Lúc Tiết Lam tới sảnh quay chương trình thì mọi người đã đến đông đủ.
Khách mời mới thay thế Tô Vân Phi chính là bà xã của Đỗ Nguyên Văn, diễn viên phái thực lực Hứa Giai Dao.
Lúc Tiết Lam nhìn thấy Hứa Giai Dao ngồi cạnh Đỗ Nguyên Văn thì trái tim không khỏi mừng rỡ. Ui chu choa, chương trình này thật sự rất tử tế, đây là tình tiết muốn đút đường cho cô ngay tại hiện trường nè.
“Xin chào Hứa lão sư, em là Tiết Lam.” Tiết Lam bước lên lễ phép chào hỏi.
Hứa Giai Dao cười đáp: “Chào em, chị thấy em trên chương trình của chúng ta hai tập, khả năng quan sát và suy luận của em giỏi thật đấy.”
Lữ Kỳ lúc này cũng đi tới, vỗ vai Tiết Lam trêu chọc: “Lam Lam nè, chị Kỳ lần trước nói đâu có sai nhỉ. Ánh mắt của cộng đồng mạng sáng như tuyết, xem độ hot của cp Con lười của em và Lý Thư kìa, chậc chậc chậc, hoàn toàn là khí thế không cách nào cản nổi.”
Dứt lời, Lữ Kỳ còn vẫy vẫy tay với Lý Thư đứng gần đó, “Lại đây lại đây, Lý Thư mau đứng cạnh chị Lam Lam của em, cũng để bọn chị ngắm thử cp tỷ đệ này của chúng ta xứng đôi cỡ nào, giống như bạn bè trên mạng nói, mau cho tụi chị gặm gặm đường.”
Tính cách Lý Thư vốn hay thẹn thùng, cũng không biết phải phản ứng ra sao, chỉ có thể xấu hổ vò đầu cười ngốc nghếch.
Bị người khác đem ra trêu chọc, Tiết Lam cũng không chút ngượng ngùng, hơn nữa còn xởi lởi đáp: “Chị Kỳ, vừa nhìn là biết chị không get đường được rồi. Em và Lý Thư là cp giả thì làm gì có đường. Hiện trường của chúng ta không phải có một cp vợ chồng thật để chị get sao, đảm bảo bao ngọt.”
Dứt lời, Tiết Lam còn hất cằm về phía Đỗ Nguyên Văn và Hứa Giai Dao, hàm ý hiển nhiên rõ rành rành.
Lữ Kỳ còn chưa kịp phản ứng thì Đỗ Nguyên Văn bị trêu đã cười ha ha tiếp lời—
“Đâu có giống được, tôi và Giai Dao đều là chồng già vợ già rồi, có thể có đường gì để mà get đâu chứ, làm gì có thể yêu đương ngọt ngào như người trẻ tụi em được.”
Advertisement
Hứa Giai Dao cũng phu xướng phụ tùy, “Chứ gì nữa, hai hôm nay chị ở trên mạng cũng lướt thấy không ít đường của cp Con lười tụi em. Tổ hợp em trai niên hạ và chị gái xinh đẹp, ầy, thật sự rất đỉnh!”
Tiết Lam bị mọi người hè nhau trêu ghẹo thì cũng không ảo não, trái lại lời lẽ sâu xa tự dìm hàng: “Cp này với em không sao cả, chỉ là thiệt thòi cho Lý Thư thôi. Aizzz, hai hôm nay em còn đang nghĩ, đứa trẻ nhỏ tuổi vầy mà đi chung với bà thím như em, thật sợ sau này sẽ bị bóng ma tâm lý á, vậy thì em tội lỗi quá rồi.”
Nghe thấy câu này của Tiết Lam, Hứa Giai Dao không khỏi cười xòa, “Em con nhóc này còn tự anti mình như vậy, tuổi còn trẻ mà dám tự xưng là bà thím già, cũng không nghĩ thử xem với gương mặt trắng trẻo mịn màng này của em, ai tin chứ.”
