Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 429



So với hai đôi này thì Đỗ Tịch và Tô Mộ Bạch lúng túng hơn nhiều.

Ngày hẹn hò đầu tiên, Tô Mộ Bạch dẫn Đỗ Tịch đi leo núi.

Đừng nói là Đỗ Tịch có chút ngạc nhiên, ngay cả đội quay phim đi theo cũng thấy bất lực, đây chẳng phải đang đạp đổ bát cơm của mọi người sao?

Nhưng Tô Mộ Bạch không những là khách mời mà còn là nhà đầu tư, mọi người chỉ có thể chịu đựng mà đi theo.

Thần sắc Đỗ Tịch cũng không tốt, nếu là người khác thì cô từ chối rồi, nhưng đối phương là Tô Mộ Bạch, vừa là ảnh đế vừa là đạo diễn, điều quan trọng nhất vẫn là cháu ngoại của Hoắc Quốc Bang.

Nếu như có thể qua gameshow này thiết lập được mối quan hệ tốt đẹp với Tô Mộ Bạch, sau này cô có được gả vào Hoắc gia thì cũng là hữu lợi vô hại.

Ôm suy nghĩ như vậy, trước những ý kiến của Tô Mộ Bạch cho dù Đỗ Tịch không muốn cũng phải miễn cưỡng phối hợp.

Nhưng hiệu quả khi quay xong rất đỗi bình thường, không có gì đặc biệt cả.

Còn lại là hotboy Lý Diệp và hotgirl Trần Nha Nha, đều là những cậu ấm cô chiêu quen được chiều chuộng, vô cùng lộn xộn nhốn nháo, nhưng cũng mang lại sự thú vị của chương trình.

Gameshow tổng hợp này được thu hình trước một tuần, tuần kế tiếp sẽ phát sóng, tổng cộng có 8 tập.

Diêm Quân Lệnh tính toán, theo như lộ trình thu hình như vậy, anh và Lâm Lam có thể tiếp xúc với nhau ít nhất là 7 tuần.

Ngày ghi hình đầu tiên rất thuận lợi, sau khi kết thúc Diêm Quân Lệnh dắt Lâm Lam về khách sạn mà ban tổ chức đã sắp xếp.

Tại thời điểm này, các tin tức sự kiện nóng hổi đã lần lượt đưa tin, mọi người đều nhiệt tình bình luận chủ đề này, đó là khách mời tình yêu cảu Lâm Lam hình như là Diêm Quân Lệnh.

Một viên đá làm dậy hàng ngàn lớp sóng, trên mạng tin tức lan nhanh chóng mặt.

Diêm Quân Lệnh trở về từ cõi chết bỗng nhiên trở thành chủ đề hot được tìm kiếm trên mạng, còn về những khán giả trước đây mắng chửi Lâm Lam lại như bị tạt gáo nước lạnh, bởi vậy Lâm Lam tham gia gameshow này là vì hâm nóng tình cảm với Diêm tổng?

Còn về Diêm tổng tại sao lại sống lại, lúc cử hành hôn lễ tại sao Diêm tổng lại biến mất, mọi chuyện này trong mắt những khán giả thích buôn dưa lê đều trở thành kỳ án.

Cũng may website chính thức của giải trí Đỉnh Thành đã nhanh chóng thiết lập tường lửa chặn tin đồn lại, không để cho mọi người tin vào lời đồn, đồng thời chúc mừng Diêm Quân Lệnh phúc thọ an khang.

Bằng chứng gián tiếp là cư dân mạng thật sự chụp được hình Diêm Quân lệnh, nhưng website đều im lặng trước những vấn đề khác, để lại một không gian đủ để khán giả suy đoán.

Ai ai cũng đoán Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lẽ nào đã li hôn rồi? Sau đó Lâm Lam muốn dùng cách này để níu giữ Diêm Quân Lệnh?

Không phải chứ, chẳng lẽ người mà ban tổ chức mời ngay từ đầu không phải là Lâm Lam? Đó là Diêm tổng vì không tham gia hôn lễ, sau đó xảy ra mâu thuẫn với Lâm Lam, bây giờ lại làm hòa?

