Siêu Cấp Binh Vương

Chương 382: Tần Thần Hi



"Anh lập tức qua đó, em hãy chờ anh!" Ngô Hoán Phong nói xong, cúp điện thoại. Sau đó áy náy nhìn Diệp Khiêm cùng Tống Nhiên, nói: "Lão đại, Nhiên tỷ, ta có chút việc, phải đi xử lý một chút."

"Xảy ra chuyện gì hả?" Diệp Khiêm hỏi.

"Tần Thần Hi gặp chút phiền toái ở bệnh viện, ta phải đi qua xem thế nào." Ngô Hoán Phong nói.

"Tần Thần Hi?" Diệp Khiêm có chút sửng sốt một chút, hỏi, "Là bạn gái ngươi hả?"

"Ừ!" Ngô Hoán Phong nhẹ gật đầu, lên tiếng.

"Dù sao cũng đã ăn no, ta cùng ngươi đi xem chuyện gì đã xảy ra, thuận tiện gặp bạn gái của ngươi cho biết." Diệp Khiêm vừa nói vừa đứng lên, "Nhiên tỷ, tỷ tự mình lái xe trở về đi, đệ cùng Hoán Phong đi qua đó một chút."

"Đi thôi!" Tống Nhiên nhẹ gật đầu, nói.

Sau khi đi ra ngoài, Diệp Khiêm cùng Ngô Hoán Phong gọi một chiếc xe taxi hướng khoa y dược của đại học XX chạy tới. "Ừ? Nàng không phải đang thực tập ở bệnh viện sao?" Diệp Khiêm kinh ngạc hỏi.

"Năm nay nàng phải làm luận văn tốt nghiệp, cho nên ở thời gian ở trường học tương đối nhiều." Ngô Hoán Phong nói.

"Nha. Xem ra nên cho huynh đệ Nanh Sói học tập ngươi a, đều đi đến bệnh viện nằm một thời gian, sau đó đem tất cả hot girl y tá trong bệnh viện đều cướp về. Về sau có thể thành lập một đội nương tử chữa bệnh và chăm sóc, nghe tên cũng thấy thật trâu bò ah." Diệp Khiêm nhìn thấy Ngô Hoán Phong có chút khẩn trương, cố ý nói nhãm để cho hắn bớt căng thẳng.

"Ừ!" Bất quá Ngô Hoán Phong cũng không có bao nhiêu tâm tình, chỉ sợ tư tưởng đã bay đến bên cạnh Tần Thần Hi rồi.

Diệp Khiêm hiểu rõ tâm tình của hắn, cho nên cũng không có bởi vì Ngô Hoán Phong không để ý đến hắn mà tức giận, vỗ vỗ bả vai Ngô Hoán Phong, Diệp Khiêm nói: "Yên tâm đi, không có chuyện gì đâu, đừng khẩn trương như vậy."

Hít sâu mấy ngụm, thân thể của Ngô Hoán Phong rốt cục bình tĩnh lại. Diệp Khiêm có chút kinh ngạc nhìn hắn một cái, trong nội tâm có chút cười cười, xem ra Ngô Hoán Phong thật sự toàn tâm toàn ý yêu mến cô bé kia rồi. Có thể làm cho Ngô Hoán Phong là người có nhóm máu lạnh động tình, cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, xem ra cô bé kia thật sự rất ưu tú.

Không bao lâu, xe liền tới trước cửa khoa y dược của đại học XX, từ rất xa liền trông thấy một đám nam sinh đem hai nữ hài tử vây vào giữa. Một nữ hài tử có bộ dáng rất là tú lệ, tựu như thiên sứ, chiếc váy trắng noãn càng làm nổi bất cho khí chất siêu phàm thoát tục của nàng. Xem ra, nàng chính là bạn gái của Ngô Hoán Phong, gọi là Tần Thần Hi đi à? Diệp Khiêm âm thầm suy nghĩ.