Lữ Kỳ cũng cười nói: “Không phải sao, cô nhóc này tóm lại luôn đem tuổi tác của mình ra để lừa gạt qua ải. Lý Thư, em tới nói xem, em cảm thấy chị Lam Lam của em có lớn tuổi không?”
Lý Thư cười cười, bẽn lẽn đáp: “Chị Lam Lam chỉ lớn hơn em bốn tuổi, không già, chị Kỳ và chị Giai Dao cũng rất trẻ.”
Một câu này của cậu nháy mắt lấy lòng được cả ba người phụ nữ tại hiện trường, câu trả lời cũng coi như đạt tiêu chuẩn, không còn bị mọi người lấy ra trêu nữa.
Lữ Kỳ nhìn quanh một vòng, chợt buồn bã thất vọng: “Lê Vũ à, cậu xem trong sáu người chúng ta đã có hai cp, chỉ có hai chúng ta còn độc thân, hay là chị ủy khuất một chút cũng ghép cp với em?”
Lê Vũ vốn đứng bên cạnh hóng drama liền vội xua tay, “Chị, chị đâu phải người có thể chịu ủy khuất như vậy, chúng ta vẫn nên thôi đi.”
Lữ Kỳ hai tay chống nạnh, nháy mắt trở nên chua ngoa: “Hừ, sao nào, em đây là ghét bỏ chị à?”
Lê Vũ liền sợ: “Em nào dám chứ, cho em mười lá gan cũng không dám ghét bỏ chị Kỳ, chủ yếu là em cảm thấy mình không xứng!”
Lữ Kỳ nét mặt kiêu ngạo nhướn nhướn mày: “Cũng gần gần vậy.”
Mọi người lại ha ha hi hi náo nhiệt một lúc, trong sảnh ghi hình đều là tiếng nói tiếng cười vui vẻ, cực kỳ hòa hợp.
Chỉ là chuyện của Tô Vân Phi mọi người đều ăn ý không ai nhắc đến. Dù sao đều là người trong showbiz, một chút gió thổi cỏ lay cũng sẽ nhận được tin tức, cho nên đối với chuyện này cũng không có gì ngạc nhiên.
Phía tổ đạo diễn rất nhanh liền gọi họ qua ghi hình chương trình, có điều vị trí ngồi lần này giữa các khách mời có sự thay đổi, không để khách mời nam nữ ngồi xen kẽ nữa mà là đối diện với nhau.
Không hề bất ngờ, ngồi đối diện với Tiết Lam là Lý Thư. Dù sao thông qua hai tập phát sóng trước đó, cp Con lười hô hào rất to, tổ chương trình cũng quan tâm suy nghĩ của quần chúng mà thôi.
Đỗ Nguyên Văn hiển nhiên là ngồi đối diện Hứa Giai Dao, còn lại Lữ Kỳ và Lê Vũ không có sự lựa chọn, chỉ có thể “ngứa mắt nhìn nhau” mà ngồi đối diện.
Chương trình bắt đầu chính thức ghi hình, người dẫn chương trình như thường lệ sau khi lên tiếng chào mở màn, màn hình ti vi phía trước bắt đầu phát cuộc sống thường ngày khi ở chung tại biệt thự của các khách mời tham gia.
Tư liệu quay của bên biệt thự vừa được cắt ghép biên tập, tuyến sự kiện hoàn chỉnh, một chút cũng không lan man lãng phí, thoạt nhìn rất trôi chảy.
Trải qua hai tập ở chung, lúc này sáu vị khách mời tham gia đều đã sinh hoạt cùng nhau trong biệt thự được một tuần, hiện giờ bước vào giai đoạn tìm hiểu đối phương.
Mà về phương diện tuyến tình cảm đương nhiên cũng có thay đổi. Từ tình trạng ở chung trước mắt, cảm tình của sáu người rõ ràng chia thành hai phe.
“Tài nữ văn nghệ” Quách Thần và ông chủ quán bar Trương Tân Kiệt, cặp này thuộc về kiểu đôi bên cùng rung động.
