Siêu Mẫu Hàng Đầu

Chương 45



Bí bo bí bo...

Nói ra câu này Lâm Lam liền ấn chìa khóa xe, sau đó chuẩn bị bước lên.

Tiểu Polo màu hồng cho dù đang ở bãi đỗ xe cũng cực kỳ dễ thấy, chỉ là Hàn Hinh Nhi cùng với Trần Lâm Kiệt đều không nghĩ tới chiếc xe này của Lâm Lam.

"Xe của cô?" Hàn Hinh Nhi chế giễu nhìn Lâm Lam, mới có mấy hôm không gặp không ngờ Lâm Lam đã mua được xe rồi, chỉ là con xe này... giá thị trường không tới bốn năm vạn, cô cũng dám đi.

"Có vấn đề sao?" Lâm Lam liếc mắt nhìn Hàn Hinh Nhi, cô biết Hàn Hinh Nhi có xe Maserati, nhưng mà như vậy thì đã sao? Tiểu Hồng của cô là tốt nhất.

"Có phải vì cậu Thẩm? Cô là bởi vì bám víu cậu Thẩm mới thành nữ chính quảng cáo đúng hay không?" Hàn Hinh Nhi không cam tâm, rõ ràng tất cả những hào quang của hôm nay đều thuộc về bản thân cô, nhưng mà tại sao cuối cùng đều trở thành của Lâm Lam, chẳng những không được trở thành đại sứ hình ảnh Tấn Thị, còn lấy đi quảng cáo của đạo diễn Trương cùng với hình ảnh trang bìa tạp chí Duyệt Vy.

Điều này đối với một người mẫu hạng B mà nói quả thật là một bước lên trời.

Về phần cô, chịu đựng tới giờ, cô chỉ e rằng trực tiếp bước xuống người mẫu hạng C, Hàn Hinh Nhi không cam tâm.

"Hàn Hinh Nhi, cô đến giờ vẫn không nhìn ra sự thật hay sao?" Lâm Lam dừng bước, lập tức ý vị thâm sâu liếc hai người một cái,"Thời gian các người mỗi ngày nghĩ xem làm sao tính kế với tôi, không bằng cố gắng nâng cao năng lực của bản thân."

Lâm Lam nói xong mở cửa xe, nhanh chóng chui vào trong, tiếp đó nhô đầu ra đối diện hai người nói,"Xe của tôi không tốt, các người làm ơn nhường đường, đâm phải hai người, tôi thật sự đền không nổi."

"Cô..." Hàn Hinh Nhi tức giận đến nỗi thân thể run lẩy bẩy, mà Lâm Lam đã khởi động xe, bắt đầu ra phía ngoài, chỉ là đúng như lời cô ta nói chiếc xe này không thể tâng bốc nổi, đi chậm không nói, khi lái cũng rất kinh sợ. Hàn Hinh Nhi sợ tới mức trốn vào phía bên cạnh, cuối cùng ấm ức túm lấy tay của Trần Lâm Kiệt,"Lâm Kiệt, em nên làm thế nào... anh giúp em đi, sự nghiệp của em không thể bị hủy như vậy được..."

Trần Lâm Kiệt nhìn Lâm Lam lái xe rẽ vào đường cong, trong lòng ngờ vực cô ta lấy tiền ở đâu mua xe? Mặc dù xe này thật sự không đắt, nhưng cô đưa cho Lâm Phúc Sinh tiền thuốc men còn không đủ, lẽ nào thật sự có quan hệ với cậu Thẩm, mà cậu Thẩm sao có thể để cho người phụ nữ của hắn mua loại xe này?

"Lâm Kiệt..."

"Đại sứ hình tượng cùng với nữ hướng dẫn chính quảng cáo bên đạo diễn Trương chúng ta không có cách nào khác, nhưng mà bên tạp chí Duyệt Vy, chúng ta vẫn có thể nghĩ cách, anh với tổng biên tập của bọn họ cũng coi như quen biết, tới lúc đó em có thể cùng với Lâm Lam chụp ảnh trang bìa, dùng độ hot của cô ta làm nóng tên tuổi em."Trần Lâm Kiệt nhanh chóng lấy lại tinh thần nói với Hàn Hinh Nhi.