Xe vừa mới ngừng lại, Ngô Hoán Phong đã không thể chờ đợi liền đẩy cửa xe ra bước xuống, nhanh chóng hướng Tần Thần Hi đi đến. Diệp Khiêm móc ra hai tờ 100 NDT ném cho lái xe, nói một tiếng "Không cần thối lại", liền xuống xe hướng đám người đi đến. Lái xe hiển nhiên là lắp bắp kinh hãi, tiền xe bất quá chỉ gần 110 NDT mà thôi, Diệp Khiêm vậy mà cho hắn 200 NDT, xem ra hắn đã gặp được một đại gia.

"Không có sao chứ?" Ngô Hoán Phong đi đến trước mặt Tần Thần Hi, ôn nhu hỏi. Nếu như không phải chính tai nghe thấy, Diệp Khiêm tuyệt đối sẽ không tin tưởng, Ngô Hoán Phong vậy mà có thể biểu hiện ôn nhu với nữ nhân. Trước kia Ngô Hoán Phong, ngoại trừ đối đãi với huynh đệ Nanh Sói, thì cơ hồ chính là một kẻ lãnh huyết. Đừng nói là đối với nữ nhân, ngay cả đối với huynh đệ Nanh Sói, Ngô Hoán Phong cũng rất ít khi biểu hiện vẻ mặt tươi cười.

"Không có việc gì!" Tần Thần Hi hạnh phúc nở nụ cười, nói. Sau đó đưa ánh mắt nhìn về phía nam sinh trước mắt, nói: "Âu Dương Thiên Tinh, ngươi thấy được chưa, đây chính là bạn trai của ta, ta hi vọng ngươi về sau đừng dây dưa ta nữa."

"Âu Dương Thiên Tinh?" Lúc nghe được cái tên này, Diệp Khiêm không khỏi có chút sửng sốt, chẳng lẽ lại là em của Âu Dương Thiên Minh? Thế nhưng mà theo Diệp Khiêm biết, Âu Dương Thành chỉ có một đứa con, chính là Âu Dương Thiên Minh. Đánh giá cẩn thận Âu Dương Thiên Tinh, chính xác là cùng Âu Dương Thiên Minh có vài phần tương tự, chẳng lẽ hắn là em họ của Âu Dương Thiên Minh?

Nghĩ nghĩ, Diệp Khiêm cũng hiểu được chỉ có khả năng này. Bất quá Diệp Khiêm đoán thật đúng là một chút cũng không có sai, Âu Dương Thiên Tinh chính xác là em họ của Âu Dương Thiên Minh, là con của em Âu Dương Thành. Từ khi Âu Dương Thiên Minh chết, Âu Dương Thành đã xem Âu Dương Thiên Tinh như là con ruột của hắn. Bất quá để cho Âu Dương Thành vui mừng chính là, Âu Dương Thiên Tinh so Âu Dương Thiên Minh thì nhu thuận hơn rất nhiều, đối với hắn giống như là cha ruột, cũng không có ở bên ngoài lăn lộn, hơn nữa còn là sinh viên đại học y khoa.

Kỳ thật, Âu Dương Thành cũng đâu biết rằng, Âu Dương Thiên Tinh nếu so với Âu Dương Thiên Minh thì khả năng ngụy trang càng cao hơn mà thôi. Từ khi được Âu Dương Thành xem như là con ruột, Âu Dương Thiên Tinh có thể nói là có chuyện xấu gì mà chưa làm, trong trường học cơ hồ là bá chủ một phương, đã chà dạp cũng không biết bao nhiêu thiếu nữ đàng hoàng. Rất nhiều người bởi vì cố kỵ thân phận của Âu Dương Thiên Tinh nên đành yên lặng chịu đựng mà thôi, hơn nữa cha mẹ ruột của hắn đều kinh doanh, trong tay cũng có chút tiền, Âu Dương Thiên Tinh lúc có chuyện gì xảy ra cũng có thể dùng tiền của cha mẹ để dọn dẹp, cho nên Âu Dương Thành một mực đều bị hắn lừa dối.

