Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 667: Ba Vị Tướng Dũng Mãnh





"Cái gì? Bố, không thể được, bố thật sự muốn Diễm Diễm..."
Lúc này Hướng Ca cảm thấy vô cùng lo lắng.

Anh ta thật không ngờ, bố mình lại có ý định giết người.

Đó chính là cháu gái ruột của ông ta, hơn nữa quan hệ huyết thống giữa bọn họ còn có thể nói là tương đối gần.
Tuy nhiên, Hướng Thiên đã hạ quyết định trong lòng rồi.

Cho nên ông ta nghiêm túc nói: "Bố không quan tâm cô ta là ai.

Bất cứ người nào muốn gây trở ngại cho sự nghiệp của nhà họ Hướng thì đều phải trả giá!" ”
Hướng Ca nói: "Mọi chuyện có nghiêm trọng như vậy không? Bố ơi, bố có nhất định phải hợp tác với nhà Linh Linh sao?”
Vốn dĩ, Hướng Ca còn đang muốn ly hôn với người vợ hiện tại của mình, Linh Linh.

Sau đó ở cùng Lữ Diễm Diễm, nhưng mà bây giờ khi nghe thấy mấy lời nói của Hướng Thiên, anh ta chỉ cảm thấy thật lạnh lẽo.

"Nói nhảm! Mày cũng không thử nhìn xem đã có bao nhiêu đối tác lấy lý do này để ngừng việc hợp tác với chúng ta.

Mày có biết cả gia tộc mình đang rơi vào tình cảnh nào không?” Hướng Thiên nhìn đứa con trai còn chưa hiểu chuyện của mình mà lập tức chửi bới: "Thằng hỗn láo kia, lửa cháy đến nơi rồi mà còn không biết tình hình hiện tại.”
"Không phải chỉ là đối phó với tên họ Thẩm kia thôi sao? Với thực lực của nhà chúng ta, chút tổn thất này đã tính là gì.

Theo con thấy, trước tiên chúng ta cứ giết chết tên họ Thẩm kia rồi nói sau.

Đợi qua mấy ngày, mấy chuyện này cũng đã qua, nhà họ Hướng cũng sẽ không bị ảnh hưởng bởi dư luận nữa.”
Hướng Ca cho rằng, chỉ cần qua vài ngày nữa thì mấy lời bàn tán ở bên ngoài sẽ biến mất.

và nhà họ Hướng cũng chỉ cần một giai đoạn nữa để chuyển mình.
Nhưng thực ra, anh ta đã không nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề này
Chuyện ông chủ Lữ giết người, còn có những vụ bê bối với Tống Y Tuyết.

Hơn nữa, với tình hình mạng truyền thông đang phát triển như ngày nay thì mọi chuyện đã không thể che giấu được nữa.

Tuy nhiên trong sản nghiệp của nhà họ Hướng thì việc kinh doanh chiếm tỷ lệ tương đối ít cho nên bọn họ rất dễ bị ảnh hưởng bởi những sự đánh giá.

Một khi tin tức tiêu cực đến, giá cổ phiếu sẽ lập tức giảm mạnh, giá trị thị trường cũng trực tiếp bốc hơi đến hàng trăm tỷ, thậm chí là hàng nghìn tỷ.
Hướng Thiên là chủ của nhà họ Hướng, ông ta không thấy sốt ruột thì còn ai thấy sốt ruột được nữa.

Ông ta thực sự không muốn cả cơ nghiệp của nhà họ Hướng bị hủy trong tay mình.

“Đỡ bố đứng dậy!”
Hướng Thiên gọi con trai mình tới rồi bảo Hướng Ca đỡ ông ta đi xuống giường bệnh.
Hiện giờ, ông ta muốn trở về Tập đoàn Hướng thị.

Hơn nữa, nhà họ Hướng cũng không thể không có ông ta được.
Hướng Ca nhíu mày, đỡ bố mình dậy, sau đó anh ta đi chuẩn bị thủ tục xuất viện.
Trong khu vực nhộn nhịp nhất của Giang Nam, tại Tòa nhà Thương mại tài chính toàn cầu, ở văn phòng của Tập đoàn Phi Vũ.
Lúc này, Thẩm Lãng đang họp.
"Nếu chúng ta lấy ra ba trăm năm mươi nghìn tỉ và lợi dụng thủ đoạn quan hệ công chúng, sẽ có thể hoàn toàn đánh bại Tập đoàn Hướng thị.”
Thẩm Lãng đang ngồi ở vị trí chủ tịch của bàn hội nghị.
"Chuyện này sẽ do tôi tự mình xử lý, lập tức gọi điện thoại cho Tô tổng."
Sau khi nhận được mệnh lệnh của Thẩm Lãng, trợ lý lập tức gọi điện thoại cho Tô Tuyết.
"Tổng giám đốc Tô, tôi muốn lấy ba trăm năm mươi nghìn tỷ phục vụ cho quan hệ xã hội và tài chính để hoàn toàn nuốt chửng Tập đoàn Hướng thị.

