Show Ân Ái Đều Phải Chết

Quyển 1 - Chương 11: Phó bang chủ, sao ông lại tức giận vậy hả phó bang chủ!



Lầu 1562: Thế mà còn đi uy hiếp BOSS! Xong đời, mị càng ngày càng có cảm giác B moe moe là cớ làm sao! Mà lâu chủ này, thím có nghĩ rằng sở dĩ đoàn đội phó bản của thím có thể lọt vào top 5 phần nào cũng nhờ có công lao uy hiếp BOSS của B hay không~~~~ Ha ha ha!

—————————————

Lầu 1566: Cho nên có thể nói phó bang chủ bắt đầu thích lâu chủ từ khi ấy phải hơm…

—————————————

Lầu 1573 (lâu chủ trả lời):@Lầu 1562, đừng chém ẩu, có thể vào được top 5 chủ yếu là nhờ đội trưởng đẹp giai. 

Chuyện S và B tâm sự với NPC còn có thể tám nhiều lắm lắm, tỷ như, vào mùa hè thỉnh thoảng B sẽ đưa nước uống cho binh lính thủ thành, S thì vì vậy mà nổi cơn ghen; lại tỷ như, B sợ chó, trong thành chủ có một con chó NPC suốt ngày chạy loạn khắp nơi, mỗi lần gặp phải nó thì đều nhảy lên người S ngay lập tức, trái lại B thích mèo, còn dùng chân giò hun khói giao dịch cho mấy con mèo NPC quanh năm lang thang vật vờ ở trong thành chủ; lại tỷ như, dưới tán cây hòe ở tân thủ thôn có NPC ông cụ đánh cờ một mình, có một lần tôi nhìn thấy B ngồi đối diện với ông cụ, hai người cứ câu qua câu lại mà cãi nhau…

Đúng vậy, chính là cãi nhau đấy các thím ạ — 

B: “Cháu đi thế nào?”

Ông cụ: “Chậc chậc, đúng là một nước cờ vứt đi.”

B: “Cụ thua không dậy nổi rồi đúng không?”

Ông cụ: “Chậc chậc, đúng là một nước cờ vứt đi.”

B giận dữ: “Rõ ràng là cháu thắng cụ rồi!”

Ông cụ: “Chậc chậc, đúng là một nước cờ vứt đi.”

B đứng dậy, một chiêu đánh nát bàn cờ: “Thắng một một quân cũng là thắng, cụ lớn tuổi như vậy rồi mà còn chơi xấu thế à.”

Qua mấy giây đồng hồ, bàn cờ lại được refresh, S tự mình ngồi vào chỗ đối diện với ông cụ kia, trấn an B: “Bảo bối đừng tức giận, xem chồng giúp em đánh cho ông già này đến một mảnh giáp cũng không còn nè.”

Tôi lúc ấy đang kéo người mới ở tân thủ thôn: “…” 

Người mới: “Bang chủ, bọn họ cùng bang hội với chúng ta à.”

Tôi bình tĩnh mà rũ bỏ sạch sẽ quan hệ: “Anh không biết.” 

Người mới: “…”

Tóm lại, cái sự tích nói chuyện cùng NPC của bọn hắn, chỉ cần tôi tỉ mỉ nhớ lại một chút là liền có thể tám suốt ba ngày ba đêm, nhưng mà tất cả chung quy cũng chỉ có một kịch bản thôi, các đồng chí cứ tự mình tưởng tượng một chút đi, tôi không nói dài dòng thêm nữa.

—————————————

Lầu 1577: Tôi cũng muốn thử chơi game kiểu đó xem sao… Chẳng biết có bị người quen đánh chết hay không nhể. 

—————————————

Lầu 1578: Vote cho lầu trên, kỳ thực cảm giác hai người kia rất thú vị mà! Oa ha ha ha ha~ Dù sao cũng là game thôi, vui vẻ là tốt lắm rồi. 

—————————————

Lầu 1590 (lâu chủ trả lời): Nếu hôm nay đã nói đến tân thủ thôn, vậy tiện đây tôi liền tám một cố sự có liên quan đến tân thủ thôn nhé.

Có thể có người thắc mắc vì sao tôi hay lắc lư ở tân thủ thôn, xin trả lời rằng, đó là vì bang hội cầu kêu gọi người mới gia nhập. Sau khi tân thủ gia nhập vào bang hội sẽ làm nhiệm vụ thăng cấp và hệ thống sẽ thưởng điểm phát triển cho bang hội, có điểm phát triển bang hội mới có thể thăng cấp được. Vì thế cho nên khi không có việc gì làm, tôi và phó bang chủ sẽ đi dạo ở tân thủ thôn, lừa gạt dụ dỗ vài tân thủ về bang.

