Ông chủ của phòng tập thể hình lạnh lùng nói: "Nhóc con, có ngon thì mày lặp lại lần nữa?"
Mấy người huấn luyện viên nam và nữ ở đó cũng trợn mắt nhìn Phương Dạ, như thể đang muốn ăn tươi nuốt sống anh vậy.
"Đừng có mà tỏ vẻ không phục, chỉ với tứ chi nhỏ nhắn này của tôi cũng có thể dễ dàng cho mấy người một trận nhừ tử rồi." Phương Dạ bình tĩnh nói: "Không tin thì cứ đọ với tôi thử xem, tôi sẽ cho các người tâm phục khẩu phục."
"Dựa vào mày?"
Ông chủ liếc ánh mắt đánh giá Phương Dạ một lượt từ trên xuống dưới.
"Mày muốn đọ như nào?"
Phương Dạ mỉm cười nói: "Chi bằng như vậy đi, mấy người chọn ra ba người, một mình tôi đấu với cả ba, đọ cái gì thì tùy các người lựa chọn. Nếu như tôi thắng ba trận thì gọi Thường Lệ Mai ra đây cho tôi."
Cô gái kia nói: "Vậy nếu cậu thua thì sao?"
"Nếu như tôi thua một trận thì tôi sẽ làm thẻ thành viên mười năm."
Ông chủ hừ lạnh: "Mười năm thì cũng phải tốn ba mươi lăm nghìn tệ, mày có nhiều tiền vậy sao?"
"Chuyện này không cần anh phải nhọc lòng lo lắng, sao hả, có phải là sợ không dám đọ sức không?"
"Không dám đọ sức? Tao đợi chốc nữa coi mày thua tới khóc." Ông chủ cười lạnh nói: "Ai trong đám mấy người ra dạy dỗ nó đây?"
"Để tôi lên!"
Một huấn luyện viên nữ cơ thể săn chắc đi lên, khinh thường nhìn Phương Dạ mà nói: "Nhóc con, có phải là thi cái gì cũng đều được đúng không?"
"Đúng."
"Được, vậy chúng ta thi squat chân đi, 100kg xem ai nhiều lần hơn, sao hả?"
Squat 100kg?
Mấy người huấn luyện viên nam lập tức đưa mắt nhìn nhau.
Người bình thường tập squat với tạ chừng 40kg thôi, 80kg là đã có hơi đỉnh rồi, mà cô gái này lại squat với tạ 100kg, như này đã thuộc về đẳng cấp khác rồi. Mười người huấn luyện viên thể hình chưa chắc có một người làm được.
Vừa lên đã chơi lớn như vậy, xem ra thằng nhóc này đã thua cho trận đầu tiên rồi.
Phương Dạ nhìn người con gái săn chắc bóng loáng ở trước mặt, chần chừ một lúc lại nói: "Tôi không muốn bắt nạt phụ nữ, hay là đổi thành một người nam đi."
Người huấn luyện viên nữ kia cười lạnh nói: "Tôi thấy cậu là không dám thì đúng hơn, lại mang lý do con nít đó ra mà từ chối à."
Một huấn luyện viên nữ khác cũng hùa theo nói: "Không chừng là cậu ta sợ thua cho một người phụ nữ thì mất mặt quá, cho nên mới muốn đổi một người nam, như vậy thì chốc nữa có thua cũng đỡ nhục một chút."
"Dám nói chúng ta là rác rưởi, ha ha ha, đợi chốc nữa sẽ biết ai mới thực sự là rác rưởi!"
"Nhưng mà dám tới khiêu chiến chúng ta, cũng coi như là can đảm lắm. Tý nữa cậu ta có nhận thua thì tôi sẽ không ngại dạy miễn phí riêng cho cậu ta."
"Cô hẳn là thấy cậu ta đẹp trai cho nên mới miễn phí nhỉ..."
Phương Dạ bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là đồng ý.
Bên trong phòng thể hình có một bộ phận là khu dành cho thành viên bình thường và khách tới, ngoài ra còn có phòng vip cao cấp dành riêng để dạy thể hình, ông chủ dắt Phương Dạ tới khu vực tập luyện bình thường, ở đây vẻn vẹn chỉ có vài người đang tập luyện, nam nữ đều có.
Người phụ nữ săn chắc kia hừ lạnh: "Ai lên trước?"
"Ưu tiên phụ nữ đi."
"Được, mang tạ 100kg ra đây cho tôi."
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, người phụ nữ săn chắc kia kéo tạ lên hít một hơi thật sâu, sau đó bắt đầu nâng tạ lên squat.
Động tác của cô ta rất vững vàng, hơn nữa làm rất nhịp nhàng đúng chỗ, đám người đứng vây xem lập tức vỗ tay không ngừng khen ngợi.
Còn chưa tới một phút, huấn luyện viên nữ đó đã thực hiện xong bài squat, đặt quả tạ xuống xong hai chân cũng đều có chút run run.
Cô ta vô cùng hài lòng với màn thể hiện của mình, nếu như so ra thì squat nâng tạ 100kg thì nhiều nhất chỉ có thể làm được một nửa đợt, chính là mười cái mà thôi.
Nhưng mà cho dù chỉ có thể làm được một cái cũng đủ để hạ gục một phần lớn đàn ông rồi, dù sao bây giờ có rất nhiều người tập luyện chưa tới, bình thường xách bao gạo hai mươi lăm ký đã là quá sức rồi, đừng nói chi là quả tạ nặng một trăm ký.
Huấn luyện viên nữ có cơ thể săn chắc đó vừa lau mồ hôi vừa cười lạnh nói: "Nhóc con, bây giờ tới lượt cậu."
