Siêu Cấp Tuần Cảnh

Chương 29: Bỗng nhiên gây thù hằn









" Bây giờ vợ chồng Ngô Bằng Huy hẳn là đã đi xin lỗi Lý Vũ Hàm rồi ?" tưởng tượng một chút lúc Lý Vũ Hàm trợn mắt há miệng khi vợ chồng Ngô Bằng Huy đi xin lỗi nàng, Trương Sở Lăng không nhịn được mà cười, thầm nghĩ có phải hay không mình làm hơi ác một chút, Lý Vũ Hàm có thể hay không vì vợ chồng Ngô Bằng Huy xin lỗi mà có tâm lý sợ hãi suy nghĩ miên man đây ?



Khi Trương Sở Lăng đang cười khúc khích thì điện thoại hắn lại vang lên, xem tên trên danh bạ hóa ra là Lữ na gọi điện tới.



" A Lăng, xe cảnh sát các ngươi đã được sửa xong rồi, ngươi có qua đây lấy hay không ?" bên đầu dây điện thoại nọ âm thanh Lữ Na có điểm hưng phấn.



Trương Sở Lăng vừa nghe đã biết bản thân mình trong quá khứ cũng không đơn giản chỉ là lấy xe, bản thân mình dù nhiều ngày không đi làm nhưng xe ở cảnh sát cơ hồ mỗi ngày đều được bảo trì, nếu mình bảo không thì cảnh sát vẫn tiếp tục mang xuống như thương lệ.




" Na tỷ, nhớ tới ta cứ nói thẳng, ta dù sao cũng rảnh để lấy xe." Trương Sở Lăng tâm lý cao hứng, không nhịn được mà mở miệng nói đùa.



Lữ Na không nghĩ tới Trương Sở Lăng sẽ cùng nàng nói đùa mập mờ kiểu này, khuôn mặt trắng nõn trở nên ửng đỏ, trong lòng tự nhiên mơ hồ thấy vui vẻ. " A Lăng, ngươi không đến như lời nói, sau này ta có xe tốt cũng không cho ngươi đụng nha." Lữ Na ở bên đầu dây kia hấp dẫn nói.



Nguyên lai Trương Sở lăng tính cách mặc dù chất phác, nhưng cũng là người mê xe, đụng tới xe gì cũng muốn thử một chút, nhưng kinh tế trong nhà cũng không dư dả gì, cho nên không thể làm gì khác hơn là đánh chú ý sang xưởng sửa chữa xe , mà Lữ Na chỉ cần trong gara xe có xe gì tốt, cũng đều phóng túng cho hắn chơi đùa thỏa mãn lòng hiếu kì của hắn.



Nghe đến xe, Trương Sở Lăng đột nhiên giật mình, bản thân mình hiện tại không có phương tiện gì thay cho đi bộ, mặc dù bây giờ hầu như xe gì mình cũng không để vào mắt, nhưng mà thế giới này làm sao mà có xe mình thích được. Dòng xe moto Halley không phải bình thường có thể chế tạo được sao, hơn nữa nếu cung cấp đủ linh kiện tốt, nương theo quy mô của xưởng sửa chữa xe này, Lữ Na hẳn có thể làm ra được dòng xe Halley này ?



" Ngươi chờ nha, ta lập tức tới đây." Trương Sở Lăng nghĩ mình lập tức có thể giả vờ xem bộ linh kiện xe Halley mà chế tạo cho mình một chiếc xe khác, tâm lý hắn hưng phấn lên.



Vội vã mà tắt điện thoại, lấy ra một tờ giấy để lại vài dòng chữ, hắn lập tức đi đến xưởng sữa chửa xe .



" Tiểu tử thúi, ta không tin là ngươi còn trì hoãn được nữa." Nghe đượcbộ dáng không thể chờ đợi được của Trương Sở Lăng ở đầu dây bên kia , Lữ Na vui vẻ mà nở nụ cười, một lát sau, nàng không nhịn được mà ngồi trước bàn trang điểm mà cẩn thận đáng giá lại chính mình, " nếp nhăn nơi khóe mắt thật sự phai nhạt đi rất nhiều, chỉ cần hơi tô son điểm phấn một chút căn bản là nhìn không ra, tên A Lăng chết tiệt này có bản lãnh như vậy sao không sớm thể hiện ra."



