Siêu Cấp Binh Vương

Chương 326: Gặp Lý Nhược



Muốn biết Lý Nhược bây giờ đang ở đâu, đối với Diệp Khiêm mà nói là chuyện không khó. Coi như là Diệp Khiêm muốn để cho Lý Nhược đến thành phố Hàng Châu, đó cũng là chuyện dễ dàng, nương theo tập đoàn Hạo Thiên cùng với thế lực to lớn tại thành phố Nam Kinh của Diệp Khiêm, thì tùy tiện tìm một cái cớ, cũng có thể để cho Lý Nhược tới.

Càng là ngôi sao nổi tiếng, càng không có tự do, phải tham gia rất nhiều hoạt động, chụp hình, quay phim vv... Minh tinh càng nổi danh, sau lưng khẳng định có thế lực cường đại chèo chống.

Hai ngày sau, Lý Nhược đã xuất hiện tại thành phố Hàng Châu, dự họp buổi biểu diễn thời trang cho một công ty chuẩn bị khai trương. Lúc Diệp Khiêm gọi điện thoại cho Lý Tể Thiên nói chuyện này, Lý Tể Thiên cho rằng Diệp Khiêm coi trọng Lý Nhược, cũng không có nói thêm cái gì, gọi điện thoại phân phó cấp dưới, rất nhanh Lý Nhược ngoan ngoãn đi tới thành phố Hàng Châu.

Sản nghiệp của Lý Tể Thiên tuy khổng lồ, nhưng lại chưa bao giờ giao thiệp với ngành giải trí, bất quá dựa vào quan hệ của hắn để cho Lý Nhược đi đến Hàng Châu là một chuyện dễ dàng. Khoảng thời gian gần đây, Lý Tể Thiên một mực trù bị chuyện sòng bạc ở tỉnh Hồ Nam, căn bản là không có biện pháp rời khỏi. Diệp Khiêm tuy cũng hoài nghi, Lý Tể Thiên rốt cuộc là vừa ý hắn ở điểm nào, lại cam nguyện hợp tác với hắn phát triển ngành cờ bạc ở tỉnh Hồ Nam. Lý Tể Thiên thì vội vàng khí thế ngất trời, còn Diệp Khiêm lại như giống như người không có việc gì để làm.

Lý Nhược đột nhiên xuất hiện ở thành phố Hàng Châu, để cho Lâm Dịch chấn động, hưng phấn không thôi.

Tại trong phòng khách sạn, Lý Nhược đang ngồi ở trước bàn trang điểm cẩn thận trang điểm, trợ thủ ở bên cạnh cẩn thận hầu hạ nàng. Vị bà cô này, nàng đắc tội không nổi, nếu không chẳng những không có cơm ăn, mà ngay cả mạng nhỏ cũng không còn. Cửa ra vào có bảo an bảo vệ nghiêm mật, bởi vì nàng âm thầm đến Hàng Châu, nên các phóng viên đều không biết. Nhân viên khách sạn cũng đã sớm được thông báo, tuyệt đối không được tiết lộ ra ngoài.

Diệp Khiêm lái chiếc Lamborghini Aventador dưới nền tuyết trắng, làm tăng thêm nét đặc biệt cho chiếc xe. Sau khi xuống xe, Diệp Khiêm trực tiếp hướng phòng của Lý Nhược đi đến. Lúc đến cửa ra vào, bảo an ngăn Diệp Khiêm lại, nói: "Thực xin lỗi, nơi đây ngươi không thể vào."

Diệp Khiêm mỉm cười, nói: "Ta tên là Diệp Khiêm, đã cùng Lý tiểu thư có hẹn trước, ngươi đi vào hỏi một tiếng sẽ biết."

Bảo an ngẩn người, vẫn rất lễ phép để cho Diệp Khiêm chờ một chút, sau đó gõ cửa, đẩy cửa đi vào. Một lát sau, bảo an từ bên trong đi ra, áy náy nói: "Vừa mới mạo phạm, thực xin lỗi! Diệp tiên sinh, mời vào!"