Hàn Hinh Nhi không chắc chắn hỏi,"Thật vậy sao?"

"Yên tâm, anh có bao giờ lừa em đâu." Trần Lâm Kiệt nói xong ôm lấy thắt lưng của Hàn Hinh Nhi, hai người bước về phía chiếc xe Audi A6 của Trần Lâm Kiệt.

"Nhưng mà hôm nay Lâm Lam tại sao lại xuất hiện ở nơi làm việc, bên triển lãm xảy ra chuyện gì sao?" Hàn Hinh Nhi vẫn là không cam lòng.

"Nghe nói công ty của bọn họ bị tố cáo từ việc cung cấp dịch vụ nhạy cảm, lại thêm sự gián đoạn tài chính, hiện tại đứng trước nguy cơ phá sản, làm sao có thời gian quản Lâm Lam, nhưng mà cô ta cũng xem như đủ may mắn. Trước phiên tòa xét xử nửa tiếng, bên kia mới hủy bỏ kháng án." Trần Lâm Kiệt lên xe, bóng râm trong xe che khuất nửa khuôn mặt hắn, một loại cảm giác âm u bao phủ.

Hàn Hinh Nhi vừa nghe ngón tay không khỏi nắm chặt, tại sao mỗi lần được ông trời phù hộ đều là Lâm Lam, dựa vào cái gì?

"Trận đấu lần này em quá sơ xuất rồi, bản thân biểu hiện không tốt thì thôi, còn bị người khác nắm được nhược điểm, nếu không có Tiểu Tiết, còn có hiện trường lúc đó cũng tương đối loạn, phiền phức sẽ lớn hơn, Hinh Nhi, lần trước em có phải cũng..."

"Trần Lâm Kiệt anh đang nghi ngờ em?" Nghe được lời này của Trần Lâm Kiệt, Hàn Hinh Nhi vội vàng cắt ngang, buồn bã nhìn hắn.

"Anh không phải có ý đó, nhưng em..."

"Trần Lâm Kiệt em yêu anh, người khác có thể hoài nghi em, nhưng anh thì không... còn có Lâm Lam, cô ta tính tình lẳng lơ, lẽ nào anh không buông xuống được sao?" Nói xong Hàn Hinh Nhi tiến tới hôn lên vành tai Trần Lâm Kiệt, tay cũng không an phận dạo chơi trên tay đối phương.

"Hinh Nhi đừng... Em mới sảy thai..."

"Em mặc kệ, em cần anh..." Hàn Hinh Nhi đôi môi nũng nịu mời gọi, thấp ngực cố ý ma sát lên người Trần Lâm Kiệt, cọ tới nỗi bầu không khí trong xe lập tức nóng như lửa.

Trần Lâm Kiệt bắt đầu chú ý tới nơi đây là bãi đỗ xe, nhưng bị Hàn Hinh Nhi khơi lên dục vọng mãnh liệt, cuối cùng chịu không nổi quay đầu hôn lên ngực Hàn Hinh Nhi, thuận tiện trên xe giải tỏa, xe rách lễ phục gợi cảm trên người Hàn Hinh Nhi.

Không lâu sau chiếc xe cũng rung lên không ngừng.

Thẩm Hoằng vốn dự định nhìn theo Lâm Lam dời đi, không ngờ tới Lâm Lam bị Hàn Hinh Nhi cùng với Trần Lâm Kiệt ngăn cản, đang muốn tiến lên giúp đỡ, lại phát hiện dường như cũng không cần thiết, vì vậy liền đứng trong góc tối xem kịch, không nghĩ đến nhìn Lâm Lam mềm yếu tức giận lên thì người khác cũng phải đền mạng, mà chiếc xe của cô, thật sự là...thương cảm.