Về phần thủ đoạn trong quan hệ công chúng thì phải nhờ đến cô rồi.”
Tô Tuyết là một huyền thoại trong giới quan hệ công chúng của cả Giang Nam.

Cô ta có nhiều kinh nghiệm trong việc này, hơn nữa thủ đoạn lại còn rất kinh người.
Nếu anh giao chuyện này cho cô ta làm thì tỷ lệ thành công sẽ là 90%.
"Công tử, anh cứ yên tâm đi.

Ba trăm năm mươi nghìn tỷ dành cho quan hệ công chúng ta đủ rồi.

Tôi sẽ dùng số tiền này để gây ra một làn sóng lớn hơn trong dư luận, để cho Tập đoàn Hướng thị hoàn toàn mang tiếng xấu và để cho đối tác của bọn họ đều hủy bỏ hợp đồng."
Tô Tuyết nói những lời bảo đảm với Thẩm Lãng ở trong điện thoại di động.
"Được rồi, Tổng giám đốc Tô, tôi sẽ chờ tin tốt của cô, đừng để tôi phải thất vọng."
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Tô Tuyết, Thẩm Lãng lập tức gọi điện thoại cho Thạch Đạt.
"Tổng giám đốc Thạch, tôi có một nhiệm vụ muốn giao cho cậu.

Lần này công ty luật Thanh Sơn các cậu có việc phải bận rộn rồi, đó chính là giúp đỡ những công ty hợp tác với Tập đoàn Hướng thị, kiện Tập đoàn Hướng thị để bọn họ có thể hủy bỏ hợp đồng với Tập đoàn Hướng thị.

Sau đó ký hợp đồng với Tập đoàn Phi Vũ.

Tôi cho cậu ba trăm năm mươi nghìn tỷ, nhất định phải xử lý toàn bộ chuyện này."
Thẩm Lãng lại ra lệnh cho Thạch Đạt.
Thạch Đạt là luật sư của giới thượng lưu ở Giang Nam.

Công ty Luật Thanh Sơn mà anh ta thành lập là công ty luật lớn nhất ở Giang Nam, cũng là công ty luật có tỷ lệ thắng kiện cao nhất.
"Được rồi, công tử.

Anh cứ giao chuyện này cho tôi, tôi nhất định sẽ cho anh một kết quả hài lòng.” Thạch Đạt gần như là vỗ ngực mà bảo đảm.
"Đừng khoác lác nữa.

Nếu như cậu không thể làm được việc này thì cứ ngồi đó mà khóc.

Chuyện lần này chính là cơ hội tốt để nuốt chửng Tập đoàn Hướng thị, cho nên cậu nhất định phải làm thật tốt cho tôi." Thẩm Lãng nói.
"Được rồi, công tử.

Tôi nhất định sẽ làm tốt, làm tốt đến một trăm phần trăm.

Nếu tôi không hoàn thành việc này thật tốt thì Công ty luật Thanh Sơn của tôi sẽ đóng cửa."
Lần này, Thạch Đạt coi như là đã đánh cược tất cả cho nên anh ta nhất định phải làm cho tốt.

Về phần ông lớn Khâu Sở Các trong giới đầu tư, Thẩm Lãng cũng đã sắp xếp xong.
Tuy nhiên, anh vẫn phải đợi Tô Tuyết và Thạch Đạt làm tốt mấy chuyện anh vừa giao phó thì anh mới có thể để Khâu Sở Các xuất mã được.
Khâu Sở Các là ông lớn trong giới đầu tư của Giang Nam, tương đương với cô vấn của Thẩm Lãng.


Anh có một trợ thủ đắc lực như vậy thì xác suất thành công của chuyện này là rất lớn, có thể nuốt cả Tập đoàn Hướng thị.
Tại trụ sở của Tập đoàn Hướng thị, Hướng Thiên và con trai đang dìu nhau đi vào phòng họp.
Hướng Thiên đã nhanh chóng triệu tập một cuộc hội nghị để thương lượng về biện pháp ứng phó tiếp theo.
Đối mặt với những tin tức tiêu cực, nhà họ Hướng thực sự đã không thể chịu đựng được.
"Mục đích hôm nay tôi tổ chức cuộc hội nghị này rất đơn giản, chính là tìm ra các biện pháp để trợ giúp Tập đoàn Hướng thị vượt qua khó khăn.

