Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 262: Anh Thật Sự Hết Thuốc Chữa!





Thật hài hước.

Thẩm Lãng theo dõi Lý Thư Yểu? Còn bám dính?
Thế Kỷ Hào Đình này là địa bàn của Thẩm Lãng, muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.

Thẩm Lãng đứng trước mặt ba người, mặt vô cảm, trong lòng dâng lên sự lạnh lẽo.

Tuy tôi không muốn kết hôn với Lý Thư Yểu cô, nhưng trước khi chính thức hủy hôn, cô vẫn là vợ chưa cưới của Thẩm Lãng tôi.

“Thẩm Lãng, tại sao anh tới đây? Chẳng lẽ anh thật sự…”
Lý Thư Yểu nhìn Thẩm Lãng, nói được nửa câu, cuối cùng vẫn không nói ra được.

Cô cảm thấy trước mặt Thẩm Lãng nói anh theo dõi, có hơi trắng trợn, nhưng cô thật sự cho rằng Thẩm Lãng tới vì cô.

Lúc này Vương Tử Văn không mở miệng nói, người này bụng dạ sâu vô cùng, vẫn duy trì sự khiêm tốn của anh ta.

“Thẩm Lãng, anh thật sự tới mua nhà sao?” Lý Thư Yểu nhíu mày, cô không muốn bầu không khí ngọt ngào hôm nay bị Thẩm Lãng phá vỡ.

“Không thể trả lời.

” Thẩm Lãng trả lời một câu lạnh như băng.


Thế Kỷ Hào Đình là nhà của Thẩm Lãng.

Anh không chỉ ở nơi này, còn là nhà kinh doanh mở rộng nơi này.

Lần này tới đây là công việc thị sát công nhân theo lệ, dù sao lần trước xảy ra chuyện thái độ công nhân làm việc không tốt, Thẩm Lãng vẫn không yên lòng với nơi này.

Bây giờ Lương Trí Nghĩa thăng tới chức phó giám đốc của tập đoàn Phi Vũ, anh càng quản không được xuất thân của quản lý.

Lý Thư Yểu thấy thái độ lạnh nhạt của Thẩm Lãng, thở dài nói: “Dám theo dõi cũng không dám thừa nhận, tôi rất thất vọng với anh.


Cô thất vọng cái con khỉ, mua nhà tân hôn với người đàn ông khác, chẳng lẽ còn bắt chồng chưa cưới của cô chúc phúc á?
“Cô không cần thất vọng vì tôi, giữa chúng ta ngoại trừ một tờ hôn ước, không có bất kỷ quan hệ gì khác.

” Thẩm Lãng nghiêm nghị, lạnh lùng nói.

Lý Thư Yểu nghe nói như thế, khẽ run, không trả lời ngay, khẽ thở dài trong lòng.

Đúng đấy, nhà họ Lý họ có lỗi với anh, nên khoan dung một chút với anh, mặc kệ anh có theo dõi tôi hay không, chuyện này không cần nhắc lại.

“Anh đi đi.

” Lý Thư Yểu suy nghĩ một chút rồi mở miệng nói: “Hy vọng sau này anh có thể hăng hái tiến bộ.


Thẩm Lãng nhếch miệng, cười nhạt một tiếng.

Hy vọng sau này tôi có thể tiến bộ? Lý Thư Yểu à Lý Thư Yểu, cô vốn không hiểu tôi.

“Tôi tới mua nhà, vì sao phải đi?”
Vẻ mặt Thẩm Lãng bình tĩnh, liếc Lý Thư Yểu.

Mà lúc này, bạn thân Diêu Bích Liên của Lý Thư Yểu, lần nữa bị khinh thường nên tự chen vào: “Thư Yểu bảo anh cút thì cút nhanh đi, anh vốn không mua nổi nhà ở đây, thậm chí đến cái nhà vệ sinh của chỗ này cũng không mua nổi, đừng ở đây cản trở không khí của Thư Yểu.


Diêu Bích Liên nói xong thì nói với Lý Thư Yểu: “Thư Yểu, đừng để ý tới anh ta, tôi có người bạn là trưởng phòng kinh doanh của nơi này, bây giờ tôi gọi anh ta tới, để anh ta tiếp đãi cô, nhất định sẽ chọn một căn nhà vừa lòng đẹp ý nhất cho cô.


Sau đó Diêu Bích Liên lại cười híp mắt nói với Vương Tử Văn: “Anh rể, anh yên tâm, người bạn này của tôi tuyệt đối có thể tin tưởng, anh ta còn hiểu phong thủy đấy.


Diêu Bích Liên vừa khoe thì anh rể Liên cũng gọi tới.

Cô và Lý Thư Yểu là bạn thân, cũng từng tham gia tiệc mừng thọ của Lý Hàn Lâm, bây giờ lấy lòng Lý Thư Yểu và Vương Tử Văn như vậy là bởi vì công ty trong nhà có dự án quan trọng cần lôi kéo lượng lớn đầu tư, đây là một người phụ nữ không lợi không dậy sớm nổi.


Xem ra dự án của nhà họ Diêu lửa lan tới nhà, Diêu Bích Liên không phút nào chậm trễ, lập tức chạy đi gọi người trưởng phòng kinh doanh kia của cô.

Hiện trường lúc này chỉ có ba người Thẩm Lãng, Vương Tử Văn, Lý Thư Yểu này.

Vẻ mặt Thẩm Lãng vẫn lạnh lùng, ánh mắt sâu xa.

Cuộc họp hằng năm của nhà họ Lý, anh tuyên bố một tin tức nặng ký.

“Thẩm Lãng, anh vẫn chưa đi sao? Chờ trưởng phòng kinh doanh chỗ này tới, mặt mũi của anh sẽ mất hết, cần gì…” Lý Thư Yểu khẽ thở dài.