Đối với việc Trương Sở Lăng đột nhiên biểu hiện kỹ thuật xoa bóp vô cùng kỳ diệu, Lữ Na thật sự ngây dại, hắn ở trong mắt nàng, Trương Sở Lăng tựa như là một tiểu đệ đệ vậy, thành thật, chứng kiến hắn vẫn bị người trong sở cảnh sát sai làm các việc nặng, trong lòng nàng cũng đau lòng, đồng thời đối với Trương Sở Lăng càng chiếu cố tỷ mỉ hơn. Nhưng mà Trương Sở Lăng bình thường có khi làm cho nàng không nhịn được mà lắc đầu, nàng từng khuyên qua Trương Sở Lăng không nên làm nghề cảnh sát nữa mà chuyển qua nghề khác, kết quả là Trương Sở Lăng phi thường kiên định nói bản thân mình muốn làm nghề cảnh sát, từ đó đến nay, nàng lại cấp cho Trương Sở Lăng là người cố chấp. Lúc ở TV thấy Trương Sở Lăng anh dũng chế phục bảy tên cướp cầm vũ khí, nàng kích động đến độ nước mắt cũng rơi, đồng thời trong lòng càng thêm bội phục Trương Sở Lăng cố chập cùng với quyết đoán.



Nhưng mà nàng cho tới bây giờ không ngờ rằng Trương Sở Lăng có thể mát xa, hơn nữa hiệu quả lại tốt như vậy.



Nàng mơ hồ nhớ lời Trương Sở Lăng nói đây là lần đầu tiên hắn mát xa, như vậy, hắn có phải hay không thấy mình có nếp nhăn ở khóe mắt mà cố ý học kỹ thuật mát xa đây ? Lữ Na nhìn bộ dáng mình trong gương như trẻ lại mười tuổi, đột nhiên nhơ tới cái gì đó, mặt tự dưng ửng lên một đóa hồng.




Ước chừng Trương Sở Lăng không khác lắm là sẽ tới, Lữ Na nhanh chóng hướng phía cửa xưởng xe mà đi , nàng hy vọng Trương Sở Lăng khi đến là có thể thấy mìnhđầu tiên .



" Ai, quản lý Lữ có phải hay không biết ta tới mà cố ý tới đón ta ." Lữ Na vừa mới ra cửa, thì đã nghe được một thanh âm làm cho nàng rất không thoải mái.



Chỉ thấy chủ nhân thanh âm này bộ dáng hơn bốn mươi tuổi, thân thể cao lớn, nhìn sơ một cái đã thấy chói mắt, mặc tây phục giày da, trong tay còn vương một điếu thuốc, vừa nhìn đã biết là không phải công nhân. Người này họ Vương tên Lập Hoa, vốn là tổng giám đốc một công ty mậu dịch xuất nhập khẩu, đối với Lữ Na trong lòng vẫn mang ý xấu, cứ hai ba ngày lại đến cảng thành xe.



Lữ Na không thèm liếc mắt nhìn Vương Lập Hoa một cái, mũi hừ lạnh một cái rồi dời sự chú ý sang tuyến xe buýt, nàng biết Trương Sở Lăng đi đến đây bằng xe buýt, như vậy sẽ rẻ hơn.



Vương Lập Hoa mũi giật nhảy một cái, trong lòng thầm giận, cái mụ xú kỹ nữ này đối với người khác đều là khuôn mặt tươi cười đón chào, tại sao thấy mình lại hiện bộ dáng không nhẫn nhịn vậy, bất quá hắn cũng hoàn hảo đem cái cảm xúc này ẩn dấu đi, rồi lại cười khan hai tiếng, tiếp tục nói : " Vài ngày không gặp, quản lý Lữ ngày càng trở nên xinh đẹp, càng ngày càng trẻ tuổi ra nha."



Lữ Na nghe vậy không tự chủ được mà sờ lên khuôn mặt trắng mịn của mình một cái, ngoài miệng nhưng lại không khách khí mà nói : " Có thể gần đây không ai quấy rầy, giấc ngủ ngon lên một ít."



Đối với người mà ngưỡng mộ mình, Lữ Na một mực như nhau đều rất khách khí, dù sao là người làm ăn chú ý một chút hòa khí sinh tài, nàng vốn tận lực không đắc tôi với người, nhưng mà nàng tuyệt đối không phải là người vì sinh ý mà mất đi nguyên tắc làm người, nguyên tắc của nàng rất trong sáng : với bằng hữu thì có thể, nhưng muốn ăn bớt thì không có cửa đâu.



Bởi nguyên tắc này của Lữ Na làm cho nàng đắc tội không ít người, đồng thời cũng được rất nhiều người tôn trọng cùng hữu nghị, cho nên sinh ý của nàng càng ngày cang tốt. Đối với Vương Lập Hoa kỳ thật ngay từ đầu Lữ Na cũng rất khách khí đối với hắn, nhưng mà hắn lại cố ám chỉ có ý xấu với Lữ Na, một mặt nể là tổng giám đốc một công ty nên không nói thẳng, dần dần làm cho Lữ Na mất đi tính kiên nhẫn.