Thoả mãn nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm đối với thái độ của bảo an rất hài lòng, cất bước đi vào. Diệp Khiêm rốt cuộc là ai, làm cái gì, Lý Nhược cũng không rõ ràng lắm, bất quá công ty phân phó xuống, nàng phải tiếp kiến, cho nên cũng chỉ đành đáp ứng.

Từ trong gương trông thấy bóng dáng của Diệp Khiêm, Lý Nhược chậm rãi đứng lên, xoay người, nở nụ cười, nói: "Là Diệp tiên sinh sao? Mời ngồi!"

Diệp Khiêm cười cười, đi đến bên cạnh ngồi xuống, đối với thân phận của Lý Nhược, Diệp Khiêm thông qua Lý Tể Sinh nên cũng đã biết. Vị này là ca sĩ Châu Á, bất quá cũng chỉ là tiểu tam của một vị đại ca xã hội đen Nhật Bản mà thôi, cũng do vị đại ca xã hội đen kia một tay nâng lên. Nói là tiểu tam, còn không bằng nói là thú sủng càng thỏa đáng hơn. Con người, đối với những nhân vật nổi tiếng thường có tư tưởng ham muốn đặc thù, dùng Lý Nhược để chiêu đãi khách nhân, quả thật giúp cho vị đại ca xã hội đen kia thu hoạch không ít.

"Diệp tiên sinh tìm ta có chuyện gì không?" Lý Nhược đi đến đối diện Diệp Khiêm ngồi xuống, không ngại bản thân mặc váy ngắn lại bắt chéo chân lên, xuân quang chợt tiết. Lấy ra một điếu thuốc trong gói thuốc ở bàn trà bên cạnh, ngậm trong miệng, nhen nhóm, hít một hơi, chậm rãi hướng Diệp Khiêm thổi tới.

Người có thể để cho công ty của nàng gọi điện thoại cho nàng nhất định phải tiếp đãi, Lý Nhược tự nhiên đoán ra Diệp Khiêm không phải là một người đơn giản. Nhiều năm như vậy, tuy nhân khí của nàng càng ngày càng vượng, bất quá vận mệnh lại càng ngày càng bi thúc, không biết bị đại lão bản ép đến với bao nhiêu khách nhân, bản thân nàng quả thực là một kỹ nữ nổi tiếng a.

Nhiều như vậy năm, Lý Nhược một mực dựa vào thủ đoạn của mình, đối với những kẻ có quyền thế có tiền tài như gần như xa, đơn giản là muốn tương lai dựa vào những người này thoát khỏi vị đại lão bản kia. Lâm Dịch, bất quá chỉ một người trong đó mà thôi, tuy Lâm Dịch cũng không có bao nhiêu thực lực, thế nhưng mà dù sao bá phụ Lâm Hải của Lâm Dịch cũng là phó bí thư Tỉnh ủy tỉnh Chiết Giang ah. Vạn nhất, nếu có một ngày nàng thật sự không muốn trở lại Nhật Bản gặp đại lão bản, thì có thể ở tỉnh Chiết Giang, dựa vào gia thế của Lâm Dịch cũng có thể cho nàng một chút bảo hộ.

Cho nên, từ khi biết được thân phận của Lâm Dịch, Lý Nhược biểu hiện ra phong phạm thục nữ nhằm câu dẫn Lâm Dịch. Lâm Dịch là một nam nhân không có nhiều kinh nghiệm cảm tình, đâu phải là đối thủ của nàng, tự nhiên là bị nàng câu dẫn mất hồn phách. Điều đáng buồn nhất chính là, Lâm Dịch thậm chí ngay cả hôn cũng không có hôn nàng lần nào, lại còn cảm thấy nàng rất đặc thù, rất rụt rè và tự trọng.

Nhìn thấy Diệp Khiêm, Lý Nhược tự nhiên cũng không quên chuyện câu dẫn hắn, có thể lôi kéo được vị nhân vật này, tương lai đối với nàng khẳng định sẽ có rất nhiều chỗ tốt.

