"Ah? Nói như vậy là tôi đã trách làm cô rồi?" Diệp Khiêm có chút cười cười, nói, "Bất quá, dù sao đây cũng là chuyện đã qua, với lại tôi cũng tiễn đưa hai thủ hạ không hiểu chuyện của cô đi gặp chúa Giê-su rồi."
"Cũng tốt, những kẻ không hiểu chuyện thì nên bị xử lý, cho dù anh Diệp không động thủ, thì tôi cũng sẽ bỏ qua cho bọn họ." Phổ La Đỗ Nặc Oa thản nhiên nói.
Diệp Khiêm không khỏi âm thầm tập trung tư tưởng suy nghĩ, nghĩ thầm, đúng là một cô gái thật thâm độc ah."Vậy không biết cô tìm tôi là có chuyện gì?" Diệp Khiêm hỏi.
Phổ La Đỗ Nặc Oa bốn phía nhìn một chút, nói: "Nơi đây nói chuyện bất tiện, nếu như anh Diệp không ngại thì chúng ta hãy tìm một chỗ ngồi tâm sự, có thể chứ?"
"Có mỹ nữ làm bạn, tôi cam tâm tình nguyện phụng bồi." Diệp Khiêm cười nhạt một tiếng, nói.
Phổ La Đỗ Nặc Oa quay đầu nhìn Lâm Phong ở bên cạnh Diệp Khiêm, nói: "Không biết anh là ai?"
"Lâm Phong!" Lâm Phong thản nhiên nói. Danh tiếng của Lâm Phong cũng không có vang dội giống như Diệp Khiêm, dù sao Thất Sát là một tổ chức sát thủ rất giỏi ẩn nấp, hơn nữa Lâm Phong lại không phải là người hay khoe khoang, cho nên người biết thủ lĩnh tổ chức Thất Sát là Lâm Phong cũng không nhiều. Vì vậy, Phổ La Đỗ Nặc Oa sau khi nghe Lâm Phong nói ra tên của mình cũng không có vẻ ngạc nhiên.
Có chút cười cười, Phổ La Đỗ Nặc Oa nói: "Anh Lâm cũng là thành viên Nanh Sói?"
Lâm Phong mỉm cười, không có đáp lại. Bộ dáng kia để cho Phổ La Đỗ Nặc Oa nhìn không ra rốt cuộc có phải hay không, bất quá những chuyện này đều không quan trọng, mục tiêu hiện tại của Phổ La Đỗ Nặc Oa chính là Diệp Khiêm, cô muốn dùng tất cả biện pháp để lôi kéo Diệp Khiêm về bên cạnh mình. Hơn nữa, hiện tại Phổ Hi Kim đã coi Diệp Khiêm là bạn, nếu như cô có thể cùng Diệp Khiêm đạt thành quan hệ hợp tác, vậy đối với việc tranh đấu giữa cô và Phổ Hi Kim sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Nếu nói đến dã tâm, thì chỉ sợ dã tâm của Phổ Hi Kim còn không bằng 1% của Phổ La Đỗ Nặc Oa a. Dã tâm của Phổ Hi Kim mặc dù lớn, bất quá hắn chỉ muốn trở thành một con chó săn hợp cách mà thôi, nhưng Phổ La Đỗ Nặc Oa thì không giống vậy, mục tiêu của cô không chỉ đơn giản như thế a.
Từ khi công ty của cô bị Tác Lạc Duy Ước Phu thu mua, Phổ La Đỗ Nặc Oa rất không cam lòng đối với chuyện này. Mặc dù Tác Lạc Duy Ước Phu đối với cô rất tín nhiệm, đem nghiệp vụ liên quan đến Mafia nước Nga giao toàn bộ cho cô quản lý, nhưng Phổ La Đỗ Nặc Oa vẫn hận hắn. Cô không những hận việc Tác Lạc Duy Ước Phu đã chiếm đoạt công ty của cô mà còn hận hắn đã ngược đãi cô.
Mặc dù ở bên ngoài có rất nhiều người đều biết Phổ La Đỗ Nặc Oa là thủ hạ đắc lực của Tác Lạc Duy Ước Phu, thế nhưng mà bên trong nội bộ, cơ hồ tất cả mọi người biết rõ Phổ La Đỗ Nặc Oa thật ra là nô lệ tình dục của Tác Lạc Duy Ước Phu. Kỳ thật, công ty của Phổ La Đỗ Nặc Oa trước cũng không đáng bao nhiêu tiền, nếu như so với sự nghiệp hiện tại mà cô đang có thì quả thực không đáng nhắc tới. Thế nhưng mà, cô là loại người không chịu thua trước bất kì ai, cô muốn đem tất cả đồ vật mà cô đã mất đi toàn bộ đoạt lại, muốn đem sự ngược đãi mà cô phải chịu toàn bộ trả lại. Đây mới là mục tiêu chân chính của Phổ La Đỗ Nặc Oa.
