Sau một hồi chiến đấu, Minh Hạo cùng Lý Thất Dạ đã đánh tan tất cả quái vật ở phòng tuyến 5-6, và đang đánh lên tuyến 1+2+3+4.
Phía ngoài tầng khí quyển hành tinh Federal Humanity, hai người Minh Hạo cùng Lý Thất Dạ đang chiến đấu cùng bọn quái vật…
Mà xa xa đó, hơn trăm ngàn chiến hạm, hộ vệ hạm đang bắn nhau với bọn quái vật.
Phía sau đám chiến hạm là một con thuyền vô cùng to lớn, bên trong thuyền liên tục bay ra chục chiếc thuyền không người lái mõi giây. Phía ngoài lớp vỏ thuyền có ghi: Mẫu Hạm Liên Bang Nhân Loại.
…
Nhìn ngày càng nhiều quái vật như là đánh không chết hết đồng dạng, Minh Hạo cùng Lý Thất Dạ nhíu mày.
Minh Hạo gật đầu, nhìn từng đám quái vật đông như châu chấu, không đếm hết được, lại là phía xa xa có điểm đen như mực không thấy cuối cùng, bọn chúng đang dùng tốc độ vô cùng nhanh tiến đến vị trí bọn hắn.
Lý Thất Dạ nhìn Minh Hạo cười nói: “Ngươi dùng tuyệt chiêu mạnh nhất cho ta xem thử, ta muốn biết ngươi hiện tại mạnh đến mức nào rồi.”
Minh Hạo gật đầu, vẻ mặt nóng lòng muốn thử, vui vẻ nói: “Vậy được, ngươi cùng bọn hắn tránh xa cách 100.000m, ta muốn sử dụng đại chiêu.”
Lý Thất Dạ gật đầu, sau đó truyền âm cho phó thống soái: “ lệnh cho tất cả phi thuyền rút lui, cách xa Minh Hạo 100.000m, hắn muốn tung ra đại chiêu.”
…
Bên trong phi thuyền mẹ, phòng chỉ huy.
Phó thống soái đang nhìn bản đồ ra lệnh cho các chiến hạm tấn công, hỗ trợ Minh Hạo cùng Lý Thất Dạ.
Bỗng nhiên, trong đầu vang lên giọng nói của nam tử trẻ tuội xa lạ: “Ra lệnh cho tất cả phi thuyền rút lui, cách xa Minh Hạo 100.000m, hắn muốn tung ra đại chiêu.”
Phó thống soái đột nhiên trong đầu vang lên âm thanh xa lạ, khiến hắn sợ hết hồn, nhanh chóng làm cái thủ thế, quét mắt nhìn xung quanh căn phòng, bên trong phòng không còn ai khác ngoài trừ hắn cùng vị trợ thủ đại tướng.
“Ta là hai người cường giả hiện đang giúp các ngươi, ta đang dùng truyền âm…” Trong đầu âm thanh lại vang lên, tựa hồ biết được vị phó thống soái này đang tìm kiếm âm thanh của hắn.
Nghe âm thanh kia giải thích, phó thống soái ánh mắt co rút lại, sắc mặt hiện lên hoảng sợ, nếu hắn đoán không lầm, phía trên Truyền Thuyết đẳng cấp còn có nhiều đẳng cấp cao hơn thế nửa, mà âm thanh này hiển nhiên đã đột phá Truyền Thuyết cấp, bước vào đẳng cấp cao hơn, có thể truyền âm từ xa được, như là trong tiểu thuyết những người tu tiên đồng dạng …
Phó thống soái như là nghĩ thông suốt việc này, lập tức không chút do dự cầm lên máy truyền tin, nói: “Tất cả hạm trưởng nghe lệnh, cách xa hai vị thiếu niên kia khoảng cách 100.000m trở lên!, nhấc lại, cách xa hai vị thiếu niên kia khoảng cách 100.000m trở lên! ”
“Rõ!” bên kia máy truyền tin hồi âm lại.
….
5 phút sau, tất cả phi thuyền đã hoàn tất lui ra 100.000m khoảng cách với Minh Hạo.
Lý Thất Dạ quay đầu nhìn Minh Hạo nói: “Có thể, bắt đầu đi.”