Nhìn trợ lý phất phất tay, Lý Nhược nói: "Ngươi đi ra ngoài đi!"

Trợ lý lên tiếng, cất bước đi ra ngoài.

Diệp Khiêm cũng được xem là kẻ ở giữa muôn hoa, thân không dính một chiếc lá, đối mặt yêu tinh giống như Tống Nhiên, Diệp Khiêm còn có thể cầm giữ, thì huống chi là Lý Nhược. Ở trước mặt Tống Nhiên, Lý Nhược chỉ giống như tiểu hài tử mà thôi.

Diệp Khiêm cũng không có keo kiệt ánh mắt của mình, đã Lý Nhược không hề cố kỵ mở ra bắp đùi của nàng, Diệp Khiêm cũng liền cố ý nhìn vào. Còn rất là mê đắm nuốt từng ngụm nước bọt, chuyện này để cho trong nội tâm Lý Nhược mừng thầm, xem ra lại là một kẻ háo sắc, nàng nhất định sẽ nắm chặt, đem Diệp Khiêm khống chế ở trong tay nàng.

"Diệp tiên sinh, Diệp tiên sinh!" Lý Nhược trông thấy bộ dạng "Mê đắm" của Diệp Khiêm, kêu lên.

"À? Ách, Lý tiểu thư gọi ta?" Diệp Khiêm giả trang ra một bộ dạng rất mờ mịt, hỏi.

Nhìn thấy bộ dạng của Diệp Khiêm, trong nội tâm của Lý Nhược càng âm thầm mừng thầm, xem Diệp Khiêm là loại người công tử phú gia có chút tiền của, dựa vào thủ đoạn của nàng, còn không phải là đơn giản có thể đem Diệp Khiêm khống chế ở trong tay nàng sao? "Diệp tiên sinh, ngươi tìm ta có chuyện gì không?" Lý Nhược hỏi.

"Cũng không có chuyện lớn gì, ta chỉ là thường xuyên ở trên TV trông thấy Lý tiểu thư, kinh ngạc vì vẻ đẹp mỹ lệ cùng tiếng ca động lòng người của Lý tiểu thư, cho nên muốn thấy nàng ở ngoài đời mà thôi." Diệp Khiêm nói.

"Vậy Diệp tiên sinh hiện tại thấy ta như thế nào?" Hai đầu lông mày của Lý Nhược nhộn nhạo lấy một tia khí tức quyến rũ, hỏi, "Có phải nhìn thấy ta cùng với trên TV khác biệt rất lớn?"

"Đúng vậy a, ở TV xem còn cảm thấy Lý tiểu thư là người, nhưng bây giờ ở trước mặt xem xét, cảm thấy có chút làm thấp đi Lý tiểu thư. Lý tiểu thư căn bản vốn cũng không phải là người ah." Diệp Khiêm có vẻ ngoài giống như thành khẩn nói.

Lý Nhược không khỏi sững sờ, lông mày không khỏi có chút nhăn lại, trên mặt hiện ra một tia không vui. Bất quá biểu hiện kia lập tức bị nàng che dấu đi, vẫn quyến rũ mà cười cười hỏi: "Vậy Diệp tiên sinh nói ta không phải là người thì là ai?"

"Yêu tinh, Lý tiểu thư là yêu tinh, nếu tại thời cổ đại tuyệt đối là hại nước hại dân hồng nhan họa thủy ah." Diệp Khiêm nói.

"Ta đây có thể hiểu những lời Diệp tiên sinh nói là đang ca ngợi ta sao?" Hai đầu lông mày của Lý Nhược nhộn nhạo lấy dị thường hưng phấn, giống như Diệp Khiêm đã là vật nằm trong lòng bàn tay nàng, nàng chỉ cần lấy là được.

"Đương nhiên, đây tự nhiên là ca ngợi." Diệp Khiêm ha ha cười nói.

