Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 44: Thẻ Xanh Thế Kỷ





Cô nhân viên bán hàng nảy sinh nghi ngờ.

“Nhuyễn Nhuyễn, sắp đến lễ tốt nghiệp rồi, tôi hi vọng cậu có thể tỏa sáng, với điều kiện của cậu, hoàn toàn có thể xứng đáng với quần áo trang sức hàng triệu, thậm trí là hàng chục triệu.


Thẩm Lãng chân thành nói.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn cho dù là khuôn mặt, hay là dáng người, thậm chí ngay cả khí chất, đều thuộc hàng cực phẩm, điều ấy không thể nghi ngờ.

Cô và Mộc Hồng Diệp là hai vẻ đẹp khác nhau.

Mộc Hồng Diệp là bản thân đã mang một loại khí chất cao quý, còn Lâm Nhuyễn Nhuyễn là vẻ đẹp trời sinh.

"Mười triệu thì mình không dám nghĩ đến, cho dù là mười nghìn mình cũng cảm thấy lãng phí, mình chỉ là một người bình thường, không xứng đáng với một chiếc túi đắt tiền như vậy.

" Lâm Nhuyễn Nhuyễn rõ ràng đã bị con số này dọa sợ rồi.


Vừa nghe câu nói này, Thẩm Lãng nhất thời cảm thấy hứng thú.

Không xứng đáng sao? Tôi đã nói xứng đáng thì nhất định sẽ xứng đáng, mặc dù cậu còn chưa phải là thái tử phi, nhưng cũng là một trong những ứng cử viên chính, lời tôi đã nói sẽ không thay đổi, nhất định sẽ tặng cậu món quà giá trị mười triệu!
Thẩm Lãng đã đưa ra quyết định.

Vì vậy, cậu liền hỏi nữ nhân viên bán hàng trước mặt, "Cô có chiếc túi nào giá mười triệu không?"
Lần này lại đến nhân viên cửa hàng ngơ ngác.

Theo kinh nghiệm của cô, đại đa số con trai khi đi dạo phố cùng bạn gái, điều lo lắng nhất chính là bạn gái mình mua đồ đắt tiền, mà tên tiểu tử này vậy mà lại chủ động như thế, còn mở miệng là túi mười triệu!
Khoe khoang cũng phải có mức độ chứ!
"Thật xin lỗi quý khách, tiệm chúng tôi không có chiếc túi nào giá mười triệu, thật ra chiếc túi Hermes mới về giá 1,2 triệu này cũng rất đẹp, ngài có thể đến xem một chút.

".

"Không có thì thôi vậy, Nhuyễn Nhuyễn, chúng ta đi dạo tiếp thôi.

" Thẩm Lãng thản nhiên nói.

Anh một lòng muốn mua cho Lâm Nhuyễn Nhuyễn một món quá giá trị mười triệu, có nhiều tiền tiêu vặt như vậy, hơn nữa còn có một vài món đồ đã không còn xuất bản nữa mà anh vẫn chưa lấy ra, không mua chẳng phải quá lãng phí rồi sao!
Nữ nhân viên cửa hàng vừa nghe, trong lòng liền nở một nụ cười lạnh.

"Lại là một tên khoe khang, thật ra cậu ta căn bản là mua không nổi món đồ quý giá như vậy, ngay cả túi một trăm ngàn còn mua không nổi, còn nói gì mà không phải mười triệu thì không mua, đều chỉ là lí do để bản thân tìm cái bậc thang đi xuống mà thôi, buồn cười chính là tôi vậy mà lại lãng phí ba phút đồng hồ cho cậu ta!"
Sau đó, nữ nhân viên bán hàng quay đầu lại chế giễu với các đồng nghiệp: "ai ya, đúng là mùa hè, lượng khách du lịch nhiều, rừng lớn thì loài chim nào cũng có mà!"
Lời này rõ ràng là đang ám chỉ Thẩm Lãng.

Thẩm Lãng tất nhiên cũng có thể nghe được ý trong lời nói, con ngươi vừa chuyển, ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía nữ nhân viên cửa hàng.

