Còn chưa ngủ được bao lâu, căn phòng một lần nữa lại bị đẩy ra, tiếp đó là hai người vóc người vạm vỡ, hai vị mama khuôn mặt u ám cùng với bốn người cung nữ trực tiếp tiến vào, trên người hai vị mama này phát ra một khí làm làm người khác khó lòng phản kháng, đến ngay cả Tiểu Thúy đứng ở trong phòng, chỉ vừa nhìn qua cái toàn thân liền phát run.
“Hai vị mama, thái tử phi do hôm qua quá mệt, cho nên hiện tại vẫn chưa dời giường, hai vị trước tiên ra ngoài đợi, một lúc nữa thái tử phi tỉnh dậy sẽ triệu kiến hai vị.” Tiểu Thúy thanh âm có chút run rẩy nói.
Chỉ thấy hai người đó trợn trừng mắt, Tiểu Thúy ngay lập tức biết điều không nói thêm gì nữa.
“mặt trời cũng đã sắp xuống xuống núi rồi, đường đường là một thái tử phi, sao có thể lười nhác như vậy?” một trong hai lão mama là Chương mama thanh âm sắc nhọn nói, sau đó quay đầu nhìn bốn người cung nữ đứng ở phía sau: “mau, mau đánh thức thái tử phi dậy.”
Bốn người cung nữ sau khi nghe được mệnh lệnh, liền trực tiếp đi đến bên cạnh giường, Tiểu Thúy có chút lo lắng nhìn chủ tử nhà mình, nàng biết tiểu thư một khi bị đánh thức nhất định sẽ không vui vẻ gì mà phát hỏa, nhưng nàng là cũng rõ ràng, hai vị Chương mama cùng Quế mama trước mắt này từ lâu đã nổi tiếng trong hoàng cung với biệt danh là “quỷ dạ xoa”.
Họ là người chuyên dạy các nghi thức lễ nghi ở trong cung, cũng là những chuyên gia trong việc đối phó với các vị công chúa, quận chúa ngang ngược, bất kể vị công chúa đó có ngang ngược, chua ngoa như thế nào, dưới sự huấn luyện dạy bảo của hai vị mama, thông thường đều sẽ trở nên ngoan ngoãn như một chú mèo.
Không lâu sau, trên giường ngay lập tức truyền đến tiếng cằn nhằn, Tô Duyệt Duyệt mắt lớn trừng mắt nhỏ nhìn một đám cung nữ đang kéo nàng dậy, hôm nay rốt cuộc là cái ngày đen đủi gì, nàng chỉ là muốn ngủ một giấc thật ngon, vậy mà liên tục bị người ta làm phiền.
“Các ngươi vào phòng của ta làm gì?” Tô Duyệt Duyệt hận ý trừng lớn mắt nhìn hai người giống như hung thần ác bá trước mắt.
“Thái tử điện hạ đã hạ lệnh cho lão nô đến chỉ dạy cho thái tử phi một vài nghi lễ phép tắc trong cung, bắt đầu từ hôm nay, mỗi sáng lão nô cùng Chương mama sẽ đến đây dạy cho thái tử phi, cho đến khi thái tử phi học hết mới thôi.” Quế mama khuôn mặt nghiêm trang nói ra từng câu từng chữ rõ ràng cho Tô Duyệt Duyệt nghe.
Tô Duyệt Duyệt lo lắng nhíu hai hàng lông mày, tên Bắc Thần Hàn này rốt cuộc là muốn làm cái gì, được lắm, lại còn tự ý yêu cầu nàng học phép tắc, ngay cả hoàng đế cũng không quản nàng, hắn dựa vào cái gì mà bắt hai lão mama này đến dạy nàng chứ?
Hơn nữa, nàng từ đầu đến chân đều không phải là người cổ đại, một người của tương lai như nàng học những cái quy tắc vớ vẩn có đó làm gì chứ, Bắc Thần Hàn thật sự là nhàn rỗi không có việc gì làm nên tìm phiền phức cho nàng mà.
“Ra ngoài, ta không muốn học, cút ra ngoài.” Tô Duyệt Duyệt vô cùng không vui nói, vừa nói xong lại muốn quay lại giường ngủ tiếp, chỉ là bốn người cung nữ kia sau khi nhận được ánh mắt ra lệnh của hai lão mama, hai lời không nói liền trược tiếp dựng Tô Duyệt Duyệt dậy, tiếp đó cưỡng ép nàng mặc y phục, không để tâm đến sự phản kháng của nàng, kéo nàng rời xa giường, ra khỏi phòng ngủ.
Chiều tối, Bắc Thần Hàn mệt mỏi đi về Duyệt Tâm Các, vừa vào tới cửa liền nhìn thấy bộ dạng không còn sức sống của nàng ngủ gục trên bàn.
“Duyệt Duyệt” hắn đi đến bên cạnh nàng, nhẹ nhàng vỗ lên vai của nàng nói.
Hắn hoài nghi, tại sao hôm nay Tô Duyệt Duyệt lài có thể mệt thành cái bộ dạng như vậy, rõ ràng vừa mới qua bữa tối, Tô Duyệt Duyệt đã mệt đến nỗi lắn ra ngủ rồi.
Bắc Thần Hàn khuôn mặt bất ngờ toàn là hắc tuyến, Qủy dạ xoa? Ai là quỷ dạ xoa, đột nhiên nghĩ đến quản gia vừa mới nói, hôm nay trong cung có Chương ma ma cùng Quế mama đến huấn luyện thái tử phi, lẽ nào là bởi vì liên quan đến việc học phép tắc sao, nếu không sao lại có thể mệt như vậy.
“Duyệt Duyệt, nàng vất vả rồi.” Bắc Thần Hàn mâu quang nhất thời xuất hiện một tia đau xót, nếu có thể, hắn đương nhiễn cũng không muốn ép buộc Tô Duyệt Duyệt học mấy cái quy tắc phức tạp như vậy, nhưng là hiện giờ không học không được.
Hắn biết, thái hậu một khi quay về, khẳng định sẽ nháo một trận lớn.
“đồ quỷ dạ xoa đáng chết, thái tử biến thái đáng chết.” Tô Duyệt Duyệt trong mộng không ngừng mắng chửi, hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của người bên cạnh, từ trong mồm không ngừng nói ra những lời chửi rủa.
Bắc Thần Hàn bất đắc dĩ thở dài, tiếp đó ôm lấy Tô Duyệt Duyệt đã mệt lả đến không biết trời đất là gì, đi đến bên giường.