Siêu Cấp Shipper

Chương 335: Hình như em đi nhầm nhà rồi



“Anh mới nhảm nhí đấy, để tổng giám đốc Lương đến chăm sóc anh?” Thẩm Tiệp nghe được vậy thì trực tiếp trợn mắt trắng: “Đây không phải yêu cầu mà là nhiệm vụ của anh, không được phép từ chối!”

Phương Dạ rối rắm một hồi, cuối cùng vẫn là yếu ớt nói một câu: “Tôi đây cũng có chuyện quan trọng phải tuyên bố trước một chút, tôi không giúp giặt nội y của cô ấy đâu nhé?”

Khuôn mặt của Thẩm Tiệp lập tức đỏ lên, cô ta tức đến nỗi muốn hộc máu: “Loại chuyện này không cần anh làm, ít nghĩ những cái ý nghĩ kỳ lạ đi, nhanh chóng báo số thẻ căn cước cho tôi!”

Phương Dạ nói thầm: “Cái gì mà ý nghĩ kỳ lạ, đây gọi là phòng trừ rắc rối có thể xảy ra đấy được không...”

Sau khi đặt vé máy bay xong, Thẩm Tiệp lại dặn dò: “Đợi chốc nữa là cậu có thể về chuẩn bị hành lý rồi, nhớ rõ đúng hai rưỡi chiều đi đón tổng giám đốc Lương, nhất định đừng đến muộn.”

“Đã biết.” Phương Dạ gãi gãi đầu: “Đúng rồi, nhà tổng giám đốc Lương ở đâu?”

“Số 313, Khuynh Thành Hoa Phủ.”

“Được.”

...

Khuynh Thành Hoa Phủ ở cạnh đại học Hoa Hải, là khu biệt thự nổi danh của thành phố Hoa Hải, tuy rằng khí thế kém Ngự Hải Loan, nhưng cũng xem như không tồi rồi.

Khoảng hai giờ chiều, Lương Duyệt Tư vừa thu dọn quần áo để tắm giặt vừa chịu đựng sự lải nhải của mẹ.

Tuy rằng ở trong trường, giáo sư Vạn nổi danh là người đẹp lạnh lùng, nhưng khi đối mặt với con gái cưng của mình thì cũng không khác gì người thường, nên dài dòng vẫn phải dài dòng.

“Tư Tư, lần này một mình con đi Hawaii nhất định phải cẩn thận một chút, người nước ngoài rất cởi mở. Con đừng dẫn con rể nước ngoài về cho mẹ, đến lúc đó đến cơm cũng phải ăn bò bít tết khoai tây gì đó, nghĩ lại là muốn nôn ra rồi!”

Lương Duyệt Tư dở khóc dở cười: “Mẹ, sức tưởng tượng của mẹ đừng phong phú như vậy được không, con chỉ đi nói chuyện làm ăn mà thôi, lại cũng không phải đi xem mắt. Hơn nữa, có một thư ký đi với con mà.”

“Hóa ra là như vậy, thế còn được...” Lúc này Vạn Thiến Thư mới yên lòng, bỗng nhiên nhớ ra gì đó, cô ta lại hỏi: “Đúng rồi, chuyện lần trước mẹ giao cho con, bây giờ tiến triển thế nào rồi?”

“À, mẹ nói đến tên thực tập sinh Phương Dạ hả?” Lương Duyệt Tư giả vờ giả vịt mà nói: “Tiến triển tương đối thuận lợi. Mấy ngày nay ở đây thực tập, anh ta bị con chỉnh đến mức thảm lắm luôn!”

Nghe thấy Phương Dạ đáng ghét đã bị trị, Vạn Thiến bỗng chốc trở nên phấn khích: “Thảm đến mức nào, mau nói cho mẹ nghe chút?”

Lương Duyệt Tư nói: “Đâu chỉ là thảm, thật sự là cực kỳ bi thảm. Ngày đầu tiên đi làm, anh ta đã bị con ném đến trung tâm mua sắm Hoa Hồng, sau đó được sắp xếp một công việc tốt.”

“Công việc tốt gì?”

“Bán nước hoa của phụ nữ!” Lương Duyệt Tư cười nói: “Giám đốc cửa hàng nói, lúc ấy anh ta vừa nghe thấy cái tin tức này xong thì cả người đều ngây ngốc.”

“Ha ha, đúng là quá buồn cười!”

Tưởng tượng đến vẻ mặt đau khổ bị cưỡng ép của Phương Dạ khi đứng ở trước quầy chuyên bán nước hoa, Vạn Thiến Thư lập tức cười đến nỗi không khép được miệng.

Lương Duyệt Tư tiếp tục nói: “Đây mới chỉ là bắt đầu đấy, ngày hôm sau con cảm thấy không đủ ghiền, lại kêu giám đốc dẫn anh ta đến quầy chuyên bán nội y, mẹ đoán xem biểu cảm của anh ta lúc ấy là gì?”

“Còn có thể có biểu cảm gì được, đương nhiên là sống không còn gì luyến tiếc!” Mặt mày Vạn Thiến Thư đầy hớn hở: “Con gái ngoan, việc này con làm rất nhanh lẹ, biết cậu ta bị chỉnh đến mức thảm như vậy, cuối cùng cũng khiến sự buồn phiền nhiều ngày của mẹ trở thành hư không, tâm trạng quá là thoải mái! Đúng rồi, bước tiếp theo con định chơi đùa cậu ta thế nào?”