Ngày đó, khi hai người chúng tôi lại ghé qua tân thủ thôn như thường lệ, vừa vặn nhìn thấy bốn người đang ngồi trong một cái chòi nghỉ mát ở tân thủ thôn, lần lượt là S, B, và hai acc nhỏ cấp 1. Ngay từ đầu tôi và phó bang chủ còn tưởng bọn hắn đang giúp mình lôi kéo người mới về bang, thậm chí còn sinh ra một loại cảm giác vui mừng quái dị kiểu “Con trai trong nhà đã lớn, đã hiểu được phải giúp đỡ gia đình”. Nhưng mà sau khi bước vào chòi, tôi mới phát hiện chúng tôi đã sai rồi…

Đầu tiên, hai acc nhỏ cấp 1 này vô cùng kỳ quái.

Tôi đã từng nói, diện mạo của nhân vật trong game là do game thủ tự mình thiết lập, hơn nữa độ linh hoạt rất cao, ngũ quan, màu da, tuổi tác, vóc dáng đều có thể tự mình điều chỉnh. Vì thế cho nên, đại đa số người chơi đều thiết kế bên ngoài tương đối xinh trai đẹp gái, dù sao mỗi ngày chơi game đều nhìn vào nhân vật của mình, hiển nhiên là muốn cảnh đẹp ý vui một chút. Thế nhưng, hai acc cấp 1 này đều có bộ dạng trung niên, một nam một nữ, có lẽ đều đã bốn mươi – năm mươi tuổi rồi. Acc nữ tuy tuổi có chút cao, song mặt mũi vẫn rất ưa nhìn, có điều acc nam thì phi thường bi kịch, gương mặt tầm thường, còn có bụng bia và đầu hói.

Nếu bảo có người nhàn rỗi bày trò cho vui thì không đúng lắm, bởi vì hai acc cấp 1 này đều mua quần áo thời trang ở thương thành, lại còn là hai bộ đắt nhất nữa, tổng vào cũng phải cả ngàn nhân dân tệ đi, làm gì có ai ăn no rửng mỡ đến vậy đâu?

Bốn người ngồi xung quanh một cái bàn đá trong chòi nghỉ mát, không khí nghiêm túc một cách lạ kỳ.

Tôi và phó bang chủ đều mờ mịt.

Sau đó tôi chat mật với phó bang chủ, đùa đùa nói: “Bộ dạng này sao mà giống đi gặp phụ huynh quá vậy?”

Phó bang chủ hồi đáp tôi bằng một chuỗi dấu chấm lửng thật dài.

Kỳ thực, tôi chỉ tùy tiện nói thôi, chẳng ngờ vừa mới dứt lời, S lại đột nhiên nói với hai  vợ chồng trung niên kia ở trên kênh phụ cận: “Bác trai bác gái yên tâm, con nhất định sẽ chăm sóc tốt cho em ấy, bất kể như thế nào, chỉ cần con còn sống một ngày, nhất định sẽ khiến cho em ấy vui vẻ hạnh phúc một ngày.”

B nghẹn ngào: “Hức…”

Tôi: “…” 

Phó bang chủ: “…”

Thế mà đúng là ra mắt phụ huynh!

Tuy nhiên tôi vẫn cảm thấy lời thoại biểu thị quyết tâm này của S có chút kỳ quái không thể diễn tả bằng lời…

B gửi đi một cái biểu tình gào khóc, nói: “Con rất nhớ ba mẹ.”

Sau đó hai acc nhỏ cấp 1 kia liền phát biểu tình gào khóc theo, đồng thời nói bọn họ cũng rất nhớ B.

Tôi thật sự không thể hiểu nổi, cảm giác hai người kia thật sự chơi game chơi đến tẩu hỏa nhập ma rồi, ngay cả ra mắt phụ huynh cũng vào game tiến hành. Đây đến tột cùng là thần kinh tới mức nào cơ chứ?

B và hai acc nhỏ cấp 1 kia gào khóc trong chốc lát, cuối cùng bình tĩnh lại, bốn người liền hàn huyên trò chuyện hồi lâu. Ngữ khí và nội dung cuộc nói chuyện của bọn họ hoàn toàn nằm trong kịch bản cha mẹ vợ gặp gỡ con rể lần đầu, tôi và phó bang chủ cảm thấy nếu cứ tiếp tục vây xem cũng không thỏa đáng cho lắm, vì thế liền dùng “Ngự kiếm” bay về lãnh địa bang hội.

