Tuy tình thế bây giờ rất nguy hiểm, nhưng nếu có người đưa tới tin tức của Thất Sát, thì An Đông cũng không có cự tuyệt. Dù sao, nếu như đêm nay hắn chiến thắng Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu, thì nhất định phải cho Yamaguchi Group một cái công đạo. Đến lúc đó, cho dù hắn không cần tự mình ra tay đối phó Thất Sát, thì Yamaguchi Group cũng sẽ tự đi làm nha. Hai hổ đánh nhau tất có một con bị thương, An Đông rất mong nhìn thấy chuyện như vậy.
Cùng Yamaguchi Group hợp tác bất quá đây chỉ là một loại hợp tác dựa trên lợi ích mà thôi, An Đông cũng không có xem Yamaguchi Group là người một nhà. Hơn nữa, cùng Yamaguchi Group hợp tác là chuyện của cao tầng gia tộc Tư Lạp Đạt, cùng hắn cũng không có nửa điểm quan hệ, cho dù hắn có lợi dụng Yamaguchi Group như thế nào thì cũng sẽ không có người ra mặt can thiệp. Huống hồ, chỉ cần hắn không nói ra, thì cao tầng gia tộc Tư Lạp Đạt cũng sẽ không biết.
Kỳ thật, dựa theo kế hoạch ban đầu của Diệp Khiêm, hắn cũng không có ý muốn giết chết An Đông, thậm chí Diệp Khiêm còn có ý nghĩ lúc Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu công kích An Đông thì Diệp Khiêm sẽ cứu An Đông một mạng. Mục đích, là vì lưu lại cho gia tộc Khố Lạc Phu Tư một nhân tố nguy hiểm, vào lúc An Đức Liệt tiến tranh đoạt vị trí tộc trưởng, nói không chừng nó có thể phát huy công dụng không tưởng nổi.
Nhưng chuyện Diệp Khiêm không ngờ tới là gia tộc Tư Lạp Đạt vậy mà cùng Yamaguchi Group đạt thành quan hệ hợp tác, đây là chuyện Diệp Khiêm tuyệt đối không thể tha thứ, hắn thà rằng gặp chút phiền toái khi trợ giúp An Đức Liệt tranh đoạt chức tộc trưởng gia tộc, cũng không muốn cho lưu lại mãnh tướng An Đông này.
Diệp Khiêm cũng không phải loại người kì thị chủng tộc, chỉ là mâu thuẫn giữa Nanh Sói cùng Yamaguchi Group thật sự quá sâu, Diệp Khiêm hận không thể giết chết bọn họ cho thống khoái, vì vậy hắn không muốn cho gia tộc Tư Lạp Đạt có một đồng minh cường đại giống như Yamaguchi Group. Sau khi nghe xong câu hỏi của An Đông, Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Đã muốn cùng anh làm sinh ý, thì tự nhiên cũng phải hiểu rõ một chút về anh rồi. Hôm nay chúng tôi đến đây là muốn nói chuyện làm ăn, với anh không phải kết giao bằng hữu, về phần tên của chúng tôi gì, thì chúng tôi cũng không muốn nói ra."
"Ngay cả tên cũng không dám nói, thì tôi làm sao biết các anh có thật sự biết rõ vị trí của thành viên Thất Sát hay không? Thậm chí, tôi đang nghi ngờ không biết hai người các anh có phải là do Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu phái tới để châm ngòi ly gián không nữa? Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu quen dùng thủ pháp như vậy, tôi cũng sẽ không mắc lừa đơn giản như vậy." An Đông lạnh lùng hừ một tiếng, nói.
"Đã như vậy, chúng ta cũng không cần phải đàm phán tiếp nữa. Nếu anh không muốn biết vị trí của thành viên Thất Sát thì quên đi." Diệp Khiêm có chút nhún vai, nói, "Chúng tôi xin phép cáo từ, không quấy rầy anh nữa."
"Chậm!" An Đông vung tay lên, thủ hạ của hắn lập tức chặn đường đi của Diệp Khiêm cùng Lâm Phong. "Tôi có nói để cho các anh đi sao? Hai anh xem nhà của tôi là hậu hoa viên của nhà các anh sao, muốn vào liền vào, muốn ra liền ra sao?" An Đông sâm lãnh nói.
"Hắn muốn nghiêm hình bức cung, giết người diệt khẩu kìa." Diệp Khiêm nhìn thoáng qua Lâm Phong, giả trang ra một bộ dạng rất sợ hãi, nói. Bất quá, bộ dáng kia người sáng suốt có thể nhìn ra, Diệp Khiêm căn bản không có sợ hãi, mà là một loại ý tứ nghiền ngẫm ở trong đó.
