“cái gì? Một vạn lượng, vậy ta ra giá 1 vạn 500 lượng, ngươi nhanh đi mời người” Tô Duyệt Duyệt hô to chỉ tay về phía tú bà.
Nàng hôm nay là đặc biệt đến đây để xem hoa khôi, nói gì cũng phải nhìn được tận mắt mới thỏa a.
Bắc Thần Liệt nhìn nhìn tú bà vơi vẻ mặt hớn hở dời đi, vội vàng nói: “Duyệt Duyệt, nữ tử thanh lâu bình thường sao lại có thể đáng giá 1 vạn 500 lượng bạc chứ, hoa khôi cùng lắm cũng không qua 100 lượng, tẩu lại ra giá 1 vạn 5, thật quá khoa trương rồi”
“Ngươi quản cái gì, ta thích là được rồi” Tô Duyệt Duyệt đột nhiên nói một câu, ngay lập tức làm Bắc Thần Liệt chỉ biết á khẩu.
Lúc này, tú bà lại một lần nữa một mình quay trở lại phòng riêng, trên mặt lại tràn đầy tiếu ý, vui vẻ nói: “ vị công tử đó đã ra giá 3 vạn lượng bạc trắng, kiên quyết muốn Vân Sương cố nương”
Trên mặt tú bà lúc này tuy là vẻ mặt vô cùng ngại ngùng, nhưng nội tâm lại là đang kỳ vọng Tô Duyệt Duyệt sẽ trả giá cao hơn nữa, như vậy mụ lần này chính là bội thu a.
“3 vạn lượng, nói với hắn, vì phu quân nhà ta, ta giả 5 vạn lượng” Tô Duyệt Duyệt đập bàn nói.
“Duyệt Duyệt, tẩu…” Bắc Thần Liệt đang muốn ngăn cản, lại bị lão tú bà chặn họng.
Tú bà sớm đã nở một nụ cười tươi như vầng thái dương, 5 vạn lượng, lần nay mụ phát tài rồi: “được được được, lần này tôi nhất định mang Vân Sương cô nương đến cho hai người”
Vừa nói xong, không để cho Bắc Thần Liệt cơ hội phản bác, liền vội vàng rời đi.
Bắc Thần Liệt lại lần nữa nói: “Duyệt Duyệt, 5 vạn lượng, tẩu điên rồi sao? Một hoa khôi mà 5 vạn lượng có đáng không?”
Hán như thế nào cũng thuộc vào hạng công tử phong lưu, từ trước đến nay để mời hoa khôi đến, hắn chưa từng trả ra cái giá nào cao đến vậy.
Tô Duyệt Duyệt không thèm để tâm lời hắn ta nói, cười tà mị rót cho hắn một chén rượu: “uống rượu đi!”
Ở một gian phòng khác———
Bên trong có hai vị công tử với dáng vẻ bất phàm, mà Vân Sương cô nương lại đang ngồi trong lòng của vị bạch y công tử.
Vân Sương nghe thấy vị công tử này cư nhiên trả giá 3 vạn lượng, trong tâm lại là càng vui vẻ, điều này chứng minh nàng trong mắt vị công tử này là vô cùng quan trọng.
“Lục ca, sao huynh lại có thể ra giá 3 vạn lượng chứ” vị lam y công tử thắc mắc hỏi.
Bạc y công tử không có trả lời, chỉ cầm chén rượu lên 1 ngụm uống hết.
Lúc này, tú bà vui vẻ bước vào.
“nàng ta nói như thế nào?” hắn liếc măt nhìn tú bà hỏi.
Tú bà ngại ngùng cười mấy tiếng, vội vàng nói: “vị cô nương đó nói, vì phu quân của mình, nàng ta sẽ trả giá 5 vạn lượng”
Lam y công tử trên mặt tràn đầy vẻ kinh ngạc mở to đôi mắt: “ ngươi nói người đó là một vị cô nương, hơn nữa còn đưa phu quân của mình đến đây tìm nữ nhân sao?”
“phải phải phải cho nên công tử, thật ngại quá, Vân Sương cô nương e rằng…”
Bạch y công tử khóe miệng giật giật, mâu quang xuất hiện một tia hứng thú: “7 vạn lượng”
Lời vừa nói ra làm cho 3 người còn lại ở trong phòng đều kinh ngạc, tú bà đương nhiên vui đến mặt mũi cũng nở hoa: “được được được, Vân Sương hầu hạ hai vị công tử đây cho tử tế biết không?”
Vân sương vô cùng vui vẻ, đừng dậy giúp hắn rót một chén rượu, đưa cho hắn ta: “ Công tử, Vân Sương mời ngài một chén”
Bạch y công tử cười cười, tiếp lấy chén rượu từ tay nàng, một lần nữa uống cạn, dường như rất mong đợi tin tức tiếp theo từ tú bà.
Ở một căn phòng khác———
Một lát sau tú bà trên mặt tràn đầy hưng phán chạy vào.
“phu nhân, vị công tử đó ra giá 7 vạn lượng a”
“cái gì, dám tranh vơi bản cô nương sao, nói với hắn ta, 8 vạn lượng, đêm đầu tiên của Vân Sương cô nương, phu quân nhà ta mua chắc rồi” Tô Duyệt Duyệt từ trong người móc ra tờ ngân phiếu đặt ở trên bàn.
Bắc Thần Liệt khóe miệng giật giật, nếu thật sự có cô nương đáng giá như vậy, e rằng hắn ăn cũng không tiêu a, nếu người ngồi đây lúc này là hoàng huynh, chỉ sợ sớm đã nổi điên rồi.