Trở về lãnh địa bang hội, tôi gửi chat mật qua cho phó bang chủ: “Ông nói xem hai người bọn nó đang làm cái khỉ gì?”

Phó bang chủ: “Không biết.”

Tôi nói: “Tôi đoán hai acc nhỏ kia là bọn nó đi thuê, đóng giả phụ huynh tới gặp con cái.”

Phó bang chủ: “Cũng có thể.”

Cảm giác đề tài này có thể dừng lại ở đây, cho nên tôi liền ẩn cửa sổ game mở Music Player, bắt đầu chọn bài hát.

Sau khi tỉ mỉ chọn lọc và sắp xếp list nhạc, tôi mới mở lại cửa sổ game, vừa vặn phát hiện kênh chat mật đã bị phó bang chủ làm cho bùng nổ…

Phó bang chủ: “Ba mẹ tôi làm việc ở nước ngoài, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể xin phép về nước được.”

Phó bang chủ: “Ba mẹ cậu thì sao?”

Phó bang chủ: “?”

Phó bang chủ: “Có đó không?”

Phó bang chủ: “Cậu làm sao vậy…”

Phó bang chủ: “Lời vừa rồi, xem như tôi chưa nói.”

Phó bang chủ: “Người đâu rồi?”

Phó bang chủ: “.”

Tôi: “…”

Sao tự nhiên lại nổi giận thế vậy trời!?

Tôi vội vàng gửi chat mật lại cho hắn: “Người anh em, tôi tắt cửa sổ để chọn nhạc, vừa với đọc được tin nè.”

Phó bang chủ: “.”

… Vẫn còn tức giận à!

Tôi nhanh chóng bổ sung câu trả lời cho câu hỏi mà hắn đưa ra khi nãy: “Ba mẹ tôi đều ở trong nước, thân thể khỏe mạnh, công tác bình thường, tinh thần thoải mái, ăn no ngủ kỹ… Mà ông hỏi cái này để làm gì?”

Phó bang chủ: “Không có gì.”

Không biết vì sao, thông qua ba chữ đơn giản đến không thể đơn giản này, tôi lại cảm thấy dường như hắn bỗng trở nên vui vẻ hẳn lên. Hắn lặng im bắn một cái pháo hoa cho tôi, tôi hớn hở kéo hắn vào khu vực có hiệu ứng lung linh lấp lánh của pháo hoa rồi chụp màn hình, sau đó chọn lấy tấm đẹp nhất gửi qua YY cho hắn.

À mà, cái chuyện đốt pháo hoa này các thím đừng quá rối rắm, phó bang chủ cũng là thổ hào, bình thường ăn no rửng mỡ không có việc làm nổ vài cái chơi vậy hoy, tất cả già trẻ lớn bé trong bang đều đã từng được hắn bắn pháo hoa cho rồi. Tuy lượng pháo hắn bắn cho tôi tương đối nhiều, thế nhưng cũng chẳng nói lên được điều gì cả, dù sao thì quan hệ giữa chúng tôi vốn vẫn rất tốt mà, cám ơn.

Thời điểm gửi ảnh xong, tôi phát hiện chữ ký trên YY của hắn từ “.” được đổi thành “Tiểu ngu ngốc”.

Do đó, tôi nhanh chóng quyết định đổi chữ kí của mình thành “Đại ngu si”!

Sửa xong tôi liền chụp hình gửi qua cho hắn: “Ê, ông xem chữ kí của chúng ta có phải đặc biệt tương xứng hay không~ ha ha ha ha ha!” 

Phó bang chủ không để ý tôi, tôi còn tưởng hắn ngồi trước còm biu tơ nữa chứ, nhưng mà mười giây đồng hồ sau, hắn liền đổi chữ ký trở lại thành “.” …

Phó bang chủ, tại sao ông lại tức giận vậy hả phó bang chủ! 

—————————————

Lầu 1603: Nhiệm vụ hằng ngày – “Đau lòng cho phó bang chủ”: hoàn thành (1/1). 

