Lúc đến bên ngoài biệt thự của Hắc Quả Phụ Cơ Văn, Phổ Hi Kim hít thật sâu một hơi, đè những suy nghĩ trong lòng mình xuống, cất bước từ trong xe đi ra.
Bởi vì Hắc Quả Phụ Cơ Văn đã thông báo cho thủ hạ biết trước, cho nên sau khi Phổ Hi Kim báo ra tên của mình, những thủ hạ kia cũng không có ngăn cản hắn, liền dẫn hắn đi vào trong biệt thự. Hắc Quả Phụ Cơ Văn đang ngồi ở trên ban công, trước mặt cô đang đặt một chén trà, bốc khói nghi ngút, có chút nhắm mắt lại, phảng phất như đang suy nghĩ chuyện gì đó.
"Bà chủ, người đã đến." Thủ hạ cung kính nói.
"Ừ!" Hắc Quả Phụ Cơ Văn nhẹ gật đầu, chậm rãi mở mắt ra, quay đầu nhìn Phổ Hi Kim, sau đó nhìn thủ hạ phất phất tay, thủ hạ của cô liền cung kính lui ra ngoài.
"Bà chủ Cơ!" Phổ Hi Kim gật gật đầu, lễ phép khẽ cười nói.
"Ông rất đúng giờ, vừa vặn đúng chín giờ." Hắc Quả Phụ Cơ Văn nhìn đồng hồ trên tay một chút, nói, "Ngồi đi!"
Chó săn như thế nào mới được gọi là hợp cách? Chính là ở trước mặt chủ nhân phải biết xù lông vẩy đuôi mừng chủ, ở trước mặt người khác thì phải hung mãnh giống như chó ngao Tây Tạng. Phổ Hi Kim là một con chó săn hợp cách, nếu như không phải hắn có chuyện cầu xin Hắc Quả Phụ Cơ Văn, thì hắn làm sao có thể nhẫn nhịn trước thái độ của Hắc Quả Phụ Cơ Văn đối với hắn.
Bất quá, muốn làm một con chó hợp cách, thì chuyện quan trọng nhất là phải biết giả bộ kinh sợ, phải biết ở trước mặt người khác giả bộ ra thân phận thấp bé. Chuyện này, Phổ Hi Kim làm rất tốt, thái độ lãnh đạm của Hắc Quả Phụ Cơ Văn cũng không có đối với hắn sinh ra bất luận ảnh hưởng gì. Huống hồ, Hắc Quả Phụ Cơ Văn đã đáp ứng cùng hắn gặp mặt, đã nói lên chuyện này đã có chuyển cơ.
Phổ Hi Kim đi đến đối diện Hắc Quả Phụ Cơ Văn ngồi xuống, sau đó nhìn thủ hạ phất phất tay, thủ hạ của hắn liền cầm lấy lễ vật sớm chuẩn bị đưa tới."Bà chủ Cơ, đây là một chút lễ gặp mặt, xin cô vui lòng nhận cho." Phổ Hi Kim nói.
Hắc Quả Phụ Cơ Văn ôn hoà nở nụ cười, nói: "Ông đúng là người rất khảng khái a, lần trước đã tặng quà, lần này lại tặng quà."
Đã không có cự tuyệt, thì liền có nghĩa là đáp ứng nhận, nếu như ngay cả chút kiến thức ấy đều không có, thì hắn cũng đã uống công bưng bít nhiều năm nay rồi. Có chút cười cười, Phổ Hi Kim nhìn thủ hạ phất phất tay, để cho hắn đặt lễ vật xuống, sau đó lui qua một bên, nói tiếp: "Một chút nhân tâm ý của tôi mà thôi, cũng không đáng giá mấy đồng tiền."
"Nói chính đề a." Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói, "Mới sáng sớm mà ông đã hẹn tôi gặp mặt, không biết là có chuyện gì a?"
Phổ Hi Kim nhìn thoáng qua bốn phía, hỏi: "Ồ? Cậu Diệp không có ở đây hả?" Hiển nhiên, thông qua tình cảnh ngày hôm qua, Phổ Hi Kim nghiễm nhiên xem Hắc Quả Phụ Cơ Văn là tình nhân của Diệp Khiêm rồi, trong nội tâm hắn cũng âm thàm thầm nghĩ, thái độ của Hắc Quả Phụ Cơ Văn chuyển biến chắc là bởi vì Diệp Khiêm, cho nên lúc này mới nhịn không được mở miệng hỏi một chút. Thế nhưng mà lời vừa ra khỏi miệng, Phổ Hi Kim đã có chút hối hận, nếu như quan hệ giữa Diệp Khiêm cùng Hắc Quả Phụ Cơ Văn đã sớm công khai thì tốt, nếu như không phải, thì chẳng phải hắn đã nói lên bí bí mật của bọn họ sao.