“Ai quy định tôi không thể tới mua nhà?” Thẩm Lãng lạnh giọng hỏi ngược lại.

“Xin anh nhìn rõ hiện thực, biệt thự tiện lợi nhất của Thế Kỷ Hào Đình còn tới hai trăm tỷ, tuy tôi hơi thẳng thắn, nhưng cũng vì muốn tốt cho anh, không cần phùng má giả làm người mập, như vậy sẽ chỉ khiến tôi càng xem thường anh.

” Lý Thư Yểu cau mày xinh đẹp, chăm chú nói.

Tuy Lý Thư Yểu không hung hăng vênh váo, nhưng từng lời của cô như đâm vào tim.

Trong mắt cô, Thẩm Lãng như tên hề, không biết xấu hổ chạy tới làm mất mặt.

“Xem phòng cũng được chứ, lẽ nào ngay cả tư cách nhìn tôi cũng không có.

” Thẩm Lãng cười khổ.

“Chỉ xem không mua đương nhiên là được, nhưng nếu tôi là anh, nhất định sẽ đi ngay lập tức.

” Lý Thư Yểu nói.

“Nhưng mà cô không phải tôi.


“Ôi! Lẽ nào anh không nhìn ra chút gì sao? Hôm nay tôi và Vương Tử Văn tới đây là xem phòng tân hôn, đàn ông phải có tôn nghiêm, nếu tôi là anh thì đã lập tức xoay người rời khỏi, không dây dưa, từ nay về sau cố gắng hết mình, mà không phải không thể ra sức như bây giờ vậy.


Lý Thư Yểu rốt cuộc vẫn nói ra.

Nhưng những lời Lý Thư Yểu tự nhận là đạo lý thức tỉnh thế gian, nhưng trong lòng Thẩm Lãng lại buồn cười như vậy.

“Thư Yểu, tuy rằng anh không nên xen vào chuyện gữa hai người, nhưng em nói chuyện cũng phải chú ý đúng mực, em nói trắng ra như thế, sợ sẽ tổn thương lòng tự tôn của anh Thẩm đó.

” Sắc mặt Vương Tử Văn thật lòng cảm khái nói.

“Vương Tử Văn, anh bớt giả vờ hiền lạnh ở đây đi, trước khi tôi hủy hôn, Lý Thư Yểu vẫn là vợ chưa cưới của tôi.


” Đôi mắt Thẩm Lãng lạnh lẽo, lạnh đến thấu xương.

Lúc này, Vương Tử Văn thiện lương khiêm tốn, Thẩm Lãng vô lễ lỗ mãng, khiến Lý Thư Yểu không còn bất kỳ cảm tình nào với Thẩm Lãng.

“Anh thật sự hết thuốc chữa.

” Lý Thư Yểu vô cùng thất vọng nói: “Tử Văn có lòng tốt nói giúp cho anh, vậy mà anh lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử, Tử Văn là quân tử, quân tử luôn thanh thản, tiểu nhân thường lo lắng, tôi khuyên anh nên thiện lương.


Nhìn thấy dáng vẻ hận thù sôi sục của Lý Thư Yểu, Thẩm Lãng thật không biết nên làm gì để mở mang đầu óc cho người phụ nữ này.

Từ đây anh cũng hiểu ra một đạo lý, thông minh không có liên quan tới học thức, Lý Thư Yểu được gọi là cô gái tài năng hàng đầu của tỉnh thành, nhưng là người phụ nữ ngu ngốc không nhận thức rõ được con người.

Thôi đi, Thẩm Lãng không muốn tranh luận với người phụ nữ ngu ngốc này, nhanh chóng hoàn thành “cải trang vi hành” kiểm tra bộ phận kinh doanh Thế Kỷ Hào Đình mới là chuyện chính.

Cũng đúng lúc này, Diêu Bích Liên đưa người bạn trưởng phòng kinh doanh kia theo cô ta về.

“Trưởng phòng Lưu, đây là chị em tốt và anh rể tốt của tôi, nhà họ Lý và nhà họ Vương của tỉnh thành, một đôi tài tử giai nhân, kim đồng ngọc nữ, anh nhất định từng nghe nói, đây mới thực sự là nhà giàu.


Diêu Bích Liên đi tới, long trọng giới thiệu.

Trưởng phòng bộ phận kinh doanh Lưu, lập tức đi qua khom lưng nắm tay, mỉm cười thăm hỏi, không dám chậm trễ.

Lúc này Thẩm Lãng đã nhìn thấy trưởng phòng Lưu, mở miệng nói: “Mới tới? Nếu không tôi không thể nào không có ấn tượng với anh.


Công nhân cao cấp trong Thế Kỷ Hào Đình, Thẩm Lãng đều gặp, nhưng Thẩm Lãng không hề có ấn tượng với trưởng phòng Lưu.

Trưởng phòng Lưu hoài nghi quay đầu nhìn Thẩm Lãng, anh ta cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt này nói hơi kỳ lạ, anh ta thực sự là người mới được Lương Trí Nghĩa chiêu mộ vào phụ trách bộ phận kinh doanh, nhưng anh ta thắc mắc là người trẻ tuổi này vì sao biết, giọng điệu còn trách móc.

Không chờ trưởng phòng Lưu cân nhắc ý sâu xa trong đó, đã nghe được tiếng cười nhạo của Diêu Bích Liên: “Không cần để ý tới anh ta, một tên hề mà thôi, bám dính không buông Thư Yểu ấy mà, cứ theo đuổi không biết xấu hổ, còn nói khoác không biết ngượng cái gì mà muốn mua nhà nơi này, ôi trời, cười đau bụng chết tôi, ha ha ha.

”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.