Siêu Cấp YY Hệ Thống

Chương 350: Lời cuối cùng của tác giả - Kết thúc



Tác giả lời nói cuối:

- Cám ơn tất cả người đọc theo dõi xuyên suốt hành trình bộ truyện vừa qua.

Trải qua nửa năm viết truyện, tác giả cố gắng kiên trì đến cuối cùng. Bên cạnh đó bởi vì không thực hiện được lời hứa viết đến 500c, tác giả cảm thấy thật sự hổ thẹn, chân thành gởi lời xin lỗi cũng như cám ơn tới người đọc. Nhưng lại phần nào vui sướng, giải thoát, vì đây là cuốn truyện đầu tiên mà tác giả viết dài nhất trong cuộc đời, đến tận 347c. Giải thoát bởi vì không cần ngày đêm lo nghĩ cốt truyện, ăn không ngon, ngủ không yên, ỉa bị bón. Vì viết truyện mà mất ngủ, mất ăn, khó ỉa. Sụt mấy kg ốm nhách, mắt lên độ.

Lần này viết xong, coi như giải thoát khỏi đau khổ a... Ngồi vài giờ đau lưng, đi ngủ suy nghĩ, đi ăn suy nghĩ, trong wc cũng nghĩ, duy nhất nghĩ về truyện chứ không gì khác.

Tác giả cảm thấy thật bội phục mình, một người trình độ văn dở tệ, vậy mà có thể viết ra một cuốn truyện hoàn thành, hơn 350c, hơn 550k chữ, dù truyện không hay lắm, nhưng đa phần là bội phục nghị lực của mình.

Nói đến truyện, chắc chắn người đọc hết 50% người cực thất vọng với truyện lẫn tác giả. Truyện kết cấu rời rạc, không mạch lạc, nhảm nhí, đa phần yy, sm, thu gái là chính...

Tác giả cúi đầu nhận sai lầm này, nhưng dù sao cũng không uổng phí bao công sức bỏ ra. Thay vào đó tác giả thu được rất nhiều kinh nghiệm, cách viết truyện, cũng như nhận ra sai lầm của mình. Có thể chuẩn bị tốt cho phần truyện sau.

Về phần kết cấu không mạch lạc (từ chương 80~90 gì đó trở đi, đến Đế Bá thế giới).

Tác giả nói luôn.

Ở phần này xảy ra sự cố đến hai lần.

Lần thứ nhất màn hình máy tính die, trong khoảng thời gian 1 tháng máy mới sửa xong, mà phải biết, các ý tưởng cũng như cốt truyện viết trong đó đều để ở máy [cũ]. Cho nên sau khi mất hết đám đại cương cốt truyện, tác giả như con ruồi không mục đích viết lung tung.

Đi sai một bước chính là sai ngàn dặm. Câu này nói không sai, viết lần này sai, sai hết, sai hoàn toàn, sai từ đầu đến cuối... Haizz, cảm hứng mất, ý tưởng mất. Nói chung là ở phần đầu từ chương đại thiên thế giới là mất hết~~

Lần thứ hai là tác giả bấm nhầm, làm hư word, không vào đọc được mấy cái đại cương ý tưởng (vừa viết ra). Bởi vì máy quá yếu, tải file lên drive google cũng k đọc được. Tác giả thế là bắt đầu đại cương cốt truyện mới, nhưng cái nhịp điệu mạch truyện hoàn toàn lạc mất...

Cho nên dẫn đến tình trạng như bây giờ, mạch truyện rời rạc. Chỉ có thể trách số mình nhọ như cứt, ông trời đéo thương mình***

Nhưng tác giả cũng không trách số phận, bởi vì ban đầu mình cũng kém rồi, tất cả nói ra trình độ còn non kém...

- Cám ơn toàn thể người đọc, dù chọi đá, đặt gạch, hay ủng hộ, khen chê... Tác giả đều cám ơn, vì mỗi lời người đọc chính là nguồn động lực để tác giả viết truyện, hoàn thành cuốn truyện này! (Cúi dầu!!!!)

...