Quả nhiên, sắc mặt của Hắc Quả Phụ Cơ Văn không khỏi lạnh một chút, giọng nói cũng trở nên băng lạnh, nói: "Ông tới nơi đây là tìm cậu Diệp sao? Nếu như vậy thì tôi nghĩ là ông tìm lộn chỗ rồi, cậu ấy cũng không có ở trong nhà tôi."
Ngượng ngùng cười cười, Phổ Hi Kim nói: "Ách, không phải, tôi chỉ thuận miệng hỏi một chút mà thôi. Bà chủ Cơ, không biết chuyện ngày hôm qua tôi nói với cô, cô cân nhắc thế nào rồi?"
"Chuyện gì?" Hắc Quả Phụ Cơ Văn cố ý giả bộ hồ đồ hỏi.
"Là chuyện mảnh đất trong tay bà chủ Cơ, tôi rất có thành ý muốn mua lại nó a." Phổ Hi Kim nói, "Giá tiền thì giống như ngày hôm qua tôi đã nói với cô, tôi sẽ trả tiền mảnh đất kia cùng với cho cô 20% cổ phần khu mua sắm, bà chủ Cơ tiểu thư cảm thấy như thế nào đây?"
"Không được, tôi đã nói rồi, mảnh đất kia đối với tôi có ý nghĩa rất đặc thù, vô luận như thế nào thì tôi cũng sẽ không bán." Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói.
Trong nội tâm của Phổ Hi Kim không khỏi lộp bộp một chút, có chút không hiểu rõ ý nghĩ của Hắc Quả Phụ Cơ Văn là gì. Âm thầm thầm nghĩ, Phổ Hi Kim cảm thấy có lẽ là cô cảm thấy giá tiền không được? Dừng một chút, Phổ Hi Kim nói: "Bà chủ Cơ cảm thấy giá tiền này không được hay sao? Nếu như là vậy, chúng ta có thể bàn lại a."
"Không bằng như vậy đi!" Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói, "Mảnh đất kia tôi cho ông thuê mười năm, tiền thuê thì thanh toán một lần. Về phần cổ phần khu mua sắm cao cấp thì tôi không có hứng thú. Ông cảm thấy lời đề nghị của tôi như thế nào?"
Phổ Hi Kim một hồi kinh ngạc, đây không phảilà tiện nghi hắn sao? Hắn chỉ muốn dầu mỏ ở dưới mặt đất mà thôi, về phần mảnh đất kia là mua hay là thuê, chuyện này đều không quan trọng. Hắn cũng không có nghĩ ở chỗ này phát triển trường kỳ, mảnh đất kia có thuộc về hắn hay không cũng không quan trọng, đợi đến lúc hắn đem toàn bộ dầu mỏ ở dưới mảnh đất kia chuyển về nước Nga, thì sẽ chuyển nhượng khu mua sắm cao cấp cho người khác là được rồi.
"Bà chủ Cơ xác định chứ?" Phổ Hi Kim có chút ngoài ý muốn nói, "Nếu như bà chủ Cơ nguyện ý cho tôi thuê mảnh đất kia tự nhiên là chuyện rất tốt. Không biết bà chủ Cơ muốn tiền thuê là bao nhiêu?"
Hắc Quả Phụ Cơ Văn dựng thẳng ba ngón tay lên. "30 vạn NDT?" Phổ Hi Kim kinh ngạc nói, quả thực không thể ngờ a, chuyện này cũng quá tiện nghi a?
Trợn nhìn Phổ Hi Kim, Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói: "Ông không phải đang nói giỡn với tôi chứ? Ông là ông chủ lớn sao mở miệng lại keo kiệt như thế? Lời này không giống như là lời của thương nhân thành công nói ra nha."
Phổ Hi Kim ngượng ngùng nở nụ cười một chút, mới vừa hắn nói quả thật là không có trải qua suy nghĩ, một mảnh đất lớn như vậy, thì tiền thuê một năm 30 vạn làm sao có thể nha. Bất quá, 300 vạn quả thật có chút mắc, mảnh đất kia nếu như trực tiếp mua sắm thì khoảng chừng 1000 vạn là đủ rồi. Một năm 300 vạn, mười năm là 3000 vạn a, còn muốn duy nhất một lần thanh toán tiền nữa, quả thật là hơi bị nhiều a.
