Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 298: Lấn Tôi Một Thước Tôi Trả Lại Một Trượng!





Cho dù Lý Hàn Lâm tức giận như thế nào thì Lý Thư Yểu cũng không đáp lại.

Cô ta đã quyết tâm, và sẽ không thay đổi quyết định.

Cô ta chẫm rãi đứng dậy, liếc nhìn Thẩm Lãng, sau đi đến ngồi xuống bên cạnh Thẩm Lãng.

Tâm điểm của mọi người đều đổ dồn vào cặp trai gái này.

Thật ra trong mắt bọn họ, ngoại trừ gia cảnh bình thường, Thẩm Lãng rất xứng đôi với Lý Thư Yểu, thậm chí còn xứng đôi hơn cả Vương Tử Văn.

Chính hoàn cảnh gia đình đã gây ra định kiến của mọi người với Thẩm Lãng.

Định kiến này sẽ không dễ dàng thay đổi.

Thẩm Lãng nhìn Lý Thư Yểu, trong lòng có một tia bất đắc dĩ.

Sau này, nó sẽ trở thành một rắc rối khác.

“Lý Thư Yểu! Cháu cút lại đây cho ông! Thứ không biết xấu hổ!”
Lý Hàn Lâm tức giận mắng mỏ cháu gái.

Trong mắt ông ta, việc Lý Thư Yểu đứng bên cạnh Thẩm Lãng là một nỗi xấu hổ của gia tộc.

Ông ta thật sự không thể chấp nhận được việc đứa cháu gái có học thức có nhân phẩm này tự mình đưa đến cửa.


Đương nhiên, điều quan trọng nhất là kế hoạch của ông ta cũng bị phá vỡ.

Ban đầu, Lâm Hàn Lâm dự định, Vương Tử Văn đã phát điên rồi, ông ta định đem cháu gái của mình cho Tạ Lâm Vũ, vì vậy ông ta đã đánh cược toàn toàn bộ cho hạng mục thương mại lớn của mình, độ thành công lên tới bảy phần.

Cho nên ông ta hận Thẩm Lãng!
Thậm chí hận luôn cháu gái ruột của mình!
“Buổi tối hôm nay, mình nhất định phải đưa Thư Yểu đến khách sạn Tạ Lâm Vũ ở, mình không tin cậu Tạ có thể chịu được mỹ nhân kế!”
Trong long Lý Hàn Lâm âm thầm tính toán.

Đôi mắt tam giác của ông ta nheo lại, lộ ra vẻ dữ tợn.

Để đạt được mục tiêu đưa gia tộc từ hạng hai lên hạng nhất, Lý Hàn Lâm không tiếc dùng cháu gái mình như một quân bài.

Cái này chả khác gì là đang bán thịt!
“Lý Hàn Lâm, tôi đã nói nhất định sẽ khiến ông phá sản, không có chỗ cho việc thương lượng.


Trước đó Thẩm Lãng đã nói, nhất định phải tính toán chuyện này với nhà họ Lý.

Cho dù hiện tại Lý Thư Yểu đứng về phía anh, anh cũng không thay đổi ý định tham gia bữa tiệc hàng năm của nhà họ Lý.

Nhà họ Lý đã bất nhân bất nghĩa, vậy thì anh cũng không cần phải quan tâm đến tình nghĩa cũ giữa Lý Hàn Lâm và Vân sư phụ nữa.

“Chỉ bằng mày, cũng có thể làm lung lay nền tảng của nhà họ Lý sao? Mày chẳng khác gì con sâu đang cố lung lay gốc cây!”
Lý Hàn Lâm chả thèm quan tâm Thẩm Lãng, bởi vì trong mắt ông ta, Thẩm Lãng chả là cái mẹ gì.

Tuy nhiên, Thẩm Lãng rất là nghiêm túc, những gì đã trải qua trước đây đều không quan trọng, việc tham gia bữa tiệc hàng năm của nhà họ Lý là ưu tiên hàng đầu.

“Ông lấn sư phụ tôi một thước, tôi trả lại ông một trượng.


Lúc này, giọng nói của Thẩm Lãng vang vọng trong sảnh lớn, nghe vô cùng khí phách.

Không ai tin những gì Thẩm Lãng nói, nhưng họ lại bị khí thế này của Thẩm Lãng áp chế.

Ngay cả Lý Hàn Lâm cũng bị khí thế của Thẩm Lãng dọa cho giật mình một cái.