Hắn đứng tại đó, không lui ra ngoài, dù sao hắn cũng là vạn cổ tiên đế có một không hai Bá Đế, chẳng lẽ lại sợ hãi một cái nho nhỏ Minh Hạo phàm nhân đây?”
Minh Hạo gật đầu, hai cặp mắt màu tím thần bí của hắn điên cuồng vận chuyển, sau đó, hai tay hợp lại thành chữ thập.
Sau đó hai tay thả ra, một luồng màu đen năng lượng bay lên cao không trung, nhìn đến độ cao vừa phải, Minh Hạo ngửa mặt lên trời, thét lên một tiếng: “ Siêu ~Địa ~Bộc ~Thiên~ Tinh~!!!!”
Lực hút từ năng lượng đen truyền đến, trong phạm vị 100.000m tất cả vật thể đều bị lực hút từ năng lượng đen này kéo lại.
“Rầm!” “Rầm!” “Rầm!” “Rầm!” “Rầm!”
Trong chốc lát, tất cả thiên thạch to nhỏ trong phạm vi 100.000m không chút sức phản kháng, bị lực hút từ năng lượng đen kéo vào, các thiên thạch chồng chất bám vào nhau, tạo thành cái ‘hành tinh’ khổng lồ.
Mà những con quái vật nằm trong phạm vi này cũng là bị hút dính vào nhau, trở thành một thành phần của hành tinh.
Ngoài trừ Lý Thất Dạ, hắn đứng tại chỗ, thong dong bình tĩnh, ngước mắt nhìn lên hành tinh khổng lồ do Minh Hạo tạo ra, giống như lực hút của năng lượng đen không có chút sức ảnh hưởng nào đến hắn
Minh Hạo sau khi biến tất cả mọi thứ trong phạm vị 100.000m biến thành hành tinh khổng lồ, hắn không dừng lại đó, tiếp tục động, chỉ thấy tay phải nắm tay nắm chặt lại. Nhìn giống như trong anime naruto nhân vật garra dùng chiêu ‘Quan Tài Cát---Sa Mạc Đưa Tang, dùng cát tóm lấy nạn nhân rồi quấn chặt quanh người rồi khi Gaara nắm tay lại, cát cũng sẽ bóp nạn nhân chết nát bét.
“Ầm!” Theo Minh Hạo tay phải nắm chặt lại, chỉ nghe âm thanh nổ lớn, tựa như tiếng pháo nổ đồng dạng.
Nhìn lên, chỉ thấy hành tinh khổng lồ treo lơ lửng trên không trung đột nhiên nổ tung, tất cả vật thể tạo thành hành tinh bên trong đều nổ nát bấy, sau đó biến thành đống cát vàng rồi rơi rớt xuống dưới.
Minh Hạo nhìn xem chiến tích do mình tạo ra, trên mặt hiện lên vô cùng hài lòng, phải biết 100.000m bên trong có hằng trăm triệu-tỷ con quái vật, đây có thể nói là chiến tích cao nhất của Minh Hạo hiện tại.
…
Lý Thất Dạ nhìn xem Minh Hạo đại chiêu, hắn cảm thấy vô cùng mới lạ, nhịn không được bình phẩm, nói: “Chiêu này thật mới lạ, lần đầu tiên ta nhìn thấy, chiêu này sử dụng là năng lượng ‘lực hút’, sau đó hút tất cả mọi vật lên không trung ở điểm cố định, biến chúng thành một ‘quả cầu’, có thể nói là chiêu này như là phong ấn quá trình giống như vậy, khiến mọi vật dính xếp chồng vào nhau, khiến chúng trở thành một phần vật chất không thể rời nhau, sau đó chúng định hình ra, tạo thành một ‘quả cầu’.
Mà người tạo ra cái quả cầu này, có thể tùy ý sử dụng, điều khiển chúng như một món đồ chơi điều khiển từ xa...”
Minh Hạo cười khổ, gật đầu nói: “Đúng là không có gì có thể qua mắt được ngươi, quả cầu này tạo ra từ ‘lực hút’, cũng là một trong những năng lực của ta.”
Lý Thất Dạ gật đầu cười nói: “Được rồi, ngươi đây đứng xem, giờ tới ta ra sân.”
Dứt lời, không chờ Minh Hạo phản ứng, Lý Thất Dạ hai tay làm ấn quyết, 10 giây sau, hắn thét lên: “Thiên~ Tướng~ Giáng~ Lâm!”
