Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 278: Trong Ba Ngày Tôi Nhất Định Sẽ Tự Tay Tiêu Diệt Anh





Đột nhiên, một làn gió thơm thoảng qua.

Trước mặt là Quan Sư đang bước tới, người mặc một bộ váy voan màu trắng.

Trang điểm nhẹ nhàng cũng có ích, lịch sự nhã nhặn, mà lại không làm mất đi phong thái.

Thật ứng với một câu thơ trong Kinh Thi: “Quan quan cái con thư cưu, con sống con mái cùng nhau bãi ngoài.

Dịu dàng thục nữ như ai, sánh cùng quân tử tốt đôi vợ chồng.


Cậu chủ Hứa ngẩn người.

Là phượng hoàng hay là gà đất, ở ngoài đời chỉ cần nhìn là biết.

Quan Sư vừa đứng phía bên này, lập tức khiến cậu chủ Hứa tự cảm thấy xấu hổ.

Khi không còn hiệu ứng thon mặt làm đẹp, những người nổi tiếng trên mạng so sánh với các ngôi sao điện ảnh, vẫn còn một khoảng cách rất khó để vượt qua.

Ực!
Cậu chủ Hứa nhìn chằm chằm Quan Sư xuất hiện với chiếc váy trắng, lặng lẽ nuốt nước miếng xuống.

“Quan! Cô chủ Quan Sư, không ngờ rằng ở ngoài đời cô cũng rất đẹp.



Nhìn thấy nữ thần đích thân tới, cậu chủ Hứa đột ngột không biết phải làm sao để miêu tả vẻ đẹp động lòng người của Quan Sư.

Anh ta tưởng rằng làn da của Quan Sư trong phim, là đã được làm cho trắng hơn, nhưng điều khiến anh ta không ngờ tới chính là, Quan Sư gần ngay trước mặt, làn da trông vẫn rất trắng nõn mềm mãi như vậy, dường như vô cùng mịn màng.

Nhưng mà, Quan Sư căn bản không hề trả lời, thậm chí ánh nhìn trong mắt còn không thèm nhìn tới anh ta một chút nào, mà lại trực tiếp đi tới trước mặt Thẩm Lãng, cung kính cúi đầu chào.

“Xin chào ân nhân.


Quan Sư đối với Thẩm Lãng, từ trước tới nay đều kính cẩn lễ phép, chưa từng thiếu lễ phép.

Cảnh tượng này, gần như khiến cho cậu chủ Hứa sụp đổ.

Người này rốt cuộc có thân phận gì? Mà lại có thể khiến cho đường đường là một diễn viên trẻ triển vọng cúi đầu chào!
Trong đầu của cậu chủ Hứa, bỗng chốc có chút chập mạch, đây rốt cuộc là đang làm trò gì?
Nhưng đúng lúc này, Ngưu Nhị và đàn em của anh ta, đã không đợi nổi nữa.

Đây đều là những kẻ nếu không có lợi ích sẽ không chịu dậy sớm, nếu cậu chủ Hứa không trả tiền, Ngưu Nhị mới không thèm đưa theo ba mươi người đàn em tới.

“Cậu chủ Hứa, hôm nay lần này chúng tôi không thể đến vô ích được, ra lệnh nhanh lên, rốt cuộc có đập hay không?” Ngưu Nhị sốt ruột thúc giục.

Những người đàn ông vạm vỡ khác có xuất thân làm bảo kê, từng người đều đang thư giãn gân cốt, nóng lòng muốn thử xem sao.

Nói thật ra, giờ phút này cậu chủ Hứa thực sự do dự.

Bây giờ anh ta đang rất nghi ngờ, tại sao Quan Sư đẳng cấp, lại phải lễ phép chào người trẻ tuổi này.

Nhưng bây giờ đã muộn rồi, nếu như để Ngưu Nhị và đàn em phải tới vô ích, chắc chắn sẽ chọc giận Ngưu Nhị, thậm chí anh ta cũng nhất định sẽ bị Ngưu Nhị xử lý.

Suy cho cùng thì anh ta và Ngưu Nhị cũng chỉ coi như mức xã giao bình thường, chút thể diện này cũng là phải dùng tiền để mua.

Cậu chủ Hứa không biết chọn lựa thế nào, có cảm giác đã đâm lao thì phải theo lao.

“Mẹ kiếp! Đưa tôi thêm gấp đôi tiền, tôi sẽ đập nát hết toàn bộ cửa kính của cửa tiệm này!”
Ngưu Nhị hùng hổ dữ dằn, đã chuẩn bị sẵn gậy đánh bóng chày.

