Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 2: Hệ thống siêu cấp yy nhận chủ



“Sinh ra sinh ra, là một cậu bé trai, mẹ khỏe con tròn. Chúc mừng gia chủ nha, có người thừa kế rồi.” Cửa phòng mở ra, là bà mụ đỡ đẻ, lúc này bà đang ôm một đứa bé trai choàng lên khăn ấm để tránh rét bệnh. Sau đấy là một tràng pháo bùm bùm từ miệng bà mụ.

Kim Long hơi nhíu mày, sau đấy nghe được câu ‘mẹ khỏe con tròn’ thì trong ánh mắt hắn hiện ra là tràn đầy vui mừng. Nếu như người bình thường mà dám ‘nhả pháo trước mặt hắn chắc hẳn bây giờ người đấy đã đầu một nơi thân một chỗ rồi.

Cũng may hôm nay là ngày vui nên hắn cũng không tiện phát tát, không để ý bà mụ, hắn vòng tay ôm lấy đứa bé trong khăn ấm. Nhìn đứa bé mặt mũi tựa như đúc hắn lúc nhỏ thì khuôn mặt càng phát ra vui vẻ hơn.

Kim Hải, Ngọc Tuyết, Kim Hà, Kim Lăng, Kim Vũ năm người khi thấy đứa bé trai thì đều cười vui vẻ, chỉ nghe lão tổ Kim Hải nói:” Nhìn tướng mạo đứa bé này y như đúc thằng nhỏ Kim Long liền tương lai sẽ vô cùng huy hoàng sáng lạng a, thật chờ mong lúc đó đến kiểm trắc thiên phú bao nhiêu tinh đây?.”

Lão bà Kim Hải. Ngọc Tuyết nghe vậy thì cười càng vui vẻ:” Tất nhiên là thế! Nhìn tướng mạo nó còn soái ca hơn cả ông nửa đấy. Ta không cầu đứa trẻ trở thành siêu thiên tài hay đại loại vậy, ta chỉ cầu đứa trẻ cả đời bình an cùng hạnh phúc là được, không cần cuốn vào đấu đá.” Khi nói đến đây thì giọng Ngọc Tuyết hơi có vẻ buồn phiền.

Kim Hải nghe lão bà mình nói vậy thì mặt hơi đen nhưng không dám nói gì, hiển nhiên là cái chính tông sợ vợ.

Ba người còn lại Kim Hà, Kim Lăng, Kim Vũng nghe thế thì âm thầm cười khổ, đây là mẹ ý nói bọn hắn a. Sau khi học xong tốt nghiệp bọn hắn đều tham gia quân đội, trong đấy liền khổ không tả xiết, mặc dù bọn hắn là siêu cấp gia tộc cổ lão, nhưng mà cũng không thể kiểu đấu đá gian lận được. Nếu thế thì bọn hắn sớm bị cha đá ra ngoài cửa rồi. Vì cha bọn hắn là tôn trọng tinh thần cạnh tranh công bằng. Nếu đứa con(cháu) nào dám gian lận để lão biết thì thôi xong đời…

Kim Long nghe thế cũng là cười khổ, sau đấy hắn quay sang nhìn bà mụ với ánh mắt sắc bén chậm rãi nói:”Ngươi xuống dưới lĩnh thưởng 1000 tinh tệ đi, coi như là phần thưởng của ngươi.”

Sau đấy liền không quan tâm nửa quay người đi vào phòng.

Khi bà mụ thấy ánh mắt gia chủ nhà họ Kim thì rùng mình, biết lúc này mình ‘nhiều lời’ liền ngoan ngoãn che miệng lại, sau đấy chào hỏi những người ở đây rồi lui ra ngoài ….

5 người còn lại cũng không nói gì liền quay người vào phòng thăm đứa con(chị) dâu.



Kim Long sau khi vào phòng nhìn thấy tuyệt thế mỹ phụ đang nằm nhắm mắt thì hết hồn, cho dù là trấn định mặt không đổi sắc đối mặt với nhiều sóng gió trong cuộc đời nam tử. Nhưng khi nhìn thấy mỹ phụ thì vẻ mặt hắn cũng là đầu tiên hiện lên vẻ kinh hoàng, nhịn không được hét lên một tiếng:“Phương Tuyết nàng không sao chứ!” Trong giọng nói vô cùng lo lắng.