Ông ta không hiểu, Thẩm Lãng chỉ là loại người hời hợt, cho dù có tài giỏi, nhưng vì thân phận địa vị, đáng lẽ nó không thể sống thẳng lưng như thế.

Là ai cho Thẩm Lãng cái dũng khí này?
Lý Hàn Lâm chậm rãi đi đến, khóe môi nhếch lên một nụ cười lạnh.

“Tao cũng muốn xem nhà họ Lý tao phá sản như thế nào, hôm nay tao sẽ nói cho mày biết, nhà họ Lý tao sắp trở thành gia tộc hạng nhất, từ đây tỉnh thành sẽ thay đổi to lớn, nhà họ Lý sẽ trở thành gia tộc hạng nhất đầu tiên của tỉnh thành!”
Lúc Lý Hàn Lâm nói mấy lời này, ông ta rất hăng hái.

Bởi vì nhà họ Lý đã tiến vào thị trường dược phẩm của thành phố đã thiết lập hết mọi thứ ở thành phố, giờ chỉ còn chờ cầm một phần mười số định mức trên thị trường ngành nghề dược phẩm, từ đó việc kinh doanh của bọn họ có thể tăng năm phần lợi nhuận trong một năm.


Mà muốn đạt được điều này thì phải có sự ủng hộ của Tạ Lâm Vũ.

Dù sao mỗi ngành nghề đều có quy củ của nó, nhà họ Lý muốn tiến vào thị trường dược phẩm của thành phố, nhất định phải đạt được sự ủng hộ của người đứng đầu trong thị trường này, nếu không thì cho dù có thiết lập như thế nào, mở bao nhiêu cửa hàng cũng không được chút lợi ích nào.

Hiện tại, mọi thứ đều đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội.

Đêm nay nếu ông ta đưa tặng cháu gái, làm sao có thể không đàm phán thành công?
Lúc này, không có bất kỳ một ai chú ý đến động tác rất nhỏ của Thẩm Lãng.

Anh nhìn đồng hồ, đã hai giờ chiều.

Sau đó nhẹ nhàng mỉm cười, gật đầu.

Thời gian đã đến!
Vài chục giây sau, chuông điện thoại của Lý Hàn Lâm đột nhiên vang lên.

Giám sát thị trường của tập đoàn Lý thị gọi điện tới, hiện tại người này đang ở thành phố.

“Cái gì? Không có khả năng!”
Ti!
Lý Hàn Lâm sợ hãi, hít sâu một hơi.

Giám sát thị trường tại thành phố nói cho ông ta biết, có một công ty mới đến đã chiếm mất một phần mười số định mức của thị trường dược phẩm thành phố.

Tin tức này đối với Lý Hàn Lâm giống như một tia sét đánh giữa trời quang.

Ông ta đem toàn bộ gia đình đặt cược vào việc này.

Một khi thất bại, gia tộc ông ta sẽ bị phá sản, nhà họ Lý sẽ bị tiêu diệt trong cuộc cạnh tranh gia tộc, vĩnh viễn không thể xoay người!
Giờ phút này chân tay Lý Hàn Lâm lạnh buốt, lồng ngực như bị một tảng đá nặng đè lên khiến ông ta không thở được.

Sắc mặt ông ta tái nhợt, hỏi: “Còn có cơ hội cứu vãn không?”
“Cần sự hỗ trợ của con trâu to lớn nhất ở thành phố, đó là biện pháp duy nhất.

” Giám sát thị trường của tập đoàn Lý Thị trả lời.

“Anh ở thành phố, nhất định phải cố gắng hết sức ổn định tình hình, tôi sẽ lập tức đi hẹn cậu Tạ!”
Nói xong, Lý Hàn Lâm cúp điện thoại, sau đó ngay tại chỗ thông bảo kết thúc bữa tiệc hàng năm.

Mấy vị khách đến dự bữa tiệc thường niên hàng năm thấy cảnh này, tất cả bọn họ đều biết nhà họ Lý đang đối mặt với nguy cơ chưa từng có.

Bọn họ đều cảm thấy chấn động, thật sự lại bị Thẩm Lãng nói trúng, nhà họ Lý có khả năng bị phá sản, Thẩm Lãng đúng là miệng quạ đen mà!
Thẩm Lãng không phải miệng quạ đen, anh chỉ cần hơi nhích ngón tay một chút là nhà họ Lý cũng có thể phá sản, anh là phái thực lực, không phải chỉ biết nói.

