Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 76: Kế Hoạch Bất Thành





Ngươi đút cho ta ăn
Đặc biệt là lúc Thẩm Lãng nắm lấy mái tóc của Lâm Nhuyễn Nhuyễn, sắc mặt Lí Mộc Ca trầm như nước
Chỉ một chút tinh chất chanh, trong bụng đã đầy nước chua.
Hắn vốn định hô to, để Thẩm Lãng bỏ cái bàn tay chết tiệt đó ra, nhưng suy nghĩ lại việc này, có thể khiến Thẩm Lãng không đến hộp đêm của hắn ta.
Để làm Thẩm Lãng nhục nhã hơn,hắn đành cam chịu.
"Đừng bận tâm, mau ngồi đi, hơi đói bụng rồi” Lí Mộc Ca nói.
Trong nháy mắt,ba người họ đã đến hộp đêm sang trọng.
Trong hộp đêm, trang trí xa hoa lộng lẫy, mang hơi hướng nét cổ điển dòng dõi Hoa Hạ,bàn ghế Hoàng Hoa Lê.
Vừa bước vào, Thẩm Lãng liền bắt gặp hai người quen biết cũ.
Chu Tử Hào và Đỗ Thiên Lượng
Ngoài hai người này, còn có năm sinh viên của trường Đại học bình an, hầu hết trong số họ đêu là những người có mối quan hệ tốt với Lí Mộc Ca
Khi thấy Thẩm Lãng bước vào, bất giác gương mặt Tử Hào và Đỗ Thiên Lượng biến sắc
Mặc dù đã chuẩn bị tâm lí trước đó, nhưng vẫn không kìm chế được tâm lí hoảng loạn lúc đó
Chu Tử Hào nhớ lại nỗi đau lần bị chó Caucasus cắn

Đỗ Thiên Lượng vẫn không thể thoát khỏi sự ràng buộc, lại càng không thể thoát khỏi cái bóng của sự không tự chủ mang lại
Trong mắt hai người này, Thẩm Lãng giống như một vị thần, Thần Thẩm!
Nếu như mạo phạm, sẽ bị trừng trị đến chết!
Còn Thẩm Lãng, như bước vào nhà mình, nhẹ liếc nhìn Chu Tử Hào và Đỗ Thiên Lượng, mìm cười với họ
Thẩm Lãng càng cười, hai người họ càng cảm thấy sợ hãi, có ma mới biết hắn làm gì hôm nay
Lí Mộc Ca không biết gì, không nhận ra điều gì lạ, vẫn đang lên kế hoạch làm nhục Thẩm Lãng
"Nhuyễn Nhuyễn, em lại đây ngồi với anh."
Lí Mộc Ca muốn tận dụng cơ hội khi Thẩm Lãng xuất hiện.
Nhưng, Lâm Nhuyễn nhẹ nhàng lắc đầu nói: “ không cần phải như vậy, em ngồi như này là được rồi”
Nghe vậy, sắc mặt Lí Mộc Ca lại trầm xuống
“Nhuyễn Nhuyễn, em lại còn không biết tốt xấu ư? anh sẽ bảo vệ em, em còn sợ điều gì?
“Chủ tịch Lí anh hiểu nhầm rồi, điều hòa ở phía anh thổi lạnh quá, em không quen” Lâm Nhuyễn Nhuyễn lấy cớ để từ chối
Chính vì có sự quan tâm của Lí Mộc Ca mới làm cô e ngại, trước đây ở hội sinh viên, Lâm Nhuyễn Nhuyễn không biết nhiều về Lý Mộc Ca, ấn tượng chung về anh ta là một vị công tử thanh lịch
Tuy nhiên, dạo gần đây cô mới phát hiện ra rằng, tên Lí Mộc Ca là kẻ đạo đức gỉa, mọi thủ đoạn đều nhắm vào Thẩm Lãng
Bị Lâm Nhuyễn Nhuyễn từ chối,trong lòng Lí Mộc Ca trào dâng sự oán hận Thẩm Lãng
Điều này càng khiến anh ta muốn làm nhục Thẩm Lãng hơn
Một bàn tiệc thịnh soạn đầy các món ăn, nhất là vài món sơn hào hải vị,từ hương vị đến màu sắc đều tuyệt
Ngoài ra còn có rượu vang đỏ đắt tiền, rượu vang trắng và trà nổi tiếng.
Đây là yêu cầu quan trọng nhất của nhà hàng Long Thịnh, ngay cả khi dùng để tiếp đãi những vị khách nước ngoài giàu có
“Hôm nay,tôi xin đứng ra quyết định buổi tiệc sang trọng này, đồ nội thất bên trong có giá trị không nhỏ.

