Siêu Cấp Cường Giả

Chương 166: Bước lên sân khấu



Buổi chiều 2 ngày sau đó.

Khi Bùi Đông Lai lái chiếc Audi vào khu biệt thự Đàn Cung thì thấy được bên trong khu biệt thự bỗng trở nên náo nhiệt.

Đối với việc này thì Bùi Đông Lai cũng biêt, bởi vì đêm nay sẽ tổ chức tụ họp cho nên rất nhiều đại nhân vật sẽ trở về Đông Hải mà mấy vị MM xinh đẹp này chính là bồ nhí hoặc vợ 2, vợ 3… của đám nhà giàu kia.

Ô tô đến biệt thự Đàn Cung, Đông Phương Lãnh Vũ, Đông Phương Uyển Nhi đã đứng sẵn đó, trong đó Đông Phương Uyển Nhi thân mang theo một bộ lễ phục công chúa thanh thuần, đáng yêu mà Đông Phương Lãnh Vũ thì vẫn giống như ngày thường vẫn mang theo một bộ trang phục đậm chất England nhưng cũng không che dấu được vẻ hung hăng, càn quấy của hắn.

- Đông Lai ca.

- Kẻ lừa đảo, đại lừa gạt!

Mắt thấy Bùi Đông Lai vào biệt thự thì Đông Phương Lãnh Vũ cùng tiểu la ly lần lượt mở miệng, một người thì hưng phấn, một người thì khinh bỉ, thái độ hoàn toàn trái ngược nhau.

Bùi Đông Lai cũng chẳng để ý đến lời nói của tiểu la ly, một tay của hắn véo lên trên má tiểu la ly.

Bùi Đông Lai cười cười buông tay ra, hướng Đông Phương Lãnh Vũ hỏi:

- Tiểu Vũ, tiểu cô chú đâu?

- Tiểu cô đang ở trên lầu thay quần áo, cô ấy nói ca mau đi thay quần áo đi, 5h30 chúng ta sẽ xuất phát.

Đông Phương Lãnh Vũ cười nói.

Bùi Đông Lai " Ừh" một tiếng, định chuẩn bị đi thay quần áo thì thấy tiểu la lỵ tức giận, trừng mắt, hận không thể đi lên cắn hắn hai cái.

Đối với việc này thì Bùi Đông Lai cũng thấy vui vẻ.

30" sau, khi Bùi Đông Lai trở lại đại sảnh thì ln cũng chưa xuống lầu, lúc này Đông Phương Lãnh Vũ đang chơi game mà một bên tiểu la ly đang xem phim hoạt hình.

Bùi Đông Lai ngồi trên ghế salon vừa được vài phút thì trên ln thân mang theo một bộ lễ phụ dạ hội màu đen từ trên lầu đi xuống.

Ngày hôm nay, Liễu Nguyệt đặc biệt bới tóc trên đầu lên, lễ phục dạ hội cũng không có hở cho lắm, tuy nhiên nó vẫn làm tôn lên những đường cong trên thân thể của nàng, làm cho khí chất của nàng tăng lên.

Nàng không đeo trang sức gì cả nhưng lại khuynh quốc khuynh thành.

Bởi vì, chính bản thân nàng đã đẹp sẵn rồi, cho dù là nữ minh tinh thấy nàng cũng phải ảm đạm thất sắc.

Thấy như vậy thì Bùi Đông Lai liền thất thần.

Hơi thở lạnh như băng, khí chất cao quý, thân thể mềm mại dụ người.

Nói riêng về diện mạo hay dáng người thì ln có thể so sánh được Quý Hồng nhưng luận về lực hấp dẫn đối với nam nhân thì Liễu Nguyệt cao hơn.

Dù sao, từ xưa đến nay, Băng mỹ nhân luôn có thể làm cho nam nhân điên cuồng.

Ngắn ngủi sau vài phút trò chuyện, Bùi Đông Lai đi theo Liễu Nguyệt cùng Đông Phương Lãnh Vũ, tiểu la lỵ hai người ra biệt thự.

Bên ngoài có chiếc Lincoln, thân là bảo tiêu của Liễu Nguyệt thì Tiểu Lang đã đứng sẵn đây.

Lúc trước khi Bùi Đông Lai vào biệt thự thì Tiểu Lang đang đi rửa xe, lúc này thấy Bùi Đông Lai ở đây thì Tiểu Lang có chút ngạc nhiên.

