Siêu Cấp Binh Vương

Chương 552: Ám sát quy mô lớn



Nhìn thấy số điện thoại là do Hoa Kiệt gọi tới, Diệp Khiêm không khỏi có chút nở nụ cười, xem ra Hoa Kiệt thật đúng là đã xem mình trở thành đồng bọn hợp tác của hắn rồi.

"Thanh Phong, mày đưa An Đức Liệt tiên sinh vào trước đi, tao nghe điện thoại cái." Diệp Khiêm nói xong, nhìn An Đức Liệt áy náy nhẹ gật đầu, cầm dưới điện thoại di động đi tới một bên bắt máy.

Sau khi bắt máy, Diệp Khiêm có chút cười cười, nói: "Hoa tổng, có chuyện gì hả?"

"Diệp tiên sinh, Lôi Giang đã triển khai kế hoạch hành động." Ngữ khí của Hoa Kiệt rõ ràng có chút khẩn trương cùng phẫn nộ, ngược lại khiến cho Diệp Khiêm sửng sốt một chút. Hiện tại Lôi Giang có lẽ là ốc còn không mang nổi mình ốc mới đúng, lúc này hẳn đang bận gom góp tài chính, như thế nào lại có thời gian đi trêu chọc Hoa Kiệt?

Sau khi sửng sốt một chút, Diệp Khiêm nói: "Đến cùng là đã phát sinh chuyện gì? Hoa tổng có thể nói rõ một chút hay không, tôi không biết chuyện gì đang xảy ra a."

"Vừa mới nhận được báo cáo, những người phụ trách cá độ bóng đá của tôi ở Đông Nam Á lần lượt bị người ta sát hại. Ngoại trừ Lôi Giang, tôi thật sự nghĩ không ra còn có người nào khác nữa rồi, hắn đã bắt đầu hành động, tôi nghĩ chúng ta có phải cũng nên ra tay hay không, bằng không đợi đến khi chúng ta bị ăn sạch thì rất nguy hiểm." Hoa Kiệt nói.

Lông mày của Diệp Khiêm có chút nhíu lại, hắn cũng không có quan tâm chuyện người của Hoa Kiệt bị người ta sát hại, chỉ là hắn có chút không nghĩ ra đến cùng là do người nào làm. Người của An Đức Liệt còn chưa có toàn bộ đến Đông Nam Á, tin tưởng chắc có lẽ sẽ không ra tay nhanh như vậy. Như vậy khả năng lớn nhất cũng chỉ có thể là Lôi Giang rồi, chỉ là Diệp Khiêm có chút không dám tin tưởng, vào thời điểm này mà Lôi Giang dám làm ra cử động như vậy sao, chẳng lẽ hắn muốn được ăn cả ngã về không? Hay là có người nào đó hoặc là tổ chức nào đó đã tham dự vào chuyện này mà hắn cũng không hề hay biết?

Bỗng nhiên, trong đầu của Diệp Khiêm lóe lên một cổ linh quang. Bọn người Phong Lam không phải đang ở Myanmar sao? Hơn nữa thế lực ở bên đó phát triển cũng phi thường không tệ, chẳng lẽ chuyện này đều là do Phong Lam làm? Cẩn thận ngẫm lại, thật đúng là rất có thể, Phong Lam biết rõ mình muốn đoạt lấy ngành cá độ bóng đá Đông Nam Á, nên hắn làm chút chuyện này cũng không phải là chuyện gì kỳ quái. Bất quá, hành động này có chút quá lớn a, tại sao Phong Lam không hướng mình báo cáo.

Vắt hết óc, Diệp Khiêm cũng nghĩ không ra nguyên cớ gì, xem ra đợi tí nữa muốn gọi điện thoại cho Phong Lam hỏi hắn mới biết được.

Thấy Diệp Khiêm im lặng không nói gì, lông mày của Hoa Kiệt không khỏi nhíu lại một chút, nói: "Diệp tiên sinh, tại sao không nói chuyện? Có phải có vấn đề gì hay không?"

"Ah, không có việc gì, tôi chỉ đang suy nghĩ xem chuyện này có thật là do Lôi Giang làm hay không mà thôi." Diệp Khiêm nói.