Lương Duyệt Tư có hơi chột dạ: “Mẹ, thời gian lên máy bay đã sắp đến rồi, việc này chờ con từ Hawaii về rồi lại nói được không?”

Vạn Thiến Thư chưa đã thèm gật gật đầu: “Được, đương nhiên là công việc quan trọng hơn rồi, mẹ chúc con thuận buồm xuôi gió!”

“Con cảm ơn.”

Lương Duyệt Tư đóng vali hành lý lại, lúc đang chuẩn bị xỏ tất chân rồi ra khỏi cửa thì tiếng chuông cửa trong sân đột nhiên vang lên.

Vạn Thiến Thư nói: “Chắc là người đón con đến, mẹ đi xuống mở cửa trước!”

Lương Duyệt Tư đột nhiên nhớ tới gì đó.

Không xong, không phải Tiểu Tiệp sắp xếp Phương Dạ đến đón mình đấy chứ, nhỡ đâu bị mẹ già nhìn thấy, vậy chẳng phải là muốn...

“Mẹ, chân của mẹ không tốt, hơn nữa con lập tức xỏ xong rồi đây, vẫn là để con đi mở cửa đi?”

“Đứa nhỏ ngốc, mẹ mới bao nhiêu tuổi chứ, nào có phải đi đứng không tốt, con cứ xỏ từ từ, mẹ đi xuống trước.”

Mặc kệ ở trường học hay vẫn là ở nhà, Vạn Thiến Thư đều là người mạnh mẽ vang dội, cho nên sau khi vứt những lời này xuống xong thì cộp cộp cộp đi xuống tầng.

Lương Duyệt Tư không biết làm sao, đành phải yên lặng cầu nguyện trong lòng, người đến đón cô ta nhất định đừng là Phương Dạ...

“Đến đây!”

Vạn Thiến Thư một đường bước nhanh đi ra mở cửa. Sau khi nghe thấy giọng nói có chút có chút quen thuộc, Phương Dạ ở ngoài cửa lập tức sững sờ.

Mịa nó, sao lại giống tiếng của tủ lạnh vạn năm thế nhỉ?

Cửa lớn vừa mở ra, hai người bốn mắt nhìn nhau trực tiếp sững sờ.

Đôi mắt của Vạn Thiến Thư trừng to đến độ tròn xoe, cô ta nói lắp bắp: “Phương Dạ? Sao... Sao lại là cậu?”

“Xin lỗi giáo sư Vạn, hình như em đi nhầm nhà!” Phản ứng của Phương Dạ cực nhanh, mau chóng lui về phía sau hai bước, ngẩng đầu nhìn số nhà. Mẹ nó, đúng là số 313 mà!

Ánh sáng trong đầu anh chợt lóe lên, bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng.

Chẳng lẽ Lương Duyệt Tư chính là con gái của giáo sư Vạn, cho nên trường học mới có thể sắp xếp bản thân đến Tư Vũ thực tập?

Phương Dạ càng nghĩ càng cảm thấy đúng là như thế, bảo sao cô ta sắp xếp cho mình cái chức vụ chết tiệt như vậy, hóa ra là giáo sư Vạn xúi giục sau lưng. Ta nói mà, vì một ly trà sữa mà đến nỗi gây thù lớn như vậy sao?

Sau khi nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng anh yên lặng mà dựng ngón giữa, sau đó nói với vẻ vô cùng lễ phép: “Giáo sư Vạn, hình như em không đi nhầm, xin hỏi Lương Duyệt Tư có ở đây không, em đến đón cô ấy.”

Vẻ mặt của Vạn Thiến Thư đầy nghi ngờ: “Vì sao lại là cậu đến đón. Lúc này, không phải cậu nên ở trung tâm mua sắm Hoa Hồng bán nội y mới đúng ư?”

Một câu này trực tiếp làm lộ tẩy...

Không đề cập đến nội y còn tốt. Nhắc tới chuyện này, Phương Dạ lập tức giận sôi máu.

Hay cho cô, cái tủ lạnh vạn năm này, không phải chỉ là khiến cô nhìn thấy cua lông một lần thôi sao, đến mức trả đũa như vậy, còn lợi dụng cả con gái mình?

Hơn nữa rõ ràng đầu sỏ gây tội chính là bạn của cô được không, dựa vào đâu mà đổ hết bực bội lên người em đây?

Phương Dạ càng nghĩ càng bực, quyết định phải làm đối phương phát cáu một trận, anh nói với vẻ mặt không biểu cảm: “Giáo sư Vạn, bởi vì nguyên nhân không thể miêu tả nào đó, bây giờ em đã không cần phải bán nội y, mà vinh dự trở thành tài xế chuyên trách kiêm thư ký nam bên người của tổng giám đốc Lương!”

Vạn Thiến Thư như bị sét đánh ngang tai: “Cái gì? Cậu... Bây giờ cậu là thư ký nam của Tư Tư?”

Phương Dạ cười hì hì: “Không sai, tài xế là được bổ nhiệm hôm kia, thư ký nam là hôm nay. Bởi vì em phải đi cùng tổng giám đốc Lương đến Hawaii một chuyến.”

Vạn Thiến Thư thất tha thất thểu lui ra sau vài bước, trong đầu đều ong ong cả lên. Cho đến bây giờ cô ta vẫn chưa xoay chuyển được, vừa rồi biết Phương Dạ bị chỉnh đến mức thê thảm vô cùng từ trong miệng con gái. Sao chỉ chớp mắt một cái lại biến thành thư ký của tổng giám đốc, mẹ nó còn là bên người?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.