—————————————

Lầu 1612: Má ơi, sao đoạn S và B gặp mặt phụ huynh cứ khiến cho tôi cảm thấy vừa buồn cười vừa quái dị cơ chứ… Hy vọng là tôi suy nghĩ nhiều thôi…

—————————————

Lầu 1618: Phó bang chủ là muốn cùng cưng bổ sung thông tin phụ huynh đó, còn có, hắn bắn pháo hoa cho toàn thể anh em trong bang hội là vì không muốn cưng cảm thấy ngỡ ngàng khi hắn bắn cho cưng đó mà, phải chừa cho mình một đường lui nha, đồ ngốc. 

—————————————

Lầu 1635 (lâu chủ trả lời): Các thím đừng có lừa tôi, đừng tưởng tôi không biết, đám hủ nữ các thím cho dù chỉ nhìn thấy phích cắm chọt vào ổ điện cũng có thể tưởng tượng ra một đoạn H văn, lâu chủ thông minh cơ trí há lại bị các thím xỏ mũi dắt đi được à?

Lâu chủ tiếp tục tám.

Nói về chuyện chúng tôi đi đánh PvP(*) đi.

(*) PvP = Person versus Person: là thuật ngữ để chỉ các cuộc tranh đấu của người chơi với nhau.

Bang hội của tôi là bang PvE, người đánh PvP không nhiều lắm, trước đây tôi cũng không ham, chỉ thỉnh thoảng PK giỡn một hồi với một anh em nào đó trong bang hội. Thế nhưng có một lần, tôi, phó bang chủ, S và B cùng đi đánh nhiệm vụ phó bản nho nhỏ, loại nhiệm vụ này mỗi ngày đều làm mới một lần, tương đối đơn giản, chỉ cần 4 -5 người là có thể đánh ngon rồi.

Khi chúng tôi đến cửa phó bản đó, không may lại bị một đám game thủ của bang hội chuyên PvP sinh sự.

Ở đây giải thích đơn giản một chút, hai lối chơi PvP và PvE yêu cầu trang bị hoàn toàn khác nhau, trang bị của PvP đề cao phòng ngự tăng máu nhiều, trong khi đó trang bị của PvE thì công kích cao nhưng da giòn máu mỏng, hơn nữa thủ pháp của game thủ chuyên phó bản cũng không giống game thủ chuyên đánh người, vì thế cho nên người chơi PvP giết người chơi PvE dễ dàng như là thái rau vậy. Đó cũng là lý do, có một bộ phận game thủ theo lối chơi PvP thích tụ tập ở cửa phó bản nhắm tàn sát game thủ PvE.

Ngày đó chúng tôi đã gặp phải một đám cờ hó như vậy đấy. Khi S cưỡi ngựa chở B tới, còn chưa đến được cửa phó bản đã bị mấy thằng khốn PvP một kiếm chém bay.

Tôi và phó bang chủ lập tức chạy qua cứu viện, sau đó thảm thiết bỏ mình.

Tặng không cho bọn chúng bốn cái đầu.

S nằm trên mặt đất nói: “Mọi người vào phó bản trước đi, tôi bọc hậu, tôi mở kỹ năng có thể chống đỡ được vài giây.”

B thế nhưng cương quyết không chịu: “Anh vào thì em mới vào.”

Tôi: “Các ông diễn Titanic đấy à.”

Chúng tôi thử sống lại tại chỗ vài lần, định cùng nhau đột phá vòng vây tiến vào phó bản, song lần nào cũng là vừa mới đứng lên liền bị đám chó điên PvP kia quật ngã trở về, mặc dù S có trang bị PvP nhưng căn bản là không có cơ hội thay đổi. Cuối cùng phó bang chủ gửi chat mật cho tôi, nói: “Đừng sống lại.”

Sau đó phó bang chủ bắt đầu gọi người ở trong bang, hô hào tất cả đến cửa phó bản XX để đánh nhau.

Kịch bản kế tiếp đáng ra phải là, chúng tôi im lặng phơi thây tại chỗ, chờ đợi đồng bọn trong bang lập đoàn xông tới, dùng ưu thế vượt trội của số lượng đè chết bọn cờ hó PvP này, thế nhưng, đúng vào lúc ấy S đột nhiên gõ chữ hỏi B trên kênh phụ cận: “Bảo bối có đau không?”

B nói: “Không đau, nhưng quần áo bẩn hết rồi.”

S đau lòng: “Nằm đất có lạnh không?”

B đáp: “Lạnh, em bực lắm.”

Tôi và phó bang chủ đã sớm quen rồi, nhưng mà mấy thằng cờ hó PvP bên cạnh thì không cách nào giữ được bình tĩnh nữa…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.