Siêu Cấp Tuần Cảnh

Chương 20: Mỹ nhân tuổi xế chiều









"Tiểu tử thối, lâu không gặp , ngươi học được nhiều thứ xấu xa a, ngay cả vấn đề vị trí nào mà tình nhân hôn lên cũng biết a, thành thật khai báo, có phải ngươi trộm tình sau lưng tỷ tỷ hay không ?" Trương Sở Lăng từ khi ôm lấy Lữ Na đã không buông tay, từ khi trượng phu qua đời , Lữ Na cũng không có cùng nam nhân khác thân thiết , lúc này bị Trương Sở Lăng ôm chặt , cảm thụ được nhiệt đồ truyền đến do da thịt đụng vào nhau , Lữ Na hơi có điểm động tình .



Trong nội tâm của Trương Sở Lăng lúc bấy giờ, cũng nghĩ buông Lữ Na ra , lại phát hiện toàn bộ trọng lượng thân thể của nàng đều dựa vào người mình , bản thân buông tay ra khẳng định đối phương sẽ ngã sấp xuống; không buông tay , hai tay trắng mềm của đối phương hết lần này đến lần khác xấu xa sờ loạn trên thân thể mình , có ý trêu chọc bản thân mình một chút .



Có thể nói Trương Sở Lăng bây giờ tinh thần mê mẩn, hơi thở như hoa lan mang khí tức của thục nữ càng làm hắn say lòng, bất tri bất giác , hắn cố gắng kìm nén lại , hai mắt không khỏi sưng đỏ nói, "Na tỷ, ta đây không phải không biết mới hỏi ngươi sao, nếu như biết liền đã trực tiếp nói cho ngươi vị trí chính xác rồi."



Cảm thấy được sức nóng, Lữ Na quyến rũ cười, xảo diệu thoát khỏi cái ôm của Trương Sở Lăng.




"A Lăng, ngươi thực sự không trách Na tỷ phá hư cuộc hẹn với mỹ nữ của ngươi sao?" Lúc nói, Lữ Na hai mắt chăm chú nhìn hai con mắt của Trương Sở Lăng . Trước đây Trương Sở Lăng cũng nói qua có mấy nữ bằng hữu, Trương Sở Lăng mỗi lần nói chuyện với bạn gái, đều cao hứng cùng ngàn xẻ chia vui sướng , nàng sẽ phân tích nữ hài đó có hay không thực sự yêu thích Trương Sở Lăng, lấy cuộc sống đã trải vài thập niên, mấy trò bịp bợm của tiểu cô nương làm sao có thể qua được hoả nhãn kim tinh của nàng, do đó mỗi lần nàng khảo nghiệm, Trương Sở Lăng lại một lần thất tình .



"Na tỷ, ngươi không phải là ghen tị chứ?" Trương Sở Lăng phát hiện Lữ Na có phản ứng rất không bình thường, bản thân nếu là có bạn gái, nàng khẩn trương cái gì, "Trương Sở Lăng" trước đây không phát hiện được là do hắn đầu óc phản ứng chậm chạp, hiện tại bản thân không còn là "Trương Sở Lăng" kia .



Trương Sở Lăng nói làm Lữ Na ngẩn ra, phản ứng của A Lăng ngày hôm nay thế nào lại nhanh như vậy , lập tức sắc mặt của nàng trở nên ảm đạm, "Tỷ tỷ là hoa tàn ít bướm , nào có tư cách ghen a. Tỷ tỷ chỉ là muốn cho ngươi tìm được cô nương tốt, có một hôn nhân hạnh phúc mà thôi ." Lúc Lữ Na nói những lời này thần tình đoan trang không gì sánh được, hình ảnh gợi cảnh quyến rũ lúc trước giống như ảo giác, hết thảy đều biến mất.



Nghe được những lời này của Lữ Na, Trương Sở Lăng trong lòng cảm động , lại thấy được khóe mắt Lữ Na có một nếp nhăn, hắn có điểm đau thương, hiện tại Na tỷ thực sự là một mỹ nhân tuổi xế chiều , thật là tội lỗi a.