Mấy người có biện pháp ứng phó gì, có thể tự do nói.

Nếu như đề nghị đó thích hợp, tôi sẽ thông qua, cũng sẽ khen ngợi.

Hơn nữa mọi người cũng đừng im lặng mà hãy nhanh chóng đưa ra các kế sách đi."
Lúc trước, khi Hướng Thiên ở trong phòng họp, ông ta chưa bao giờ nói nhiều như vậy.

Ông ta vẫn luôn chỉ nói một lời, một số chiến lược liên quan đến sự phát triển của tập đoàn thường sẽ do chính ông ta tự mình quyết định.
Nhưng bây giờ đã khác, đã đến lúc, Hướng Thiên phải để cho người khác đưa ra lời khuyên.
Lúc này cũng có một số đề xuất đã được đưa ra.
"Chủ tịch, nếu bây giờ chúng ta bị những lời bàn tán tiêu cực dồn vào tình cảnh khó khăn, như vậy trước tiên chúng ta cần phải bắt đầu hành động từ việc giảm tin tức tiêu cực đó xuống.

Sau đó chúng ta nên tìm một đội ngũ quan hệ công chúng chuyên nghiệp để giúp chúng ta dẫn dắt dư luận.

Chúng ta cần phải nhanh xong rũ bỏ quan hệ với Tập đoàn Thiên Mã cả trên Weibo, trên báo chí, trên Baidu cùng với các diễn đàn khác nhau.”
Một giám đốc điều hành cấp cao của tập đoàn đã đưa ra đề xuất này.
Sau khi lắng nghe, Hướng Thiên đã lập tức vỗ tay: "Tốt! Ý tưởng này rất đúng đắn, giống như những gì tôi đang nghĩ.

Bây giờ chúng ta cần tìm đội ngũ quan hệ công chúng, giúp chúng ta làm sạch các thông tin trên mạng.

Chúng ta sẽ lập tức nói một công ty khác và Tập đoàn Thiên Mã của chúng ta bị trùng tên.

Tập đoàn của chúng ta sẽ được gọi là Truyền thông Thiên Mã mà tập đoàn đã đang gặp rắc rối là Tập đoàn Thiên Mã.

Sau đó, chúng ta sẽ nói với cư dân mạng rằng tất cả chuyện này đều là một sự hiểu lầm do mấy tên hacker gây ra.”
Lúc này lại có người đề nghị: "Chủ tịch, chúng tôi đã mời đến đây đội quan hệ công chúng giỏi nhất Giang Nam, người phụ trách ở đó là Tô Tuyết.

Người này được người khác gọi là huyền thoại trong giới quan hệ công chúng.

Vì vậy, lần này, chủ tịch ngài sẽ phải tốn rất nhiều tiền để mời Tô Tuyết tới đây.

Có cô ấy rồi thì chúng ta nhất định sẽ có thể thành công.


Hướng Thiên nói: "Nói có lý.

Tôi có quen Tô Tuyết này.

Hơn nữa chúng tôi còn từng ăn cơm cùng nhau, cho nên chỉ cần tôi chi tiền là chắc chắn có thể mời cô ấy đến đây giúp đỡ chúng ta.”
"Chủ tịch, tôi cảm thấy sau khi xử lý các mối quan hệ công chúng xong, bước tiếp theo chính là tiến hành xin lỗi các những đối tác đó.

Bởi vì tác động tiêu cực của tập đoàn cho nên đã có rất nhiều đối tác yêu cầu chấm dứt hợp đồng với chúng tôi.

Hơn nữa chuyện giết người của ông chủ Lữ đã tạo nên một tác động tiêu cự vô cùng nghiêm trọng đối với sư luận.”
Một giám đốc điều hành cấp cao khác của tập đoàn đã đưa ra ý kiến của mình.
Lần này, Hướng Thiên vẫn cảm thấy rất hài lòng.
Ông ta gật đầu và nói: "Vâng, ông Trương nói rất đúng.

Chỉ cần chúng tôi sử dụng luật sư để giải quyết với các đối tác xung quanh.

Ít nhất chúng tôi có thể gây áp lực lên các đối tác để chờ đến tháng tới."
"Thế nhưng, chúng ta có nhiều đối tác như vậy.

Chúng ta cũng phải mời rất nhiều luật sư đến đây, hơn nữa còn phải là những người tài giỏi.

Nếu chỉ mời những luật sư bình thường thì chắc chắn sẽ không có tác dụng." Hướng Ca đặt câu hỏi.
Lúc này, Hướng Thiên lại khoát tay, nói: "Đây không phải là một vấn đề.


Có một công ty luật có thể đến đây để giúp chúng ta.