Hiển nhiên là hắn có thể thấy được thực lực của Bùi Đông Lai rõ ràng là đã tăng lên.

Bùi Đông Lai mỉm cười, chờ Liễu Nguyệt, Đông Phương Lãnh Vũ, Đông Phương Uyển Nhi ba người tiến vào trong xe rồi thì hắn mới lên.

Ô tô khởi động, Lincoln liền chạy ra khỏi khu biệt thự. Căn cứ theo lời của Liễu Nguyệt thì bữa tiệc tối nay được tổ chức trên một du thuyền xa hoa, sau khi khách nhân có mặt đầy đủ thì du thuyền sẽ đi ra khơi.

6h30" chiếc Lincoln đã đến nơi, phóng mắt nhìn lại thì khắp nơi toàn là Limousine hơn nữa trong đó còn không ít xe mang biển số quân đội.

Hai bên của du thuyền có nhiều võ cảnh mang theo vũ trang đứng canh gác, mỗi người khi lên thuyền thì đều được kiểm tra, hơn nữa buổi tụ hội đem nay cấm tuyệt đối không cho phép người nào mang theo súng hay vũ khí lạnh đi vào.

Trên mặt biển, một chiếc du thuyền xa hoa lẳng lặng đầu ở chỗ này, không ít khách nhân đứng ở trên boong thuyền thưởng thức cảnh sắc, ánh mắt lâu lâu lại ném vào trong bờ, quan sát thử có vị khách nào đến.

Mắt thấy chiếc Lincoln của Liễu Nguyệt đi đến thì toàn bộ khách nhân đều đem ánh mắt nhìn về.

Lincoln dừng lại, trước tiên Tiểu Lang xuống xe, sau đó đi ra mở cửa cho ln, còn Bùi Đông Lai thì trực tiếp mở cửa đi xuống.

Ân?

Xa xa, thấy Bùi Đông Lai đi xuống thì toàn bộ mọi người đều ngạc nhiên, người trẻ tuổi này là ai, như thế nào mà hắn lại ngồi trên xe của Liễu Nguyệt?

Không đợi mọi người nghĩ ra nguyên nhân thì 3 người Liễu Nguyệt, Đông Phương Lãnh Vũ, Đông Phương Uyển Nhi cũng đã xuống xe.

Dưới ánh trời chiều, vẫn là vẻ lãnh mạc trên khuôn mặt của nàng, phần lãnh mạc ấy làm cho nhiều người mất đi dũng khí khi muốn bước lên bắt chuyện.

Sau đó, Liễu Nguyệt liền đi trước, Bùi Đông Lai theo sát ở sau mà Đông Phương Lãnh Vũ lại nắm lấy tay của Đông Phương Uyển Nhi đi tiếp theo, phía sau cùng là Tiểu Lang.

- Người trẻ tuổi kia là ai nhỉ?

- Không biết, bất quá nhìn có có vẻ không giống bảo tiêu của Liễu Nguyệt.

- Đúng a, thật là kỳ quái, từ lúc nào mà bên cạnh Băng mỹ nhân lại có một nam nhân?

...

Trên boong tàu, đám người liền sổi nổi bàn tán.

- Hắn gọi là Bùi Đông Lai.

Đang lúc mọi người đang nghi hoặc thì một gã nam nhân đầu tóc húi cua xuất hiện, nhìn thấy Liễu Nguyệt xuất hiện thì thản nhiên mở miệng.

" Ách"

Nam nhân mới mở miệng, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người xung quanh.

- Bùi Đông Lai? Không nghe nói qua a.

Lập tức có một thương nhân khó hiểu khỏi, những người khác thì nhìn vào tên thanh niên kia, chờ mong hắn sẽ trả lời.

- Một người trẻ tuổi đi vào Đông Hải không quá 3 tháng.

Tên thanh niên kia thản nhiên nó, dường như đó là một chuyện không liên quan đến hắn:

- Trong vòng 3 tháng, chẳng những hắn đã trở thành đệ tử của Cổ Bồi Nguyên, có quan hệ không tầm thường với Liễu Nguyệt mà mấy ngày trước đó tại Miếu Thành Hoàng thì hắn đã đánh nhi tử của Phương Thế Vinh là Phương Thế Vinh.

"Ách..."


Nghe được tên thanh niên kể như vậy thì trong đó có một vài thương nhân đến từ Chiết Giang liền trợn mắt.

Bọn hắn đến từ Chiết Giang cho nên rất rõ ràng Phương gia ở Chiết Giang có năng lực khủng bố đến nhường nào.

