Tại lần đó, Lục Ngạn Hoa bị Minh Hạo đem Chúa Ấn in vào linh hồn sau, hắn trở nên trung thành 100% với Minh Hạo. Kế tiếp Minh Hạo đem hắn bồi dưỡng, vào cửa hàng mua nhiều loại đan dược trợ giúp hắn lên cảnh giới tiên đế đỉnh phong.
Mục đích chính là để hắn có năng lực xử lý, thứ hai là ẩn núp, tránh cho các lão quái vật khác phát hiện hành tung hắn. Mà nhiệm vụ Minh Hạo nói chính là: tạo ra một thế lực cho riêng mình, một thế lực ngầm trải dài toàn bộ đại thiên thế giới.
Bởi vì vậy, hắn không những giúp Lục Ngạn Hoa đột phá cảnh giới tiên đế, mà còn giao cho hắn một loạt tri thức khác nhau. Ví dụ: tri thức xây dựng hiện đại, tri thức ẩn núp tinh thần lực dò thám, pháp bảo(chân khí) truyền âm...
Tại trước khi Minh Hạo hợp thể ngủ say, hắn có cảm giác được lần này hợp thể rất lâu, cho nên hắn quyết định giao hệ thống starcraft 2 cho Lục Ngạn Hoa. Hệ thống starcraft có thể giao quyền cho người khác sử dụng y hệt mình, có thể mua, có thể xây...đầy đủ chức năng. Cái này Minh Hạo gọi nó là Phó Quyền.
Để tránh tốn thời gian đi xử lý đám người kia với mục đích thành lập nên Vương Triều của mình. Minh Hạo quyết định sử dụng đòn tàn ác nhất.
Ra lệnh cho Lục Ngạn Hoa xây trăm triệu nhà máy hạt nhân ngầm, mua trăm triệu unit ghost, ra lệnh cho bọn ghost tàn hình, đặt mục tiêu boom nguyên tử toàn bộ khắp đại thiên thế giới.
Cữ mỗi 50~100m liền có mười trái boom nguyên tử được đặt sẵn ẩn tàng dưới đất.
Có thể nói, toàn bộ đại thiên thế giới không chỗ nào không chứa mục tiêu (+) boom nguyên tử.
Chỉ cần Minh Hạo ra lệnh, nhấn 1 nút, tất cả nhà máy hạt nhân sẵn sàng đem boom nguyên tử thả xuống đại thiên thế giới.
Còn tại sao Minh Hạo phải dày công dày sức như vậy lý do rất đơn giản.
Thứ nhất: Hắn muốn một chỗ cho người thân an toàn.
Thứ hai: Nếu hắn tự mình ra tay liền cái đại thiên thế giới này sẽ lập tức trong nháy mắt bị hủy diệt.
Phải biết hắn chính là muốn xâm chiếm, biến đại thiên thế giới thành vương triều của mình. Chứ không phải là biến đại thiên thế giới thành nơi hoang tàn đất chết, không có linh khí để tu luyện.
...
"Vâng, hoàn toàn xong rồi chủ nhân." Lục Ngạn Hoa cung kính nói.
"Tốt, đi xem căn cứ Bách Việt thôi." Minh Hạo gật đầu, hài lòng nói.
Bách Việt, chính là tên căn cứ mà Minh Hạo đặt, lấy theo cái tên đất nước kia của hắn hồi trước.
"Vâng chủ nhân." Lục Ngạn Hoa cung kính, sau đó hắn đi trước, dẫn đường cho Minh Hạo.
Căn cứ được giấu tại hư không, chỉ có người nắm giữ ấn pháp cùng chú ngữ riêng biệt mới tìm được, ấn pháp này là từ cửa hàng nơi đó Minh Hạo mua.
"Chịch gái không vướng bụi trần, Jj dài hơn trăm vạn dặm, quần Lót A Li Ba Ba, Mở!"
Lục Ngạn Hoa hai tay liên tục ấn từng pháp quyết, miệng niệm chú mở, sau chữ "Mở" hư không "Ầm Ầm" rung động. Lúc này phía trước xuất hiện xuất hiện một cánh cửa màu đen cao lớn.
