Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 392



Lễ đính hôn vẫn đang diễn ra, mà Lâm Lam lại thấy mình như đang ở chân không, mọi thứ xung quanh đều bị phủ bởi một lớp sương, càng nhìn càng thấy mơ hồ.

Ngược lại, Tăng Tuyết phê phán về hành động thô lỗ của công chúa Saya xong, cô ấy liền bị choáng ngợp và mê mẩn trước khung cảnh của tiệc đính hôn, sau đó thì tập trung vào ăn uống, chốc chốc lại lấy cho Lâm Lam vài miếng bánh ngọt.

Đây quả không phải là người bình thường.

Khách mời nữ của công chúa đều mặc lễ phục lộng lẫy, chỉ có hai người họ là đơn giản, may mà có công chúa chỉ định nhân viên phục vụ cho họ nên cũng không ai dám thất lễ.

Tăng Tuyết mới ăn được một ít, bên ngoài đột nhiên có tiếng ồn ào. Cô ấy lấy làm lạ nên ra ngoài xem, liền thấy một người đàn ông mặc quân phục, dáng người cao lớn với cặp râu quai nón bước vào khách sạn, còn có hơn mười mấy người mặc vũ trang theo sau, khiến lễ đính hôn bắt đầu loạn lên.

“Tiểu Lam, sao thế?”

“Em không biết.” Bị Tăng Tuyết huých vào khuỷu tay, Lâm Lam mới định thần lại, nhìn thấy đám người ngoài cửa, cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra.

“Hình như là chú của công chúa.” Tăng Tuyết nhìn kĩ lại, chợt nhớ ra rằng cô ấy đã từng thấy khuôn mặt thô lỗ này trên báo ở đây.

“Chắc là vậy.” Theo Lâm Lam biết, dám cao ngạo như vậy trong lễ đính hôn, có lẽ chỉ có ông chú Rio này thôi.

Nghe nói khi bố của Helen tại vị, người chú này của cô ta ham muốn ngai vị đã lâu, nhưng vì e sợ thế lực của đối phương nên nhẫn nhịn, đến khi bố của Helen đột ngột qua đời, người chú Rio này không nhẫn nại được nữa rồi, nhân lúc Helen ra nước ngoài hoạt động từ thiện, gây mẫu thuẫn trong nước, âm mưu bắt Helen nhường ngôi.

Nhưng dường như công chúa rất căm ghét người chú này, từ khi về nước cho đến hiện tại, cô ta không chút lơ là.

Nay Rio lại đến tận hôn lễ của Helen, có thể thấy ông chú này thực chất cũng không phải người hiền lành tử tế gì, quyết tâm đoạt lấy ngai vị.

Lâm Lam đã thoát khỏi thế giới nhỏ của chính mình, cô không quan tâm chuyện ai thắng ai thua giữa công chúa và chú cô ta, lúc này cô chỉ muốn làm sao để thoát khỏi chốn thị phi này.

Chẳng phải mỗi Rio mang theo những người có vũ trang, mà hộ vệ ở gần đây của công chúa cũng trang bị súng, nếu có đánh nhau, người chịu thiệt chỉ có thể là người dân như cô mà thôi.

Lâm Lam kéo Tăng Tuyết còn đang muốn xem kia, hạ giọng: “Chúng ta nhanh chóng nghĩ cách rời khỏi đây.”

“Tại sao?” Tăng Tuyết cho rằng dù gì đây cũng là lễ đính hôn của công chúa một nước, lại có thêm bao nhiêu bằng hữu, tên Rio này có ngạo mạn đến đâu cũng không đến mức làm loạn hôn lễ của HeLen.

“Chị ăn bánh ngọt đến ngu người rồi hả?” Lâm Lam nhỏ giọng trách Tăng Tuyết, càng ở trong hoàn cảnh này, càng dễ gặp chuyện.

Nếu như tên Rio này làm theo lẽ thường, thì đã không dẫn lực lượng vũ trang vào đây.

Hơn nữa Rio ngạo mạn như thế, ai mà biết đằng sau lưng ông ta còn có thế lực của nước nào chống đỡ.

Thế nên, bất luận thế nào, ra khỏi đây bây giờ là giải pháp an toàn nhất.

“Chị... được rồi, nhưng quân trưởng Khương vẫn chưa đến mà.” Tăng Tuyết nhìn xung quanh cũng không thấy Khương Lôi.

Lâm Lam nhíu mày: “Chúng ta ra khỏi khách sạn trước đã.”

“Chú Rio, chú làm gì vậy?” Đúng lúc Lâm Lam kéo Tăng Tuyết tìm lối ra, Benson đứng che trước mặt Helen, miệng cười, tư thế ung dung, phong độ bất phàm, so sánh với người đan ông thô lỗ đối diện, đúng là làm người ta thấy dễ chịu.

Bước chân của Lâm Lam vô thức dừng lại, nhìn sang người đàn ông đó.

“Tất nhiên là tới tham gia lễ đính hôn cháu gái yêu của ta rồi.” Rio khẩu khí hừng hực, mang theo bá khí mạnh mẽ của người đầy quyền lực lớp trên, lấn át toàn khung cảnh.

