ xa mấy cặp cp mà tổ chương trình đặc biệt gán ghép.
*Nhỏ tuổi hơn – Lớn tuổi hơn
Ngoài ra, cp của họ còn có tên cp, cp Con lười, lấy từ từ đồng âm của tên hai người là Thư Lam (shulan – con lười).
Độ hot của cp Con lười trên mạng cao vô cùng, nháy mắt đã trở thành hắc mã trong bảng cp.
Rất nhanh lại đến ngày ghi hình show <Tần suất tâm động>. Sáng hôm nay, Cao Thông theo thường lệ dẫn stylist và trợ lý tới gõ cửa nhà Tiết Lam.
Tiết Lam mắt mũi mơ màng ra mở cửa, ngồi ở phòng khách nhắm mắt cho stylist trang điểm, chờ sau khi cô hoàn toàn chuẩn bị xong thì đã là chuyện của một tiếng sau đó.
Trên xe đi tới nơi ghi hình, Cao Thông báo cho Tiết Lam một tin.
“Phía tổ chương trình xác nhận rồi, nói Tô Vân Phi đã rút khỏi show, hôm nay có khách mời mới gia nhập.”
Tiết Lam ngạc nhiên, có phần bất ngờ, nhưng vừa nghĩ thì cảm thấy rất dễ hiểu.
Hiện thời xem ra tính cách của Tô Vân Phi quả thực không thích hợp tham gia show, chỉ tham gia hai tập mà đã kéo một làn sóng anti như vậy, thiết nghĩ quản lý của cô ấy thông qua chuyện này cũng rút được bài học, sau này cần cho cô ấy quay phim nhiều hơn thôi.
“Anh nghe nói trước khi chương trình phát sóng thì quản lý của Tô Vân Phi và tổ chương trình ầm ĩ một phen. Lúc đó cô ấy muốn tổ chương trình cắt bỏ toàn bộ cảnh đã quay, nhưng tổ chương trình nói cắt bỏ như vậy thì không đủ thời lượng nên không đồng ý cắt, đôi bên đều rất không vui, sau đó tổ chương trình một chút mặt mũi cũng không chừa lại, cần cho vào thì cho vào hết.”
“Có điều mặc dù như vậy nhưng phía Tô Vân Phi cũng không có cách nào. Nghiêm túc nhìn nhận thì tổ chương trình người ta cũng không phải ác ý cho vào, là nghệ sĩ nhà mình không biết điều, sao trách được người ta.”
Nghe được giọng điệu cười trên nỗi đau của người khác của Cao Thông, Tiết Lam biết anh vẫn vì chuyện Tô Vân Phi ở trong chương trình nói gần nói xa mình mà tức giận không thôi, có điều đối với chuyện này, Tiết Lam căn bản không để trong lòng.
Cô trước giờ vẫn luôn có thù sẽ báo thù ngay tại chỗ, sau đó thì hoàn toàn không để tâm nữa.
Tiết Lam bỗng nghĩ tới một chuyện, quay qua hỏi Cao Thông: “Đúng rồi, anh liên hệ với quản lý của Lý Thư chưa, chuyện liên quan tới cp của em và Lý Thư trên mạng ấy, họ định xử lý thế nào?”
Nghĩ tới chuyện này Tiết Lam lại có chút cạn lời. Hai hôm trước cô lướt mạng, vô tình phát hiện có cp tên Con lười đang phát triển dữ dội trên bảng cp, cô ôm tâm lý tò mò vào xem thử, ai ngờ vậy mà lại là cp của cô và Lý Thư.
Haizzz, cảm giác ăn dưa ăn tới chính chuyện của mình, thật sự có chút một lời khó mà tả hết!
Cao Thông đáp: “Đã liên hệ rồi, nhưng chuyện này quả thực không phải do tổ chương trình cố tình gán ghép. Tình thế hiện tại, nếu như chúng ta miễn cưỡng xé cp cũng không được, dù sao đây cũng là show tình yêu, cho nên anh và quản lý của Lý Thư đều cho rằng trước để vậy đi.”
Tiết Lam không khỏi nhíu mày: “Trước để vậy đi là ý gì?”
Cao Thông: “Chính là thầm thừa nhận sự tồn tại của cp Con lười á. Lần trước trong chương trình em đã chủ động bác bỏ tin đồn, fan của hai nhà phần lớn cũng đều thấu hiểu. Hơn nữa trước mắt trên mạng đối với cp của hai em ủng hộ cũng rất cao, có thể tăng độ hot kéo thêm một làn sóng fan cũng có sao đâu nào.”
“Còn nữa, em tóm lại là cp của người ta, cũng phải thỉnh thoảng cống hiến chút thính chứ.”
Tiết Lam lạnh lùng vô cảm: “Xin lỗi, em tuyệt đối sẽ không làm vậy.”
Cao Thông: “Yên tâm, không cần em ra tay, dù sao logic của cp fan tụi em anh cũng hiểu mà. Tương tác qua lại chính là rải đường, không tương tác chính là tránh hiềm nghi, hợp tác thì chính là chân tình, không hợp tác thì là tình ngầm. Cho nên không cần em ra tay, cp fan chỉ cần muốn ship thì họ sẽ tự mình đào thính.”
Tiết Lam: “???”
SHOCK! Từ lúc nào anh ấy hiểu lắm thế?!
Cao Thông nhún vai, trả lời: “Chịu thôi, có một nghệ sĩ suốt ngày chỉ muốn ship cp, anh thân là quản lý tóm lại không thể cái gì cũng không hiểu, đây gọi là sự chuyên nghiệp đó!”
Tiết Lam: “……..:
Chuyên nghiệp cái mông á, anh đây là đang âm thầm do thám muốn đánh sập nhà cô thì có. Mới rồi câu kia của anh có ý gì, không phải âm thầm ám chỉ cp của cô là giả hay sao?!
Được lắm, chuyện này cô không thể nào nhịn được!
Tiết Lam đột nhiên quay qua, nét mặt vô cảm nhìn Cao Thông trừng trừng, ánh mắt có chút nguy hiểm: “Cp em ship là THẬT!”