"Kẹt ---- kẹt----kẹt!"
Cánh cửa mở ra, hai người Minh Hạo cùng Lục Ngạn Hoa không chút do dự bước vào trong.
Bên trong là một thế giới với bầu trời màu xanh, ánh mặt trời ấm áp ôn hòa.
Hơn trăm ngàn nhà máy khác nhau, từng cái ống bóc lên khói ngùn ngụt.
Bên dưới được chia nhiều khu vực: máy bay, binh lính, xe tăng, người máy, hạt nhân...
Trăm triệu tỷ binh lính hành quân rầm rầm.
Trăm triệu tỷ xe tăng ầm ầm chạy tới chạy lui.
Trăm triệu tỷ máy bay nằm một hàng dài trong sân bay chờ đợi lệnh.
Từng cái pháo đài bay khổng lồ bay lượn trên bầu trời.
Tình cảnh này vô cùng hoành tráng, làm sôi sục máu trong người!
Minh Hạo nhìn phía dưới một đám lít nha lít nhít chấm đen không thấy cuối cùng, hài lòng gật đầu.
"Tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng?" Minh Hạo đứng trên không, nhìn qua Lục Ngạn Hoa hỏi.
"Đã thưa chủ nhân, chỉ cần chủ nhân ra lệnh, lập tức ta không chút do dự kích hoạt tất cả vô hình truyền tống trận khởi động." Lục Ngạn Hoa mặc áo bồng đen gật đầu, cung kính nói.
"Tốt, sắp tới ngươi làm theo ta.... Tới khi ta ra hiệu, ngươi lập tức làm theo lời ta nói." Minh Hạo nhìn sang hắn dặn dò.
"Vâng chủ nhân, ta đã biết làm thế nào!" Lục Ngạn Hoa cung kính nói.
"Ừ, ta đi đây." Minh Hạo gật đầu, sau đó thấn di rời đi, chủ yếu hắn đến đây để xem tình hình thế nào mà thôi.
...
Đứng tại khu rừng, nhìn xung quanh rừng rậm bao la bát ngát, Minh Hạo có chút bó tay với việc tìm đường, không khỏi hỏi hệ thống: "Hệ thống, ta muốn tìm vị trí Mị Yểm."
"Đing! Tự động miễn phí tự truy tìm vị trí..."
"Đing! Đã phát hiện, ngài muốn loại nào truy tìm cách thức? Khí tức hay bản đồ?"
Minh Hạo nghe hệ thống hỏi, nhanh chóng làm ra lựa chọn: "Khí tức!"
"Đing! Xác nhận loại khí tức...đang tải dữ liệu."
"Đing! Tải xong, mời chủ nhân chờ đợi chốc lát..."
"Đing! Hoàn thành."
Âm thanh hệ thống vừa dứt, trong đầu Minh Hạo xuất hiện một loại cảm giác kỳ lạ.
Cảm nhận một chút, liền Minh Hạo bắt được một tia khí tức...Sau khi hắn xác định khí tức vị trí không chút do dự thuấn di, nhanh chóng tìm tới vị trí nàng.
...
Tại khu rừng rậm âm u không ánh sáng, một người con gái mái tóc đen dài, dáng vẻ tuyệt mỹ mở mắt ra.
Tại nàng mở mắt một khắc này, toàn bộ chúng tinh nhật nguyệt trên cao đều phải ảm đạm phai mờ, nhường cho vẻ đẹp khuynh thành khuynh quốc của nàng tỏa sáng.
Một người con gái hoàn mỹ về mọi mặt. Từ ánh mắt cho đến đôi chân trắng bóc của nàng...không một chút nào tỳ vết.
"Tướng công, ngươi đến rồi?" Mị Yểm giống như cảm nhận được gì, nàng thần sắc kích động vội vàng đứng dậy, nhìn về phía nam tử kia nói.
Minh Hạo đi tới nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng, hỏi thăm: "Ngươi chắc mấy ngàn năm khổ lắm đúng không?"
