Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 274



“Làm sao bây giờ?” Tăng Tuyết không ngờ Trần Văn sẽ xuất hiện vào lúc này.

“Bây giờ cái gì nên làm thì làm thôi.” Nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của Tăng Tuyết, Coco bên cạnh lạnh nhạt nói, đôi mắt xinh đẹp liếc nhìn Lâm Lam: “Có lòng tin không?”

“Liều thôi.” Đã là bình luận trên mạng thì chỉ có thể dựa vào may mắn, ở nơi này thì chính cô phải tự lực cánh sinh.

“Tin tưởng bản thân.” Giọng nói của Coco không lớn, nhưng vô cùng quyết đoán.

“Vâng.” Lâm Lam vâng một tiếng, liền thấy Trần Văn lách mình ra khỏi đám phóng viên, trực tiếp đi đến trước mặt nhà thiết kế Sally, hai người ôm nhau một cách thân thiết, rõ ràng là vô cùng quen thuộc.

Điều này làm cho những người mẫu khác không thể không nhìn cô ta bằng ánh mắt hâm mộ, Trần Văn nhìn lướt một vòng xung quanh, khẽ cười nói: “Lần này vậy mà có không ít người mẫu ưu tú, không biết có cơ hội cho tôi hay không?”

“Đúng là không tệ, nhưng còn phải chờ kết quả cuối cùng.” Sally cười nói, ánh mắt lướt đến Lâm Lam, có chút kích động: “Lần này có một người mẫu châu Á khí chất rất tuyệt, khuôn mặt cũng có điểm đặc sắc, tương đối giống với phong độ của cô năm đó.”

“Vậy sao? Tôi sao có thể so với cô gái trẻ hiện tại được chứ.” Trần Văn gật đầu đồng tình, cũng nhìn về phía Lâm Lam. Cô ta ngược lại không thấy được Lâm Lam có điểm giống mình, nhưng cô gái kia một thân một mình phát triển trong thế giới này, ngược lại có chút giống cô ta lúc mới đến Paris.

Hoặc có lẽ mỗi một cô gái đều mang trong mình một giấc mộng, lúc ban đầu cô ta không thể kiềm chế mong muốn thể hiện bản thân đầy mãnh liệt ấy.

Chỉ là so với cô ta năm đó, Lâm Lam thật sự vô cùng may mắn, một bên có Tần Sâm dốc lòng bồi dưỡng, một bên có Diêm Quân Lệnh một mực che chở, chỉ sợ cô căn bản không biết con đường này có bao nhiêu khó khan.

Cuối cùng ánh mắt Trần Văn đặt trên người Coco, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, vậy mà Diêm Quân Lệnh lại mời Coco đến làm người đại diện cho Lâm Lam, quả thật là hào phóng.

“A Văn cô vẫn còn trẻ, đừng tự xem nhẹ bản thân.” Nghe được Trần Văn khiêm tốn nói như vậy, Sally thoáng trách cô ta.

Trần Văn không trả lời, hơi chìm đắm vào chuyện cũ, nhưng rất nhanh đã lấy lại tinh thần, cùng với Sally đến chỗ ban giám khảo ngồi xuống.

Lần này Lâm Lam và Tăng Tuyết càng kinh ngạc hơn, dĩ nhiên cũng hiểu được Trần Văn được mời đến làm giám khảo vì đợt tuyển người mẫu lần này mà không phải tham gia tuyển chọn.

Ngược lại đáy mắt Coco hiện lên một tia kinh ngạc, rất nhanh lấy lại bình tĩnh.

Về phần Lâm Lam tối qua bị Trần Văn biết được mình là vợ của Diêm Quân Lệnh, cũng ngồi xuống chuẩn bị tâm lý bị xem như kẻ thù, dù sao thì người yêu hiện tại và người yêu cũ của đàn ông vốn dĩ là đối thủ của nhau.

