Siêu Cấp Tuần Cảnh

Chương 43: Điền ny nhu tình





Điền Ny cùng Trương Sở Lăng đồng sinh cộng tử , trong lúc vô ý bắt được hơn mười tên cướp sử dụng súng , làm cho kế hoạch cướp ngục của bọn cướp bị bóp vỡ từ trong trứng giống như thành một truyền kỳ , lưu truyền mọi nơi trong cục cảnh sát , phiên bản cũng càng ngày càng nhiều, chỉ là vô luận phiên bản nào , Điền Ny đều là vai chính , mà Trương Sở Lăng chỉ là một vai diễn nhỏ không đáng kể , sự xuất hiện của hắn, hình như dường như là giúp Điền Ny càng thêm nổi tiếng hơn .



Không ai ao ước công lao của Điền Ny , dù sao người ta phá cụ án lớn này , cũng là dùng mạng để đổi , nếu đổi là bất cứ người nào trong bọn họ đối mặt với nhiều tên cướp dùng súng như vậy , đặc biệt là còn có MP5 hoả lực rất mạnh nữa , cũng không có khả năng tìm ra đường sống , chính là bởi vì như vậy, Điền Ny ở trong mắt mọi người có vẻ càng thêm thần bí cùng vô song , quả thực chỉ có thể dùng từ trí tuệ cùng dũng cảm để diễn tả .



Mà Trương Sở Lăng trong mắt mọi người luôn biểu hiện sự vô năng hèn mọn nay lại tiếp tục trở thành đối tượng mà mọi người khinh bỉ , vô duyên vô cớ dựa vào nữ nhân mà lập được công lớn như vậy , làm mọi người thèm muốn cùng đố kỵ .



"Trương Sở Lăng kia thật đúng là quá may mắn a , mọi chuyện tốt điều tìm đến hắn , hắn phát tài rồi ." Khi Trương Sở Lăng đến phòng làm việc , thanh âm của Trương Bình truyền vào tai của hắn , bên cạnh nàmg cũng không ít người vây quanh , xem ra vẻ mặt bọn họ rất hưng phấn , tựa hồ như đã nói chuyện một lúc lâu rồi.




Thời gian ngồi tám chuyên (DG: còn gọi là buôn dưa lê ) như thế này không bằng ở nhà cho khoẻ , con mắt Trương Sở Lăng đảo qua nhóm đồng nghiệp đang nói chuyện phiếm trong phòng làm việc mỗi ngày khi không có việc gì làm , cũng không lên tiếng mà liền đi đến bàn làm việc của mình.



Trông thấy Trương Sở Lăng vào phòng làm việc, thanh âm của mọi người nhỏ đi một chút, nhưng vẫn là châu đầu ghé tai bàn luận , rất hiển nhiên, bọn họ vẫn còn chưa nói hết , không muốn gián đoạn khi có một vấn đề hứng thú như vậy.



"Ta nói các ngươi cũng nên ít trò chuyện vô vị như vậy a , người ta có hành vi không tốt trong hồ sơ, các ngươi liền có chút hả hê, người ta lập công, các ngươi liền đố kị, các ngươi như vậy mà là người sao ?" Một âm thanh chấn động mạnh mẽ từ cửa phòng làm việc vang lên , thanh thúy mà khô mát, thanh âm mười phần bực bội , làm cho thanh âm của mọi người trong phòng làm việc im bặt.



Thanh âm này như nói ra tiếng lòng của Trương Sở Lăng , làm hắn cực kỳ thoải mái. Ngẩng đầu nhìn về phía cửa , là Điền Ny đang mặc thường phục .



Mọi người trong phòng làm việc đã quen với khí thế hiên ngang bá đạo của Điền Ny trong bộ cảnh phục , trong giây lát thấy Điền Ny mặc thường phục làm toát lên vẻ khêu gợi , khiến cho người ta dễ dàng mà phạm tội .



Nếu như có thể nói một từ duy nhất thì đó chình là hoàn mỹ , lúc này khuôn mặt tinh xảo của Điền Ny có chút vẻ lạnh lùng , nhưng đôi mắt sáng như bắn ra một chút sát ý , đôi môi khêu gợi hồng nhuận, kết hợp với khuôn mặt tạo nên sát khí bức người .




Sau tiếng quở trách của Điền Ny , phòng làm việc nhất thời yên tĩnh trở lại, yên tĩnh đến nỗi có thể nghe thấy âm thanh của cây kim khi rớt xuống đất . Cũng không biết mọi người là bị lời nói của Điền Ny làm cho như vậy , hay là bị tướng mạo xinh đẹp của nàng mê hoặc.



Sau khi nói những lời này xong , Điền Ny cũng không để đến biểu tình của mọi người, mà là trực tiếp đi tới bên cạnh Trương Sở Lăng ,lẳng lặng đứng ở bên cạnh hắn, hai mắt yên lặng chăm chú nhìn Trương Sở Lăng .