Câu hỏi từ phóng viên lương tâm tự kỷ phỏng vấn, có thể không nhìn, nếu tò mò có thể nhìn:

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Cảm hứng viết truyện này ban đầu của tác giả là gì?

- Tác giả: Đó là xem một video nhạc game trên youtube về đám tàu chiến phi thuyền tương lai bắn nhau, từ đó nổi lên cảm hứng viết. Viết cho mình, viết cho cái phần yy, sm của mình ra trong truyện: D

Link nhạc: https://www.youtube.com/watch?v=DD_N_41ZkAE

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Tác giả năm nay bao nhiêu tuổi.

- Tác giả: Tính năm nay chắc 19, Mậu Hổ (đất trên tường thành– giờ tý).

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Giới tính nam hay nữ

- Tác giả: Viết ra yy tất nhiên là nam.

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Còn F. A hay đã phá tờ rin?

- Tác giả: Vẫn còn F. A 100%, chưa nắm tay con gái nửa mà hì hì: D

Phóng viên lương tâm tự kỷ: F. A vậy tại sao có thể tả được cảnh tình cảm cùng “dâm yy”?

- Tác giả: Đọc sắc hiệp, nghiên cứu phim heo, tự tưởng tượng...

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Tại sao truyện “nát” tác giả vẫn còn kiên trì đến bây giờ?

- Tác giả: Vì đam mê muốn viết ra một hậu cung yy cho mình, thứ hai vì trách nhiệm, tác giả là người có trách nhiệm không bao giờ bỏ cuộc, dù nó thất bại đến thảm hại, đến cuối cùng mới thôi, không muốn nuốt lời hứa, càng không muốn để người đọc thất vọng.

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Ước mơ của tác giả là gì?

- Tác giả: Nói ra chắc người khác nghĩ tác giả điên, đó là: Bất tử - tác giả không mê tiền, sắc đẹp, quyền lực gì, vì mấy cái đó không thể cho mình “thực sự” bất tử...

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Nhà tác giả ở đâu.

- Tác giả: Ở Tây Ninh

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Kiểu con gái tác giả thích là gì?

- Tác giả: Loại hình hoàn mỹ, giàu, xinh đẹp, dịu dàng, ôn nhu, chung thủy...

Phóng viên lương tâm tự kỷ: Trên thế giới này không có hoàn mỹ, như vậy tác giả làm sao?

- Tác giả: Tất nhiên là F. A. Là nam nhân, chân đá chim, tay bóp zú, làm sao có thể vì một người phụ nữ trở nên mềm yếu, không có gái liền nghĩ đến chết?

Phóng viên lương tâm tự kỷ (bật cười): Cám ơn tác giả trả lời tất cả câu hỏi, chúc tác giả sức khỏe dồi dào để viết thêm một bộ truyện yy, sm, hài hước mang đến những giây phút giải trí sau giờ stress cho độc giả.

- Tác giả: Hi vọng là vậy, cũng không chắc có thể viết thêm cuốn nửa, bởi vì lần này tác giả sẽ chuẩn bị chu đáo, có thể nửa năm, cũng có thể 1 năm sau mới viết lại, ha ha hên xui thôi, ai biết khi đó xảy ra chiến tranh đâu này? Mọi người khi đó đều ra tiền tuyến, có một ngày chúng ta “Hội Tụ Dưới Suối Vàng” a. Khi đó tác giả có thể thoải mái dưới đó viết truyện rồi hahahaha (vui vẻ một câu, đừng để trong lòng.)

Tác giả: Về phần 2, tác giả nghĩ có thể có, nhưng khá lâu, vì tác giả cần chuẩn bị 1 năm, hoặc 1 năm rưỡi, hên xui a ^_^ (không cần hi vọng có F2 quá, nhưng nghĩ sẽ cố).

- -Lời cuối cùng, tác giả cám ơn toàn thể người đọc đã và theo dõi và ủng hộ tác giả, ngủ ngon!!!--

Hẹn gặp lại lần sau. (20h:43 – Ngày 13/4/2017)

Cám ơn.

Ký tên: Time (Kiếm Sầu)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.