Siêu Năng Lực Gia Tại Thời Đại Vua Hải Tặc

Chương 127: 127: Usopp Xuất Thần




Trên trán Usopp lúc này cũng đã là mồ hôi đầm đìa, cậu ta không trả lời Sanji, cậu ta rất rõ ràng mình chỉ có một cơ hội mà thôi, nếu như không trúng liền không biết hậu quả sẽ xấu đến mức độ nào, cho nên hiện tại sự tập trung của cậu ta đã lên đến hai trăm phần trăm.
"Đoàng..."
Usopp mồi lửa vào dân dẫn, không đến 3 giây, viên đạn đại bác liền được bắn ra, mục tiêu hướng về phía quân hạm thủ lĩnh của hải quân.
Dưới sự theo dõi của tất cả mọi người, viên đạn đại bác bay theo một đường cong tuyệt đẹp, sau đó chính xác rơi vào bên trong họng súng của khẩu đại bác khổng lồ.

Cũng đúng lúc này, bên phía quân hạm thủ lĩnh khổng lồ của hải quân, khẩu đại bác khổng lồ cũng được châm ngòi.
"Rầm...!ầm...!ầm...!ầm...!ầm..."
Viên đạn đại bác được Usopp bắn ra đã nhanh hơn, khi nó chui vào bên trọng họng súng của khẩu đại bác khổng lồ rồi nổ tung, làm cho viên đạn vừa mới được đặt vào vũ khí này cũng nổ theo, tiếng nổ không ngừng vang lên, từng trận âm thanh đinh tai nhức óc truyền đến tai của mọi người.
Vụ nổ kết thúc, mọi người nhìn lại quân hạm thủ lĩnh của hải quân thì thấy khẩu đại bác khổng lồ đã hoàn toàn biến thành sắt vụn, phần đầu của thuyền cũng bị tàn phá một mảng lớn, có vô số lính hải quân bị vụ nổ ảnh hưởng mà bị thương nằm la liệt trên mặt đất.
"Hay lắm Usopp!"
Nami cùng Sanji đồng thời đưa ra ngón tay cái, khen ngợi Usopp một phen.

Usopp thấy vậy, cái tay liền hất mũi một cái, cười tự tin:
"Chuyện thường thôi! Tớ là xạ thủ số một trên biển mà!"
Đã không còn vật cản ngăn trở thuyền Going Merry, Nami nhanh chóng lái thuyền xông tới vị trí xiềng xích đã bị chém đứt, không bao lâu nữa liền có thể thoát khỏi đội hình vây đánh này của hải quân.
...!
Quay trở lại vị trí chiến đấu của Alex, cậu ta từ nãy đến giờ vẫn đứng ở vị trí xiềng xích để qua lại giữa các tàu chiến hải quân với nhau, mặc dù số lượng bên phía hải quân rất đông, dường như vô tận liên miên không dứt, nhưng bởi vì cậu ta chiếm giữ lấy vị trí này, cho nên mỗi lần cũng chỉ có thể có 2 lính hải quân có thể đi lên tấn công được Alex, mà nếu chỉ như vậy thì hoàn toàn không làm gì được cậu ta.

Vừa rồi Alex cũng đã nhìn thấy tình cảnh nguy hiểm của thuyền Going Merry, lúc đó cậu ta cũng dự định tiến thẳng đến con tàu thủ lĩnh kia để hủy đi khẩu đại bác khổng lồ, nhưng khoảng cách để đến nơi đó thật sự là quá xa, chỉ sợ còn chưa kịp đi được nửa đường thì thuyền của băng mình đã bị bắn cho nát bấy.
Cuối cùng thì ba người trên thuyền Going Merry cũng không phụ sự kỳ vọng của Alex giao cho nhiệm vụ bảo vệ thuyền, khi thấy mọi người đều an toàn, Alex cũng không tự chủ được thở dài ra một hơi.
Nhưng sau đó, sắc mặt của Alex lập tức lạnh lùng hơn mấy phần, cậu ta thực sự có chút tức giận, nếu như vừa rồi Usopp không tự dưng xuất thần cứu cả đám kia một mạng, thì hiện tại rất có thể đã xảy ra kết quả xấu rồi, nghĩ đến đây Alex liền hận bọn hải quân này đến nghiến răng nghiến lợi, ra tay cũng càng ngày càng nặng hơn.
"Á á á á á á á á..."
Một tên lính hải quân vừa mới cầm kiếm xông tới, liền bị Alex một quyền đánh bay xuống dưới biển, sau đó chỉ bắt đầu có từng đoàn năng lượng màu lam xuất hiện xung quanh cơ thể cậu ta.
Alex vung tay lên một cái, hai con mắt của cậu ta cũng đồng thời sáng lên, chỉ thấy những thanh vũ khí được đám lính hải quân đang cầm trong tay bỗng dưng không bị bọn hắn khống chế liền lần lượt bay lên trên trời.
"Cái gì? Chuyện gì đã xảy ra?"
Mấy tên lính hải quân làm rơi vũ khí liền hai mắt nhìn nhau, hoang mang bởi một màn diễn ra trước mặt.
Chỉ chưa đầy mười giây, ở trên không trung đã xuất hiện lít nha lít nhít vũ khí, nào là kiếm, nào là đao là rìu,...!Đống vũ khí này cứ bay lơ lửng ở trên đầu đám lính hải quân, mà bởi vì đã đánh mất vũ khí cho nên tạm thời cũng không có hải quân nào tiếp tục xông lên tấn công Alex.
"Ta không muốn tiếp tục tốn thời gian với các ngươi! Cho nên mau biến hết đi!"
Alex nói xong, cánh tay của cậu ta đồng thời cũng hạ xuống.
"Hiu...!hiu...!hiu...!hiu...!hiu..."
Hàng trăm thanh vũ khí đang lơ lửng trên đầu đám hải quân đột nhiên hướng xuống phía dưới mà đâm xuống, trong không trung không ngừng truyền đến tiếng xé gió.
"Phập phập phập phập phập..."

