Sáng sớm hôm sau, sau khi ăn sáng xong, Diệp Khiêm cùng Lí Hạo đưa lão tía tới bệnh viện. Nói là bệnh viện, nhưng thật ra là một trại an dưỡng. Hiện tại Diệp Khiêm là người có uy tín danh dự tại thành phố Thượng Hải, nên xử lý chuyện như vậy tự nhiên rất dễ dàng. Đừng nhìn nơi đây chỉ là một trại an dưỡng, thế nhưng mà nếu như không có quan hệ cùng nhân mạch, thì rất khó có thể đưa người vào.
Vào lúc trưa, bác sĩ đã tiến hành kiểm tra sức khỏe toàn thân cho lão tía, kết quả cũng không khá lắm, thân thể của lão tía đã thoái hóa, các loại khí quan đều có mức độ tổn thương khác nhau. Dựa theo lời của bác sĩ, thì lão tía có thể chống đỡ đến bây giờ cũng đã là kỳ tích rồi, không biết là lực lượng gì đã để cho lão tía một mực chống đỡ tới ngày hôm nay.
Người khác thì không rõ ràng lắm, nhưng Diệp Khiêm thì lại biết rõ. Trong nội tâm của lão tía, một mực lo lắng cho Diệp Khiêm, Diệp Khiêm tự nhiên vô cùng rõ ràng, lão tía muốn chăm sóc hắn, cả đời đều muốn chăm sóc hắn. Là cổ lực lượng này đã giúp lão tía chèo chống cho tới ngày hôm nay.
Sau khí sắp xếp cho lão tía ở trong trại an dưỡng, Diệp Khiêm mang theo tiểu nha đầu rời khỏi trại an dưỡng, lái ô-tô hướng nhà chạy tới. Tâm trạng của tiểu nha đầu rõ ràng có chút thất lạc, hiển nhiên đối với chuyện của lão tía cô cũng nhìn thấy rõ ràng. Mặc dù tuổi của tiểu nha đầu không lớn, nhưng so với những người cùng lứa tuổi thì càng thêm thành thục, biết rõ rất nhiều chuyện, cũng hiểu được rất nhiều chuyện.
Bên Lý Tể Thiên tạm thời cũng không vội, khó được có thời gian nhàn rỗi, Diệp Khiêm liền ở lại thành phố Thượng Hải vài ngày. Mỗi ngày ngoại trừ vấn an lão tía thì đều ổ cùng với Lâm Nhu Nhu. Tống Nhiên thì vào ngày thứ hai sau khi Diệp Khiêm trở về cô liền đi công tác đi, có rất nhiều chuyện cũng không cần Diệp Khiêm nói, Tống Nhiên cũng biết nên làm như thế nào. Có thể nói, Tống Nhiên là hồng nhan tri kỷ tốt nhất của Diệp Khiêm, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Diệp Khiêm thậm chí là tất cả thành viên Nanh Sói đều tôn trọng cô.
Sau chuyện đã xảy ra tại thành phố Thượng Hải lần trước, Tống Nhiên đã biết rõ Diệp Khiêm chắc chắn sẽ không buông tha cho Bát Kỳ cùng Yamaguchi Group, còn có Hắc Long hội ở phía sau màn nữa. Để cho thuận tiện hành động tại Nhật Bản, Tống Nhiên không thể không nhanh chóng phát triển nghiệp vụ của tập đoàn Hạo Thiên tại Nhật Bản, có rất nhiều chuyện kỳ thật cô cũng không cần phải đích thân ra tay, nhưng vì để bảo đảm không có sơ hở nào, Tống Nhiên không thể không tự mình đi làm.
Quỹ ngân sách Tương Lai đã đi vào chính quy, Lâm Nhu Nhu cũng không có quá nhiều chuyện cần làm, bất quá, lúc Tống Nhiên không có ở đây, tập đoàn Hạo Thiên có rất nhiều chuyện cần Lâm Nhu Nhu đi xử lý. Chuyện này cũng làm cho Diệp Khiêm thật sự bất ngờ, hắn không ngờ Tống Nhiên lại để cho Lâm Nhu Nhu xử lý tập đoàn Hạo Thiên, mà Lâm Nhu Nhu cũng nguyện ý làm chuyện này.