Bốn người khác thì khá loạn. Kỹ sư IT Chu Trạch Tuấn tâm động với nữ khách mời Lý Thiên Tinh là sinh viên năm ba trường múa, giáo viên mẫu giáo Vương Tịnh Văn thì động lòng với người mẫu Tô Hiên.
Nữ khách mời mà Tô Hiên có cảm tình cũng là Lý Thiên Tinh, nhưng nam khách mời Lý Thiên Tinh rung động hãy còn chưa xác định.
Cuối cùng lại tới thời gian các nam nữ khách mời lần nữa hẹn hò, Quách Thần và Trương Tân Kiệt cũng chủ động hẹn lẫn nhau, Tô Hiên và Lý Thiên Tinh cũng thành công xác định cần hẹn thử.
Còn lại hai người Vương Tịnh Văn chọn Tô Hiên và Chu Trạch Tuấn chọn Lý Thiên Tinh, hai người chỉ có thể ở lại biệt thự, trơ mắt nhìn hai cặp khách mời kia hẹn hò riêng lẻ.
Sau khi chính thức xác định được đối tượng hẹn hò lần này, người dẫn chương trình trong sảnh ghi hình lập tức ấn nút PAUSE.
Người dẫn chương trình trước tiên tổng kết: “Quan sát sự phát triển trước mắt giữa các khách mời, hướng đi cơ bản mà lần trước mọi người đoán đều không sai, chỉ có Lam Lam đoán Vương Tịnh Văn và Chu Trạch Tuấn thì hoàn toàn là mũi tên ngược chiều, em thấy lần này liệu có cần cân nhắc thay đổi đáp án hay không?”
Tiết Lam cười nói: “Không vội ạ, đây mới là bắt đầu, thời gian còn dài mà.”
Người dẫn chương trình cũng cười đáp: “Vậy được, tiếp theo chúng ta cùng mỏi mắt trông chờ. Mọi người cũng xem lâu vậy rồi, nói thử cảm giác của mình đi.”
Ai nấy đưa mắt nhìn nhau, gật đầu, bắt đầu giao lưu.
“Vậy tôi nói trước nhé.” Lữ Kỳ lên tiếng đầu tiên, “Thật ra vừa rồi trong suốt quá trình, thái độ của Tô Hiên đối với Vương Tịnh Văn tôi cảm thấy có gì đó không hợp cho lắm, kỳ thực là có chút “không chủ động, không từ chối”.
Hứa Giai Dao cũng đáp: “Ừm, có chút gì đó không thích hợp, chẳng qua từ phần phỏng vấn riêng của cậu ấy, hẳn là cậu ấy không biết làm thế nào để từ chối, sợ tổn thương đối phương cho nên mới lựa chọn đối xử một cách lạnh lùng.”
Những người khác cũng đồng ý với suy nghĩ này, đồng loạt gật đầu.
Đỗ Nguyên Văn cũng bổ sung: “Chẳng qua sau cuộc hẹn lần này, Vương Tịnh Văn hẳn là biết được thái độ của Tôn Hiên rồi.”
Đương nhiên, biết thì biết đó, nhưng kế tiếp lựa chọn thế nào thì không chắc.
Người dẫn chương trình cũng đúng lúc kịp thời xen vào: “Nói tới đây không khỏi khiến tôi nhớ tới một vấn đề mà dạo trước trên mạng thảo luận rôm rả, chính là làm thế nào để từ chối người khác. Kỳ thực ngày nay, đối với rất nhiều bạn trẻ mà nói, cho dù là trong cuộc sống hay là trong công việc thì từ chối ai đó đều là chuyện rất khó mở miệng.”
“Trong tình cảm cũng như vậy, thế nên hôm nay mời các quan sát viên tâm động cùng chia sẻ, mọi người bình thường làm thế nào để uyển chuyển từ chối sự yêu thích của người khác?”
Câu hỏi này trước tiên bắt đầu đi từ Lê Vũ, cậu ấy suy nghĩ rồi đáp: “Em bình thường đều nói, xin lỗi, tôi hiện giờ chưa có ý định yêu đương.”