"Đối với thiếp 10.000 năm chỉ là ngắn ngủi thôi." Mị Yểm nhẹ nhàng lắc đầu, âm thanh yếu yếu nói.
Dù là nàng nói vậy, nhưng Minh Hạo có thể nghe trong giọng nói nàng vô cùng cô đơn, hắn nhìn nàng càng yêu thương, nói: "Ta biết ngươi mấy năm nay chịu đau khổ, vất vả, cô đơn rất nhiều. Sau khi ta xử lý xong việc ở thế giới này, ta sẽ dẫn ngươi đến gặp cha mẹ ta, rồi tổ chức lễ cưới thật hoành tráng! Sau đó ta sẽ dẫn ngươi đi chơi đến các tinh cầu..."
Mị Yểm nghe vậy trong lòng như có một dòng nước ấm chảy qua, đôi mắt phượng xinh đẹp rơi xuống lệ, trong mắt hiện ra hạnh phúc. Nàng hai tay ôm thật chặt hắn, đầu dựa sát ngực, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Ta hạnh phúc lắm, vì có ngươi là tướng công ta..."
Minh Hạo cười nói: "Ta cũng vậy, rất may mắn lấy ngươi làm vợ ta... Một người con gái xinh đẹp tuyệt mỹ."
Mị Yểm ngẩng đầu lên, sau đó nàng môi mềm mại dán vào môi Minh Hạo.
Chiếc lưỡi dài mềm mại đưa vào miệng hắn, Minh Hạo cũng nhẹ nhàng đưa lưỡi đáp trả lại. Trong chốc lát hai chiếc lưỡi quấn cuộn lại nhau, tựa như hai con rắn đang giao phối đồng dạng.
Một hồi xuân sắc trong khu rừng vang lên, tiếng rên rỉ liên miên cùng tiếng súng vang bất diệt không ngừng nghỉ...
Cái này cuồng hoan liền kéo dài đến ba ngày ba đêm.
...
Minh Hạo cùng Mị Yểm lúc này hai người đã mặc quần áo vào đàng hoàng lại, Minh Hạo quay đầu nhìn nàng hỏi: "Mị Yểm, hiện tại Hagoromo Gitsune nàng thế nào?"
Mị Yểm đầu gác lên vai hắn, dáng vẻ nhu nhược, nói: "Nàng rất tốt, nhờ có nàng mà Yêu Tộc mới lớn mạnh đến ngày hôm nay."
Trước khi Minh Hạo hợp thể ngủ say, hắn có sắp xếp cho Mị Yểm, kêu nàng thành lập một cái Yêu Tộc hùng mạnh.
Bởi hắn biết nàng chỉ là còn non trong việc quản lý, hắn sử dụng class viết tiểu thuyết, viết ra một nhân vật IQ cao, khi đó hắn quyết định chọn Hagoromo Gitsune bên trong anime bách quỷ dạ hành làm phụ tá đắc lực cho nàng...
Dù sao Hagoromo Gitsune là hồ tinh sống mấy ngàn năm, nàng từng quản lý một chi hùng mạnh kinh khủng yêu quái. Đối với việc quản lý dễ như trở bàn tay.
Minh Hạo nói: "Tốt rồi, hiện tại ngươi liên lạc, kêu nàng tới đây, chúng ta có việc quan trọng thảo luận với nàng."
Mị Yểm nhu thuận gật đầu, từ trong nhẫn chứa đồ lấy ra máy truyền tin, cầm lên nói: " Hagoromo Gitsune có chuyện quan trọng, ngươi nhanh chóng tới đây."
"Ta lập tức đến ngay." Giọng nói trong trẻo lạnh lùng từ đầu bên kia đáp lại.
Mị Yểm cất máy truyền tin vào nhẫn chứa đồ. Tại khi này, chợt Mị Yểm đôi mắt màu đen kia nhìn Minh Hạo, khuôn mặt đỏ lên tới mang tai, xấu hổ nói: "Tướng công, thiếp báo một tin vui cho tướng công..."
"Tin vui?" Minh Hạo ngẩn ra hỏi, trong lòng có chút tò mò về cái gọi là "tin vui" này.