Chỉ tiếc là bá khí ấy không hề làm lung lay người đàn ông trẻ tuổi đang khoác lễ phục màu trắng đầy vẻ quý tộc nho nhã kia, trái lại đối phương chỉ mỉm cười nhìn Rio, không cố tình tranh giành phần hơn, nhưng tự tạo lợi thế cho mình, gây cho đối phương một áp lực không rõ ràng.

“Nếu không biết, còn nghĩ rằng chú Rio không hài lòng với đứa cháu rể này.” Benson vẫn giữ thái độ hiền hòa như trước, nhưng người có mặt ở đó đều cảm nhận được sự không hài lòng của chàng trai trẻ.

“Đây là do ta vừa quay về sau khi làm nhiệm vụ, vội vàng đến tham dự hôn lễ của cháu yêu mới không kịp thay quần áo, lẽ nào cháu rể tương lai để bụng ư?” Rio ra vẻ người đàn ông bất cẩn, nhưng ngược lại, lời nói đầy sự soi mói.

“Nói như vậy, thật sự vất vả cho chú Rio rồi.” Vẻ mặt Benson cung kính.

“Ha ha ha, đừng khách khí!” Bật cười, Rio chuẩn bị định đi qua Benson tiến vào đại sảnh, tiếc rằng Benson lại không chịu nhường bước.

Rio có chút khó chịu: “Sao vậy? Không định cho chú ruột tham gia hôn lễ của cháu gái sao?

“Sao cháu dám? Có lẽ là chú bận chuyện quân nên không kịp thay quần áo, cháu và Helen đã thay chú chuẩn bị sẵn một bộ lễ phục, muốn mời chú đi qua bên này để thay.” Benson vừa nói vừa làm động tác mời.

“Hỗn xược! Từ khi nào việc của Rio ta lại để nhà Maktoum các người hướng dẫn?” Rio bị thái độ của Benson làm cho tức giận, hét lớn tiếng, mọi người xung quanh trở nên căng thẳng.

“Chú Rio, chú quên rồi sao, hôm nay là ngày đính hôn của cháu.” Nói một cách khác, Benson đang nhắc nhở anh mới chính là chủ nhân của bữa tiệc tối ngày hôm nay.

Nhưng Rio là người thế nào chứ, nếu như dễ dàng nghe lời như vậy thì quả là kỳ lạ, ngay sau khi Benson nói xong câu này, ông ta trực tiếp chĩa họng súng lên trán của anh, dọa mọi người xung quanh nín thở.

Lâm Lam một tay ôm bụng, một tay đỡ lấy ngực, cô không rõ Benson đang làm gì, vì sao nhất định phải đối đầu với tên chú hai hoàng thất tràn đầy dã tâm này, nhưng ngay sau đó cô nhìn thấy nét mặt vui vẻ yên tâm của Helen, cô chợt hiểu ra.

Người đàn ông này đang bảo vệ vị hôn thê của chính anh ta.

“Ha ha, chú Rio như này là có ý gì?” Hoàn toàn không run sợ, họng súng chĩa trên trán, Benson vẫn giữ nụ cười trên môi, đối mặt với Rio.

Lâm Lam không hiểu, lúc này Benson còn có thể cười sao.

“Ta không thích bị người khác uy hiếp.”

“Cháu cũng không thích vậy.” Benson càng cười ma mị hơn, đột nhiên vỗ vỗ tay, ngoài cửa một đoàn lính đi vào chĩa súng vào Rio.

“Ha ha ha, thú vị lắm.” Dáng điệu Rio cũng không có bất kì sự mất bình tĩnh nào, hôm nay ông ta đến chính là để uy hiếp, không ngờ rằng có người còn thâm hiểm hơn cả mình. Chỉ có điều Rio là người như thế nào chứ, sao có thể bị đám người này làm cho khiếp sợ, ông ta dí súng vào Benson, khẽ dùng lực: “Ngươi đoán ta có dám nổ súng không?”

“Để cho chú Rio nổ súng có gì dám hay không dám, chỉ có điều cháu có thể khẳng định, chú bắn, thì bọn họ cũng sẽ làm như vậy.” Benson đưa mắt đảo quanh một vòng đội vũ trang.

Từ lúc bắt đầu Benson đã không có ý định nhường nhịn gì cả, hôm nay Rio mất hứng, mọi chuyện đều tốt cả, nếu như ông ta dám ra tay, vậy thì anh cũng không thể mềm lòng.

“Ha ha ha...” Đúng lúc không khí ngột ngạt đang lên đến tột độ, Rio bỗng dưng cười phá lên, tiếp đó là rút súng về, vỗ vào vai của Benson: “Quả nhiên là người đàn ông mà cháu ta đã chọn, có chí khí, ta thích!”

Rio nói xong liền cởi áo khoác ngoài ra, đưa súng cho thuộc hạ: “Tất cả các người đều ra ngoài chờ.” Sau đó huênh hoang đi vào bên trong.

Tất cả mọi người đều chết lặng tại chỗ, tên Rio này rốt cuộc muốn giở trò gì?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.