Lữ Kỳ thuận thế truy hỏi: “Thế nếu như đối phương lại nói, không sao, em chờ anh thì sao.”
Lê Vũ sững người, “Em vẫn thật sự chưa từng gặp phải tình huống như vậy, bình thường đã nói đến thế rồi thì đối phương nên nhìn ra ý từ chối chứ ạ.”
Lời này trái lại cũng phù hợp với tình hình thực tại. Cuộc sống hiện thực không phải phim thần tượng, mọi người đều trưởng thành cả, nói tới vậy thì đa số đều sẽ hiểu.
Thế nên mọi người lần lượt kể lại kinh nghiệm mình từng uyển chuyển từ chối người khác thế nào, sau đó Tiết Lam là người cuối cùng.
Tiết Lam không khỏi vò đầu, đáp án đều bị mọi người nói hết rồi, cô cũng đâu còn gì để nói nữa.
Hứa Giai Dao cười đưa đề xuất cho cô: “Lam Lam, em xinh đẹp như vậy, chắc chắn từ nhỏ tới lớn có rất nhiều người theo đuổi. Em nghĩ thử xem, làm thế nào từ chối họ thế?”
Tiết Lam có hơi khó xử nói: “Vấn đề này em thật sự không biết trả lời thế nào. Nếu như là em, em sẽ không uyển chuyển, so với có lệ cho qua thì em vẫn khá thích thẳng thắn từ chối hơn.”
Mọi người không khỏi có phần bất ngờ. Tính cách Tiết Lam trông thực sự rất ôn hòa, ở cạnh cô cũng rất thoải mái, nhưng khi đụng chuyện thì lại vô cùng có chủ kiến, sẽ không nói sao nghe vậy, có thể thấy IQ lẫn EQ không thấp.
Người như thế, nếu muốn khéo léo từ chối ai đó, chắc hẳn sẽ có cả trăm biện pháp ấy chứ.
Lữ Kỳ ngạc nhiên, kế đó lại thấy hết sức bình thường. Tiết Lam cư xử thẳng thắn với người khác như vậy, quả thực là kiểu tính cách sẽ làm chuyện như thế.
Tiết Lam cười cười không giải thích gì nữa. Cô chỉ đơn giản cảm thấy không thích chính là không thích, sớm cắt đứt tương tư thì với đôi bên đều tốt.
Video được phát tiếp tục. Phía biệt thự, hai cặp khách mời tham gia đã thành công kết đôi bước vào cuộc hẹn hò lãng mạn.
Nhưng so với hai cặp khách mời đã ra ngoài, Vương Tịnh Văn và Chu Trạch Tuấn ở lại biệt thự rõ ràng trông khá đáng thương. Sau khi bị người mình có hảo cảm từ chối, chắc chắn là thất vọng không ít.
Sau khi hai người ăn tối đơn giản thì cùng nhau ra sân tản bộ cho thư thái, dưới ánh trăng cùng câu được câu không trò chuyện, bầu không khí hết sức hòa hợp.
Xem tới đây, lúc này trong sảnh ghi hình, Lữ Kỳ bỗng nhìn về phía Tiết Lam, nói: “Hình như chị có chút hiểu vì sao em lại cảm thấy hai người này sẽ thành đôi rồi.”
Tiết Lam nhướn nhướn mày với Lữ Kỳ, “Đúng vậy, chúng ta cùng chờ đợi nào.”
Phía biệt thự rất nhanh liền nghênh đón vị nam khách mời tham gia thứ tư, Tề Chu, 30 tuổi, nghề nghiệp được giới thiệu là nhân viên quản lý công ty.
Xem tới đây Tiết Lam không khỏi âm thầm cảm khái. Tề Chu này nhìn dáng vẻ chính là khách mời nặng ký của tổ chương trình, dù là tướng mạo hay khí chất, anh ta đều cao hơn ba vị nam khách mời kia một bậc.
Càng đừng nhắc tới giới thiệu về nghề nghiệp mơ mơ hồ hồ kiểu kia, e là cũng cất giấu kinh hỉ nào đó đây.