Nghe được trượng phu mình gọi, Phương Tuyết trong lòng ấm áp hạnh phúc, cố gắng mở mí mắt ra, nàng suy yếu nói:” Thiếp không sao, chỉ là tốn quá nhiều sức thôi, chỉ cần nằm nghỉ ngơi vài ngày là khỏe.” Nói xong không để ý Kim Long liền nhắm mắt lại nghỉ ngơi.

Kim Long nghe được lão bà mình trả lời vậy thì yên tâm, trong cuộc đời hắn yêu nhất là Phương Tuyết mà thôi. Mặc dù thời đại này có thể tam thê tứ thiếp với điều kiện ngươi là cương giả và bối cảnh cao quý.

Nhấc đến cũng nhớ Kim Long hồi còn trẻ cũng là phong lưu, khi đấy hắn được rất nhiều đại mỹ nữ tuyệt sắc theo đuổi. Nhưng là khi lần đầu gặp Phương Tuyết hắn đã nhất kiến chung tình, dù là hồi đấy nhiều cô gái tuyệt sắc khuynh thành khác không thua kém gi Phương Tuyết theo đuổi cầu nạp làm thiếp hắn. Nhưng là hắn đều uyển chuyển cự tuyệt bọn họ.

Cho nên có thể thấy được trong lòng Kim Long địa vị cùng tình yêu Phương Tuyết cao đến thế nào.

Lúc này 5 người khác khi nghe được tiếng gào thét Kim Long thì giật mình, vội vàng chạy đến xem. Sau khi nghe Phương Tuyết trả lời, chỉ là suy yếu quá mà thôi thì bọn hắn mới yên tâm.

Nếu như Phương Tuyết thật chết thì bọn hắn cũng không biết Kim Long sẽ làm chuyện điên cuồng gì. Có thể cả nhà bà mụ đỡ đẻ cùng với dòng họ liền không cần tồn tại ở tinh hệ này nửa …



Trở lại với nhân vật chính…

“Ta đang ở đâu đây?” Nhìn xung quanh tối đen Minh Hạo bực mình nghĩ, nhớ lại lúc trước bỗng nhiên đang chơi game thì máy tính nổ tung, sau đấy liền hắn không biết gì nửa….

Khi mở mắt ra thì xung quanh toàn là hắc ám, chẳng lẽ nơi đây là địa ngục a, nhưng là địa ngục làm gì tối thế này.

Đang suy nghĩ thì bỗng nhiên trong đầu vang lên giọng nói kim loại rắn chắc âm thanh:” 80%, 90%, 100% hoàn thành tiến độ, bắt đầu nhận chủ trình tự.”

Nghe được âm thanh này thì Minh Hạo giật cả mình, kết hợp với tri thức mọt truyện cùng với các loại tiểu thuyết hệ thống, xuyên việt…vân vân. Thì hắn đã xác định được mình là xuyên việt rồi còn kèm theo ‘bàn tay vàng’ nửa.

Trong lòng hắn nhịn không được cuồng hoan giây lát. Sau đấy liền bình tĩnh nghĩ đến các loại tiểu thuyết…

Sau 5 phút, hắn nghĩ thử xem giống trong tiểu thuyết các loại không:” Hệ thống ta có phải là xuyên việt không?.”

“ Đing! Chính xác, chủ nhân đã xuyên việt đến thời đại tinh tế, hiện nay là năm 3021, con người đã bước vào thời đại vũ trụ … (tóm tắt). Hiện nay ngài còn đang trong tình trạng thai nhi, hệ thống tính toán 5 phút nửa ngài sẽ được sinh ra.”

10 phút sau khi nghe hệ thống giảng giải tóm tắt. Minh Hạo đã xác định được mình tình trạng: đang còn là thai nhi, đã là 9 tháng 10 ngày, chỉ còn vài phút nửa là sinh ra. Không nghĩ tới mình thật thật là xuyên việt rồi, có cả hệ thống, với lại xuyên việt đến thời dại tinh tế a, nghĩ đến sau này mình giống các nhân vật trong tiểu thuyết thì trong lòng đối với tương lai càng là chờ mong…

Sau đấy hắn tò mò hỏi: ”Hệ thống tên gì, cùng với chức năng gì?”