Tâm tư của nữ nhân, luôn khó nắm bắt như vậy. Diệp Khiêm không biết đây có phải là tỷ muội đồng tâm hay không nữa.
Lúc rãnh rỗi, Diệp Khiêm cũng đi tới công ty bảo an Thiết Huyết nhìn một chút, sự phát triển công ty bảo an Thiết Huyết rõ ràng có chút làm cho Diệp Khiêm giật mình. Dưới sự quản lý của Jack, nghiệp vụ của công ty bảo an Thiết Huyết đã bao trùm toàn bộ khu Hoa Đông cùng Hoa Nam, mà chủng loại nghiệp vụ cũng không hề cực hạn tại những việc như bảo vệ cư xá, cửa hàng nữa, mà còn phát triển sang công tác bảo vệ ngân hàng, tài sản thế chấp vv.... Những chuyện này, thật sự có chút vượt qua dự đoán của Diệp Khiêm.
Bất quá Diệp Khiêm vô cùng rõ ràng, ở trong đó ngoại trừ công lao của Jack ra, còn có sự ủng hộ của chính phủ Hoa Hạ. Nếu như không có sự ủng hộ của chính phủ Hoa Hạ, cho dù năng lực của Jack có lớn như thế nào thì cũng sẽ không thể phát triển được như thế này. Diệp Khiêm tự nhiên cũng hiểu rõ ý tứ của chính phủ Hoa Hạ, đơn giản là vì lôi kéo hắn, để cho hắn vì bọn họ làm việc.
Như vậy cũng tốt, ít nhất hiện tại Diệp Khiêm có thể an tâm phát triển sự nghiệp của mình, đợi đến lúc có một ngày thế lực của hắn đủ để cho bọn họ rung động thì cho dù hắn đã không có giá trị lợi dụng, bọn họ cũng không dám đơn giản động đến hắn rồi.
Chu Nguyên tại công ty bảo an Thiết Huyết huấn luyện cũng không tồi, lúc Diệp Khiêm trông thấy hắn, tiểu tử này đã biến hóa hoàn toàn, hắn đã không còn là tên côn đồ mà Diệp Khiêm đã gặp lúc trước nữa rồi. Chẳng những công phu có tăng tiến, mà ngay cả khí chất cũng xảy ra biến hóa rất lớn, nếu như để cho hắn mặc âu phục thắt cà- vạt, thì quả thật có bộ dạng giông như thương nhân thành công.
Thành viên Nanh Sói rất rõ ràng, Diệp Khiêm muốn bồi dưỡng người mới, đây chính là sát chiêu ẩn tàng. Nếu không, mọi chuyện hắn làm đều không thể giấu giếm Hoàng Phủ Kình Thiên được, chuyện này không phải là chuyện tốt gì.
Sau khi triệu tập tất cả thành viên công ty bảo an Thiết Huyết vào trong phòng họp, Diệp Khiêm nhìn thoáng qua Chu Nguyên, rất hài lòng nhẹ gật đầu, nói: "Mày không để cho tao thất vọng, về sau mọi chuyện bên tỉnh Quảng Đông đều do mày quản lý. Bất quá, thân phận của mày cần phải thay đổi một chút, mày có ý kiến gì không?"
"Thay đổi thân phận? Vì cái gì?" Chu Nguyên hiển nhiên có chút không rõ ràng cho lắm, mờ mịt hỏi.
"Tao không muốn người khác biết mày là người của tao, cũng không muốn người khác biết quá khứ của mày. Giúp mày thay đổi thân phận, như vậy là có thể Man Thiên Quá Hải, đối với sự phát triển của mày rất hữu dụng." Diệp Khiêm nói. Sau đó lại nhìn thoáng qua Jack, nói: "Jack, mày nghĩ biện pháp giúp nó thay đổi thân phận a, tư liệu từ lúc nó sinh ra cho đến đọc xong đại học, sau đó công tác, anh em cha mẹ trong nhà tất cả đều phải chân thật tường tận, một chút cũng không thể thiếu. Còn có, hiện tại đã không còn Chu Nguyên nữa rồi, mày phụ trách giúp nó chế tạo một cái chết giả. Sau đó đưa nó ra nước ngoài, rồi lại từ nước ngoài về nước. Như thế nào? Có vấn đề gì không?"
