Siêu Cấp Thiếu Gia

Chương 921: Ông Chủ Của Tôi





Hai giám đốc điều hành cấp cao nhìn Khổng Ba giả vờ bình tĩnh, trong nội tâm bọn họ cũng bắt đầu lo lắng.

Bất kể có phải là vì Tòa Sky Green nên Kim Nam mới ra mặt hay không, nhưng chỉ cẩn Kim Nam tự mình ra mặt, e rằng tập đoàn Khổng thị sẽ không có quả ngon để ăn.

Lúc này, thư ký dẫn theo Kim Nam đi đến văn phòng làm việc của Khổng Ba.

Vóc dáng Kim Nam không cao, nhưng khí chất rất mạnh, trên khuôn mặt cũng vô tình lộ ra khí chất độc nhất vô nhị chỉ anh ta mới có của người giang hồ!
"Ông chủ Kim, thật không ngờ hôm nay anh lại có thể đến đây tìm tôi như vậy? Thật sự là khiến cho tôi có chút bất ngờ đó!" Khổng Dương đứng dậy đón tiếp.

Từ sau khi Kim Nam vào nhà vẫn luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng, lúc này cái gì cũng không nói, trực tiếp ngồi xuống trên sô pha, bắt chéo chân lên, hút một điếu thuốc!
Điều này khiến cho trong nội tâm Khổng Ba mơ hồ cảm thấy hơi bất mãn.

“Ông chủ Kim hôm nay đến đây là vì có chuyện gì sao?” Khổng Ba trầm giọng hỏi.

Kim Nam ngậm lấy một điếu thuốc, khinh thường nhìn Khổng Ba và nói: "Chủ tịch Khổng, thật sự ngại quá, tôi đây là người thô kệch lại có chút lỗ mãng, đã làm một số nhân viên bảo vệ của ông bị thương, ông đừng so đo nha!"
"Ông chủ Kim ngàn vạn lần đừng nói như vậy, mấy nhân viên bảo vệ đó có mắt mà không có tròng, anh giúp tôi dạy dỗ một bài học là tốt lắm rồi, chỉ là Khổng Ba tôi không biết bản thân có tàu đức gì mà lại có thể khiến cho anh tự mình đến gặp tôi như vậy?" Khổng Ba nói.


"Vệ sĩ của ông có mắt nhưng không có tròng, có phải ông cũng sẽ giống với bọn họ như vậy sao? Bằng không làm sao có thể đi động đến người không nên dây vào!" Kim Nam khinh thường nói.

Động đến không nên dây vào?
Khổng Ba rất không ngờ Kim Nam vậy mà lại có thể nói thẳng ra như vậy, việc này chẳng những hoàn toàn không đem ông ta để vào mắt một chút nào, dường như anh ta đang muốn tìm cách trả thù!
Khổng Ba nghiến răng nghiến lợi nói: "Ông chủ Kim, ý của anh là gì, Khổng Ba tôi đây ở Kinh Đô, cũng là một nhân vật có tiếng tăm! Nếu anh cố tình gây phiền phức cho tôi, Khổng Ba tôi cũng không phải người có thể dễ trêu vào đâu.

"
“Hôm nay tôi đến đây tìm ông là để truyền đạt một tin tức điệp cho ông, cũng có thể coi như khẩn cấp cứu được nhà họ Khổng của ông một lần!” Kim Nam nói.

“Ồ?” Khổng Ba sửng sốt một chút, sau đó lập tức nói: “Cứu nhà họ Khổng? Nhà họ Khổng vẫn đang rất tốt, tại sao lại phải cần anh giúp đỡ.


“Việc ông đối phó với Tòa Sky Green, đừng nói là ông cũng không biết đấy nhé?” Kim Nam nói.

Nghe vậy, Khổng Ba cười cười khinh thường, đoán đúng rồi, Kim Nam này thật sự là đến vì chuyện của Tòa Sky Green!
“Đương nhiên là tôi biết, nhưng chuyện này là chuyện công việc cạnh tranh trên thương trường, hình như không có quan hệ gì đến ông chủ Kim cho lắm?” Khổng Ba khinh thường nói.