Hệ thống nghe vậy trả lời: ”Đing! Hệ thống có tên: Siêu Cấp YY Hệ Thống. Chức năng như: nhiệm vụ, đánh quái tăng cấp, mua bán(đoái hoài).”

Nghe được Siêu Cấp YY hệ thống hắn mạc danh kỳ diệu, không biết so với những hệ thống khác trong tiểu thuyết thì như thế nào. Nhưng mà chỉ có 3-4 chức năng thì hắn khó hỉu hỏi “Sao hệ thống gì mà chức năng ít vậy?.”

“Đing! Do giúp chủ nhân xuyên việt nên hệ thống đành sài bản rách nát 1.0. Khi ký chủ thấp thu(hối đoài) năng lượng đạt đủ điều kiện, thì hệ thống sẽ tự động nâng cấp mở ra những chức năng khác.”

Nghe vậy Minh Hạo liền hiểu, hóa ra là hết năng lượng sài bản verison 1.0 cùi bắp chát bơ, hèn gì chỉ có vài chức năng.

Nhưng mặc kệ, chỉ cần đánh quái tăng exp đủ năng lượng là hệ thống nâng cấp, hắn không lo lắng việc này.

Bỗng nhiên trong vùng tăm tối bắt đầu có tia sáng lóe vào, sau đấy tia sáng mạnh hơn... Minh Hạo biết đến lúc mình ra đời rồi.

Lúc này chỉ nghe bên tai lời nói:” Chúc mừng phu nhân, là một tiểu thiếu gia a.”Chỉ thấy một bà mụ già lấy khăn cuộn lại rồi ôm mình.

“Ngươi đưa đứa con trai cho ta xem thử.” Sau đấy thì nghe một giọng nói nữ tính trẻ trung suy yếu truyền đến.

Liền đập vào mắt hắn là một dung nhan tuyệt mỹ, khuôn mặt hoàn mỹ không tỳ vết, môi hồng mài liễu răng trắng(ez lười viết quá copy lại).

Nhưng là quan trọng nhất, ánh mắt nàng nhìn về mình vô cùng mẫu tính cùng diệu dàng, chắc là kiếp này mẹ mình a? Minh Hạo thầm nghĩ.

Sau khi nhìn ‘Minh Hạo’ giây lát thì liền nhắm mắt lại. Trong lòng hắn hết hồn, chẳng lẽ …. Không thể a, ta kiếp trước chỉ có ba mà không có mẹ, không cảm nhận được tình thương của mẹ a…

Nghĩ đến đây Minh Hạo trong lòng buồn phiền.

Chỉ nghe bà đỡ đẻ nói: “Tiểu thư nằm nghỉ ngơi, ta đưa đứa bé ra ngoài báo tin.” Nói xong bà đỡ đẻ đi ra.

‘Thì ra là mẹ mình do quá mệt mỏi mà nằm nghỉ ngơi, làm hết hồn…’ Minh Hạo trong lòng thầm nghĩ, cũng tiếp theo vui vẻ lên.



Tiếp theo là hình ảnh một trung niên nho nhã ôm lấy mình, thầm nghĩ chắc người này là ‘cha’ hắn kiếp này đây…

Cùng sau đấy nghe được ông lão(Kim Hải), cùng bà lão(Ngọc Tuyết) nói chuyện cùng với 3 gương mặt xa lạ mà quen thuộc y như Kim Long, chặc, chắc là anh em..

Xem ra gia đình này nội bộ rất đoàn kết đây, không kiểu đấu đá lẫn nhau. Minh Hạo vui vẻ thầm nghĩ.

Kim Long nhìn thấy đứa con đang mở mắt to tròn nhìn mình thì vô cùng vui vẻ, sau đấy quay sang Phương Tuyết hỏi thăm:" Chúng ta đặt tên con là Kim Minh Hạo nhé, Minh là thông minh, Hạo là chói lóa ví như vì sao trên trời..."

Thấy Phương Tuyết không nói gì, chỉ là nhẹ gật đầu, Kim Long hài lòng cười ha ha ha

...

P/s: chương này hơi dài dòng, chủ yếu là miêu tả cùng giới thiệu thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.