Dưới tình hình như vậy mà một tên thanh niên mới tới Đông Hải chưa tới 3 tháng đã dám đạp lên Phương đại thiếu gia sao?

- Chú em nghe tin tức này từ đó thế?

- Đúng vậy, tính cách bao che khuyết điểm của Phương Chấn thì tất cả mọi người ở Chiết Giang đều biết, nếu người trẻ tuổi kia thật sự dám đánh Phương Thế Vinh thì Phương Chấn có thể bỏ qua sao?

Hai gã thương nhân đến từ Chiết Giang đưa ra nghi ngờ.

- Nơi này là Đông Hải.

Tên thanh niên nhìn chằm chằm vào bóng lưng Liễu Nguyệt, phun ra một câu thần bí khó lường, sau đó xoay người trở lại khoang thuyền.

Chẳng…chẳng lẽ Liễu Nguyệt vì người trẻ tuổi không có danh tiếng kia mà không tiếc mọi thức, đắc tội với Phương gia sao?

Trong lúc nhất thời, toàn bộ thương nhân trên boong thuyền đều đoán được cái gì, vẻ mặt ngạc nhiên.

- Mau nhìn, người của Phương gia đến kìa.

Trong đám người, không biết là tên thương nhân nào mở miệng nói.

Nói xong, dường như tất cả mọi người trên boong thuyền đều đem ánh mắt nhìn về phía bờ biển.

Lúc này, dưới sự mở đường của một xe cảnh sát, một chiếc Audi A6 có biển số chính phủ tính Chiết Giang đi đến, sau chiếc Audi A8 là một chiếc Limousine có biển số xe là 8888.

Sau khi xe dừng lại thì một gã đeo kính, bụng phệ, đầu hơi hói đi xuống, sau đó trong chiếc Limousine một nữ nhân mặc bộ lễ phục dạ hội màu đen bước xuống rồi hướng phía nam nhân đầu hói đi tới.

Cuối cùng là một gã nam nhân đầu trọc từ trong Limousine đi ra, dáng người của nam nhân này rắn chắc, thân mặc một bộ âu phục màu đen, vẻ mặt hung hãn, ánh mắt lạnh lùng, làm cho người khác có một loại cảm giác áp bách.

Phương Chấn.

Đại kiêu hùng hô phong hoán vũ tại Chiết Giang.

Mà phía trước Phương Chấn là tng nhân vật số 1 trong chính giới của Chiết Giang, mà người nữ nhân thân mặc một bộ lễ phục màu đen chính là muội muội của Phương Chấn phh.

Sau khi 3 người xuống xe thì cùng vài tên quan viên của Đông Hải đi lên du thuyền.

- Các người nói, tên kia sẽ có kết cục ra sao?

Mắt thấy 3 người lên du thuyền thì một gã thương nhân không nhịn được mà nhiều chuyện hỏi.

- Nếu là như vậy thì đêm nay sẽ có kịch hay để xem rồi.

Mã gã thương nhân khác lộ ra vẻ mặt chờ mong, dường như hắn đang chờ mong 2 thế lực lớn sẽ PK với nhau.

- Theo ta thấy thì cho dù việc này là thật, thì ngày hôm nay cũng sẽ không phát sinh ra xung đột gì cả, nhiều nhất cũng chỉ là âm thầm giao phong với nhau mà thôi.

Lại một tên thương nhân nữa bình tĩnh phân tích.

Trong lúc nhất thời, mấy tên thương nhân trên boong tàu đền bàn tán sôi nổi, mỗi người phát biểu ý kiến riêng của mình.

Cùng lúc đó.

Tầng cao nhất của khoang thuyền.

Một gã mặc bộ trang phục rẻ tiền đứng ở bên cửa sổ, nhìn về phương xa, suy nghĩ xuất thần.

Hành động của nam nhân trung niên này vô cùng quái dị, hấp dẫn không ít ánh mắt của du khách.

Đối mặt với mấy ánh mắt kia nam nhân trung niên cũng không thèm để ý, hắp chắp tay sau lưng, ngạo nghễ mà đứng, lẳng lặng thấy chiếc du thuyền xa hoa kia nhổ neo. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Hai mươi năm trước.

Hắn đứng ở chỗ này, nhất hô bá ứng(*), quần hùng thần phục.

Hôm nay.

Hắn đứng ở chỗ này, nhìn thiếu niên Bùi gia đi lên sân khấu.

(*):được nhiều người ủng hộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.