Tâm tình Điền Ny rất phức tạp, Trương Sở Lăng ở trước mặt nàng càng không biết phải chống đỡ như thế nào . Nếu như là nửa tháng trước, Trương Sở Lăng căn bản chính là người nàng xem thường nhất , nếu như đổi lại là một tuần trước, nàng khẳng định sẽ trực tiếp trách cứ Trương Sở Lăng là vô năng cùng nhu nhược , chính là hiện tại, Trương Sở Lăng ở trước mặt nàng như một ngọn núi thần bí , nàng nỗ lực như thế nào đi nữa cũng không thấy được đỉnh núi , nàng phát hiện mình căn bản sẽ không có tư cách gì để đánh giá về Trương Sở Lăng . Hơn nữa lần lập công này của Trương Sở Lăng , làm cho nàng trực tiếp có thể thăng cấp , nhưng lại tách nàng ra khỏi đội tuần tra .



"Ân, ngày hôm nay thế nào lại mặc thường phục vậy, phải về tổ trọng án sao?" Trông thấy Điền Ny đứng ở bên cạnh mình, Trương Sở Lăng có điểm không được tự nhiên, đành phải gợi chuỵên để phá vỡ sự trầm mặc .



"Đúng vậy, tổ trọng án bên kia thiếu người , do đó yêu cầu ta trở về , hôm nay là ta cố ý đến tạm biệt ngươi ." Thấy Trương Sở Lăng liếc mắt liền đã nhìn thấu chuyện bản thân mình bị triệu hồi về tổ trọng án , làm Điền Ny giảm được một chút lời nói , nàng mắc cở đỏ mặt nói rằng, "Buổi tối sau khi tan sở ngươi rảnh rỗi không , ta mời ngươi ăn khuya."



Điền Ny ở trước mặt Trương Sở Lăng có bộ dạng khép nép như con chim nhỏ làm tròng mắt của mọi người như muốn rớt ra , từ lúc nào nữ bạo long lại có thể ôn nhu như vậy ? Nếu không phải Điền Ny vừa vào phòng làm việc đã hét lên một tiếng , mọi người khẳng định sẽ cho là mình hoa mắt.



"Ăn vịt quay Thâm Tỉnh , hay là đi nhà hàng Hy Lạp?" Trương Sở Lăng cũng không nhìn Điền Ny khuôn mặt mỉm cười nói, so sánh với Điền Ny trong bộ dạng hung ác , hắn vui hơn khi thấy được bộ dạng ôn nhu của Điền Ny lúc này .




"Ngươi... Nếu như ngươi đã nói vậy , ta cũng không ngại mời ngươi ." Nghe được Trương Sở Lăng nói, nét mặt Điền Ny nhất thời lúng túng , nàng lại nghĩ tới việc bản thân mình mời cơm Trương Sở Lăng lúc trước bởi vì cảm kích Trương Sở Lăng thay nàng đối phó vơi mấy tên tiểu lưu manh , kết quả nửa đường cả hai ngươi không vui nên chia tay , khiến cho nàng tức giận . Tuy rằng lúc đó rất tức giận, thế nhưng hiện tại ngẫm bản thân mình lúc đó đúng là đã cố ý gây sự , cũng khó trách Trương Sở Lăng phẩy tay áo bỏ đi , hơn nữa người ta còn gọi thợ sửa xe đến giúp mình , cũng không tính là thực sự bỏ lại mặc kệ bản thân mình .



Thấy hai gò má của Điền Ny ửng đỏ , giống như bôi son trông rất đẹp , con mắt Trương Sở Lăng không khỏi dừng lại trên khuôn mặt nàng trong chốc lát , "Ngươi thật hay nói giỡn , không nên tưởng thiệt." Trương Sở Lăng vừa nói chuyện một bên đem canh của Trương phụ ra , "Đây là của ba ba ta cảm kích việc ngươi đã chiếu cố ta , cố ý bảo làm để cho ta mang đến cho ngươi uống."



Cái nắp bình thuỷ chứa canh thịt dê hầm cùng hoàng kỳ đương quy mở ra , một hương thơm đậm đà tràn ngập trong phòng làm việc , Điền Ny cảm giác hai gò má của mình đỏ hơn , một đôi đẹp nhìn Trương Sở Lăng như muốn tuôn ra nước , làm cho mọi ngươi trong phòng làm việc trơ mắt mà nhìn , nhớ tới bộ dạng hung dữ của Điền Ny đối với bọn họ , hiện tại lại hết sức ôn nhu với Trương Sở Lăng , trong lòng cảm thán thật quả là chênh lệch.



"Thế nào, không thích sao?" Thấy Điền Ny ngây ngốc nhìn mình, mà mọi người trong phòng làm việc lại sững sờ nhìn Điền Ny cùng Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng trong lòng có điểm không thích, nặng nề mà khái một tiếng, làm mọi người đang ngẩn ra chợt tỉnh lại .



"Không, ta rất thích , ngươi thay ta cảm tạ bá phụ, nếu như không có chuyện gì ta đi trước, về sau khi nào rảnh rỗi ta lại mời ngươi ăn ." Nghe được Trương Sở Lăng cự tuyệt việc hẹn hò với mình , trong lòng Điền Ny cảm thấy có chút mất mát , khi nghe tới câu nói kế tiếp của Trương Sở Lăng , nàng thậm chí cho rằng Trương Sở Lăng đang châm chọc việc nàng cướp công lao của hắn , chính là ánh mắt của nàng lại thấy khuôn mặt tươi cười chân thành của Trương Sở Lăng , nàng mới biết được Trương Sở Lăng căn bản là không có ý này .



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.