Hơn nữa, trong công ty luôn đó lại có rất nhiều người tài với tỷ lệ thắng kiện cực kỳ cao.”
"Bố, công ty luật mà bố đang nói đến, chẳng lẽ là Công ty Luật Thanh Sơn sao?" Hướng Ca hỏi.
"Không sai, chính là Công ty Luật Thanh Sơn, tôi cũng có quen biết người sáng lập Thạch Đạt ở đó.

Hai người chúng tôi cũng từng tán gẫu vài câu, hơn nữa lại còn từng làm ăn với nhau nên cũng có qua lại một chút.

Tuy nhiên, mấy năm nay, cậu ta đều không có xuất hiện nhiều.

Dù sao, mô hình hoạt động của Công ty Luật Thanh Sơn đã rất chặt chẽ, cho nên cậu ta cũng không cần phải liều mạng làm việc.

Mấy năm gần đây, cậu ta đều giao nhiệm vụ quản lý công ty cho các cấp dưới của mình.

Hiện tại Công ty Luật Thanh Sơn vẫn là công ty luật lớn nhất của Giang Nam, cũng là công ty luật có tỷ lệ thắng kiện cao nhất." Hướng Thiên nói.
Hướng Thiên nói về các mối quan hệ của mình như đã học thuộc từ trước.
Cũng được, nhà họ Hướng thân là một trong mười gia tộc giàu có và quyền lực nhất của Giang Nam, vì vậy các mối quan hệ của bọn họ cũng rất sâu rộng.

Cho nên ông ta có quen biết Tô Tuyết và Thạch Đạt cũng là một chuyện dễ hiểu.
"Chẳng lẽ, bố muốn mời Thạch Đạt xuống núi sao?" Hướng Ca hỏi.
Anh ta cũng chỉ thấy Hướng Thiên gật đầu, rồi có chút đắc ý mà vừa cười vừa nói: "Thạch Đạt là người sáng lập ra Công ty Luật Thanh Sơn, cậu ta cũng là một trong những nhân vật quan trọng nhất.

Nếu cậu ta chịu xuống núi thì chúng ta nhất định sẽ nắm được mười phần thắng.”
"Nhưng mà, Thạch Đạt này có đồng ý xuống núi hay không?" Hướng Ca lại hỏi.
"Chắc chắn là cậu ta sẽ đồng ý.

Chỉ cần bố tự mình gọi điện thoại cho cậu ta thì cậu ta nhất định sẽ đồng ý.

Cậu ta nhất định sẽ nể mặt Hướng Thiên này.

Hơn nữa, chúng ta cũng không thể thiếu tiền lương của cậu ta được.” Hướng Thiên vô cùng tự tin nói.
"Lần này mời được người sáng lập Thạch Đạt xuống núi, tiền lương cho anh ta nhất định không thể thiếu.

Kể cả Tô Tuyết kia nữa, chúng ta cũng phải đầu tư một khoản rất lớn.” Hướng Ca cảm khái.
"Đến lúc này, đừng để ý đến chuyện này, chỉ cần bọn họ có thể giúp chúng ta vượt qua cửa ải khó khăn này.

Tôi sẽ trả cho Tô Tuyết và Thạch Đạt, mỗi người ba trăm năm mươi tỷ.” Hướng Thiên phóng ra nói.
Mọi người trong công ty đều rất bội phục sự quyết tâm của Chủ tịch Hướng Thiên.
Sau đó, Hướng Thiên lại nói: "Người cuối cùng tôi muốn mời, chính là ông lớn trong giới đầu tư, Khâu Sở Các.”
Khi nghe đến cái tên "Khâu Sở Các", tất cả nhân viên công ty đều đồng loạt kinh ngạc.
“Chủ tịch, lần này ngày đúng là muốn dốc hết vốn liếng vào rồi.”
“Chỉ cần Khâu Sở Các chịu xuống núi thì việc này chắc chắn sẽ thành công.

Hướng thị chúng ta nhất định sẽ giành được thắng lợi.”
"Vị ông lớn trong giới đầu tư này rất thành thạo và điêu luyện trong các loại đàm phán thương mại.

Anh ta là một người nói năng lưu loát, sinh động.

Trên đời này, không không có hạng mục nào mà anh ta không thể đàm phán được."
"Chủ tịch, chỉ cần ngài có thể mời ba người Tô Tuyết, Thạch Đạt và Khâu Sở Các tới đây, vậy thì Tập đoàn Hướng thị chúng ta có thể nói là như hổ có thêm cánh."
“Ba vị tướng dũng mãnh này hoàn toàn có thể xoay chuyển thế cục của Tập đoàn Hướng thị, hơn nữa còn có thể ra những đòn chí mạng.”
Hướng Thiên đã tính từ trước những tình thế bắt buộc này..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.