Liều thuốc gan dạ quả nhiên có tác dụng, cuối cùng đuổi kịp ngựa của Lạnh Phức Hương, nàng ta vừa ngẩng đầu lên thấy Tô Duyệt Duyệt bên cạnh, vô cùng ngạc nhiên mà không dám tin vào mắt mình, vội vàng quất ngựa, nhưng cuối cùng cũng đuổi không kịp con ngựa đang phát cuồng của Tô Duyệt Duyệt, dần dần bị bỏ lại phía sau.
Tô Duyệt Duyệt đã bị hoảng sợ đến mức hồ đồ, chỉ nghe thấy không xa phía trước có mấy âm thanh vô cũng nghiêm khắc vọng lại: “ Tô Duyệt Duyệt, ngươi điên rồi a!!”.
Bốn vị hoàng tử đang đứng ở điểm cuối của đích, dần dần lo lắng và kinh ngạc. Bọn họ sớm đã biết Tô Duyệt Duyệt vứt bỏ roi ngựa, lợi dụng kim châm trên đầu làm thương ngựa, bọn họ đã toàn thân đổ mồ hôi. Họ hoàn toàn không dám tin, Tô Duyệt Duyệt cư nhiên vì 1 cuộc thi đấu nhỏ nhặt này mà không cần đến tính mạng của mình.
Sắp đến đích, lại không thấy Lãnh Phức Hương đuổi kịp, Tô Duyệt Duyệt nở 1 nụ cười thắng lợi, nhưng cũng bị cái yên ngựa lỏng lẻo làm cho bộ não nhất thời phản ứng chậm chạp, chỉ biết dẫm chắc bàn đạp ngựa và vội vã nắm chắc lấy roi ngựa.
Ngựa phát cuồng chạy đến điểm đích, nhưng dường như quá phát cuồng rồi, hoàn toàn không thể dừng được, mặc cho Tô Duyệt Duyệt kéo như nào, con ngựa cũng không có cách nào dừng lại được.”
“Duyệt Duyệt, nắm chắc dây cương.. mau…” Bắc Thần Hàn sợ hãi hét lớn.
Tô Duyệt Duyệt vội vã nắm chắc dây cương, lại suýt chút nữa bị rơi từ trên ngựa xuống, theo phản xạ Tô Duyệt Duyệt nằm phủ phục xuống, ghì chặt lấy cổ ngựa, con ngựa vẫn như phát cuồng lao thẳng về phía trước, không có sự cản trở của sợ dây, càng làm nó phi nhanh hơn.
“Duyệt Duyệt….” Bắc Thần Hàn tâm trí rối loại, lập tức trèo lên con ngựa của mình đuổi theo.
Mà các hoàng tử khác cũng vội vàng đuổi theo, bọn họ hoàn toàn không ngờ cư nhiên lại phát sinh ra sự việc như này, mà Lãnh Phức Hương phía sau cũng hoàn toàn hoảng hốt, phát hiện mình dường như đã gây họa rồi, vội vàng cưỡi ngựa đuổi theo, nàng ta chỉ hi vong Tô Duyệt Duyệt không xảy ra bất cứ chuyện gì.
“Ngựa đại ca, Ca mau dừng lại a!! Ca dừng lại ta sẽ giúp ngươi dưỡng thương, có được không…” Tô Duyệt Duyệt sắc mặt trắng bệch ôm lấy cổ của con ngựa.
Lúc này, Con ngựa dường như càng ra vẻ trách móc Tô Duyệt Duyệt vậy, nó càng ra tăng tốc độ, hại Tô Duyệt Duyệt càng ôm càng chặt.
“Ngựa đại ca, nếu không thì ta sẽ giúp ca tìm 1 vị phu nhân xinh đẹp để giúp ngươi sảng khoái a, ca nhìn em ngựa mà phu quân ta cưỡi như thế nào? Có hợp với khẩu vị của ca không? Ca mau dừng lại…” Tô Duyệt Duyệt vội vã cùng ngựa thương lượng.
Chú ngựa nghe xong, sắc mặt càng khó coi, giống như là cực kì chán ghét con ngựa cái kia vậy, thân mình nó giống như không khống chế nổi đong đưa, muốn tống cổ nữ nhân Tô Duyệt Duyệt đáng ghét trên lưng xuống dưới.
“A…. Ngựa đại ca, cho dù ca không thích em ngựa kia, vậy ta giúp ca tìm mấy chàng ngựa khỏe mạnh là được rồi, Ca không cần vứt bỏ ta a!!”. Tô Duyệt Duyệt cho rằng con ngựa này tuyệt đối bị đồng tính, nếu không thì như nào lại tức giận vậy?
Con ngựa lập tức hí lên 1 tiếng, lập tức không chế cơn điên cuồng của mình lại, dường như để chứng minh rằng nó trăm phần trăm bị đồng tính.
“Duyệt Duyệt… mau nhảy xuống khỏi lưng ngựa”.. Lúc này phía sau, Bắc Thần Hàn lo lắng hét lớn cắt ngang cuộc thương lượng của Tô Duyệt Duyệt và chú ngựa.
Tô Duyệt Duyệt cơ bản không biết hắn đang nói gì, tên biến thái này nói như vậy là muốn hại cô chết sao? Không nhìn thấy ngựa của cô đang phi với tốc độ như nào sao? Nhảy xuống không chết thì cũng trọng thương…
“Duyệt Duyệt, mau nhảy xuống…” Bắc Thần Hàn lại một lần nữa hét lớn, chiếc roi cầm trong tay cũng như phát cuồng, ra sức quất vào đít ngựa, muốn lập tức phi đến bên cạnh Tô Duyệt Duyệt.
Tô Duyệt Duyệt cau mày, vừa ngẩng đầu, mở to mắt kinh ngạc, cuối cùng cũng biết tên biến thái kia tại sao lại bảo nàng nhảy xuống ngựa rồi, vì phía trước hoàn toàn là những vách núi, nhảy xuống khẳng định chết người.
“Ngựa.. Ngựa đại a.. ngươi mau dừng lại!! Phía trước là quỷ môn quan a!! Ngươi không muốn tự sát chứ! Mau dừng a…” Tô DUyệt Duyệt cuối cùng cảm thấy sợ hãi hét lớn.