Thẩm Hoằng vô cùng đau lòng về việc hắn bỏ ra gần một trăm vạn sửa chữa xe.

Ngay khi Thẩm Hoằng dự định đi, xe của Trần Lầm Kiệt cùng Hàn Hinh Nhi lại rung lên, hơn nữa còn là chấn động, người sáng suốt vừa nhìn liền hiểu.

Lông mày có chút động, Thẩm Hoằng có lẽ nhớ đến chị dâu nhỏ dường như cùng với Trần Lâm Kiệt công khai qua lại ba năm rồi, xem ra bị Diêm lão đại nhanh chân đi trước không phải không có lí do, vì vậy đặc biệt có lòng gọi điện thoại cho phóng viên lân cận.

Trên xe hai người đang hành động bừng bừng khí thế, đột nhiên nghe thấy bên ngoài hình như có người. Trần Lâm Kiệt theo bản năng quay đầu, liền thấy phóng viên chụp ảnh răng rắc, sắc mặt nhất thời biến đổi.

Nhanh chóng dùng quần áo che đậy bản thân, sau đó đẩy Hàn Hinh Nhi về ghế sau, bối rối khởi động xe, chật vật rời xa bãi đỗ xe.

Thẩm Hoằng vào trong xe của mình, cười xấu xa nghĩ tới Trần Lâm Kiệt bị dọa một trận, không biết có khả năng bị liệt dương không?

Chỉ là Thẩm Hoằng tuyệt đối không nghĩ tới bởi vì hắn nhất thời làm điều buồn nôn, sau đó đem đến phiền phức cho Lâm Lam.

Lâm Lam chạy xe Polo màu hồng, một đường có thể nói nghiêng ngả lảo đảo, nhưng tốt xấu gì cũng trở về biệt thự, nhưng toàn thân đều toát mồ hôi.

Lái xe so với thời gian thức dậy còn sớm hơn, buổi tối mới là thử thách lớn nhất đối với xe của Lâm Lam.

Cũng may là an toàn về nhà.

Tâm trạng hỗn độn, chỉ thiếu nước tim muốn nhảy ra, vừa mở cửa biệt thự, một thân ảnh trong bóng đêm hiện ra, môi liền bị hôn lấy, một cỗ hơi thở nhàn nhạt mùi thuốc lá đầy quen thuộc trong nháy mắt ngập tràn trong mũi của cô, đôi mắt đẹp mở lớn, hắn quay lại rồi sao?

Tay ngừng dãy dụa, Lâm Lam đột nhiên chủ động leo lên cổ Diêm Quân Lệnh, theo bản năng đáp lại nụ hôn của người đàn ông.

Diêm Quân Lệnh bất ngờ, giữa con ngươi đen hiện lên một tia kinh hỉ, lấy bàn tay to nâng Lâm Lam lên, dùng khủy tay mở đèn, hướng đến ghế sô pha.

Một hồi lâu Lâm Lam mới thích ứng với ánh sáng của căn phòng, ôm lấy người đàn ông của mình, nghĩ đến khoảnh khắc ban nãy bản thân chủ động, nhất thời đỏ bừng mặt.

Diêm Quân Lệnh nhân cơ hội mở hàm răng của cô, đưa nụ hôn vào sâu hơn, sau đó lông mày liền gấp rút chau lại,"Uống rượu à?"

"Một chút." Lâm Lam hoàn toàn không ý thức được có vấn đề gì, còn chìa ngón út ra so đo.

Pa pa...

"A... Diêm Quân Lệnh anh làm gì vậy?" Kết quả ngay sau đó Diêm Quân Lệnh lại có thể giáng một cái tát xuống mông cô, mặc dù tát rất kêu, nhưng một chút cũng không đau, vấn đề chính là Lâm Lam e thẹn!

Buồn bực nhìn người đàn ông, tính tình người này tại sao lại bất thường như vậy?

"Uống rượu xong lái xe, em còn cãi lí à?"

"Em..."

Diêm Quân Lệnh một câu khiến cô lập tức cười khanh khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.