Cha mẹ của Tần Thần Hi đều là người bình thường, trong trường học, Tần Thần Hi đều rất ít xuất hiện, tuy bộ dáng của nàng không tệ, nhưng do không ăn mặc quá lộ liễu, cho nên cũng không có nổi danh, bởi vậy mới không có khiến cho Âu Dương Thiên Tinh chú ý. Thế nhưng mà, ngày đó ở quán cơm gần trường học, Âu Dương Thiên Tinh trong lúc vô tình lại trông thấy Tần Thần Hi, chuyện này đã chôn xuống mầm tai hoạ. Bắt đầu từ ngày đó, Âu Dương Thiên Tinh liền quấn quít bám lấy Tần Thần Hi. Bất quá vẫn hắn còn không có sử dụng thủ đoạn hèn hạ, trong tính toán của Âu Dương Thiên, nếu như những phương pháp quang minh chính đại đều không thể cua được Tần Thần Hi thì mới là lúc sử dụng những thủ đoạn kia.

Thế nhưng mà, truy lâu như vậy, có chút tốn công vô ích, Tần Thần Hi căn bản không để ý tới hắn, chuyện này để cho lòng tự tin của hắn có chút chịu không nổi. Hôm nay hắn đem Tần Thần Hi ngăn ở cửa ra vào, là muốn bức bách nàng đi vào khuôn khổ, thế nhưng mà ai biết Tần Thần Hi lại nói nàng đã có bạn trai rồi, Âu Dương Thiên Tinh tự nhiên là không tin, ai có thể so được với hắn, Tần Thần Hi làm sao có thể vừa ý người khác lại chướng mắt hắn cơ chứ.

Tần Thần Hi cũng bị Âu Dương Thiên Tinh quấn quít có chút bực bội rồi, hơn nữa xem biểu hiện hôm nay của Âu Dương Thiên Tinh, nếu như nàng không đem Ngô Hoán Phong gọi tới, chỉ sợ không thể dễ dàng đi ra. Tuy loại chuyện này, Tần Thần Hi cũng không muốn phiền toái Ngô Hoán Phong, dù sao nàng đối với Âu Dương Thiên Tinh căn bản không có nửa điểm ý tứ, cũng không muốn Ngô Hoán Phong bởi vì loại chuyện này mà bị phiền toái. Bất quá, hôm nay nếu không gọi Ngô Hoán Phong đến, thì chuyện này không dễ giải quyết.

Rất ngạo mạn lườm Ngô Hoán Phong, Âu Dương Thiên Tinh ha ha cười ha hả, nói: "Đây là bạn trai của em? Em không phải đang trêu chọc anh đi? Huynh đệ, ngươi có phải là đệ tử chân truyền của Dương Quá hay không?"

Ngô Hoán Phong cao thấp đánh giá Âu Dương Thiên Tinh, cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi đang muốn tìm cái chết sao?" Ánh mắt lạnh lùng, nhìn chăm chú vào Âu Dương Thiên Tinh, làm cho hắn rùng mình một cái.

Dừng một chút, Âu Dương Thiên Tinh khinh thường cười nói: "Chỉ bằng ngươi? Ngươi có tin ta chỉ cần một đầu ngón tay liền có thể dí chết ngươi hay không?"

"Khẩu khí thật lớn ah!" Diệp Khiêm có chút mà cười cười, đi tới đối diện Âu Dương Thiên Tinh. Cao thấp nhìn hắn một cái, có chút cười nói: "Âu Dương Thiên Minh là anh của ngươi sao?"

Âu Dương Thiên Tinh có chút kinh ngạc hỏi: "Làm sao ngươi biết?"

Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, xem ra hắn đã đoán đúng ah. Lông mi có chút chớp chớp, nói: "Ngươi so với anh của ngươi còn không bằng a, cút nhanh lên, bằng không thì ngươi với anh của ngươi sẽ có cùng một kết cục."

Toàn thân Âu Dương Thiên Tinh run lên, kinh ngạc nhìn Diệp Khiêm, hỏi: "Ngươi... Ý của ngươi là Âu Dương Thiên Minh là do ngươi giết?"