"Diệp tiên sinh, anh không phải muốn che chở Lôi Giang chứ? Tôi biết rõ hắn và anh đã gặp mặt, nhưng tôi tin tưởng Diệp tiên sinh là người thông minh, nên biết lựa chọn như thế nào a. Hiện tại Lôi Giang đang bị chính phủ Hoa Hạ nhìn chằm chằm, tài khoản ngân hàng của hắn cũng bị đóng băng lại rồi, nếu như anh hợp tác với hắn thì không thể nghi ngờ chính là đang tự tìm đường chết." Trong ánh mắt của Hoa Kiệt hiện lên sát khí, nói, "Diệp tiên sinh, tôi nghĩ bây giờ là lúc tôi và anh xuất ra thành ý hợp tác a?"

Diệp Khiêm lạnh lùng nở nụ cười một tiếng, nói: "Hoa tổng, tôi nghĩ ông phải biết rõ ràng một điểm. Lần trước tôi đã nói với ông, tôi cũng không có ý nghĩ tham gia vào tranh đấu giữa ông cùng Lôi Giang, đối với tôi thì chuyện ông giành được chiến thắng hay Lôi Giang giành được chiến thắng đều giống nhau, cùng tôi đều không có nửa điểm quan hệ. Sản nghiệp của ông đại đa số là ở ngành cá đá độ bóng đá, mà phương diện này thì chính phủ Hoa Hạ lại nghiêm khắc đả kích, tôi là thương nhân hợp pháp nên cũng không muốn bị liên lụy vào a. Còn có, tôi cũng hi vọng Hoa tổng không nên dùng lời nói như vậy để uy hiếp tôi, tập đoàn Hạo Thiên nằm trong top 20 tập đoàn lớn nhất trên thế giới, nếu như Hoa tổng muốn đấu cùng với tôi thì tôi khuyên ông nên suy nghĩ một chút phân lượng của mình a? Nếu như Hoa tổng thật sự có thành ý hợp tác với tôi, thì tôi sẽ chờ sau khi ông giải quyết Lôi Giang, rồi chúng ta sẽ bàn lại chuyện này."

Hoa Kiệt không khỏi có chút ngơ ngác, đây là lần đầu tiên Diệp Khiêm có thái độ nói chuyện cứng rắn với hắn như vậy, nên trong nội tâm của hắn khó tránh khỏi có chút tức giận bất bình. Theo hắn, đây là do Diệp Khiêm thấy hắn bị Lôi Giang chèn ép vô cùng thảm, cho nên mới có thái độ như vậy. Bất quá, tuy Hoa Kiệt có biểu hiện rất hung hăng càn quấy, nhưng trong nội tâm của hắn vẫn rất hiểu rõ, một tập đoàn có thể nằm trong top 20 tập đoàn lớn nhất trên thế giới, thì làm sao có thể chỉ đơn thuần là một tập đoàn buôn bán như vậy a, sau lưng tập đoàn Hạo Thiên khẳng định còn có một cái thế lực nào đó chèo chống. Huống hồ, tập đoàn Hạo Thiên tại thành phố Thượng Hải có địa vị gì thì ai cũng biết, mượn chuyện thành lập quỹ ngân sách Tương Lai mà nói a, chẳng những Vương Hổ là người thống nhất Thanh bang cùng Hồng Môn tới tham gia, mà ngay cả người phụ trách công ty bảo an Thiết Huyết cũng tới tham gia, ngoài ra còn có các cấp chính phủ thành phố Thượng Hải cũng tới tham gia, thậm chí ngay cả phó thủ tướng Hồ Nam Kiến cũng đến, chuyện này cũng đủ để nói rõ sau lưng tập đoàn Hạo Thiên có một thế lực rất cường đại.