"Tôi đã nói An Đông là kẻ tiểu nhân gian trá, bảo anh đừng tới, anh lại không nghe. Hiện tại tốt rồi, tiền thì không tới tay, mà ngay cả mạng nhỏ của chúng ta đều sắp không còn." Lâm Phong rất phối hợp nói.
"Tôi làm sao biết, hắn đường đường là đại nhân vật của gia tộc Tư Lạp Đạt vậy mà cũng làm loại chuyện này ah. Được, lần này tính toán tôi thiếu nợ của anh, kiếp sau tôi sẽ trả lại cho anh." Diệp Khiêm nói.
"Hai anh không cần dùng phép khích tướng tôi." An Đông nói, "Tôi xem bộ dáng của các anh không giống như là ngưởi của Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu, huống hồ vào thời khắc trọng yếu như vậy, Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu cũng sẽ không ngốc đến nổi phái hai người các anh tới chịu chết. Nói đi, các anh có điều kiện gì?"
Hắc hắc cười cười, Diệp Khiêm nhìn Lâm Phong, nói: "Tôi đã nói, anh An Đông là đại anh hùng đại hào kiệt, làm chuyện gì cũng đều là chuyện đại sự kinh thiên động địa quỷ khiếp thần sầu, như thế nào lại chấp nhặt với chúng ta ah." Sau đó lại nhìn An Đông, hắc hắc vừa cười vừa nói: "Căn cứ vào tư liệu mà anh muốn biết chúng tôi sẽ thu phí khác nhau. Nếu như anh muốn biết vị trí của thành viên Thất Sát bình thường, thì thu phí 100 vạn đồng Euro; nếu như muốn biết vị trí của thủ lĩnh Thất Sát Lâm Phong thì thu phí 200 vạn đồng Euro; nếu như là muốn biết căn cứ của bọn họ thì thu phí 400 vạn đồng Euro. Như thế nào? Giá rất công đạo a?"
"Móa, sao các anh không đi ăn cướp đi, cung cấp tin tức mà thôi, làm gì mà mắc như vậy?" An Đông nói.
"Ai, đây là giá thị trường. Nếu như anh không tin có thể đi ra bên ngoài hỏi thăm một chút, kể cả CIA cùng FBI nước Mỹ, giá tiền của bọn họ so với của bọn tôi còn cao hơn.." Diệp Khiêm một bộ dạng tham tiền, làm cho Lâm Phong ở bên cạnh chỉ biết lắc đầu. Lúc nào Diệp Khiêm cũng lấy hắn ra làm tấm mộc, bây giờ lại còn bán hắn để kiếm tiền.
"Nhớ kỹ, phân chia 5:5." Lâm Phong tiến đến bên tai Diệp Khiêm nhỏ giọng nói.
Có chút cười cười, Diệp Khiêm nhẹ gật đầu.
An Đông có chút trầm ngâm, nói: "Các anh đã biết nhiều tin tức như vậy, vậy chắc cũng biết chuyện thành viên Yamaguchi Group đã bị giết chết mấy ngày trước a?"
"Đương nhiên." Diệp Khiêm nói, "Nếu như anh muốn biết tin tức này thì chỉ cần trả 50 vạn đồng Euro là được rồi."
An Đông có chút trầm ngâm, nói: "Tốt, anh nói cho tôi biết, chuyện này có phải là do Thất Sát làm hay không?"
Diệp Khiêm đưa tay ra, nói: "Trả tiền trước." Sau đó hắc hắc vừa cười vừa nói: "Anh cũng đừng nên trách, tôi, đây chỉ là vì bảo hiểm mà thôi, dù sao nơi này cũng là địa bàn của anh, nếu như đến lúc đó anh chơi xấu thì tôi cũng không có biện pháp nào. Thứ lỗi, thứ lỗi ah."
An Đông hung hăng cắn răng, từ trong túi tiền móc ra một tờ chi phiếu, viết liên tiếp vài con số, sau đó đưa tới, nói: "Nói đi, chuyện này có phải do Thất Sát làm hay không?"
"Cám ơn ông chủ." Diệp Khiêm tiếp nhận chi phiếu, nhìn thoáng qua, sau đó nhét vào trong túi áo, nói, "Chuyện này quả thật là do Thất Sát làm, hơn nữa còn là do thủ lĩnh Thất Sát Lâm Phong tự mình ra tay."
"Hết rồi hả?" An Đông đợi cả buổi, cũng không có nghe Diệp Khiêm nói tiếp, không khỏi kinh ngạc hỏi.
"Đã hết rồi. Anh không phải đã hỏi tôi chuyện này có phải do Thất Sát làm hay không, tôi đã trả lời, còn tặng kèm anh một tin tức." Diệp Khiêm nói.