Những người đàn em khác nhìn thấy đại ca cầm đầu giơ đồ trong tay lên, cũng nhao nhao hưởng ứng.

Tôn Hồng Hi ở bên cạnh, thấy tình hình nguy cấp, vội vã hỏi Thẩm Lãng xem có cần phải gọi quân cứu viện không, nhưng lại thấy Thẩm Lãng nhẹ nhàng lắc đầu.

Còn trên mặt Quan Sư hoàn toàn không có vẻ lo lắng, hoàn toàn không phải cô không quan tâm Thẩm Lãng, mà vì biết Thẩm Lãng đương nhiên có cách giải quyết.

Trong mắt của cô, người cô mang ơn là người đàn ông tài giỏi nhất trên thế giới.

Lúc này, Ngưu Nhị nói với cậu chủ Hứa: “Đừng chần chừ do dự nữa, thằng nhãi kia cũng chỉ đang giả bộ mạnh mẽ bình tĩnh thôi, thực chất là một bao rơm hèn nhát, các anh có thể đến đây là đang nể mặt cậu rồi, chúng ta đã nói rõ ràng, cậu trả gấp đôi tiền, các anh sẽ đòi lại công bằng cho cậu!”
“Được!” Cậu chủ Hứa bất chấp, dứt khoát đã làm thì phải làm đến cùng, tối thiểu cũng phải khiến cho cửa hàng châu báu Ý Lan San chịu chút thiệt thòi.


Nhưng mà, anh ta nhắc nhở một câu: “Anh Ngưu, dù sao cũng đừng động tới cô chủ Quan Sư, loại ngôi sao đẳng cấp như cô ta, sau lưng nhất định có ông lớn chống đỡ.


Ngưu Nhị nhếch mép cười: “Yên tâm, các anh hiểu rõ, các anh em tóm lấy thằng kia!”
Nói xong, liền có ba mươi người đàn ông vạm vỡ, tất cả đều hưởng ứng.

“Ting! ”
Ngưu Nhị sốt ruột rút điện thoại ra, trong lòng nói mẹ kiếp là ai vào đúng lúc quan trọng lại gọi điện thoại.

Nhưng mà nhìn thấy thông báo gọi đến, vẻ mặt lập tức thay đổi.

“Được!”
“Vâng!”
“Được ạ!”
“Xin tổng giám đốc Liễu yên tâm!”
Mặc dù tất cả mọi người đều không nghe rõ Ngưu Nhị rốt cuộc đang nói những gì, nhưng có thể nhận ra Ngưu Nhị cực kỳ hèn hạ, lại còn liên tục gật đầu, không dám có một chút xúc phạm nào.

Sau đó, ngay sau khi nói chuyện điện thoại xong, Ngưu Nhị lại lập tức hô: “Các anh em, lập tức rút lui!”
Ngưu Nhị đột nhiên muốn rút, khiến cho cậu chủ Hứa vô cùng hoang mang.

Chuyện này rốt cuộc là sao, đại ca cầm đầu chỉ trong nháy mắt đã biến thành đại ca chịu thua rồi!
Ngay lúc cậu chủ Hứa đang hết sức ngạc nhiên, Ngưu Nhị đứng đối diện với Thẩm Lãng, tự vả mạnh một cái vào mồm mình.

Mà vẫn còn chưa xong, liên tục mười lần như vậy mới dừng lại.

“Cậu chủ Thẩm, thật xúc phạm, sau này tôi xin bảo kê cho cửa hàng Ý Lan San, ở khu này nếu có chuyện cần tôi xử lý, xin cậu chủ cứ việc dặn dò!”
Thẩm Lãng mỉm cười, không nói lời nào.

“Ngưu Nhị, anh lại dám phản bội!” Cậu chủ Hứa hổn hển gào to.

“Chỉ cậu, mà cũng xứng để tôi phản bội? Cũng không nhìn xem cậu có phẩm chất gì!” Ngưu Nhị cười lạnh.

“Bà chủ giàu có phía sau lưng tôi là Như Tuyết! ”
Lời còn chưa nói hết, Ngưu Nhị liền chạy tới trước mặt cậu chủ Hứa đấm cho một trận, đấm cho đến khi biến thành “sốt đầu heo” mới bỏ qua.

Cậu chủ Hứa không ngừng kêu than, rõ ràng là tự mình trả tiền đánh người, sao lại biến ngược thành bị đánh rồi?
Mặc dù anh ta không hiểu rõ tại sao lại như vậy, nhưng đại khái cũng đoán được ra.