Bởi vậy, trong lòng Hoa Kiệt kỳ thật vẫn hết sức rõ ràng, hắn tạm thời không thể động tới Diệp Khiêm, nếu không sẽ chỉ tạo thêm cho hắn một địch nhân cường đại mà thôi, đây chính là chuyện không có lợi nhất a. Lúc trước Hoa Kiệt một mực cường thế như vậy, đơn giản là vì nhìn thấy sự yếu thế của Diệp Khiêm, hắn cho là chỉ cần hắn dùng thái độ cường thế liền có thể chấn trụ được Diệp Khiêm, lại không ngờ rằng Diệp Khiêm là dùng vô chiêu thắng hữu chiêu, để cho hắn căn bản không có nơi để ra sức. Hiện tại Hoa Kiệt lại bị Diệp Khiêm hung hăng phản kích một chút, nên trong lòng hắn khó tránh khỏi có chút chịu không nổi.

Bất quá, chịu không nổi cũng phải ráng chịu đựng, việc hiện tại Hoa Kiệt có thể làm chính là "nhẫn".

Hít thật sâu một hơi, Hoa Kiệt đem phẫn nộ trong lòng đè nén xuống dưới, chậm rãi nói: "Diệp tiên sinh, tôi hi vọng anh nói được thì làm được, tốt nhất là ai cũng không giúp. Tuy Lôi Giang tạm thời chiếm được thượng phong, nhưng tôi vẫn có lòng tin dọn dẹp hắn, nếu như Diệp tiên sinh không tuân thủ lời hứa thì đến lúc đó coi như là cá chết lưới rách, tôi cũng sẽ kéo Diệp tiên sinh chết cùng một chỗ."

Diệp Khiêm nhàn nhạt nở nụ cười một chút, biết rõ đây bất quá là Hoa Kiệt muốn tự tìm một cái bậc thang để đi xuống mà thôi, nên cũng không có so đo, nói: "Yên tâm đi, tôi đã nói không giúp bất cứ ai thì sẽ không giúp bất cứ ai. Hoa tổng, cầu chúc ông sớm ngày giải quyết Lôi Giang, đến lúc đó chúng ta có thể hảo hảo trao đổi chi tiết hợp tác một chút."

Hoa Kiệt hừ một tiếng, nói: "Tốt, vậy không làm phiền Diệp tiên sinh nữa, gặp lại." Nói xong, Hoa Kiệt cúp điện thoại.

Diệp Khiêm có chút nở nụ cười, đối phó loại người giống như Hoa Kiệt không thể quá cho hắn mặt mũi, nếu không hắn sẽ không xem mình ra gì hết. Đối với hắn càng cường thế, hắn sẽ càng ngày càng yếu thế.

Bất quá, Diệp Khiêm vẫn đối với những lời Hoa Kiệt nói vẫn sinh ra hứng thú rất lớn, nếu như chuyện này không phải là Lôi Giang hoặc là Phong Lam gây nên chuyện kia thì Diệp Khiêm không thể không một lần nữa cân nhắc, có phải có một thế lực nào khác đã tham gia vào chuyện này hay không?. Một khi không cẩn thận, toàn bộ kế hoạch của hắn đều sẽ bị ngâm nước nóng, thậm chí còn liên lụy đến người của An Đức Liệt đã đến Đông Nam Á, chỉ sợ bọn họ có đi mà không có về.

Từ trong danh bạ điện thoại tìm ra số điện thoại của Phong Lam, Diệp Khiêm lập tức gọi điện thoại cho hắn. Một lát, âm thanh của Phong Lam liền truyền vào trong lỗ tai của Diệp Khiêm. "Lão đại!"

"Ừ." Diệp Khiêm lên tiếng, nói: "Phong Lam, tao có chuyện này muốn hỏi mày. Gần đây bên Đông Nam Á có rất nhiều người ở trên đường bị ám sát, tao muốn biết mày có biết được tin tức gì không."

Phong Lam hơi sững sờ, lập tức hồi đáp: "Chuyện này tại các quốc gia Đông Nam Á đang náo xôn xao, chính phủ các nước Đông Nam Á đều đem chuyện lần này liệt vào xã hội đen báo thù thanh toán lẫn nhau. Người bị giết toàn bộ đều là người phụ trách cá độ bóng đá tại Đông Nam Á, có lẽ đều là thủ hạ của Hoa Kiệt. Em cũng phái người vụng trộm điều tra, đáng tiếc cũng không có bất kỳ tin tức nào, rốt cuộc là ai làm, hiện tại còn không rõ ràng lắm."