"A a a a a a a a a a a a a!"
"Tay của ta!"
"Chân Của ta!"
"Đau quá! Đau quá! Đau quá!"
Chỉ thấy đống vũ khí đã đâm thẳng vào đám hải quân ở bên dưới, thân thể của bọn họ lập tức bị xỏ xiên, người thì chỉ bị kiếm đâm xuyên qua tay, kẻ thì bị đao đâm xuyên qua chân, nhưng cũng không có ai bị đâm xuyên qua bụng hay ngực, nói chung là đều tránh đi những bộ phận nguy hiểm có nguy cơ chết ngay lập tức, mục đích của Alex chỉ đơn giản là làm cho những lính hải quân này mất đi khả năng chiến đấu mà thôi cho nên cậu ta cũng không có hạ sát thủ, từng trận kêu rên trên boong tàu không ngừng được phát ra.
Sau một chiêu này của Alex, máu hiện tại đã vương vãi khắp nơi ở trên boong con tàu chiến hải quân, có vài chục lính hải quân đã phải nằm xuống, ai nấy đều đã không còn khả năng đứng dậy một lần nữa.
Còn chưa đợi cho mọi người ở đây hết bàng hoàng bởi tình huống vừa rồi, Alex lại thêm một lần nữa vung tay lên.
"Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt..."
"Á á á á á á á á á á...!!!"
Những thanh vũ khí lần nữa bị Alex cho khống chế, bọn nó từ cơ thể của những tên lính hải quân rút ra, một lần nữa bay lên trên trời, từng trận kêu la thảm thiết của binh lính hải quân lại vang lên bên tai của mọi người.
Alex tiếp tục xử dụng thủ đoạn cũ, không ngừng điều khiển đống vũ khí này liên tiếp hướng tới số lượng lớn hải quân mà đâm tới, cậu ta đi tới đâu là một màu đỏ của máu đi tới đó, chỉ trong thời gian không đến mười phút liền đã dọn sạch lính hải quân của một tàu chiến, hiệu suất phải hơn lúc đánh cận chiến cả trăm lần.

Khi Alex dừng tay, trên sàn con thuyền hải quân này đã bị nhuộm đỏ bởi máu, hàng trăm lính hải quân đang nằm la liệt dưới đất, không ngừng có tiếng kêu rên rỉ phát ra.
Nhìn thấy cái cảnh này, Alex cũng giật mình một cái, cậu ta nhất thời không kìm nổi cơn giận của mình, ra tay có chút hung ác, cũng may là không có người nào chết.

Theo như Alex được biết bên trong cốt truyện, thì đám lính hải quân này cũng không hoàn toàn là kẻ xấu, chỉ là bọn họ phải phục tùng mệnh lệnh của tên béo phì Nelson Royal nên mới phải làm ra những chuyện nhằm vào người dân như vậy.
"Khoan đã! Bây giờ ngươi có thể dừng tay được không! Tiếp theo chúng ta tuyệt đối sẽ không làm khó băng của bọn ngươi, ta sẽ ra lệnh cho binh lính mở ra một con đường để các ngươi có thể rời khỏi!"
Ngay lúc Alex dự định tiếp tục tiến về quân hạm tiếp theo để chiến đấu, thì cậu ta bị một âm thanh hấp dẫn sự chú ý.
Alex quan sát người đàn ông phía trước, trên người ông ta choàng một cái áo khoác hải quân, rõ ràng đây là trang phục của hải quân có cấp úy trở lên.
Alex nhìn thấy người này liền cảm thấy có chút quen thuộc, nhưng trong nhất thời cậu ta không nhớ được đối phương là ai, đành phải lên tiếng hỏi:
"Ngươi là kẻ nào?"
____________________________________
P/s: Nếu thấy truyện hay, mong các bạn ném cho tác 1 Like, 1 Đề Cử, 1 Đánh Giá, 1 Lượt Cất Giữ...!
Nếu có bất kỳ vấn đề gì thì mọi người có thể để lại 1 Comment bên dưới phần bình luận.
Cảm ơn tất cả mọi người!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.