Vương Lập Hoa không phải là không hiểu lời ám chỉ của Lữ Na, hắn chỉ cảm thấy một quả phụ xinh đẹp như vậy thủ tiết thời gian dài như vậy dần dần sẽ có ham muốn nam nhân, mà lại tự nhân mình có điều kiện tốt, cho nên mới dày mặt mà trường kỳ chiến lược tấn công.



" Đúng vậy, phụ nữ ngủ ngon giấc mới có nhiều điểm hấp dẫn." Vương Lập Hoa vẫn giả bộ hồ đồ như cũ, tựa hồ không nghe ra ám chỉ trong lời nói của Lữ Na.



Hắn vừa nói xong thì thấy vẻ mặt của Lữ Na đột nhiên giãn ra, ý cười ngọt ngào hiên lên trên mặt hắn, nàng trong mắt hắn bây giờ sáng rạng lên, nàng cứ như vậy mà cười, cả người giống như một đóa hoa mẫu đơn nở rộ, vẻ phụ nữ thành thục quyến rũ cùng gợi cảm phát tán ra trên người nàng.




" A Lăng !" trong miệng Lữ Na nhẹ nhàng tuôn ra hai chữ, cả người như một trận xuân phong, thân thể bắt đầu di động.



Vương Lập Hoa lúc này như mê như say, hắn chưa từng gặp qua Lữ Na đối với mình cười như thế, hắn càng không nghĩ Lữ Na có hình tượng phong tình như thế, trong đầu hắn căn bản là không có nghe thấy hai từ mà Lữ Na hô. Thấy Lữ Na mỉm cười hướng về phía mình chạy tới, hắn không tự chủ được mà mở rộng hai tay, chuẩn bị ôm ấp nữ nhân như ngọc vào trong lòng.



" Na tỷ, ta không phải là tiểu hài tử rồi, đừng có động tý lại nhéo lỗ tai của ta có được hay không." Phía sau truyền đến một thanh âm của một nam tử trẻ tuổi, nghe giống như đang có bộ dáng xấu hổ, chỉ là Lữ Na như thế nào lại không chạy vào trong lòng mình đây, chẳng lẽ vừa rồi mình đứng sai vị trí sao ? Vương Lập Hoa đầu óc nhất thời ngưng trệ không suy nghĩ được.



" Tiểu tử ngươi có tiền đồ rồi hả, cư nhiên có dũng khí đùa giỡn tỷ, xem ta hôm nay hảo hảo thu thập ngươi thế nào." Lữ Na gắt gao nhéo lấy lỗ tai Trương Sở Lăng, vòng tay một cái Trương Sở Lăng cũng không phát hiên được, tư thế cực kỳ mập mờ mà kéo hắn đi vào trong gara xe



.



Nghe được âm thanh Lữ Na ở sau lưng vang lên, Vương Lập Hoa ngạc nhiên mà quay đầu lại, nhưng lại thấy một màn thân thiết của Lữ Na cùng Trương Sở Lăng, tâm lý đố kỵ bùng cháy thiếu chút nữa là bùng ra.



Vương Lập Hoa cùng Trương Sở Lăng cũng gặp qua mấy lần, hai người mặc dù không quen thân nhưng vẫn biết nghề nghiệp cùng tính danh của đối phương. Thấy đối phương một người vừa nghèo nàn lại là một tiểu cảnh sát nhỏ nhoi có thể được Lữ Na hậu đãi như thế, mà mình tổn hao bao tâm huyết lại được kết quả như vậy, trái tim hắn bắt đầu vặn vẹo, nhìn về phía Trương Sở Lăng ánh mắt cũng dần trở nên độc ác, bất quá hắn cũng không có lập tức xông lên tìm Trương Sở Lăng mà tìm khổ, mà là ẩn nhẫn cơn tức giận của mình, xoay người tiến vào chiếc xe Mercedes Benz bên cạnh rời đi.



Trương Sở Lăng vừa mới đến nơi chỉ nhìn thấy bóng lưng Vương Lập Hoa, hơn nữa bản thân vừa mới xuống xe đã bị Lữ Na hấp dẫn toàn bộ chú ý, căn bản là không kịp cân nhắc xem bóng lưng này là ai. Hăn tự nhiên không biết bản thân mình trong lúc vô tình phải tội một bình dấm chua, hơn nữa cái bình dấm chua này còn là một tiểu nhân, hắn ta sau này còn mang đến cho cuộc sống của mình chút phiền toái nhỏ.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.