Không ai dám xem nhẹ sức mạnh của tin đồn trên mạng của cư dân mạng, mới một đêm thì đủ thể loại tin đồn về Lâm Lam và Diêm Quân Lệnh tràn ngập trên mạng, gần như sát với thực tế.

Hoắc Quốc Bang tiện tay tắt đi bản tin giải trí, ông không có hứng thú với mấy tin giải trí nhảm nhí này. Tô Mộ Bạch kết thúc sớm buổi ghi hình để về nhà mừng thọ bà ngoại, anh với lấy điều khiển mở tivi lại từ đầu.

“Suốt ngày bị người khác săm soi đồn đoán chưa đủ phiền sao, bây giờ lại đi quan tâm tới tin đồn của người khác?” Hoắc Quốc Bang cũng ít khi về nhà, nhìn thấy dáng vẻ bất thường của cháu ngoại thì nhíu mày lại.

“Sao không được ạ?” Tô Mộ Bạch đối với cậu ruột không hề khách sáo.

Hoắc Quốc Bang cũng không có vẻ tức giaannj, nhưng tò mò nhìn cô gái trên màn hình, một khuôn mặt hình kim cương điển hình, khí chất tao nhã thuần khiết, rõ ràng người ở trong vũng bùn của giới giải trí, nhưng lại không hề bị vấy đục, “Cháu thích cô ta sao?”

“Cũng được coi là vậy, nhiều hơn sự ái mộ một chút.” Tô Mộ Bạch xem như cũng thành thật nói.

Kết quả Tô Tiểu Tiểu hình như nghe được tin tức gì lớn, chồm cả người lại, “Anh thừa nhận bản thân đã ái mộ một nữ minh tinh sao?”

“Là người mẫu.” Tô Mộ Bạch không biết việc này có gì đáng ngạc nhiên cả.

“thì ra là người mẫu, anh tiêu rồi, vốn dĩ không phải là ái mộ mà anh thích người ta rồi.” Tô Tiểu Tiểu không khách sáo moi móc Tô Mộ Bạch.

Tô Mộ Bạch lườm em gái, “Anh mày vẫn là một thanh niên trẻ trung tai sao không thể thích người khác hả?”

“Hi hi, quả nhiên là thật, không thể tin nổi.” Sự thừa nhận của Tô Mộ Bạch khiến Tô Tiểu Tiểu càng nghi ngờ hơn, lúc thấy mặt của Lâm Lam liền trực tiếp lấy điều khiển bấm cho màn hình đứng lại, sau đó nghi hoặc hỏi, “Mọi người có phát hiện ra nữ người mẫu này nhìn rất quen không?”

Tô Tiểu Tiểu làm nghề khảo cổ, tuy tính tình hoạt bát vui vẻ, nhưng không hề có hứng thú với mấy tin giải trí, mấy năm trước vẫn nhiều chuyện về Tô Mộ Bạch, nhưng theo năm tháng những tin tức về người anh trai này đều là đuổi hình bắt bóng, vốn không có bất kỳ tính chân thực nào, cũng vì thế mà mất đi hứng thú.

Nhưng bây giờ khác rồi, lần này là chính miệng anh trai cô thừa nhận.

“Ai nhìn quen mắt vậy?”Hoắc Du Nhiên mẹ của Tô Mộ Bạch và Tô Tiểu Tiểu thấy bọn trẻ ồn ào, liền đi lại hỏi.

Tô Tiểu Tiểu vội vàng chỉ ti vi rồi hỏi, “Mẹ có cảm thấy cô người mẫu này nhìn rất quen không”

Hoắc Quốc Bang nhăn trán nhíu mày, Tiểu Tiểu không nói thì ông cũng không để ý, đúng là cô người mẫu này nhìn rất quen, hình như từng gặp ở đâu đó rồi.