"Nếu những nhân viên khác đều giống như cô thì cái cửa hàng này cách ngày đóng cửa cũng không xa!"
Ngay lập tức, cơn tức giận của cô nhân viên cửa hàng này liền bùng lên.

"Cậu có biết rằng cậu đã lãng phí của tôi ba phút đồng hồ, mà ở trong khoảng thời gian này, tôi có lẽ đã có thể tiếp đãi một vị con nhà giàu, mà không phải loại thích khoe khoang nghèo kiết xác như cậu đâu!"
"Tôi nói rõ cho cô biết, tôi không phải con nhà giàu, càng không phải kẻ thích khoe khoang, nhưng thái độ của cô, khiến người khác thật ghê tởm!"
Cách gọi con nhà giàu này, đối với Thẩm Lãng mà nói, chính là một loại vũ nhục, tài lực của cậu còn hơn siêu giàu nhiều.


"Tôi ghê tởm? Có cậu ghê tởm thì có? Không mua thì đừng có mà lộn xộn, không có tiền còn mang bạn gái đi dạo phố cái gì! Khoa khoang cái gì!"
Cơn tức của nữ nhân viên cửa hàng dần dần dâng lên, xem ra thành tích bán hàng bình thường cũng chẳng ra đâu vào đâu, có cảm giác như đang kích động thở hổn hển nói.

"Không có tiền thì không thể đi dạo phố sao? Ai quy định vào cửa hàng là phải mua đồ? Tiền của tôi tôi thích làm gì thì làm, muốn mua liền mua, liên quan gì đến cô?!" Thẩm Lãng cười lạnh.

Lâm Nhuyễn Nhuyễn đứng một bên nhẹ nhàng lay nhẹ cánh tay của Thẩm Lãng, nhỏ giọng nói: "Hay là thôi đi, chiếc túi này quả thật quá đắt, cậu mua cho mình một cái dựa dựa cái đó cũng được, thật ra đồ trên Taobao cũng rất tốt.

"
Thẩm Lãng nhìn Lâm Nhuyễn Nhuyễn, nhẹ nhàng sờ cái đầu nhỏ của cô, yêu chiều nói: "Tóm lại, hôm nay tôi nhất định sẽ tặng cậu một món quà giá mười triệu, nếu không phải túi, thì phải là trang sức châu báo.

"
Thẩm Lãng quyết định rất nhanh, nhất định phải tặng món quà mười triệu!
Nữ nhân viên cửa hàng kia thấy Thẩm Lãng và Lâm Nhuyễn Nhuyễn dường như đang thể hiện tình cảm ân ái, cười lạnh liên tục.

"Tôi nói này người đẹp, cô cũng quá đơn thuần rồi, nhìn điều kiện của cô, thừa sức tìm được một người bạn trai có tiền, cần gì phải ở một chỗ với tên thích khoe khang này, loại đàn ông này rất bất tài, không có tiền lại còn học lãng mạn theo phim thần tượng, gặp tôi chắc xấu hổ chết rồi!" Miệng lưỡi của nữ nhân viên cửa hàng này cũng thật sắc bén.

"Tôi! ! Tôi không cho phép cô nói cậu ấy như vậy, con người cậu ấy thật ra rất tốt!" Lâm Nhuyễn Nhuyễn cuối cùng cũng bùng nổ.