Cũng bởi vì như thế, Phổ La Đỗ Nặc Oa sau khi biết Phổ Hi Kim muốn đem Diệp Khiêm giới thiệu cho Tác Lạc Duy Ước Phu, liền muốn giết Diệp Khiêm diệt khẩu. Những năm gần đây, cô một mực quản lý việc liên hệ cùng với Mafia nước Nga, cho nên cô đối với lính đánh thuê Nanh Sói cũng tương đối biết nhiều một chút, biết rõ Nanh Sói tại vùng Trung Đông có địa vị rất cao, một khi Tác Lạc Duy Ước Phu cùng Diệp Khiêm đạt thành quan hệ hợp tác thì mục tiêu mà cô đặt ra sẽ càng ngày càng cách xa cô.
Cô cũng biết rõ tính tình của Diệp Khiêm, là người có thù tất báo, thế nhưng mà qua những lời nói vừa rồi của Diệp Khiêm, cho thấy hắn cũng không có tiếp tục dây dưa với những vấn đề đó, chuyện này lại để cho Phổ La Đỗ Nặc Oa thấy được cơ hội hợp tác với Diệp Khiêm.
Kỳ thật, Diệp Khiêm cũng rất rõ ràng, cho dù hắn cùng Tác Lạc Duy Ước Phu đạt thành quan hệ hợp tác, thì ông trùm dầu mỏ lớn nhất nước Nga này cũng sẽ không để hắn vào mắt, cũng sẽ không coi trọng hắn. Dù sao, dưới nhận định của Tác Lạc Duy Ước Phu thì Diệp Khiêm cùng Nanh Sói bất quá chỉ là một tô chức lính đánh thuê mà thôi. Cho nên, nếu như nếu muốn ở nước Nga làm một phen oanh oanh liệt liệt, thì cần phải thành lập một mối quan hệ hợp tác ngang hàng, có như vậy, Nanh Sói mới có thể được coi trọng.
Sau khi nghe Lâm Phong đem tư liệu của Phổ La Đỗ Nặc Oa nói ra, Diệp Khiêm đã cảm thấy cô gái này là một cô gái có dã tâm, một cô gái thông minh hơn nữa còn tâm ngoan thủ lạt. Cùng người như vậy hợp tác tuy rất phong hiểm, nhưng người ta thường nói cầu phú quý trong nguy hiểm a, Diệp Khiêm cũng không có tính toán đối đãi với cô thật tâm, đây chỉ là một loại hợp tác dựa trên lợi ích mà thôi, chuyện này cũng không ảnh hưởng đến những chuyện khác hắn làm.
Về phần Phổ Hi Kim, Diệp Khiêm cảm thấy trên người hắn thiếu một điểm gì đó, thiếu chút hùng tâm tráng chí, lý tưởng lớn nhất của hắn là muốn trở thành một con chó săn hợp cách. Người như vậy, cho dù có thể làm ra đại sự gì, thì cũng chỉ là một con chó mà thôi.
Mà muốn tại nước Nga đem thế lực Nanh Sói phát triển đến đỉnh phong nhất, thì hợp tác với Phổ La Đỗ Nặc Oa chính là sự lựa chọn thích hợp nhất. Bởi vì, cô gái này một mực quản lý phương diện liên hệ với Mafia nước Nga, tuy Nanh Sói là tổ chức lính đánh thuê, nhưng nếu nói nghiêm túc thì nó vẫn thuộc về tổ chức hắc đạo, nếu được Mafia nước Nga ủng hộ, thì nhất định sẽ là làm chơi ăn thật a.
Bất quá, công việc cụ thể ra sao thì còn phải đợi sau khi gặp mặt Tác Lạc Duy Ước Phu mới quyết định được. Diệp Khiêm chưa bao giờ làm chuyện gì mà không có chuẩn bị đường lui cho mình, chuyện lần này cũng thế.
Thấy Lâm Phong cũng không có ý muốn nói, nên Phổ La Đỗ Nặc Oa cũng không có ý định hỏi tiếp. Nhiều năm qua, cô đã cùng Mafia nước Nga giao tiếp rất nhiều lần, cho nên đối với những chuyện trong hắc đạo cũng biết một chút, có một số việc không nên hỏi thì tốt nhất đừng hỏi, lúc người khác muốn nói thì sẽ tự động nói ra.
Dừng một chút, Phổ La Đỗ Nặc Oa nói: "Nếu như anh Diệp không ngại thì đến nhà của tôi ngồi một chút a."
"Đến nhà của cô?" Diệp Khiêm làm bộ vẻ mặt kinh ngạc, lập tức ha ha cười cười, nói, "Chồng của cô sẽ không ăn giấm chua chứ?"
"Tôi còn chưa có kết hôn mà, anh Diệp cứ yên tâm đi, hơn nữa chỗ của tôi ở cũng khá vắng vẻ, có rất ít người qua lại." Phổ La Đỗ Nặc Oa mập mờ nở nụ cười, nói.