Nghe Tô Tiểu Tiểu nói, Hoắc Du Nhiên mới nhìn lên màn hình ti vi, mới đầu thấy lạ, sau dó ngây người ra, cuối cùng không nói lời nào quay người đi vào phòng bà ngoại, làm cho mọi người đều thấy khó hiểu.

Tô Mộ Bạch và Tô Tiểu Tiểu đang thấy lạ, thì Hoắc Du Nhiên trên tay cầm một cuốn album ảnh đã cũ trở ra, sau đó lật tấm hình hồi trẻ của mình, “Cô gái này sao lại giống hệt mẹ hồi trẻ thế?”

Câu nói này của Hoắc Du Nhiên khiến Tô Mộ Bạch và Tô Tiểu Tiểu thót tim, hai người cùng tròn xoe mắt, “Mẹ, không phải chứ...”

“Mấy đứa sao nhìn mẹ như thế? mẹ làm gì có con gái riêng ở ngoài chứ, mẹ không quen cô gái này, có lẽ là sự trùng hợp thôi.” Hoắc Du Nhiên nhìn ánh mắt của hai đứa con vội vàng giải thích.

“Nhưng thật sự rất giống!” không nhìn không biết nhưng nhìn qua thì lại giật mình, Tô Tiểu Tiểu cầm tấm hình hồi trẻ của mẹ đưa lại gần màn hình so sánh.

Hoắc Quốc Bang đưa tay ra, “Để cậu nhìn xem.”

“Cậu nhìn này, cháu không gạt cậu mà, giống với mẹ cháu thật đấy.” Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc than thở.

Hoắc Quốc Bang cũng rất nghờ vực, trước đây ông cũng thấy Lâm Lam này có chút quen mặt, nhưng không nghĩ là lại giống với chị gái hồi trẻ tới vậy, lại nhìn qua hình Lâm Lam, ánh mắt đã không còn vẻ bình tĩnh trước đó nữa, “Mọi người cứ nói tiếp, công ty cậu có chút việc gấp cần phải xử lý.”

“Cậu ơi, bà ngoại nói lần này cậu không cùng bà ăn sinh nhật sau này bà không nhìn mặt cậu nữa!” Tô Tiểu Tiểu nhìn cậu gấp gáp bỏ đi, đứng đằng sau lớn giọng gọi nhắc nhở.

“Mười năm trước bà ngoại cháu cũng nói như vậy.” Hoắc Quốc Bang không thèm quay đầu nhìn liền quăng lại một câu rồi bỏ đi.

Tô Mộ Bạch sốt ruột, “Cậu, vậy cô nhân tình bé nhỏ của cậu xử lý thế nào đây?”

“Là con gái nuôi.”

“vậy con gái nuôi của cậu phải xử lý thế nào?” Tô Mộ Bạch thật sự nể phục người cậu này.

“tùy cháu xử lý.” Dứt lời thì người đã ra khỏi cổng rồi.

Hoắc Du Nhiên lắc đầu bất lực, đứa em trai này của bà, cái gì cũng tốt, chỉ là cả cuộc đời không làm rõ mối quan hệ nam nữ, đến bây giờ 50 tuổi rồi, độc thân cũng được, đến một đứa con cũng không có, thật khiến mẹ già lo lắng.

“Mẹ, thật là mẹ chỉ có mình con là con gái chứ?” Tô Tiểu Tiểu vẫn chưa yên tâm, nhìn màn hình lớn rồi lại nhìn ảnh mẹ hồi trẻ, nhìn thế nào cũng thấy Lâm Lam giống con ruột của mẹ vậy.

Hoắc Du Nhiên trừng mắt nhìn con gái, “Đừng ăn nói lung tung, trên đời này đâu có thiếu người giống nhau?”

“Nói cũng phải, nhưng mà đây là cô gái mà anh thích, vẫn cẩn thận thì hơn.” Tô Tiểu Tiểu nhắc nhở Tô Mộ Bạch.

Tô Mộ Bạch chau mày, có lẽ không trùng hợp đến vậy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.