Đột nhiên, Trương Sở Lăng trong đầu linh quang chợt lóe, hắn nhớ ở thế kỷ ba mươi có một loại thực vật có thể xoá đi nếp nhăn nơi khoé mắt, chỉ là thực vật này phải kết hợp với liệu pháp xoa bóp, mà bộ thủ pháp xoa bóp này hắn cũng có thể nghiên cứu ra, chỉ là chưa có thử nghiệm thực tế , không biết hiệu quả thế nào .



Trương Sở Lăng thành khẩn nói : "Na tỷ, cảm tạ ngươi đã chiếu cố quan tâm ta nhiều năm như vậy , trong lòng ta, Na tỷ vĩnh viễn là nữ nhân xinh đẹp nhất." Nói xong câu đó, Trương Sở Lăng lại nói nhỏ bên tai Lữ Na , "Na tỷ, ta gần nhất học xong một bộ thủ pháp xoa bóp , với loại trừ nếp nhăn nơi khoé mắt rất có hiệu quả, không biết ngươi có hứng thú hay không a?"



Lữ Na trìu mến vuốt ve gương mặt Trương Sở Lăng một chút , trên mặt như tản mát ra ánh sáng ôn hoà , "A Lăng, tỷ tỷ còn phải cảm tạ ngươi đã trò chuyện với ta nhiều năm như vậy, làm ta cảm giác được sự ấm áp của gia đình."



"Loại bỏ nếp nhăn nơi khoé mắt, ngươi nói thực sự có thể sao?" Lúc đầu Lữ Na cũng không có phản ứng với nửa câu nói sau của Trương Sở Lăng, lúc sau nàng mới kịp phản ứng đến điều Trương Sở Lăng nói, không khỏi kinh hô đứng lên.



Không có nữ nhân không thích xinh đẹp, nàng mỗi ngày soi gương phát hiện nếp nhăn nơi khoé mắt đều cảm thán năm tháng không buông tha ai cả, bao giờ cũng nghĩ biện pháp che đi nếp nhăn nơi khoé mắt , mà nàng cũng không thích trang điểm đậm, lại càng không thích đi thẩm mỹ viện, nàng tôn trọng vẻ đẹp tự nhiên, nếu nói nàng đi thẩm mỹ viện, nàng tình nguyện giữ lại nếp nhăn nơi khoé mắt .




Nhìn ánh mắt kinh ngạc của Lữ Na , Trương Sở Lăng mỉm cười gật đầu.



"A Lăng, ngươi không phải là muốn ăn đậu hủ của tỷ tỷ chứ ? Trước đây chưa nghe nói qua ngươi biết xoa bóp a?" Trương Sở Lăng từ trước tới giờ chưa bao giờ nói xạo trước mặt Lữ Na, cho nên trong lòng lúc này đã tin hơn phân nửa, nhưng ngoài miệng vẫn còn thói quen trêu chọc Trương Sở Lăng một chút .



Trương Sở Lăng nghe vậy không khỏi trở mình kiêu ngạo, Lữ Na này liền có thể đoán đúng bản thân ."Na tỷ ta ăn đậu hũ nhiều năm như vậy, thỉnh thoảng mời ta ăn đậu hũ của Na tỷ cũng không có bị thiệt chứ ?"



"Tiểu tử thối, đừng có ba hoa, nếu ở trước mặt nữ hài tử khác miệng của ngươi cũng trơn tru như vậy . Nhanh lên đến đây đi, tỷ tỷ cũng không chịu thua ." Lữ Na hướng ghế sa lon nằm xuống , vội vã nói với Trương Sở Lăng , giữa hai cái đùi trắng nõn mịn màng dưới bộ sườn xám để lộ ra một khe hở .