An Đông thiếu chút nữa đã tức giận hộc máu chết, mịa, chỉ một câu nói như vậy, mà hắn phải trả 50 vạn đồng Euro. Mịa, có tiền cũng không thể xài hoang phí như vậy a, tiền này là do các huynh đệ tân tân khổ khổ mới kiếm được a. Bất quá, An Đông lại không ngờ, chuyện này dĩ nhiên là do thủ lĩnh Thất Sát tự mình ra tay, chuyện này để cho hắn nghi hoặc không thôi. Chẳng lẽ Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu đã mời sát thủ Thất Sát tới?
Dừng một chút, An Đông hỏi tiếp: "Thành viên Thất Sát tại sao phải đối phó Yamaguchi Group? Bọn họ là không phải do Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu mời tới chứ?"
"Hai vấn đề, tôi cho anh giảm giá, 60 vạn đồng Euro." Diệp Khiêm, nói.
Tức giận hừ một tiếng, An Đông lại đưa cho Diệp Khiêm một tờ chi phiếu. Mặc dù có chút không cam lòng, nhưng An Đông vẫn muốn biết đáp án của những vấn đề này. Huống hồ, Diệp Khiêm cùng Lâm Phong còn đang ở trên địa bàn của hắn, chờ sau khi hắn biết rõ hết mọi chuyện, thì có thể đem hai người bọn họ giết đi, đến lúc đó tiền không phải là đã trở về tay hắn rồi sao. Nghĩ tới đây, trong nội tâm của An Đông thoải mái hơn rất nhiều, cũng không có bởi vì giá tin tức đắt đỏ mà khổ não.
Nhận lấy chi phiếu, Diệp Khiêm nhìn thoáng qua, sau đó nhét vào trong túi, hồi đáp: "Tôi sẽ trả lời vấn đề thứ hai của anh trước, thành viên Thất Sát cũng không phải là Hoắc Đức Mễ Nhĩ Phu mời tới. Bọn họ sở dĩ đối phó Yamaguchi Group, là bởi vì bọn họ bị thủ lĩnh Nanh Sói Lang Vương Diệp Khiêm giựt giây."
Giựt giây, hai từ này Lâm Phong phi thường ưa thích, hoàn toàn chính xác đúng như vậy nha, hắn đúng là bị Diệp Khiêm giựt giây làm những chuyện này nha. Chuyện này nếu đặt ở trước kia, thì căn bản là chuyện không có khả năng xảy ra. Bất quá, Lâm Phong đối với Diệp Khiêm loại phương pháp điên cuồng vơ vét của cải này cảm thấy rất hứng thú. Mịa, tùy tiện há mồm nói vài lời, đã kiếm hơn mấy trăm vạn. Lâm Phong đang suy nghĩ, hắn có nên đi làm chuyện giống như vậy hay không, hiện tại nền kinh tế thế giới đang đình trệ, sinh ý của tổ chức Thất Sát cũng không nhiều, sinh hoạt có chút gian nan ah.
"Nanh Sói?" An Đông quả thực có chút không hiểu thấu, vô duyên vô cớ tại sao lại kéo ra Nanh Sói nữa. Danh tiếng Nanh Sói hắn tự nhiên là đã nghe qua, cũng biết Nanh Sói rất lợi hại. "Thành viên Nanh Sói tại sao phải đối phó Yamaguchi Group, là hướng về phía tôi mà đến sao?" An Đông hỏi tiếp.
Diệp Khiêm hắc hắc cười cười, xoa xoa đôi bàn tay, An Đông hiểu ý, lại đã viết một tờ chi phiếu đưa tới. Những tờ chi phiếu nay tuy có thể đổi thành tiền, nhưng trong suy nghĩ của An Đông thì hai người trước mặt hắn đã không có mạng để hưởng số tiền này rồi, vì vậy không cần phải keo kiệt, trước hết phải để bọn họ nói ra hết mọi chuyện đã.
"Anh quả thật là một ông chủ tốt a, sảng khoái, cùng anh buôn bán quả thực rất thư thái." Diệp Khiêm hắc hắc vừa cười vừa nói, "Nanh Sói sở dĩ đối phó Yamaguchi Group là bởi vì bọn họ và Yamaguchi Group có mâu thuẫn rất sâu, lần này có thể xem là trả thù a. Bất quá, thủ lĩnh Nanh Sói Lang Vương Diệp Khiêm đã cùng An Đức Liệt đạt thành hiệp nghị hợp tác, cho nên lần này bọn họ đối phó Yamaguchi Group cũng có thể xem như hướng về phía anh tới."