"Diệp tiên sinh hôm nay tới chỉ là vì gặp ta một lần thôi sao?, chẳng lẻ không muốn làm những chuyện gì khác sao?" Lý Nhược vừa nói vừa lại cố ý đem chân bắt chéo hạ xuống, có chút để qua một bên đùi.

"Ách, là có chuyện muốn hỏi Lý tiểu thư." Diệp Khiêm khẽ cười nói.

"Ah? Diệp tiên sinh có chuyện gì thì cứ việc nói thẳng, tiểu nữ tử nhất định biết gì nói đó." Lý Nhược hít một ngụm khói, chậm rãi hướng Diệp Khiêm nhả ra.

"Khục khục khục!" Diệp Khiêm cố ý ho khan vài tiếng, phất phất tay, đem sương khói xua tán, nói: "Ta là người không thích nữ nhân hút thuốc nhất." Lý Nhược sắc mặt cứng đờ, bị Diệp Khiêm làm cho có chút hồ đồ rồi, trong nội tâm âm thầm thầm nghĩ: "Chẳng lẽ tiểu tử này là chim non? Hay là một kẻ ngốc chuyện gì cũng đều không hiểu."

Trông thấy sắc mặt của Lý Nhược, Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Lý tiểu thư ngàn vạn đừng hiểu lầm, ta cũng không phải là nói ngươi. Trước kia ta quả thật rất ghét nữ nhân hút thuốc, thế nhưng mà trông thấy Lý tiểu thư hút thuốc ta lại cảm thấy rất gợi cảm và vô cùng xinh đẹp."

Trên mặt của Lý Nhược lập tức lại hiện ra bộ dáng tươi cười, xoay người hướng Diệp Khiêm, nhẹ nhàng đập yêu trên Diệp Khiêm một cái, dịu dàng nói: "Diệp tiên sinh nói giỡn, làm cho ta bị hù xém tí nữa chuẩn bị cai thuốc luôn a." Lời nói tuy đã nói xong, lại cố ý khom người như trước, một đôi thỏ trắng ngay tại trước mặt Diệp Khiêm đung đưa.

Diệp Khiêm tự nhiên là rất phối hợp nhìn chằm chằm thêm vài lần, hắc hắc cười nói: "Ta nghe nói kỹ thuật phẩu thuật thẩm mỹ của Nhật Bản là tốt nhất trên thế giới, mặt, mũi, miệng, thậm chí liền lỗ đít cũng có thể nâng cấp. Lý tiểu thư có phẩu thuật qua hay không?"

Lý Nhược nhướng mày, sẳng giọng: "Diệp tiên sinh, ngươi đây chính là ô miệt người ta ah, ta thế nhưng mà thiên sinh lệ chất, đâu cần phẩu thuật thẩm mỹ làm gì a."

"Ta nhìn thấy khuôn mặt của Lý tiểu thư cũng không giống đã phẩu thuật, bất quá bộ ngực này của Lý tiểu thư có dùng silicon không?" Diệp Khiêm hỏi.

"Chán ghét, ngươi có muốn sờ một cái thử không? Ngươi kiểm tra chẳng phải liền rõ ràng sao?" Lý Nhược vừa nói vừa giơ tay bắt lấy tay của Diệp Khiêm, hướng bộ ngực của nàng đưa đến.

"Mịa a, hắn ở nơi này thăm dò cái gì, rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi a." Tại một phòng khác trong khách sạn, Lâm Dịch nghe được Diệp Khiêm cùng Lý Nhược đối thoại, cũng nhịn không được nữa, giận dữ đứng lên muốn xông qua. Kỳ thật đây cũng là do Diệp Khiêm đã sớm an bài tốt, không cho Lâm Dịch biết rõ Lý Nhược là dạng nữ nhân gì, hắn nhất định sẽ không buông tay, còn một mực ngu ngốc cho rằng Lý Nhược là loại nữ hài tử ngây thơ thiện lương. Cho nên Diệp Khiêm đã sớm để máy nghe trộm ở trên tay của hắn, tất cả lời nói của hắn cùng Lý Nhược đều truyền rõ ràng đến trong phòng Lâm Dịch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.