Quả nhiên là chiêu trò của tổ làm chương trình, xuất hiện càng trễ thì càng đáng để lưu ý. Không rõ vì sao, hiện giờ cô bỗng có chút mong đợi nữ khách mời thứ tư kia đến.
Tề Chu vừa xuất hiện thì có một đoạn phỏng vấn riêng, đây là đãi ngộ mà các khách mời khác hoàn toàn không có.
Ô hô, người này thế nhưng có chuẩn bị mà tới đấy!
Trong phỏng vấn, Tề Chu trực tiếp bày tỏ, anh ta tới vì Lý Thiên Tinh.
Theo lời anh nói, hai người trước đây từng có duyên gặp mặt một lần, Tề Chu đối với Lý Thiên Tinh nhất kiến chung tình, nhưng trong lúc anh ta nghe ngóng trăm bề về đối phương, âm thầm chuẩn bị theo đuổi thì bỗng nhận được tin Lý Thiên Tinh tham gia chương trình.
Cho nên để ôm được người đẹp về, Tề Chu cũng dùng thân phận khách mời để tới chương trình này theo đuổi người ta.
Xem tới đây, Tiết Lam không khỏi thầm vỗ tay cho tổ chương trình. Đây chính là trực tiếp cho tình tiết tổng tài bá đạo lãng mạn theo đuổi vào chương trình à nhen.
Có điều không thể không nói, có hơi “phèn”, nhưng nếu như chuyện Tề Chu theo đuổi là thật thì hiện giờ công chúng vẫn thật sự thích lắm lắm.
Nam anh tài nhiều tiền, chung tình, lại còn đẹp zai, cực khổ theo đuổi nữ sinh đại học ngập tràn thanh xuân, nghe thôi đã cảm thấy rất phấn khích rồi.
Tề Chu đến lần nữa phá vỡ sự cân bằng trong biệt thự, hiệu quả cũng tương tự như khi Lý Thiên Tinh vừa mới xuất hiện, có điều lần này đổi lại là sự kích động của ba vị nữ khách mời kia.
Nhưng cùng với việc bảy người ở chung, những người khác rất nhanh đã phát hiện Tề Chu đối xử đặc biệt với Lý Thiên Tinh. Lý Thiên Tinh hiển nhiên cũng nhận ra, mấy người trong biệt thự cũng bắt đầu ngầm hiểu mà không nói, Tề Chu đến đây là vì Lý Thiên Tinh.
Phía sảnh ghi hình, người dẫn chương trình lại ấn nút PAUSE.
Người dẫn chương trình: “Nào nào nào, chúng ta lần nữa vén lên tuyến tình cảm rung động hiện tại giữa bảy người nào.”
Xem rồi thì quả thực hết sức cảm khái, vì vậy sáu người hưng phấn bừng bừng lần nữa ở trước màn hình bắt đầu vẽ ra tuyến tình cảm, ý kiến của họ vậy mà đều thống nhất.
Khi bình luận cuối cùng tới phiên Tôn Hiên, ngoại trừ Tiết Lam thì năm người vẫn cho rằng Tôn Hiên sẽ không từ bỏ Lý Thiên Tinh, cho nên tuyến tình cảm vẫn như cũ hướng về phía Lý Thiên Tinh.
Nhưng đối với chuyện này Tiết Lam lại hơi do dự: “Chuyện này…sao em có cảm giác Tôn Hiên hình như cũng có chút thích Tề Chu nhỉ.”
Mọi người: “!!!!”
Ẻm từ đâu mà nhìn ra vậy? Hơn nữa còn là nam khách mời thích nam khách mời?
Lữ Kỳ nhịn không được đỡ trán: “Lam Lam à, em thế này thì chương trình của chúng ta còn có thể phát sóng hay sao?”
Tiết Lam cười đáp: “Không sao, tổ chương trình sẽ cắt bỏ, so với chúng ta thì họ còn sợ không thể phát sóng hơn.”