"Không có vấn đề, chút lòng thành mà thôi." Jack nói.
Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nhìn Chu Nguyên, nói: "Về sau trên thế giới này không còn Chu Nguyên nữa, tên của mày sẽ gọi là Chu Trác. Kế hoạch phát triển bên tỉnh Quảng Đông, Jack sẽ giúp mày an bài tốt, mày có thể yên tâm. Sau này mày cũng không cần trực tiếp cùng chúng tao liên hệ, tao sẽ phái thành viên Tử Lang làm hộ vệ cho mày, bọn họ sẽ phụ trách liên hệ cùng chúng tao. Còn có, nhớ kỹ, sau này thân phận của mày đã khác, vô luận là nói chuyện hay là cử chỉ, cũng phải ra dáng một chút đừng có để người khác nghi ngờ." Sau đó vỗ vỗ bả vai Chu Nguyên, nói: "Tao tin tưởng mày có thể làm được, mày sẽ không để cho tao thất vọng có phải không. Như thế nào? Mày còn có vấn đề gì không?"
"Không có, dù sao em cũng không có cha mẹ, là cô nhi, đổi lại tên gọi cũng tốt, như vậy có thể triệt để xóa đi thân phận của em." Chu Nguyên nói.
Diệp Khiêm thoả mãn nhẹ gật đầu, nói: "Bất quá, những chuyện này cũng không phải dễ làm. Vì để đảm bảo lời nói, hành vi cử chỉ cùng thân phận của mày tương xứng, chờ khi mày đi nước ngoài, tao sẽ an bài người chuyên môn huấn luyện cho mày. Chuyện này rất vất vả, tao hi vọng mày có thể kiên trì."
"Yên tâm đi, Nhị thiếu gia, cho dù có khổ như thế nào thì em đều có thể kiên trì." Chu Nguyên kiên định nói.
"Lão đại, anh cũng cho em một ít chuyện để làm a, em có chút buồn bực sắp chết rồi." Thanh Phong vẻ mặt buồn rầu, nhịn không được nói. Lúc ban đầu để cho hắn đến công ty bảo an Thiết Huyết phụ trách huấn luyện thành viên mới, Thanh Phong rất vui vẻ, việc tra tấn người, hắn làm không biết mệt. Về sau đi Nhật Bản, sau đó lại đi Đài Loan, dưới mị lực của Trung Đảo Tín Nại, tiểu tử này cuối cùng cũng chịu yên trong một thời gian ngắn. Thế nhưng mà, tiểu tử này là người thích náo nhiệt, lâu như vậy, mà không cho hắn tiến hành hành động gì nên hắn cảm thấy rất buồn chán.
"Cũng tốt, vừa vặn tập đoàn Hạo Thiên hiện tại đang thiếu người dọn WC, mày đi qua hỗ trợ a." Diệp Khiêm nói.
Mọi người nhịn không được nở nụ cười, Thanh Phong vẻ mặt ảo não, nói: "Lão đại, không thể nào a? Cho dù em nguyện ý đi, chị Nhiên cũng sẽ không để em đi a. Nếu như em tới tập đoàn Hạo Thiên, thì còn không làm cho tập đoàn Hạo Thiên chướng khí mù mịt sao. Lão đại, anh thật sự không có phúc hậu, trước đó vài ngày đi Đông Bắc, đi nước Nga, gọi Trương Cơ Vĩ hỗ trợ, cũng không gọi em. Lão đại, nghe nói ở bên kia rất kích thích, có phải hay không? Sức chiến đấu của Cáo Bắc Cực như thế nào? Còn có Bernard, nghe nói trước kia hắn là thượng tá của bộ đội đặc chủng Gấu Bắc Cực bộ nước Nga, thân thủ của hắn như thế nào?"