“Đây quả thực là chuyện cạnh tranh của công việc, nhưng vì ông chủ của tôi đã ra lệnh cho tôi, cho nên nó cũng xem như có liên quan đến tôi!” Kim Nam mỉm cười.

Ông chủ của anh ta?
Câu nói này khiến cho nội tâm của Khổng Ba không khỏi sửng sốt một hồi, mọi người ở Kinh Đô này làm gì có ai không biết Kim Nam đã từng trấn tĩnh vùng màu xám của Kinh Đô năm đó, người chiếm ngôi đầu bảng thì còn có người đứng sau sao?
“Ông chủ Kim, chẳng lẽ Tòa Sky Green chính là chủ nhân của anh sao?” Khổng Ba nói.

"Mặc dù Tòa Sky Green không phải chủ nhân của tôi, nhưng Mộc Hồng Diệp thực sự là bạn gái của ông chủ tôi, vì vậy tốt hơn hết ông nên cân nhắc kỹ càng hậu quả của việc này, nếu không, những thuộc hạ và cả những người anh em của tôi có thể đến công ty của ông mỗi ngày, không chừng bọn họ còn có thể sẽ đến nhà họ Khổng của ông nhìn qua một chút đấy, ông nói xem đến lúc đó nếu như bọn họ có làm ra loại chuyện gì không thể cứu vãn được, ông chủ Khổng khẳng định sẽ phải hối hận không kịp đấy!” Sau khi Kim Nam nói xong lời này liền rời khỏi văn phòng.

Sắc mặt Khổng Ba âm trầm như chìm vào trong nước, ông ta có thể cảm nhận được rõ ràng sự đe dọa trong lời nói của Kim Nam, nếu không làm theo những lời mà anh ta nói với mình, nhất định Kim Nam sẽ đối phó với ông ta.

Thế nhưng…
Đột nhiên, đôi mắt của Khổng Ba rung lên!
Ông chủ trong miệng Kim Nam là bạn trai của Mộc Hồng Diệp, vậy chẳng lẽ tên nhãi ranh kia chính là ông chủ của Kim Nam sao?
Không có khả năng!
Làm sao có thể như thế được.


Đường đường là người đứng đầu khu vực màu xám ở Kinh Đô, sao lại có thể là cấp dưới của một kẻ vô danh tiểu tốt như vậy được?
"Mộc Hồng Diệp, cô ta thật đúng là có chút năng lực! Không biết từ đâu mà có thể câu dẫn được một người đàn ông có thể khiến cho Kim Nam ra mặt vì mình! Con trai tôi thật sự là mù quáng, lúc trước sao có thể lại đi vừa ý một người phụ nữ như cô được!" Khổng Ba nghiến răng nghiến lợi nói.

Sau đó, Khổng Ba gọi vào một chiếc điện thoại bí ẩn.

Âm thanh của một người đàn ông với giọng nói dày đặc khẩu âm của người nước ngoài truyền đến qua điện thoại.

"Ông Khổng, có chuyện gì vậy?"
“Nhanh chóng ra tay càng sớm càng tốt đi, xong việc còn phải giúp tôi đối phó với một người tên Kim Nam nữa!” Khổng Ba thần sắc lạnh như băng nói.

"Như vậy cần phải thêm tiền! " Người đàn ông nước ngoài nói.

"Không thành vấn đề, tiền đối với tôi là thứ không thiếu, nhớ là phải xử lý sạch sẽ một chút!"
Sau khi Khổng Ba cúp điện thoại, khóe miệng ông ta lộ ra một tia dữ tợn!
Tối hôm đó vì lời mời của Lý Văn, Thẩm Lãng lái xe ô tô đi đến một câu lạc bộ tư nhân cao cấp ở một nơi khá xa.

Chỗ này bình thường đều đóng cửa vào các ngày bình thường trong tuần và chỉ được sử dụng cho các bữa tiệc riêng do các thiếu gia tiểu tư ở Kinh Đô tổ chức mà thôi.

Lúc này ở cửa hội sở đã có rất nhiều ô tô hạng sang đậu trước cổng, trông giống như là một cuộc triển lãm ô tô hạng sang vậy.