Hôm nay Trần Văn là ban giám khảo, cô là người dự thi. Như vậy chẳng khác nào người ta là dao là thớt, còn cô là thịt là cá, chỉ có thể kiên trì đến cùng thôi.

Cũng may mặc dù trong lòng Lâm Lam xuất hiện đủ loại sóng lớn sóng nhỏ, nhưng trên mặt càng thêm bình tĩnh.

Đối với Trần Văn, Lâm Lam không phải là không ghen, đây chẳng qua chỉ là tình cảm cá nhân. Nhưng không biết Trần Văn nghĩ như thế nào, có điều Lâm Lam tin tưởng một người có thể trở thành một người mẫu quốc tế, có lẽ là không hẹp hòi đến vậy? Tuy là nói thế, nhưng trong lòng cô vẫn không tránh được có chút lo lắng.

Rất nhanh đã đến lượt phỏng vấn của Lâm Lam, thu lại bộ dạng vừa rồi, chủ đề được GGI sắp xếp lần này là “Đóa hoa của bóng đêm”, dùng màu đen làm chủ đạo, kết hợp với những gam màu đậm, mang lại cho người ta cảm giác bí ẩn đầy mê hoặc, Lâm Lam cảm thấy được sức sống mạnh mẽ từ nó.

Cho nên kể từ lúc bước vào phỏng vấn, khí thế trên người Lâm Lam thay đổi rất lớn, ngay cả Trần Văn ngồi phía trước cũng cảm thấy được phần áp lực bị đè nén này, mà Sally hiện tại chuyển từ ngạc nhiên sang ngỡ ngàng. Lần đầu tiên cô ta chứng kiến một người mẫu biểu hiện ra năng lực mạnh mẽ như thế trong cuộc thi này.

Bốp bốp bốp...

Đợi khi Lâm Lam rời đi, chung quanh trực tiếp vang lên tiếng vỗ tay, Sally càng thêm kích động vỗ tay ăn mừng với trợ lý của mình, một nhà thiết kế có thể tìm được một người mẫu đặc biệt thích hợp cho thiết kế của mình trong hàng trăm người mẫu đó chính là sự may mắn, có thể gặp được một người mẫu có thể làm cho trang phục sống động như có sự sống, điều này quả thật là ngàn dặm mới tìm được một người, điều này đòi hỏi thiên phú đấy.

Đứng ở đây là những người mẫu được tuyển chọn từ những nơi khác nhau, Lâm Lam chính là “Nữ hoàng bóng đêm” mà Sally muốn.

Đáy mắt Trần Văn hiện lên một tia cảm xúc khó có thể phân biệt, nhưng rất nhanh đã đứng dậy bước đến chúc mừng Lâm Lam, giọng điệu chân thành, hoàn toàn không có cảm giác hai người là tình địch.

Điều này làm cho Lâm Lam cảm thấy những gì cô lo lắng trước đây giống như cô là người bụng dạ hẹp hòi.

Chỉ có điều, tuy bên này Sally công nhận biểu hiện của Lâm Lam, nhưng rất nhanh kết quả bình chọn trên mạng đã có, như trong dự liệu, Lâm Lam đứng sau hạng hai mươi ba.

Điều này làm cho sự việc có chút khó khăn.

“Mong cô Lâm yên tâm, tuy lần này kết quả bình chọn mạng rất quan trọng nhưng chỉ mang tính tham khảo, GGI không thể không có cô, tôi tin tưởng cô sẽ trở thành một ngôi sao mới xuất sắc.” May mà Sally loại bỏ ý kiến số đông, vô cùng kiên quyết mời Lâm Lam.

Điều này làm cho tảng đá trong lòng Lâm Lam cuối cùng cũng nhẹ đi rất nhiều, nhưng đến lúc thông báo về người mẫu chính thức được đưa ra, sợ rằng sẽ xảy ra một trận tranh luận.