“Ầm Ầm Ầm Ầm”
Đột nhiên, cả không gian vũ trụ rung chuyển, xuất hiện cánh cửa đồng khổng lồ, khí tức từ cánh cửa vô cùng nặng nề, cấp bách, tuyên cổ từ cánh cửa truyền ra, làm người khác cảm thấy nơi ngực nặng nề, như có vạn ngọn núi đè lên ngực, làm người muốn ngạt thở.
Trên cánh ở giữa cửa có in hình con quạ đen nhìn rất sống động.
Một đám người ăn mặc khôi giáp cưỡi ngựa xuất hiện ở giữa không trung.
Bọn hắn trên người truyền đến cực năng sát phạt khí tức, cho dù Minh Hạo giết nhiều quái vật như vậy, khi hắn cảm nhận được loại khủng bố sát ý này, hai chân đều không tự chủ được run rẩy.
“Loại này, quá kinh khủng, đây là chiến tướng dưới tay Lý Thất Dạ ư? Bọn hắn phải giết bao nhiêu người mới ngưng tụ được loại sát khí này à?” Minh Hạo sợ hãi thầm nghĩ.
Lý Thất Dạ nhìn từng chiến tướng của mình xuất hiện, hắn hài lòng gật đầu, nhóm này chiến tướng chỉ là một chi nhỏ trong vô địch quân đoàn của hắn, trực thuộc Hổ Bí Đồng Quân, là một chi nhỏ quân đoàn gồm 100 người.
Đừng xem số lượng 100 người, những người ở đây đều trải qua nhiều trận thảm thiết chiến, từ Cửu Giới lên đến Thập Tam Giới mới có thể đào tạo ra một chi vô địch quân đoàn như vậy, phải biết, ở cửu giới hắn tạo ra 1 chi quân đoàn hơn 100 vạn nhân, nhưng đi theo hắn chinh chiến đến thập tam giới chỉ còn 1000 người còn sống sót mà thôi.
Lý Thất Dạ nhìn đám quái vật, sau đó hắn thét lên: “Chiến tướng nghe lệnh, giết hết tất cả những con quái vật này cho trẫm! Giết!”
“Giết!” chi kia gồm 100 người thiết kỵ thét lên, tiếng thét như sấm sét, vang dội thiên khung, lay thiên rung địa, cho dù cách xa 100.000m bên trong khoang thuyền người vẫn có thể nghe thấy.
Minh Hạo đứng bên cạnh Lý Thất Dạ chỉ cảm thấy hai tai run lên, tiếng thét của bọn hắn như sấm sét bên tai đồng dạng.
Sau đó chi 100 người thiết kỵ nhanh như lốc xoáy, từng con ngựa đạp tinh không lao về phía đám quái vật, bọn hắn giống như những dũng sĩ cảm tử không sợ chết đồng dạng.
“Bùm”
“Bùm”
“Bùm”
“Bùm”
Trong lúc nhất thời, tiếng kêu chập trùng không ngừng, chi này thiết kỵ tựa như là tại thu gặt lấy lúa mì, thu gặt lấy từng con quái vật, khi thiết kỵ trùng kích mà qua thời điểm, từng con quái vật nổ banh thành máu thịt, từng cái quái vật ngã xuống, máu tươi phun như suối mà lên, tinh không tựa như là rơi ra huyết vũ bức tranh đồng dạng.
10 phút sau, toàn bộ quái vật toàn bộ bị đoàn này thiết kỵ thanh lý sạch sẽ.
Lý Thất Dạ hài lòng gật đầu nói: “Các ngươi có thể hồi cho trẫm!”
“Vâng!” Tiếng hồi âm trầm thấp từ chi thiết kỵ vang lên, sau đó, cánh cửa đồng lại mở ra, các khôi giáp thiết kỵ bước vào trong, thanh đồng môn đóng cửa lại, xung quanh quái vật hoàn toàn biến mất sạch sẽ, tựa như chưa có gì xảy ra.
(còn tiếp)
...
Mệt quá, mới di du lich vs gd về, cả khuya + ngày hôm nay trên xe chưa ngủ dc 1 giấc nào đủ, rất mệt, hôm nay chỉ 1c, ae thông cảm @@!
*về chi thiết kỵ lý thất dạ ta chém, ae đừng để ý soi mói làm gì:v