Lời này hoàn toàn chính xác, Lữ Kỳ không phản bác được, chỉ có thể cười trêu: “Không ngờ em lại là Lam Lam như vậy!”
Tiết Lam có chút vô tội nhún vai, “Không phải, lẽ nào mọi người không phát hiện gì ư?”
Ai nấy đồng loạt lắc đầu, họ thật sự không phát hiện gì. Vấn đề là họ căn bản sẽ không nghĩ tới khả năng này nheng.
Tiết Lam: “……..”
Lẽ nào thật sự là do cô mắt hủ nên nhận ra?
Không thể nào, rõ rành rành có bao nhiêu là tiểu tiết, mồn một luôn mà!
Tiết Lam thử giải thích cho mọi người: “Mọi người xem nhé, lúc Tề Chu vừa vào biệt thự, mắt Tôn Hiên rõ ràng sáng lên, đôi mắt trợn tròn kia rõ ràng đến vậy. Còn có sau đó, cậu ấy chủ động đưa nước cho Tề Chu, lúc ăn cơm càng chủ động đưa bát đũa nữa…”
Nghe tới đây, Lữ Kỳ thật sự nhịn không được, hỏi: “Lam Lam, em thật sự không biết Tề Chu sao?”
Tiết Lam lắc đầu, “Ể….em, nên biết sao ạ?”
Lữ Kỳ vỗ vai cô, giải thích: “Tề Chu là ông chủ của công ty giải trí **, mà Tôn Hiên lại là nghệ sĩ dưới trướng công ty anh ta.”
Nét mặt Tiết Lam nghệch ra: “……..Ô, thì ra là vậy.”
Cho nên, đây là phản ứng bình thường của nhân viên khi gặp boss? Nếu là vậy, những hành động cử chỉ vừa rồi của Tôn Hiên quả thực hết sức bình thường.
Mọi người trong sảnh quay trông thấy phản ứng của Tiết Lam thì không khỏi cười nghiêng ngả, cô ấy rốt cuộc là nguk nghik dường nào, thế này cũng buồn cười quá đi.
—
Chương trình quay liên tục trong hai ngày, Tiết Lam cơ thể rã rời từ sảnh ghi hình quay về nhà, nhưng cô vừa nằm lên sofa thì chuông cửa vang lên.
Rên lên một tiếng, Tiết Lam khốn khổ bò dậy đi ra mở cửa, cô tưởng là Cao Thông lại tới tập kích.
Aizzzz, gần đây vì giám sát cô giảm cân, Cao Thông quả thực là phát rồ, chuyện đột kích bất ngờ thế này anh làm cũng không phải lần một lần hai.
Tiết Lam vừa mở cửa vừa chán đời nói: “Không ăn, em thật sự không có…”
Ai ngờ còn chưa nói hết câu đã thấy Thời Chí đứng ngoài cửa thì không khỏi có hơi bất ngờ.
“Thời Chí, anh từ đoàn phim trở lại lúc nào vậy?”
Mấy ngày trước cô mới nghe nói Thời Chí đi đoàn phim, Tiết Lam không ngờ nhanh như vậy anh đã quay về.
Thời Chí gật đầu, đáp: “Ừm, vừa mới về, đóng vai khách mời cho đạo diễn quen thân ít ngày.”
Tiết Lam “ò” một tiếng, nghiêng người để Thời Chí vào nhà.
Sau khi Thời Chí vào trong thì nâng cái túi trong tay, “Lúc quay về có ngang qua một cửa hàng bánh ngọt, nhớ tới cô thích ăn bánh mousse của họ nên cho trợ lý tiện thể mua một phần, nhưng mà vừa rồi nghe cô nói cô đang giảm cân?”
Tiết Lam nghe thấy bánh mousse thì hai mắt không khỏi sáng bừng, nhưng rồi lập tức nhớ tới chuyện mình đang “giảm béo”, sau khi buồn khổ “hụ hụ” thì trực tiếp ngã vật lên sofa.
“Gần đây quản lý của tôi bảo tôi béo lên rồi, không cho tôi ăn mấy món nhiều calo thế này.” Tiết Lam tựa vào sofa bi ai.