Trương Sở Lăng liếc cặp đùi cùng mắt cá chân khêu gợi của Lữ Na một cái , rồi cũng đến ngồi lên ghế sa lon, nhẹ nhàng nâng đầu Lữ Na đậy đặt lên đùi mình, bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp các huyệt vị trên đầu của nàng .



Lữ Na bảo dưỡng da phi thường tốt , ngón tay Trương Sở Lăng xoa trên mặt nàng , cảm giác trơn truột mà nhẵn nhụi, sờ lên cảm thấy co dãn mười phần.



Trương Sở Lăng khi thì lấy tay làm chưởng xoa nhẹ trên mặt Lữ Na , khi thì đổi ngón tay thành chỉ điểm lên các huyên vị then chốt trên mặt Lữ Na, Lữ Na chỉ cảm thấy mỗi lần Trương Sở Lăng bấm vào một bộ vị, nàng cảm giác được bộ vị kia làm cho mệt mỏi, đồng thời lại có cảm giác rất thoải mái.



Lúc đầu Lữ Na còn mở mắt nói chuyện với Trương Sở Lăng , nhưng sau đó lại nhắm mắt lại để thoải mái hưởng thụ . Giữa lúc nàng cảm thấy buồn ngủ, nàng cảm giác được Trương Sở Lăng đình chỉ làm việc, không khỏi kinh ngạc mở mắt, lẽ nào việc này đã xong sao, phải biết rằng chưa tới mười phút a.



"Na tỷ, nhắm mắt lại, thả lỏng tâm tình." Trương Sở Lăng mỉm cười một tiếng, hai tay lại bao trùm khuôn mặt Lữ Na.




Lữ Na theo lời nhắm mắt lại, trong nháy mắt , Lữ Na cảm thấy một cổ nhiệt lưu truyền vào trên mặt, làm cho thoải mái cực kỳ , không khỏi "Ân" dài ra một tiếng.



Nguyên lai Trương Sở Lăng vừa đình chỉ làm việc, cũng là hai tay chà xát ra nhiệt, lúc này chỉ thấy hắn lấy hai tay lòng bàn tay lướt nhẹ qua cái bộ vị mắt , mũi, miệng của Lữ Na , làm cho sự tuần hoàn máu trên mặt của Lữ Na nhanh hơn.



Lữ Na chỉ cảm thấy song chưởng của Trương Sở Lăng càng ngày càng nóng, giống như một khối sắt nóng chạy qua chạy lại trên mặt mình , Lữ Na đổ mồ hôi như tắm , cả người nóng lên, đồng thời, nội tâm của nàng cũng rục rịch , mũi phát ra tiếng rên rĩ mê người .



Đột nhiên, lòng bàn tay Trương Sở Lăng dừng việc xoa bóp , vài ngón tay giống như đánh đàn đánh lên mặt Lữ Na .



Lữ Na cảm thấy mắt giống như bị muỗi chích . Vừa nhẹ vừa nhanh, lại có chút nhột nhột. Ngay sau đó xung quanh con mắt cảm giác nhột càng ngày càng mãnh liệt. Ngay khi nàng nhột đến nhịn không được muốn rên lên một tiếng . Đột nhiên luồng nhiệt lưu ôn hoà lúc nãy xuất hiện , mà cảm giác nhột nhột vẫn chưa tiêu trừ, xen lẫn vào nhau, làm cho xung quanh vành mắt run rẩy kịch liệt .



Trận run rẩy kịch liệt này giằng co đến 5-6 phút mới tan đi. Mà cỗ nhiệt lưu giống như cũ chảy xuôi theo vành mắt.



Lúc hai tay Trương Sở Lăng tạo thành bốn chỉ , ngón tay cái đặt tại huyệt bách hội của Lữ Na mà vân vê, sau đó chậm rãi vòng ra sau, rồi lại quay về huyệt bách hội, làm như vậy nhiều lần, Lữ Na cảm giác từng lỗ chân lông trên người giống như nở ra, bỗng nhiên tinh thần buông lỏng, chìm vào giấc ngủ ngọt ngào.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.