Trong nội tâm của Diệp Khiêm không khỏi lộp bộp một chút, âm thầm thầm nghĩ, đây là ý gì? Muốn câu dẫn hắn? Nhớ tới tư liệu về Phổ La Đỗ Nặc Oa, Diệp Khiêm cảm thấy chuyện cô muốn câu dẫn hắn tuyệt không phải là chuyện kỳ quái gì. Trước kia Phổ La Đỗ Nặc Oa sở dĩ có thể đem công ty phát triển tốt như vậy, không chỉ bởi vì tiền mà cô lừa từ trên người những gã đàn ông kia, mà quan trọng hơn vẫn là cô rất giỏi câu dẫn người khác lên giường, từ đó cô có thể chiếm được rất nhiều thứ mà cô mong muốn.
Cô gái như vậy, Diệp Khiêm cho dù có tặc tâm cũng không có tặc đảm, đây quả thực là một đóa Mạn Đà La, tuy xinh đẹp, nhưng độc tính lại rất mãnh liệt, một khi không cẩn thận sẽ mất luôn cái mạng nhỏ của mình. Có thể cùng cô đàm phán hợp tác, nhưng còn chuyện đàm phán trên giường thì vẫn là miễn đi a.
Phổ La Đỗ Nặc Oa mời Diệp Khiêm cùng Lâm Phong lên xe của mình, sau đó phân phó lái xe hướng biệt thự xa hoa của cô chạy tới. Thân xe Rolls-Royce dài, ngồi ở trong đó, quả nhiên là có cảm thụ khác biệt.
Lâm Phong rất tự giác ngồi dựa vào cửa sổ, ánh mắt một mực đều nhìn bên ngoài cửa sổ, về phần Diệp Khiêm cùng Phổ La Đỗ Nặc Oa, thì hắn mặc kệ, hắn chẳng rãnh đâu mà đi quản cho mệt. Phổ La Đỗ Nặc Oa giơ tay kéo lấy cánh tay của Diệp Khiêm, thỉnh thoảng cô còn dùng bộ ngực to lớn của mình cọ vào cánh tay của Diệp Khiêm, nhìn thì giống như vô ý, nhưng lại có vẻ giống như cố ý. Thỉnh thoảng cô cùng Diệp Khiêm nhẹ giọng trò chuyện, lời nói cũng rất chú ý, tuy chỉ nói việc nhà nhưng lại hàm ẩn khiêu gợi dục vọng của Diệp Khiêm.
Diệp Khiêm cũng không muốn biểu hiện quá phận, đành phải giả bộ hồ đồ, ngẫu nhiên cùng cô trò chuyện, xem như cấp cho cô mặt mũi. Ngẫu nhiên gặp vấn đề khó chịu nổi thì ánh mắt của Diệp Khiêm lại hướng về Lâm Phong xin giúp đỡ, thế nhưng mà Lâm Phong lại làm bộ dạng chuyện gì cũng không nhìn thấy, hoàn toàn không để ý tới hắn, làm hại Diệp Khiêm chỉ đành bất đắc dĩ cười cười mà thôi.
Xe chạy hơn một giờ, Phổ La Đỗ Nặc Oa có cảm giác cô cách thành công chỉ còn một bước mà thôi, cô rất tự tin vào việc đối phó đàn ông, không có gã đàn ông nào không quỳ xuống dưới váy của cô. Theo cô, đàn ông là sinh vật rất đê tiện, thứ mà họ càng khó có được thì càng nghĩ đến, thứ càng dễ dàng có được thì lại càng không biết quý trọng. Cho nên, lúc Phổ La Đỗ Nặc Oa đối phó đàn ông, cô đều nắm chắc chừng mực, khi thì nắm giữ khi thì thả lỏng, làm cho bọn họ nhìn không thấu ý nghĩ của cô là gì, cuối cùng toàn bộ bọn họ đều rơi vào trong lòng bàn tay của cô.
Lúc đến bên ngoài biệt thự, Phổ La Đỗ Nặc Oa buông lỏng tay của mình ra, lễ phép mời Diệp Khiêm cùng Lâm Phong xuống xe, sau đó dẫn của bọn họ đi vào trong biệt thự. Diệp Khiêm cuối cùng cũng có thể nhẹ nhàng thở ra, nếu như Phổ La Đỗ Nặc Oa một mực thân mật như vậy, Diệp Khiêm có thể sẽ chịu không được. Như bây giờ, Diệp Khiêm ngược lại cảm thấy rất thoải mái cùng tự do.
Lâm Phong tiến đến bên cạnh Diệp Khiêm, có chút cười cười, nhỏ giọng nói: "Đây chính là một đóa hoa lẳng lơ tươi đẹp rất mê người hiếm thấy ah, xem ra tối nay anh Diệp có thể ngủ say vì có ôn nhu hương bên cạnh."
Diệp Khiêm bất đắc dĩ cười cười, nói: "Tôi sợ đây không phải là ôn nhu hương, mà là anh hùng mộ a? Hơn nữa, tôi đoán chừng cô ấy đã sớm trở thành "Hắc Mộc Nhĩ" rồi, tôi đối với Hắc Mộc Nhĩ không có hứng thú."
"Hắc Mộc Nhĩ?" Lâm Phong có chút ngẩn người, sau khi nghĩ thông suốt ý nghĩa trong đó, không khỏi nở nụ cười.