Thời Chí sửng sốt, nhìn bánh ngọt trong tay, “À, vậy lát nữa tôi mang đi vậy.”
Vừa nghe Thời Chí muốn mang đi thì ánh mắt Tiết Lam lưu luyến không rời. Huhuhu, cô chưa ăn tối, hiện tại đói muốn xỉu luôn á.
“Không phải anh không thích bánh ngọt sao, mang về rồi thì xử lý thế nào?” Tiết Lam hỏi.
Thời Chí thành thật đáp: “Lúc mua nhân viên có nói bánh ngọt này phải ăn ngay, không thể để lâu, vì vậy ngày mai chắc là sẽ phải vứt đi.”
Tiết Lam liền bật dậy, “Thế thì lãng phí biết chừng nào, lãng phí đáng xẩu hổ lắm, mỗi người chúng ta phải làm gương tốt, không thể lãng phí thức ăn. Bỏ đi, chuyện giảm cân để mai hẵng nói.”
Dứt lời, Tiết Lam duỗi tay nhận cái túi từ tay Thời Chí, vội vàng lấy bánh ra xắn một miếng.
Tiết Lam vừa ăn vừa hỏi bằng giọng không chắc chắn: “Anh thật sự không muốn nếm thử sao?”
Bánh ngọt này ngon cực kỳ, lạ thật, sao có người lại không thích cơ chứ?
Thời Chí cười lắc đầu, “Cô ăn đi.”
Tiết Lam cũng không miễn cưỡng, bắt đầu tự mình ăn. Huhuhu, ngon quá đi, sao mà con người ăn rồi sẽ béo vậy chứ.
“Chương trình của cô ghi hình vẫn thuận lợi chứ?” Thời Chí hỏi.
Trong miệng Tiết Lam đều là bánh ngọt, chỉ có thể vừa gật đầu vừa qua loa nói: “Thuận, thuận lợi…”
Chờ sau khi cô ăn xong miếng bánh ngọt trong miệng thì mới tiếp tục nói: “Chương trình đó của chúng tôi rất thú vị đó, lúc anh rảnh rỗi thì có thể xem để giết thời gian.”
Thời Chí gật đầu, “Lúc quay về thấy show này của mọi người lại lên hot search, xem ra rất hot.”
Tiết Lam đứng hình, “Hot search đó hả, aizzz, đừng nhắc tới, toàn là chiêu trò của tổ chương trình cả thôi.”
Nhắc tới chuyện này, Tiết Lam cảm thấy tổ chương trình cũng xấu tính quá đi. Hôm nay trên weibo chính thức của <Tần suất tâm động> đăng hậu trường của mấy đoạn tại hiện trường để thu hút sự chú ý.
Có một đoạn hậu trường có cô và Lý Thư. Trong video, các khách mời đều đang ăn cơm, Tiết Lam lúc ăn thấy hơi nóng nên tùy tiện dùng tay quạt hai cái.
Lúc này, Lý Thư ngồi cạnh cô đúng lúc trông thấy thì tiện tay cầm cái túi giấy trên bàn lên quạt cho Tiết Lam.
Khi đó Tiết Lam chỉ chăm chú ăn cơm cũng không để ý, ai ngờ đoạn này lại bị tổ chương trình lén quay lại, làm thành hậu trường đăng lên.
Lúc Tiết Lam nhìn thấy hot search mặt còn ngớ ra, không biết vậy mà còn có dzụ này?
Có thể thấy tổ chương trình xấu tính cỡ nào, mấy ngày nay ghi hình cứ luôn ngó chằm chằm cô và Lý Thư cơ đấy.
Có thể biết hậu trường này vừa tung ra, cp fan Con lười hưng phấn cỡ nào. Được lắm, rất nhanh thì hậu trường này đã leo lên hot search, đúng là ngàn phòng vạn phòng, cuối cùng vẫn không đề phòng được chiêu trò của tổ chương trình mà.