Lông mày của Diệp Khiêm nhíu lại, nói: "Phong Lam, mày hãy mau chóng điều tra chuyện này rõ ràng. Tao muốn biết chuyện này có phải là do tổ chức hoặc thế lực nào khác gây ra hay không, vạn nhất nếu như có, thì tao phải một lần nữa chế định chiến lược của mình."

"Em đã phái người đi điều tra rồi, bất quá chuyện này làm quá lưu loát, không giống như là người trong giới xã hội đen gây nên, mà giống như là sát thủ chuyên nghiệp hoặc là lính đánh thuê gây ra. Bất quá, lão đại cứ yên tâm đi, chúng em sẽ cố hết sức điều tra ra người ở phía sau màn là ai. Một khi có tin tức, em sẽ lập tức thông báo cho anh." Phong Lam nói.

Nhẹ gật đầu, Diệp Khiêm nói: "Chuyện này vất vả mày rồi."

Sau khi cúp điện thoại, Diệp Khiêm lại bắt đầu cân nhắc xem ai là người làm chuyện này. Những lời Phong Lam nói vừa rồi có chút nhắc nhở Diệp Khiêm, chuyện này không hề giống như là xã hội đen báo thù, mà là do sát thủ chuyên nghiệp cùng lính đánh thuê gây nên. Dừng một chút, Diệp Khiêm nhớ tới lúc hắn gọi điện thoại cho Lâm Phong, Lâm Phong có nói là toàn bộ thành viên Thất Sát đều bị phái ra ngoài làm nhiệm vụ, chẳng lẽ là đang chấp hành nhiệm vụ ám sát những người phụ trách cá độ bóng đá ở Đông Nam Á sao?

Nếu quả thật là như vậy thì Diệp Khiêm cũng không thể nói gì hơn, dù sao với tư cách là thủ lĩnh Thất Sát, Lâm Phong làm những chuyện này cũng không có trái với những điều lệnh của tổ chức Thất Sát. Nghĩ nghĩ, Diệp Khiêm vẫn quyết định gọi điện thoại cho Lâm Phong để xác nhận một chút.

Sau khi bấm số điện thoại của Lâm Phong, hai người tùy tiện hàn huyên vài câu. Lâm Phong có chút cười cười, nói: "Anh Diệp, cũng đừng quanh co lòng vòng nữa, nói đi, có chuyện gì?"

"Người hiểu tôi, ngoại trừ anh Lâm ra thì không còn có thể là ai khác ah." Diệp Khiêm ha ha nở nụ cười một chút, liền nói thẳng: "Gần đây ở Đông Nam Á đang phát sinh ra chuyện ám sát quy mô lớn không biết anh Lâm có biết hay không? Hơn nữa, người bị giết toàn bộ đều là người phụ trách cá độ bóng đá."

"Chuyện này náo lớn như vậy, tôi đương nhiên biết rõ." Lâm Phong nói, "Anh Diệp có phải muốn hỏi chuyện này có phải do tôi làm hay không? Ha ha, nói thật cho anh biết, chuyện này không phải do tôi làm. Bất quá, nếu như lúc trước có người mời tôi làm chuyện này thì tôi sẽ rất vui lòng làm chuyện này, giết nhiều người như vậy, đây không phải là một số tiền nhỏ ah."

Dừng một chút, Lâm Phong nói: "Anh Diệp, về phần chuyện này là do ai làm, thì tôi quả thật có chút tin tức."

Diệp Khiêm sững sờ, hoàn toàn chính xác, có một số việc Lâm Phong lấy được tin tức so với hắn thì càng thêm đơn giản cùng mau lẹ. Có một chút hưng phấn hỏi: "Là ai làm?"

Mỉm cười, Lâm Phong nói: "Anh Diệp, anh không cần khẩn trương như vậy. Nói cho anh hay, chuyện này đối với anh không có chỗ hại nào, anh cũng không cần phải lo lắng, ngồi xem kỳ biến là tốt rồi. Theo tôi thấy, thì đối phương đang cố tình giúp anh đó."

Lâm Phong vừa nói như vậy, Diệp Khiêm càng thêm mê hoặc, thật sự có chút không biết vì sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.