Diệp Khiêm bất đắc dĩ nhìn hắn một cái, nói: "Được rồi, qua ít ngày tao sẽ đi đến tỉnh Hồ Nam một chuyến, mày cùng đi với tao."
"A, lão đại vạn tuế." Thanh Phong hưng phấn kêu lên, "Lão đại, anh thật sự quá tốt, em yêu anh chết mất." Vừa nói Thanh Phong vừa ôm Diệp Khiêm ở ngay trên mặt của hắn hôn một cái.
Diệp Khiêm đẩy hắn ra, xoa xoa nước miếng trên mặt, nói: "Mịa, cả ngày nói người ta là Gay, tao thấy mày mới là Gay đó, mà cho dù mày có là Gay thì cũng đừng có tìm tao, tao không thích giọng nói của mày. Đầu tiên nói trước, lần này đi tỉnh Hồ Nam chỉ tiến hành buôn bán bình thường mà thôi, mày đừng có gây ra phiền toái gì a, bằng không mà nói, tao sẽ lột da mày ra."
Cùng Thanh Phong sống chung lâu như vậy, Diệp Khiêm làm sao có thể không biết đức hạnh của tiểu tử này, để cho hắn ở im một chỗ đợi mình, quả thực so với giết hắn càng thống khổ hơn. Tuy tiểu tử này có chút ưa thích khoa trương, bất quá trước mặt chuyện đại sự vẫn biết rõ nặng nhẹ, lần này đi tỉnh Hồ Nam cũng không phải là chuyện đại sự gì, xem như là mang tiểu tử này đi giải sầu a.
"Đúng rồi, Jack, tao đã cùng Thất Sát Lâm Phong đạt thành hiệp nghị hợp tác, về sau nếu như mày có chuyện gì không thể giải quyết được thì có thể tìm hắn hỗ trợ. Nếu như Thất Sát có phiền toái gì thì chúng ta cũng giúp bọn họ một chút. Chút nữa tao sẽ đem phương thức liên lạc với Lâm Phong nói cho mày biết, tao cũng sẽ gọi điện thoại nói với Lâm Phong một tiếng. Bất quá mày phải nhớ kỹ, nêu không có chuyện gì thì đừng có liên hệ với hắn." Diệp Khiêm nói.
"Đã rõ lão đại, em biết rõ chừng mực." Jack nói.
"Đúng rồi, bên Myanmar, Phong Lam có tin tức gì không, thế cục bên đó có còn ổn định không?" Diệp Khiêm hỏi.
"Bên đó hết thảy thuận lợi, Vô Tửu đã chính thức trở thành tổng thống Myanamr, chuyện hợp nhất đội du kích được sự giúp đỡ của Vương Trùng nên tiến hành vô cùng thuận lợi. Hiện tại Vương Trùng cũng đã có chức vụ nghị viên, cuộc sống gia đình tạm ổn, sống rất thoải mái. Trước đó vài ngày hắn còn để cho Phong Lam chuyển lời cho anh, nói anh nếu có thời gian rãnh thì tới Myanmar chơi đùa." Jack nói, "Nanh Sói có được sự ủng hộ của chính phủ nên phát triển rất thuận lợi. Anh có thể hoàn toàn yên tâm, em tin tưởng, không cần hai năm, có thể đem Myanmar biến thành một căn cứ hùng mạnh của Nanh Sói chúng ta."
Chu Nguyên ở bên cạnh nghe xong những lời nói này liền trợn mắt há hốc mồm, hắn trước kia chỉ biết thế lực của Diệp Khiêm rất lớn, ngay cả lão đại Vương Hổ của hắn đều phải gọi Diệp Khiêm một tiếng Nhị thiếu gia. Nhưng lại thật không ngờ thế lực của Diệp Khiêm lại khổng lồ như vậy, thậm chí ngay cả một quốc gia đều bị Diệp Kiêm đùa giỡn trong lòng bàn tay. Chu Nguyên càng thêm kiên định, đi theo Diệp Khiêm chính là sự lựa chọn chính xác nhất của hắn.