Chúng tôi là một trong số hai hộp đêm có điều kiện phục vụ tốt nhất ở thành phố Bình An, tất nhiên nhờ có cả ông chủ Chu và Tiểu Chu giữ thể diện cho tôi”
Lí Mộc Ca đắc ý giới thiệu, tự tô son trát phấn lên mặt mình
Khóe miệng Chu Tử Hào hơi nhếch lên, lộ ra một nụ cười khinh bỉ, thầm nghĩ trong lòng: "Tên Lí Mộc Ca này thực sự không có liêm sỉ.

Nếu như không phải cha ta nghe nói giám đốc sẽ đi ăn ở đây, thì liệu có để cho ngươi tiếp khách ngoại quốc hay sao? Tên tiểu tử không có chút sức ảnh hưởng nào như ngươi,mọi sự bố trí lộng lẫy sang trọng của khách sạn hôm nay,hoàn toàn là vì giám đốc.

"
Thực ra, khách sạn Long Thịnh hôm nay hoàn hảo như vậy, tất cả đều thể hiện trên khuôn mặt của Thẩm Lãng.

Giám đốc đang dự tiệc trong khách sạn của mình, làm sao dám bỏ bê!
Lí Mộc Ca vẫn đắc chí nói: "Trước khi các vị thưởng thức món ăn tại đây,tôi xin giới thiệu.

Các bạn học đang ngồi ở đây có thể không biết điều này.

Đây là người bạn tốt, người anh em chí cốt của tôi, là nhị thiếu gia của Tập Đoàn Đỗ Thị.

Nhà họ Đỗ đang sống ở Thành phố Bình An,có thể được xếp vào ba doanh nghiệp nổi tiếng hàng đầu.

Phố thương mại thịnh vượng sầm uất nhất của thành phố này cũng là của gia đình cậu ấy.

Hơn nữa, Đỗ Thiểu cũng là một người rất quyền lực ở thành phố Bình An.

"
Lí Mộc Ca vừa nói, vừa vỗ nhẹ vào vai Đỗ Thiên Lượng để chứng tỏ mối quan hệ của hắn với Đỗ Thiên Lượng thân thiết như thế nào.
Nhưng, sắc mặt lúc này của Đỗ Thiên Lượng lại không thoải mái, anh không cười, mà nhăn mặt.
Trước mặt Thẩm Lãng, lại được Lí Mộc Ca nói quá,điều này khiến trong lòng Đỗ Thiên Lượng bối rối.
"Lí Mộc Ca đúng là tên ngốc, nếu như không phải do Tiểu Gia Gia dặn tôi không được tiết lộ danh tính của anh ấy, tôi đã hắt rượu vào tên ngốc đó.

Phải biết rằng đường phố Bình An là của Tiểu Gia Gia.

Nhà họ Đỗ chúng tôi chỉ là người làm cho anh ấy, Lĩ Mộc Ca biết tên thối này!"
Đỗ Thiên lượng không nhận lời của Lí Mộc Ca,và gương mặt không biểu hiện chút cảm xúc nào.
Lí Mộc Ca không biết tại sao Đỗ Thiên Lượng không vui, hắn ta vẫn khoe khoang với mọi người về mối quan hệ của mình ở Thành phố Bình An
Trong bữa tiệc này, ngoài Đỗ Thiên Lượng và Chu Tử Hào, năm người bạn khác đều không biết rằng Thẩm Lãng là người khó chịu nhất, nên khi thấy Lí Mộc Ca khoe khoang về mình, thì năm người bạn của hắn cũng a dua theo.
Lĩ Mộc Ca là con trai của Hiệu trưởng trường Đại học Bình An,nên năm người bạn học của hắn ra sức thi nhau nịnh hót
Lúc đầu, Lâm Nhuyễn Nhuyễn có chút không thoải mái, nhưng có Thẩm Lãng đi cùng,cô cũng thấy dễ chịu hơn
Cô đưa cho Thẩm Lãng một đĩa bào ngư,rồi gắp vào bát.
Thấy cảnh này,Lí Mộc Ca nhìn chằm chằm.