"Cái đám phú nhị đại của Kinh Đô này thật sự là rất có tiền nha! " Sau khi nhìn thấy những chiếc xe này, Thẩm Lãng cười khổ nói, biết rõ bất cứ chiếc xe tùy tiện nào ở đây cũng đều là thứ mà người bình thường có lẽ cả đời này cũng không thể mua được!
Sau khi Thẩm Lãng đỗ xe, anh liền bước vào bên trong hội sở.

Bên trong của hội sở, Lý Văn đã đến từ rất sớm, nhìn thấy Thẩm Lãng liền vội vàng đi đến chào hỏi.

“Anh Thẩm, anh đến rồi, tôi còn sợ anh sẽ không đến cơ?” Lý Văn khuôn mặt tươi cười nói.

“Vào đi, để tôi xem các phú nhị đại bọn họ của Kinh Đô sẽ chơi như thế nào!” Thẩm Lãng nói xong liền nhấc chân bước vào trong, Lý Văn cũng cực kỳ kính cẩn đi theo sau.

Bước vào hội quán, dù ánh đèn hỏi tối mờ ảo nhưng vẫn có thể thấy bên trong được trang trí vô cùng xa hoa sang trọng.

Ngoài trừ trong phòng, hỏi sở còn có một bể bơi trên sân thượng rất lớn.


Mà lúc này rất nhiều nam nữ trẻ tuổi đang nghịch nước trong bể bơi, mấy người phụ nữ ăn mặc cũng không ngại e dè, bikini hai mảnh có mặt ở khắp nơi!
Thật ra những kiểu tụ tập này cơ bản đều tương tự nhau, đều là một đám phú nhị đại ăn nhậu.

Chỉ có điều là là môi trường ở đây tốt hơn so với thành phố Giang Nam hay những nơi khác rất nhiều, chất lượng của con gái cũng vượt trội hơn, rốt cuộc thì ở Kinh Đô cũng có rất nhiều người giàu có, cho nên mấy cô gái thu hút cũng được nhiều hơn.

Tìm được một góc đối lập tương đối hẻo lánh yên tĩnh, Thẩm Lãng ngồi xuống, mà Lý Văn cũng vội vàng bưng mấy chai rượu tây ngon từ trên quầy rượu đi tới, cùng với một đĩa hoa quả đưa đến trước mặt cho Thẩm Lãng.

“Anh Thẩm, nếu chọn trúng cô gái trong đây, anh cứ trực tiếp nói thẳng cho tôi biết là được!” Lý Văn cười nói.

Thẩm Lãng hơi bất đắc dĩ cười, mặc dù phụ nữ ở đây đều rất xinh đẹp, nhưng đối với Thẩm Lãng mà nói đều không để vào mắt.

“Xem ra mấy thứ mà mọi người chơi đều gần giống nhau, cũng không có gì lắm!” Thẩm Lãng nói.

Lý Văn biết rõ những người như Thẩm Lãng chắc chắn không có hứng thú đối với những cuộc tụ họp kiểu này, có thể đến đây cũng đã là cho bản thân mặt mũi lắm rồi, hoặc là nói muốn nhìn qua một chút mấy phú nhị đại ở Kinh Đô mà thôi.

“Một lát nữa, Chu Bạch, con trai nhà họ Chu, là một trong mười gia tộc giàu có lớn nhất ở Kinh Đô sẽ tới, lúc đó tôi sẽ giới thiệu với anh một chút!” Lý Văn nói.

“Được rồi, anh cứ đi chơi trước đi, tôi sẽ ở một mình một lát.

” Thẩm Lãng xua tay nói.

Lý Văn nhìn thấy cũng không nói thêm, sau khi nói chuyện qua với Thẩm Lang hai ba câu liền đi vào trong đám người phú nhị đại!
Ngay sau khi Lý Văn vừa rời đi, một người phụ nữ với khuôn mặt xinh đẹp mỹ lệ đi về phía Thẩm Lãng, người phụ nữ mặc váy hai dây ngắn và đi một giày cao gót tôn lên đôi chân dài của cô ta, lúc bước đi cả người còn uốn éo một chút.

Một bộ dạng hiển nhiên là muốn bắt được Thẩm Lãng.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.