Bất quá, ngẫm lại mảnh đất kia lại ẩn chứa tài nguyên dầu mỏ phong phú, trong nội tâm của Phổ Hi Kim cơ hồ cũng không có bất kỳ cân nhắc nào liền đáp ứng. Nhưng bản thân hắn là thương nhân, cho dù đối phương đưa ra giá tiền mà hắn vừa ý,thì hắn cũng không thể sảng khoái đáp ứng. Dừng một chút, Phổ Hi Kim nói: "Bà chủ Cơ, giá tiền có thể thấp một chút hay không? Một năm 300 vạn, mười năm là 3000 vạn, thật có chút nhiều lắm ah."
Lông mày của Hắc Quả Phụ Cơ Văn có chút nhíu lại, đưa tay nhìn đồng hồ, nói: "Không đồng ý thì thôi vậy, thực xin lỗi, tôi còn phải đi đến công ty triển khai cuộc họp, nếu ông không đồng ý, thì chuyện này cứ như vậy là được rồi."
Vừa nói, Hắc Quả Phụ Cơ Văn vừa đứng lên, có ý tứ đuổi khách. Phổ Hi Kim cuống quít đứng lên, nói: "Bà chủ Cơ, chúng ta có thể bàn lại nha."
"Không có gì để nói nữa, tiền thuê chính là như vậy, nếu như ông đồng ý thì chúng ta đây lập tức ký hợp đồng, nếu như không muốn thì tôi cũng không có nhiều thời gian để tiếp tục nghiên cứu chuyện này nữa." Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói.
"Được, được, 300 vạn thì 300 vạn!" Phổ Hi Kim không ngớt lời nói, "Bất quá, tôi hiện tại cũng không có hợp đồng cho thuê ah."
Hắc Quả Phụ Cơ Văn lại nhìn đồng hồ, một lần nữa lại ngồi xuống, nói: "Vậy ông chờ một lát, tôi sẽ mời luật sư tới, hắn sẽ soạn thảo hợp đồng, chúng ta chỉ cần kí tên là được rồi."
Phổ Hi Kim đương nhiên là đáp ứng chuyện này, sợ chậm trễ sẽ lại sinh biến, cuống quít nói: "Như thế là tốt nhất, vậy thì phiền toái bà chủ Cơ."
Hắc Quả Phụ Cơ Văn nhẹ gật đầu, cầm lấy điện thoại gọi cho luật sư của cô, đơn giản đem chuyện nơi đây nói một lần, sau đó liền cúp điện thoại.
Ước chừng hơn nửa canh giờ, một gã thanh niên trẻ tuổi cầm cặp công văn đi đến, trông thấy Hắc Quả Phụ Cơ Văn thì nhẹ gật đầu, kêu lên: "Bà chủ Cơ!" Hắn là luật sư riêng của Hắc Quả Phụ Cơ Văn, tại thành phố Cáp Nhĩ Tân cũng rất nổi tiếng trong giới luật sư, hắn được gọi là lưu manh luật sư. Vô luận là hợp đồng mua bán của Hắc Quả Phụ Cơ Văn, hay là thay Hắc Quả Phụ Cơ Văn đi nộp tiền bảo lãnh cho những thủ hạ của cô ở cục cảnh sát đều là do hắn phụ trách.
"Ừ!" Hắc Quả Phụ Cơ Văn nhẹ gật đầu, nói: "Như thế nào rồi? Hợp đồng đã làm xong chưa?"
"A, đã làm xong!" Luật sư vừa nói vừa ngồi xuống, mở ra cặp công văn, từ bên trong xuất ra hai phần hợp đồng, nói, "Bà chủ Cơ, đây là dựa theo yêu cầu của cô chế định hợp đồng, cô nhìn xem."
Hắc Quả Phụ Cơ Văn nhẹ gật đầu, đưa một phần hợp đồng cho Phổ Hi Kim, nói: "Ông hãy cẩn thận nhìn xem có vấn đề gì không."
Phổ Hi Kim sau khi tùy tiện đọc qua một lúc, ha ha cười cười, nói: "Không có vấn đề, tôi rất tin tường vào cách làm người của bà chủ Cơ." Kỳ thật, hắn đối với những bản hợp đồng quá quen thuộc rồi, tùy tiện xem vài lần, liền có thể biết rõ có vấn đề hay không.
"Nếu đã không có vấn đề, thì chúng ta ký hợp đồng a." Hắc Quả Phụ Cơ Văn nói. Luật sư tiện tay đưa cho mỗi người một cây viết, hai người liền ký tên của mình vào trong bản hợp đồng.