Diệp Khiêm từ chối cho ý kiến cười cười, nói: "Chuyện này cũng không phải là bí mật gì, ngươi đi về hỏi Âu Dương Thành là rỏ, hắn cũng biết. Nhớ kỹ, nha đầu kia là bạn gái của huynh đệ ta, ngươi nếu như còn dám quấn quít lấy nàng, ta cho ngươi đi đoàn tụ với anh của ngươi. Cút!" Nói xong lời cuối cùng, Diệp Khiêm một tiếng quát mắng, Âu Dương Thiên Tinh bị hù run rẩy toàn thân.

Âu Dương Thiên Tinh cũng không phải là người ngu, ý tứ trong lời nói của Diệp Khiêm đã rất rõ ràng, chuyện Âu Dương Thiên Minh bị hắn giết không phải là bí mật gì, ngay cả Âu Dương Thành cũng biết, thế nhưng mà Âu Dương Thành cũng không có cách nào bắt được Diệp Khiêm, chuyện này cũng đủ để nói rõ năng lực của Diệp Khiêm. Bản thân hắn có thể hoành hành ngang ngược là ỷ vào thân phận của Âu Dương Thành. Thế nhưng mà hôm nay, rõ ràng ngay cả Âu Dương Thành đều kiêng kị Diệp Khiêm, hắn làm sao có thể đắc tội nổi ah. Nghe xong Diệp Khiêm nói, Âu Dương Thiên Tinh cuống quít chạy đi, ngay cả một phút đồng hồ cũng không dám ở lại. Những bằng hữu của Âu Dương Thiên Tinh trông thấy hắn chạy trốn, liền cuống quít chạy đi theo.

Nhìn thấy Âu Dương Thiên Tinh đã đi, Ngô Hoán Phong cũng đã đến, nữ nhân đi cùng Tần Thần Hi nhìn nàng một cái, mập mờ cười cười, nói: "Tốt rồi, Tần Thần Hi, ta đây đi trước a."

"Ừ, buổi tối ta sẽ tìm ngươi." Tần Thần Hi nói.

"Không cần, đoán chừng ngươi buổi tối cũng không có thời gian rãnh." Nữ nhân kia vừa đi xa, vừa trêu chọc nàng một câu. Ý tứ trong câu nói làm cho Tần Thần Hi ngượng ngùng không thôi.

"Tần Thần Hi, anh giới thiệu cho em, đây là đại ca của anh, gọi là Diệp Khiêm!" Ngô Hoán Phong chỉ vào Diệp Khiêm, nói với Tần Thần Hi.

Diệp Khiêm ha ha cười cười, nói: "Chúng ta cũng không phải là người trong bang hội gì, chỉ vì có quan hệ tốt, cho nên Hoán Phong luôn gọi ta như vậy. Em là Tần Thần Hi hả? Ha ha, anh vừa trở về chợt nghe nói Hoán Phong đang yêu, cho nên không thể chờ đợi được muốn gặp em một làn cho biết. Hiện tại vừa thấy, quả nhiên là tiên tử trong chốn nhân gian, Hoán Phong xem như nhặt được đại tiện nghi rồi, anh còn tưởng rằng hắn muốn độc thân hết cuộc đời nữa, ha ha!"

Diệp Khiêm như thế nào cũng tính toán là thân nhân của Ngô Hoán Phong, điều này cũng giống như gặp gia trưởng rồi, Diệp Khiêm không muốn không khí lộ ra cứng ngắc, giống như lúc hắn cùng mẹ Lâm Nhu Nhu gặp mặt, cho nên cố ý nói rất nhẹ nhàng kèm theo một chút ý tứ trêu chọc, miễn làm cho nàng bối rối sợ hãi.

Bất quá Diệp Khiêm lo lắng rõ ràng có chút dư thừa rồi, Tần Thần Hi rất lễ phép cười cười, nói: "Thường xuyên nghe Phong ca nhắc tới đại ca, hôm nay vừa thấy, đại ca tựa hồ so với Phong ca miêu tả còn có khí chất hơn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.