Thời Chí nghe thấy câu này thì tựa như có điều suy nghĩ, “ừm” một tiếng, “Tôi thấy trong video, quan hệ giữa cô và người tên Lý Thư rất tốt nhỉ.”
Tiết Lam bỗng ngẩng phắt lên nhìn Thời Chí, trong lòng không khỏi nghi ngờ. Anh thật sự chỉ tới đưa bánh ngọt, chắc chắn không phải thay thằng nhóc Thịnh Lâm giám sát cô đấy chứ?
Suy nghĩ hết mấy giây, Tiết Lam cảm thấy chắc chắn là vậy. Thịnh Lâm dạo này vẫn đang quay phim ở nơi khác, hiển nhiên là tay không với tới chỗ cô, cho nên nhất định là sau khi cậu thấy hot search thì đặc biệt bảo Thời Chí tới.
Lại nói, Thời Chí là người thế nào, anh khi nào thì bà tám vậy đâu chứ.
Sau khi thông suốt kẽ hở đó, thái độ của Tiết Lam lập tức trở nên đứng đắn. Hết cách rồi, cô thật sự sợ bị Thịnh Lâm tụng kinh, nếu như bị cậu hiểu lầm mình với Lý Thư có chuyện gì, đoán chừng thằng nhóc này lại ngày ngày phiền chết cô.
Tiết Lam nghiêm túc sắp xếp câu từ, trả lời: “Anh nói Lý Thư à, tôi và cậu ấy sao có thể chứ. Cậu ấy là em trai nhỏ, tôi chỉ thích người lớn hơn mình thôi. Cho nên, cho dù là sau này tìm bạn trai hay là kết hôn, đối tượng chắc chắn phải lớn hơn tôi mới được.”
Thế nên cô và Lý Thư hoàn toàn không có khả năng, xin hãy truyền đạt lại đầy đủ không thiếu một chữ cho Thịnh Lâm, Tiết Lam thầm mặc niệm.
Thời Chí ngẩn ra, “Chỉ thích người lớn hơn cô?”
“Đúng đó.” Tiết Lam vẻ mặt thành thật gật đầu, sợ anh không tin còn giải thích: “Nhỏ tuổi hơn rất trẻ con, anh xem Thịnh Lâm nhỏ hơn tôi có ba phút thôi mà đã con nít như vậy.”
Hàng mày Thời Chí hơi nhíu lại, “Cũng không thể vơ đũa cả nắm như thế, có lẽ khi Thịnh Lâm yêu rồi thì sẽ trở nên trưởng thành hơn cũng không chừng.”
Tiết Lam ngớ ra. Mẹ ui, cô không cẩn thận nghe được gì rùi ư. Vậy là trong mối tình của họ, Thịnh Lâm khá trưởng thành á?
Thế chẳng phải ý là trong chuyện tình này, Thời Chí trở nên trẻ con? AAAA, quả nhiên yêu thật lòng sẽ khiến người ta trở nên không giống chính mình nữa mà!
Tiết Lam càng nghĩ càng high, có điều cô sợ Thời Chí mất tự nhiên nên không dám biểu hiện quá rõ, chỉ vội cúi đầu che giấu.
Chịu thôi, lần trước lúc cô đụng phải Thời Chí trước cửa nhà Thịnh Lâm, sau đó thì liên tục nhiều ngày không gặp Thời Chí. Vì vậy Tiết Lam cũng dần dần nhận ra, em dâu cô đây là đang xấu hổ, cố ý tránh cô đây mà.
Cho nên kể từ dạo đó Tiết Lam đã âm thầm quyết định, lần tới cô nhất định phải “rén”, vờ như mình chẳng biết gì hết.
“Ừm, anh nói cũng có lý.” Lúc Tiết Lam lại ngẩng đầu lên thì đã hoàn toàn giấu hết tâm tình kích động, vẻ mặt kiên định lại bổ sung—
“Dù sao trong thời gian ngắn tôi sẽ không yêu đương, cho dù là lớn hơn hay nhỏ hơn tôi. Ai dám theo đuổi tôi, tôi sẽ block người đó!”