Điều này khiến Lí Mộc Ca tức giận đến nỗi mắt hắn nheo lại, một luồng khí lạnh lóe lên.
"Bào ngư! Đây có phải là một ám thị! Ám chỉ tối nay có hoạt động gì ư?"
Lí Mộc Ca tức giận đến nỗi mặt anh ta xanh như rau, nhưng thực ra hắn ta cứ nghĩ quá lên.
Cuộc sống hàng ngày của Lâm Nhuyễn Nhuyễn rất thanh đạm căn cơ, lại vì lý do điều kiện gia đình, hầu như cô chưa từng ăn mấy món đắt tiền như bào ngư và vây cá mập.
Chỉ là cô tự cảm thấy nên gắp cho Thẩm Lãng những món ăn mà cô cho là quý giá, không có ý ám chỉ nào khác.
Lí Mộc Ca là kẻ lòng dạ tiểu nhân, không chỉ đạo đức giả, mà còn rất đáng nghi.
Tất nhiên, điều khiến cho Lí Mộc Ca ghen ghét căm giận như vậy,nguyên nhân là do Lâm Nhuyễn Nhuyễn luôn chủ động gắp thức ăn cho Thẩm Lãng, mà lại chẳng thèm để ý tới cậu con trai của hiệu trưởng
Điều này khiến Lí Mộc Ca nghi ngờ về con người.

Anh ta muốn nền tảng có nền tảng, muốn tài năng có tài năng, nhưng Thẩm Lãng thì có gì? Đẹp trai có ăn được không?
"Chẳng nhẽ bây giờ trai cong lại được ưa chuộng ư? Có 1 khả năng đó là mình xuất sắc quá, Lâm Nhuyễn Nhuyễn cảm thấy tự ti, cho nên cô ấy mới chọn Thẩm Lãng,kẻ yếu thế hơn mình!"
Lí Mộc Ca nghĩ.
Hắn dường như chua xót, cười khẩy với Thẩm Lãng:"bạn học Thẩm, ăn nhiều vào,đây là lần đầu cậu được ăn món này nhỉ.Cậu thấy sao? Ngon chứ."
Thẩm Lãng nghe được những lời của Lí Mộc Ca,những lời của Lí Mộc ca đã bộc lộ rõ hắn cố tính châm biến anh nhà quê, lạc hậu
Nhưng Thẩm Lãng là ai? Cậu ấy là Thẩm Lãng sao!
Anh ấy hứng thú nhìn thấy bộ dạng cay đắng của Lí Mộc Ca
"Nhuyễn Nhuyễn, phiền cô lấy cho tôi một đĩa nữa.”
Thẩm Lãng nói xong, anh đưa miệng lại gần Lâm Nhuyễn Nhuyễn, nhẹ nhàng nói.
Hành động này diễn ra, mọi người ở đây đều hiểu ý của anh ấy là gì
Không còn nghi ngờ gì nữa, chính Thẩm Lãng yêu cầu Lâm Nhuyễn đút cho anh ta ăn một đĩa bào ngư!
Gương mặt thanh tú và hai bên má Lâm Nhuyễn Nhuyễn lộ ra vẻ ngượng ngùng
Tuy nhiên, cô không từ chối mà rụt rè lấy một miếng bào ngư cho Thẩm Lãng và từ từ đưa nó vào miệng cho anh.
Chứng kiến cảnh tượng này, Lí Mộc Ca tức đến máu dồn lên não,hai mắt đỏ ngầu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.