Sau khi biết rõ hành động của Lý Hàn Lâm, anh đã liên hệ với công ty của gia tộc ở thành phố chiếm lấy số định mức thị trường còn thừa, không chừa cho nhà họ Lý một tí gì.

Lần này anh không để tập đoàn Phi Vũ ăn là vì Tập đoàn Phi Vũ là một quân cờ mà gia tộc Ngoan Nhân đặt ở thành phố Vân, mục đích là để ngăn cản bất cứ một gia tộc nào thống trị thành phố Vân, giữ cho cục diện cân bằng không bị phá vỡ.

Hơn nữa, tập đoàn Phi Vũ vẫn có tính hạn chế so với mấy cái công ty của gia tộc Ngoan Nhân ở thành phố, dù sao cũng là xí nghiệp ở nơi khác.


Làm như vậy vừa có thể đem lại lợi ích cho công ty của gia đình, tương lai khi anh trở lại thành phố, chắc chắn sẽ xảy ra tranh chấp, thiết lập bố cục phải dùng ánh mắt của Hoàng Đế mà nhìn, chắc chắn anh sẽ có một trận chiến với mấy anh em họ của Thẩm gia.

“Lý Hàn Lâm, đây là cái giá ông phải trả!” Thẩm Lãng lạnh lùng nói: “Tôi đã nói, nhất định sẽ làm cho ông phá sản!”
“Mày đừng có mà đoán mò, nhà họ Lý nhất định sẽ không thua!”
Lý Hàn Lâm phản bác xong, trong long lén nói thầm: “Mẹ nó thật sự quá tà đạo, Thẩm Lãng này đúng là miệng quạ đen, nói cái gì là cái đó xảy ra, cái miệng của tên này từng được khai quang rồi sao?”
“Ông nhất định sẽ thua, nhà họ Lý cũng nhất định sẽ thua.


Nói xong câu này, Thẩm Lãng xoay người rời đi.

Lý Thư Yểu không đi theo, hiện giờ nhà họ Lý đang trải qua cơn khủng hoảng chưa từng có, cô ta biết rằng nếu bây giờ không phải lúc thích hợp để đi theo Thẩm Lãng.

Nhưng cô ta cũng biết rõ, cô ta không thể làm gì được, chỉ trách ông nội lòng tham không đủ nuốt hết con voi, việc bây giờ cô có thể làm là giúp nhà họ Lý làm vài việc trong khả năng, nhưng mà cô ta sẽ không làm theo ý của ông nội nữa.

“Thư Yểu, cháu đi theo ông, ông có chuyện muốn nói với cháu.


Lý Hàn Lâm gọi Lý Thư Yểu, muốn dẫn cô ta ra khỏi nhà hàng Minh Nguyệt.

Gia tộc đang gặp nạn, Lý Thư Yểu cũng không muốn xát muối lên vết thương của ông nội nên đã cùng ông nội lên xe về nhà.

Trong xe, Lý Hàn Lâm thuyết phục cháu gái ruột của mình đi theo ông ta đến khách sạn, đi gặp Tạ Lâm Vũ.

Nhưng mà Lý Thư Yểu lại từ chối.

“Điên rồi! Ông coi cháu là gì? Là món hàng dùng để giao dịch sao?” Lý Thư Yểu vừa tức giận lại vừa thất vọng.

Cô ta không ngờ ông nội lại có thể bảo cô ta bán thân thể mình.

Hành động này có khác gì hành động của súc sinh không?
“Làm cháu gái của nhà họ Lý, khi gia tộc đang ở trên bờ vực sống còn, cháu phải đứng lên cứu gia đình khỏi khủng hoảng!” Lý Hàn Lâm nghiêm nghị quát.

“Cháu không đi!” Lý Thư Yểu tất dứt khoát: “Cháu đã nói, kiếp này cháu sẽ không gả cho bất cứ ai ngoại trừ Thẩm Lãng!”
“Đồ khốn kiếp! Đê tiện! Đừng có nhắc tới con sâu bọ ở tầng dưới chót kia!” Lý Hàn Lâm hét lên trong xe.

“”Dù thế nào cháu cũng không đi!” Lý Thư Yểu lại tỏ thái độ.

Lúc này, Lý Hàn Lâm trầm ngâm một tiếng: “Nếu đã như vậy thì đừng trách ông nội độc ác!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.