Song không giống với tính cách ít phô trương của Lâm Lam, Coco cho rằng việc tranh luận này tốt nhất là càng lớn càng tốt. Bởi vì tranh luận càng lớn thì sức ảnh hưởng càng lớn, đến khi Lâm Lam rời khỏi giới người mẫu, lúc chạm mặt, đề tài cũng sẽ được đẩy lên cao trào.

Coco có thể làm cho Vân Bích trở thành hình ảnh quốc tế, bất luận là khả năng lăng xê hay là nguồn lực cũng không phải người quản lý bình thường có thể so sánh được.

Mấy ngày nay Tăng Tuyết luôn đi theo học hỏi Coco nên càng thêm ý thức được mình là một người mới, lúc trước có thể dẫn dắt hai ca sĩ nhỏ thành tuyến hai tuyến ba toàn bộ dựa vào sự liều lĩnh và may mắn.

Rời khỏi phòng làm việc của GGI, Lâm Lam đang muốn lên xe, thấy Trần Văn cũng đi ra, nghĩ đến việc đối phương chúc mừng, rất khách sáo đi đến nói lời cảm ơn.

Không ngờ Trần Văn nhìn cô chằm chằm ba giây mới mở miệng hỏi: “Em thật sự kết hôn với Diêm?”

“Chuyện này... ừm.” Lâm Lam bị hỏi nhất thời không biết trả lời thế nào, cuối cùng nhỏ giọng ừm, xem như khẳng định.

Sắc mặt Trần Văn không thay đổi, giọng nói nhẹ nhàng: “Thật có lỗi, chị không ngờ Diêm thật sự kết hôn, nếu lúc trước có gây ra rắc rối gì cho em, hy vọng em đừng để ý.”

“Không sao đâu, vốn là anh ấy sai.” Lâm Lam không hiểu nổi Trần Văn có ý gì, nhưng vẫn cố gắng đem lỗi sai đẩy đến người đàn ông nhà mình.

“Ồ, xem ra anh ấy rất cưng chiều em.” Lúc nói câu này đáy mắt Trần Văn có chút u ám, cô hiểu rất rõ người đàn ông kia, Lâm Lam có thể nói như vậy, tất nhiên là do người đàn ông ấy vô cùng cưng chiều. Bất quá nhận thức được cảm xúc của mình có vấn đề, Trần Văn đột ngột nói sang chuyện khác: “Biểu hiện hôm nay của em rất tốt, tin chắc lần này sẽ đạt được thành tựu xuất sắc.”

“Cảm ơn chị, em sẽ cố gắng.” Nói đến công việc, Lâm Lam nhiệt tình hơn hẳn.

Đúng lúc này một chiếc xe hơi dừng trước mặt họ, Lâm Lam đang nghi hoặc thì nhìn thấy một người đàn ông đeo kính râm, rất huênh hoang nói: “Bánh bao nhỏ, lên xe.”

Lâm Lam cũng không ngờ Diêm Quân Lệnh sẽ xuất hiện với dáng vẻ phóng khoáng này, có chút xấu hổ nhìn Trần Văn cười cười, còn vẻ mặt cô ta không tưởng tượng nổi nhìn Diêm Quân Lệnh.

Diêm Quân Lệnh cũng không ngờ Trần Văn cũng ở đây, vẻ mặt ngay lập tức quay về nghiêm túc và lạnh lùng như thường ngày, sự thay đổi ấy... chậc chậc, Lâm Lam cũng thấy ngại thay anh.

“Ha ha, xin lỗi chị, em đi trước.” Cảnh này thật sự có chút kỳ dị, Lâm Lam vội vàng tạm biệt lên xe.

Diêm Quân Lệnh chỉ nhàn nhạt phất tay, để lại một mình Trần Văn cô đơn, ánh mắt chuyển dần sang không cam lòng, thì ra anh chưa từng yêu cô ta như vậy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.