Tính cách Nhuyễn Nhuyễn cũng giống như cái tên của cô, nếu không cũng sẽ không bị cô bạn thân như nhựa plastic Tôn Tĩnh Nhã tìm mọi cách quấy rầy, nhưng giờ phút này, cô lại không cho phép người khác chửi bới Thẩm Lãng!
Mặc dù hiện tại hai người vẫn chưa xác định quan hệ yêu đương, nhưng ở trong lòng của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, trừ gia đình của cô ra thì Thẩm Lãng là người quan trọng nhất!
Trong mắt nữ nhân viên cửa hàng lại chứa đựng sự trào phúng cùng châm chọc: "Người đẹp, cô cũng thật ngốc, cậu ta không đáng để cô bảo vệ, chẳng lẽ cô không nhìn ra hay sao? Cậu ta căn bản không muốn mua túi Hermes cho cô, gì mà không phải mười triệu thì không mua, tất cả đều chỉ là cái cớ của cậu ta mà thôi, người đẹp hay là để tôi giới thiệu cho cô một người bạn trai mới, những người đàn ông mà tôi biết đều là con nhà giàu có, trong nhà vô cùng có tiền!"
Nghe thấy vậy, Lâm Nhuyễn Nhuyễn lắc đầu kiên định, "Tôi không cần!"
"Ha ha, người đáng thương tất có chỗ đáng hận, ngây ngô như cô, xứng đáng bị cậu ta lừa!"
Nữ nhân viên cửa hàng thật sự là miệng không buông tha cho bất kì người nào, cô ta chẳng qua chỉ là nhân viên bán hàng bình thường, thổi phồng cái gì, cô biết công tử nhà giàu người ta nhưng công tử nhà người ta cũng chưa chắc đã biết cô.

Lại nói, ở Trung Quốc, không có người nào giàu hơn công tử!
Đối với những nhân vật nhỏ không biết nhìn người này, Thẩm Lãng chưa bao giờ thèm dùng thân phận để chèn ép, chỉ dùng tài lực của mình để nói chuyện.

Cậu đưa tay phải vào túi áo, sau đó rút ra một tấm thẻ màu xanh.

"Quẹt thẻ, tất cả túi Hermes trên một triệu trong cửa hàng tôi đều lấy hết, nhưng tôi muốn đổi nhân viên bán hàng khác, ai muốn thì tiến lên phía trước?"
Nói xong, Thẩm Lãng liền đặt tấm thẻ ngân hàng màu xanh này lên quầy hàng

Nhưng mà câu nói này lại làm cho nữ nhân viên cửa hàng cười lớn.

"Cậu đang chọc tôi cười chết ấy à? Cậu sao lại mang thẻ hội viên của cửa hiệu cắt tóc lấy ra vậy? Là thầy Tony cho cậu hả!"
"Ha ha, thiếu hiểu biết! Tấm thẻ này của tôi, có thể quẹt thẻ không giới hạn, rút tiền không giới hạn, được sử dụng trên cả nước, bao gồm cả Hồng Kông và Đài Loan.

" Thẩm Lãng cười lạnh.

Nữ nhân viên cửa hàng nhìn cũng không thèm nhìn, khinh bỉ nói: "Chê cười! Cậu thật sự cho rằng tôi không biết nhìn hàng ấy à? Thẻ quẹt không giới hạn tên gọi là thẻ vàng đen Centurion, hay gọi tắt là thẻ đen, cậu lấy thẻ xanh này để lừa gạt quỷ à!"
Thẩm Lãng nghe vậy chỉ cười mà không nói.

Thẻ vàng đen có màu đen cậu tất nhiên là biết, nhưng có rất ít người biết đến tấm thẻ màu xanh này còn nhiều công dụng hơn thẻ vàng đen Centurion nhiều!
Suy cho cùng, thẻ vàng đen là của Hoa Kỳ.

Mặc dù Thẻ Vàng Đen ICBC Express Centurion ở khu vực Châu Á - Thái Bình Dương được ủy quyền hợp tác với Ngân hàng Công nghiệp và Thương mại Trung Quốc, có thể được hưởng đãi ngộ chuyên thuộc về hội viên hàng đầu thế giới.

Nhưng đây là nước ngoài, chính sách quy định rằng có giới hạn về số tiền tại Trung Quốc.

Số tiền giới hạn là khoảng 2 triệu đến 10 triệu, không không giới hạn như ở Hoa Kỳ.

Còn thẻ xanh này lại hoàn toàn khác.

Nó không giới hạn số tiền!
Hơn nữa còn có thể hưởng thụ phục vụ cao cấp của Trung Quốc.

Phục vụ này bao gồm toàn bộ, từ ăn, mặc, ở, đi lại, chỉ nhiều hơn chứ không hề ít hơn thẻ đen.

Về lý do tại sao nó không phải là màu vàng, cũng không phải màu đen, mà là màu xanh, đó là vì "Lãng" là màu xanh!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.