Phương Dạ gõ tay lên quả tạ, sau đó nói: "Trọng lượng này không ổn lắm, sẽ ảnh hưởng tới sự phát huy của tôi."
"Sao hả? Ngại nặng quá đúng không?" Người phụ nữ săn chắc kia cười nhạo nói: "Không thành vấn đề, cậu quỳ xuống lạy tôi một cái, tôi sẽ giảm cho cậu 20kg."
Sỉ nhục trắng trợn như thế khiến đám người đứng nhìn phá lên cười.
Phương Dạ lạnh lùng nói: "Cô hiểu lầm rồi, tôi là ngại nhẹ quá thôi."
Ông chủ cười lạnh: "Nhóc con, đừng có mà khoác lác quá, tao thấy tạ 100kg này mày kham không nổi đâu, thêm kg thì chắc mày sẽ bị đè đến ra phân quá, nhân viên quét dọn vệ sinh của tao sẽ dọn cực thì sao?"
Ha ha ha ha!
Cảm đám người cười càng lúc càng lớn.
"Ngại quá, cũng chỉ có 100kg mà thôi, đối với tôi thật sự chỉ là chuyện cỏn con mà thôi." Phương Dạ tiếp tục: "Không nói đùa, tăng thêm kg cho tôi đi."
Cô gái vạm vỡ kia hờ hững nói: "Được, vậy cậu muốn tăng bao nhiêu?"
Phương Da cười hì hì: "Cũng không cần quá nhiều, trước tiên cứ thêm một quả nữa đi, không đủ thì lại thêm."
Gì cơ? Thêm một quả?
Mọi người lập tức mắt lớn trừng mắt nhỏ, thêm một quả nữa, chẳng phải là 200kg rồi sao?
Vóc người của Phương Dạ thoáng nhìn qua chỉ cầm 60kg mà thôi, nếu như có thể khiêng nổi quả tạ gấp ba lần trọng lượng cơ thể, chuyện này quả thật không thể tưởng tượng được.
Có là vận động viên cử tạ chuyên nghiệp cũng không thể làm được chuyện này.
Sắc mặt ông chủ tối sầm lại: "Nhóc con, mày là muốn tự sát à?"
Phương Dạ đáp: "Bớt nói nhảm đi, thế này, nếu như thêm 100kg khiến các người choáng thì tôi cũng sẽ giảm lại một chút, 50kg đi cho đẹp, nhé?"
Ông chủ cười lạnh: "Được, tao cũng xem thử mày mạnh miệng tới khi nào!"
Sau khi tăng thêm quả tạ 100kg xong, chỉ thấy Phương Dạ cà rỡn đi qua, duỗi tay phải nắm lấy thanh thép.
Cái tên này muốn làm gì đây, thử trọng lượng à?
Lúc mọi người ở đây đang nghi ngờ, lại thấy Phương Dạ rất nhẹ nhàng mà nâng quả tạ nặng 150kg lên, sau đó đặt lên bả vai của mình.
Tất cả mọi người đều sắp rơi luôn tròng mắt xuống đất, đậu xanh, người mạnh như thế nào lại có thể một tay nâng quả tạ 150kg được chứ?
Phương Dạ bắt đầu nâng tạ rồi squat, động tác của anh thuần thục và chuẩn xác hơn rất nhiều so với huấn luyện viên nữ kia. Hơn nữa động tác lại mềm mại, giống như khiêng quả tạ 150kg trên vai chỉ là đang vác một cành cây rất đỗi nhẹ nhàng.
Cũng vẫn chưa tới một phút, Phương Dạ đã thực hiện xong ba đợt squat là sáu mươi cái, sau đó thoải mái đặt tạ xuống đất, vẻ mặt vẫn thản nhiên như không, thậm chí đến cả thở dốc một hơi cũng không có.
Đây chính là điểm đáng sợ của việc cường hóa thể chất ở mức trung cấp, nếu như anh tình nguyện thì có làm thêm một trăm tám mươi cái nữa cũng là điều chắc ăn. Nhưng mà Phương Dạ chỉ là sợ sẽ dọa đám "chậu cây cảnh" này sợ mất mật, cho nên tạm thời cũng không khiến bọn họ cảm thấy bản thân mình thêm thấp kém.
"Quả tạ này có phải là sai trọng lượng rồi không?"
Một huấn luyện viên nam lộ ra vẻ mặt kinh ngạc không thể tin được, anh ta vừa nói vừa cầm quả tạ lên, vừa mới dùng sức thì sắc mặt cũng lập tức thay đổi.
Phương Dạ lạnh nhạt nói: "Còn vấn đề gì không, trận này coi như tôi thắng nhỉ?"
Ông chủ sợ đến xanh mặt: "Mày thắng, nhưng mà cũng đừng có đắc ý, còn hai trận nữa!"
"Không thành vấn đề, trận thứ hai ai lên?"
Đám huấn luyện viên đều đưa mắt nhìn nhau, hình như cũng cảm thấy e dè trước thực lực của Phương Dạ rồi.
Mấy giây sau đó, cuối cùng cũng có người đi lên. Anh ta cao hơn mét tám, hai chân dài thẳng tắp, hơn nữa cơ thể cũng rất cân đối, không có bắp thịt quá mức săn chắc, so ra thì có cảm giác mảnh mai hơn đám huấn luyện viên trong đây.
Phương Dạ cười nói: "Được, anh muốn thi cái gì?"
Huấn luyện viên nam kia tràn đầy tự tin mà nói: "Không squat nữa, chúng ta thi đạp xe đi."
"Được!"