Thẩm Lãng, nhất định là người không thể động đến, cũng có thể là quen biết với cấp trên của Ngưu Nhị, Ngưu Nhị mồm gọi tổng giám đốc Liễu, có lẽ chính là người có thể trấn áp Ngưu Nhị.

Cậu chủ Hứa ôm mặt, thầm phân tích trong đầu.

Cho dù Thẩm Lãng có không dễ đụng đến, nhưng công ty Như Tuyết ở phía sau mình, thế lực càng mạnh.

Bởi vì công ty Như Tuyết, là cô chủ giàu có của nhà họ Tề đầu tư chính, dựa vào tập đoàn Tề Thị, thủ đoạn cứng rắn, Thẩm Lãng so với cô chủ Tề Như Tuyết, căn bản không cùng một loại đẳng cấp.


“Anh xong đời rồi! Phía sau tôi chính là Tề Như Tuyết, tôi là người mới được trọng dụng của công ty cô ấy!”
Hai mắt cậu chủ Hứa, hung hăng trợn mắt nhìn Thẩm Lãng.

Đối với kiểu đe dọa của loại cá tạp nhỏ bé này, Thẩm Lãng bình tĩnh ung dung, căn bản còn chẳng thèm nghe những lời nói của cậu chủ Hứa.

Thẩm Lãng cho rằng cậu chủ Hứa quá ngây thơ, bây giờ đã mất hình tượng, Tề Như Tuyết sẽ giống như vứt rác, vứt bỏ anh ta, quẳng đi!
“Tôi có hàng triệu người hâm mộ, mỗi người một bãi nước bọt là có thể khiến anh chết chìm, mỗi buổi tối đều có hơn triệu người gọi tôi một tiếng cậu Hứa, từ trước tới nay đều chưa sợ phải đối đầu với streamer nào cả!” Cậu Hứa nghiến răng nói.

Lúc này, Thẩm Lãng lại càng nghĩ cậu Hứa quá ngây thơ, tức cười.

Vậy mà lại trông chờ vào đám người hâm mộ.

Trên mạng liên tục ra nắm đấm tấn công, nhưng ngoài đợi lại khúm núm vâng dạ.

Vả lại, tối nay tài khoản của cậu chủ Hứa sẽ bị nền tảng khóa lại, nền tảng cứng như sắt, streamer thì như nước trôi.

Tài khoản một khi bị khóa, tan đàn xẻ nghé, lập tức sẽ đổi sang hâm mộ người khác, còn có được mấy người để ý cậu?
Thẩm Lãng một chân đá cậu chủ Hứa văng ra, sau đó liền đưa Quan Sư đi quay quảng cáo.

Không lâu sau, tập đoàn Tề Thị, Như Tuyết giải trí trong phòng làm việc chủ tịch.

Tề Như Tuyết lười biếng ngồi trên ghế văn phòng ở trước cửa sổ sát sàn, vất vưởng chân trần.

Ở đối diện cô, một trợ lý nam mặt tuấn tú trắng trẻo, đang nửa quỳ giúp cô mang đôi giày cao gót màu đỏ.

Ban nãy khi biết được thông tin cậu chủ Hứa bị người khác đánh, vẻ mặt Tề Như Tuyết thay đổi trong nháy mắt, tức giận mắng chửi: “Đồ chó vô dụng, thật làm mất mặt tôi, lập tức gửi thư hủy bỏ hợp đồng cho anh ta, đồng thời đòi bồi thường mười sáu tỷ đồng!”
Tề Như Tuyết không chỉ muốn vứt bỏ cậu chủ Hứa, lại còn muốn húp cạn máu của anh ta, vô cùng ác độc.

Khi cô ta biết được, người đánh cậu chủ Hứa, và người đánh cô ta trước đây, lại chính là một người, lửa giận cô ta lại càng tăng.

“Thẩm Lãng, tình hình của anh, tôi đã điều tra rõ ràng, chỉ là một lái xe nhỏ nhà họ Tống, cũng dám động đến tôi, trong ba ngày, tôi nhất định sẽ tự tay tiêu diệt anh!”
Ngay sau đó, vẻ mặt của Tề Như Tuyết, lại biến thành vui buồn lẫn lộn.

Cô ta đá đá chân, sau đó liền túm lấy cà vạt của trợ lý nam mặt mũi đẹp trai ở trước mặt, giống như đang dắt con chó bull bị Thẩm Lãng giết chết của cô ta.

Cười ác ý rồi nói: “Nhạc Sâm, lần sau mang giày cao gót thử xem, phục vụ tôi tốt, đảm bảo cậu được thăng chức tăng lương.

”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.